Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 901: Thiên sinh cao quý

Ngay lúc Tiểu Cửu đang uống trà, Thường Hi ngân nga hát đi tới trong sân.

Thường Hi nhìn thấy Tiểu Cửu sắc mặt trầm xuống nói.

- Ngươi đến đây làm cái gì?

Tiểu Cửu nhìn thấy ánh mắt của Thường Hi ngay lập tức có một loại cảm giác xấu hổ.

Thường Hi cao quý như vậy, đáng yêu như vậy, hoàn mỹ như vậy, bản thân lại sớm đã là tàn hoa bại liễu.

Tiểu Cữu cũng có ước mơ được Diệp Hạo sủng hạnh.

Nhưng Diệp Hạo là ai?

Bá chủ thế hệ trẻ tuổi Đông Vực.

33 Chuyển vô thượng.

Bạch mã hoàng tử trong lòng của vô số nữ tử Đông Vực.

Đáng tiếc vẫn không hề có nữ tử nào đi vào trong lòng Diệp Hạo.

Dù kinh diễm như Khổng Dĩnh Nhi cũng chẳng qua là tỳ nữ của Diệp Hạo, bất quá toàn bộ nữ tử Đông Vực không ai là không hâm mộ Khổng Dĩnh Nhi, bởi vì hiện tại Khổng Dĩnh Nhi là Phó Tông Chủ Viêm Hoàng Tông.

Kỳ thật Phó Tông Chủ cùng Tông Chủ không kém bao nhiêu.

Bởi vì bình thường Diệp Hạo sẽ không quản chuyện trong Tông Môn.

Chưởng khống Tứ Vực Chi Địa, có thể nói Hô Phong Hoán Vũ.

Toàn bộ Đông Vực ai dám không nể mặt Khổng Dĩnh Nhi.

Thời điểm Tiểu Cửu tuyên thệ trung thành với Diệp Hạo trong nội tâm cũng có một loại chờ mong nho nhỏ.

Thế nhưng ánh mắt Thường Hi khiến Tiểu Cửu ý thức được bản thân chỉ là xó xỉnh bên trong rác rưởi, làm gì có thanh nhã.

- Nàng đến đây làm gì cũng không tới phiên ngươi quản.

Diệp Hạo nghe được ý khinh thường trong lời nói của Thường Hi lạnh mặt mà nói.

- Ta chỉ cảm thấy…?

Thường Hi nói đến đây đã bị Diệp Hạo ngắt lời nói.

- Ngươi cảm thấy thân phận nàng ấy thấp kém nên không nên tới nơi này sao?

- Ta lo lắng nàng sẽ làm ảnh hưởng đến thanh danh của ngươi.

Thường Hi nhỏ giọng nói.

- Kẻ khác nói cái gì ta đều không quan tâm.

Diệp Hạo nhìn Thường Hi nói.

- Còn nữa, mặc kệ Tiểu Cửu trước kia là gì, hiện tại nàng là thuộc hạ của ta, như vậy tất cả quá khứ đều bỏ qua đi.

- Thường Hi, hai chúng ta đừng nói là bằng hữu, cho dù là bằng hữu, việc của ta ngươi cũng không thể tùy tiện mà xem vào.

Thường Hi nghe được như vậy không khỏi ngây ngẩn cả người.

- Ngươi nói cái gì?

- Thường Hi, ở chung với Diệp Hạo một tháng, ngươi vẫn không hiểu tính của Diệp Hạo sao?

Lúc này Vô Danh cười đi tới.

- Những ngày này Diệp Hạo vì đệ tử Ngũ Kiếm Tông giải đáp vấn đề không biết ngươi có chú ý tới một việc?

- Việc gì?

Thường Hi nghi ngờ nhìn về phía Vô Danh.

- Đó chính là lúc Diệp Hạo giảng giải nghi hoặc ngay cả tạp dịch đệ tử cũng không bỏ qua, mà ở trong lòng các ngươi tới mắt cũng chả thèm liếc nhìn một cái với tạp dịch đệ tử.

Vô Danh nói đến đây hơi dừng một cái nói.

- Ta muốn nói cho ngươi, Diệp Hạo đây không phải là muốn làm ra vẻ, mà là gia hỏa này cảm thấy không có người nào trời sinh cao quý cả.

- Bằng hữu Diệp Hạo có 32 chuyển thiên kiêu, cũng có mười mấy chuyển phổ thông tu sĩ.

- Ngươi có biết tại sao ta lại gia nhập Viêm Hoàng Tông không? Chính là bởi vì gia hỏa Diệp Hạo trọng tình ý, ta cảm thấy đi theo gia hỏa này sẽ không lỗ, sự thật chứng minh gia hỏa này xác thực nhân nghĩa, cho dù là Tiên Vương Thần Thông nói cho liền cho.

- Còn nữa, ngươi có biết Diệp Hạo cho ta chức gì ở Viêm Hoàng Tông không?

- Ngươi chắc chắn sẽ không tưởng tượng nổi đâu, chỉ là một Chấp Sự.

- Mà Lâm Cảnh bất quá chỉ là Kim Tiên cảnh lại đảm nhiệm Nhị Trưởng Lão Viêm Hoàng Tông.

Nghe được như thế Thường Hi có một loại cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

- Đây không phải sẽ loạn sao?

- Loạn?

Vô Danh ha ha phá cười nói.

- Đừng nhìn Lâm Cảnh chỉ là một thành chủ, cách cục nhìn cũng không lớn bao nhiêu, thế nhưng điều phối tài nguyên tứ vực chi địa, điều khiển tướng sĩ, đều do Lâm Cảnh bày mưu tính kế, so bất luận người nào đều làm tốt hơn.

Thường Hi trong mắt lộ ra chấn kinh chi sắc.

- Có lẽ ngươi cảm thấy ngươi là nữ nhi của Tứ Hải Vương mà có thể tài trí hơn người, nói thẳng ra thì ngươi ở trong lòng Diệp Hạo cũng chả tính là cái gì, bởi vì gia hỏa này tương lai vượt qua phụ thân ngươi chỉ là vấn đề về thời gian.

Vô Danh lườm Thường Hi một cái nói.

- Cho nên nếu ngươi muốn đi theo làm bạn với Diệp Hạo thì ngươi phải thu lại cái tính khí đại tiểu thư của ngươi đi.

Thường Hi trầm mặc xuống.

Chốc lát sau đứng lên nhìn Tiểu Cửu nói khẽ.

- Xin lỗi, vừa nãy ta không nên lấy ánh mắt ấy để nhìn ngươi, ta xin lỗi ngươi.

Thường Hi vừa nói một bên cúi gập xuống.

Tiểu Cửu trên mặt lộ ra bối rối.

Nàng không ngờ một nữ tử cao quý như Thường Hi lại sẽ nói xin lỗi bản thân.

Ngay lúc Tiểu Cửu khoát tay lia lịa nói không cần Diệp Hạo lại nói ra.

- Tiểu Cửu, ngươi chỉ cần thoải mái tiếp nhận là được.

Tiểu Cửu nghe được câu ấy làm gì còn dám cự tuyệt.

Sau khi đón nhận lời xin lỗi của Thường Hi, Tiểu Cửu nhìn Diệp Hạo trong mắt chứa đầy nước mắt.

Bởi vì lần đầu tiên Tiểu Cửu được nếm một danh từ.

Tôn trọng!

Tiểu Cửu vì Thánh Kiếm Thành chủ trì đấu giá hội làm gì có người nào tôn trọng mình?

Trong đầu những nam nhân kia nghĩ gì Tiểu Cửu làm sao không biết được.

- Diệp Hạo, bây giờ chúng ta là bằng hữu sao?

Thường Hi tiếp lấy nhìn về phía Diệp Hạo nói khẽ.

- Không phải.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Vậy vì sao trước đó ngươi cho ta mượn Tiên Thạch rồi lại cho ta Trú Nhan đan?

- Nhìn ngươi thuận mắt thì cho.

Diệp Hạo nói đến đây duỗi cái lưng mệt mỏi nói.

- Cái này cùng bằng hữu có liên quan gì sao?

Tiểu Cửu nhìn thấy bộ dáng lười nhác của Diệp Hạo cắn cắn bờ môi nhẹ nhàng đi đến sau lưng Diệp Hạo, hai tay dựa vào bờ vai Diệp Hạo nhẹ nhàng nắn bóp.

Thủ pháp xoa bóp của Tiểu Cửu không phải là thủ pháp xoa bóp thông thường.

Nàng có thể thông kinh linh hoạt, làm giảm sự mỏi mệt, xuyên qua gân cốt.

Trong mắt Diệp Hạo rất nhanh lộ ra thần sắc hưởng thụ. Thường Hi nhìn thấy một màn này trong mắt lộ ra vẻ trầm tư.

- Diệp Hạo, cũng đã qua một tháng, lúc nào chúng ta tiến về Tiên Đình?

- Ngươi cứ như vậy mà muốn nghĩ tiến về Tiên Đình a?

- Nói nhảm, tài nguyên bên trong Tiên Đình ai mà không biết có bao nhiêu?

- Ta muốn đến Tiên Chủ cảnh, tài nguyên trước đó ngươi đều có a?

- Bên trong Tiên Đình có gia tốc tu luyện cùng cảm ngộ thần thông a, chúng ta ở đây căn bản là đang uổng phí thời gian.

Vô Danh cười khổ nói.

- Được, hai tháng sau chúng ta đi, được chưa?

Diệp Hạo nhìn Vô Danh nói.

- Được rồi.

Vô Danh nghĩ nghĩ liền nhẹ gật đầu.

Thật sự Vô Danh không dám một mình về Tiên Đình a.

Nghe được Diệp Hạo nói hai tháng sau tiến về Tiên Đình, động tác trong tay Tiểu Cửu không khỏi dừng lại, bất quá chợt lại khôi phục tiết tấu bình thường.

Một đoàn người hàn huyên một hồi Diệp Hạo cũng tiến về Diễn Võ Tràng.

Ngay lúc Tiểu Cửu cũng muốn đi Thường Hi lại lặng lẽ giật Tiểu Cửu một cái.

- Có chuyện gì sao?

Tiểu Cửu truyền âm hỏi.

- Thủ pháp xoa bóp kia ngươi có thể dạy cho ta được không?

Thường Hi cắn bờ môi nhẹ giọng hỏi.

- Đây là thứ hạ nhân học.

Tiểu Cửu giật mình nói.

- Nào có hạ nhân, thượng nhân gì ở đây.

Thường Hi cắt đứt Tiểu Cửu mà nói.

- Chúng ta đều giống nhau.

Thường Hi đã nói như vậy Tiểu Cửu cũng không tiện khuyên nữa.

- Thường tiểu thư muốn học, ta sẽ dạy cho ngươi.

Xoa bóp chi thuật của Tiểu Cửu đến từ một bản cổ tịch, bất quá Tiểu Cửu không cảm thấy có cái gì, Thường Hi muốn học thì nàng cũng vui vẻ dạy.

Thời điểm Diệp Hạo đi tới Diễn Võ Tràng, mười mấy vạn đệ tử Ngũ Hành Kiếm Tông cơ hồ toàn bộ đều đến đủ.

Hiện tại Thánh Kiếm Vực ngoại trừ Thánh Kiếm Thành bên ngoài thì toàn bộ cũng đã quy về Ngũ Hành Kiếm Tông, bởi vậy dù không có phòng thủ cũng không ai dám đánh chủ ý vào Ngũ Hành Kiếm Tông.

Còn nữa, Diệp Hạo cũng đã nói rõ ràng cho thế lực Đông Vực, Ngũ Hành Kiếm Tông là hắn bảo bọc.

Vĩnh Hằng Kiếm Tông còn không phải là ví dụ sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận