Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1674: Tử Vệ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Tử Kinh được vinh dự là Nhân Tộc kinh diễm nhất từ xưa đến nay của Thần Quốc.

Vì vậy, tương lai Tử Kinh trở thành Thần nói ván đã đóng thuyền cũng không xê xích nhiều.

Triết Long tuy có Tạo Hóa huyền ảo.

Nhưng không nhất định hắn có thể đặt chân đến Thần cảnh.

Dù sao hoàn cảnh khác biệt.

Thiên địa quy tắc của Cửu Trọng Thiên hạn chế Thần Linh sinh ra.

Mà thiên địa quy tắc của Thần Quốc càng thêm hoàn thiện hơn so với Cửu Trọng Thiên.

Nếu Triết Long ở lại nơi này, không chừng có thể đặt chân đến Thần cảnh.

Nhưng trước khi Triết Long đặt chân Thần cảnh, Tử Kinh có thể tiến lên đó trước.

Tử Kinh đặt chân đến Thần cảnh, Triết Long còn có thể may mắn sống sót?

Nghe vậy, Triết Long trầm mặc lại.

- Ta sẽ dẫn người của ta tiến về chỗ vết nứt không gian kia.

Triết Long suy nghĩ thật lâu vẫn quyết định thỏa hiệp.

- Nhưng ta vẫn muốn giết tôn Dương Chi Thể này của ngươi.

Nói tới đây, Tử Kinh vung tay lên thân thể Triết Long bị ép thành tro tàn.

Sau đó nàng nhìn thoáng qua mấy chục vạn tướng sĩ Lục Ma Tộc phía dưới.

Những tướng sĩ kia không ngừng run rẩy.

- Giết tất cả.

Tử Kinh lạnh lùng hạ lệnh.

Ngay lập tức, mấy chục cao thủ điên cuồng giết chóc.

Bọn họ đều là cao thủ Tiên Vương Cảnh, mấy chục vạn cao thủ kia làm sao chống lại nổi?

Tử Kinh trở lại Thần Thành, sau đó ban bố liên tiếp nhiều mệnh lệnh. Sau đó, từng đội hổ lang chi sư lao về các nơi.

Diệp Hạo rõ ràng, Tử Kinh này chuẩn bị thanh tẩy đại quy mô Yêu Tộc và Ma Tộc có tâm làm loạn với Nhân Tộc.

Diệp Hạo không còn gì lo lắng cả.

Những năm nay, Nhân Tộc phát triển mạnh, đã có khả năng hoàn toàn trấn áp hai Tộc.

Nhân Tộc sở dĩ ẩn nhẫn không xuất thủ cũng lo lắng Phụ Thần ra mặt.

Mà giờ Nhân Tộc chỉ trừng trị một số bộ tộc.

Vì vậy, sẽ không có vấn đề gì.

Thư phòng!

Tử Kinh nói kỹ càng lần giao phong với Triết Long cho Diệp Hạo.

- Triết Long rất khó đối phó.

Diệp Hạo vuốt cằm nói.

- Âm Dương Lưỡng Thể, gần như vô giải.

Dạ Tuyền trầm giọng nói.

Triết Long - loại người này vốn cẩn thận chặt chẽ.

Âm Dương Lưỡng Thể bình thường sẽ không gặp mặt.

Muốn đồng thời đánh giết Âm Dương Lưỡng Thể gần như không có khả năng.

Vì vậy, ai cũng không dám tuỳ tiện đắc tội với hắn!

Dù sao Triết Long cũng là đỉnh tiêm Yêu Nghiệt.

Không đề cập tới tương lai có thể trở thành Thần hay không, nhưng Đệ Tam Cảnh hơn phân nửa không có vấn đề, phải biết thời kỳ này là hoàng kim đại thế, Tạo Hóa gì cũng có thể xuất hiện.

- May mắn ta không bại lộ thân phận chân thật của mình.

Diệp Hạo thấp giọng nói.

- Nhưng điều này cũng sớm hay muộn thôi.

Tử Kinh nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói:

- Sau khi ra ngoài ngươi nhất định phải cẩn thận Triết Long.

Diệp Hạo khẽ gật đầu.

Nhưng mà Diệp Hạo cũng không lo lắng lắm.

Triết Long dù muốn đối phó mình cũng phải cân nhắc vấn đề trả thù.

Nói cách khác, nếu không thể nắm chắc nhất kích tất sát, Triết Long cũng sẽ không tùy tiện ra tay đối phó Diệp Hạo.

- Đáng tiếc ta không thể lưu lại cho ngươi thủ đoạn gì.

Tử Kinh có chút bận tâm nói.

- Cô không cần lo lắng an toàn của ta.

Diệp Hạo cười nói:

- Ta có hộ đạo cấp bậc Bán Thần.

- Nam hay nữ vậy?

Tử Kinh bật thốt.

Diệp Hạo giật mình.

Dạ Tuyền giật mình.

Tại sao Tử Kinh lại hỏi vấn đề này?

Nhưng mà Diệp Hạo vẫn ngoan ngoãn trả lời:

- Nam.

- Nam à.

Tử Kinh giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra.

Chợt nàng nhìn thoáng qua Dạ Tuyền:

- Ta và Diệp Thiên có một số việc cần bàn.

Ánh mắt Dạ Tuyền đầy nghi hoặc, nhưng mà vẫn khom người rời đi.

- Ngày càng có nhiều dấu hiện cho thấy thiên địa khôi phục.

- Đúng vậy.

- Ta chuẩn bị trong đoạn thời gian này lại thành lập sáu quân đoàn, đồng thời tăng thực lực mười hai quân đoàn hiện tại.

Tử Kinh trầm ngâm một chút nói:

- Mà ta còn dự định xây trên trăm tòa quân sự yếu địa.

- Cần bao nhiêu Tiên Thạch?

- Ba mươi ức.

Tử Kinh nói ba mươi ức đương nhiên là Thượng Phẩm Tiên Thạch.

- Cho cô ba ngàn ức.

Diệp Hạo tiện tay đưa cho Tử Kinh một Túi Càn Khôn.

Cho dù Tử Kinh đã có tâm lý chịu đựng nhất định.

Nhưng nhìn thấy nhiều Tiên Thạch như vậy vẫn rất chấn kinh.

- Những Tiên Thạch này cho dù tiêu xài như thế nào, năm ba ngàn năm chắc chắn không có vấn đề.

Diệp Hạo cười nói:

- Giờ thiên địa đang khôi phục, muốn trở lại thời kỳ Đỉnh Phong cũng cần hơn ngàn năm.

- Ừm.

Tử Kinh không khách khí với Diệp Hạo, đưa tay nhận lấy.

- À, cái này cũng cho cô.

Diệp Hạo lại đưa cho Tử Kinh một Túi Càn Khôn khác.

Thần niệm Tử Kinh quét qua lại thấy được có hơn ba ngàn ức Tiên Thạch.

- Cho ta?

- Người khác làm Thành chủ đều kiếm óc đầy bụng phệ, cô ngược lại tốt rồi, lại lấy đồ của mình đưa ra.

Diệp Hạo nhìn Tử Kinh bất đắc dĩ nói.

- Ta cũng không thể trơ mắt nhìn Thần Thành sụp đổ.

Tử Kinh nhìn Diệp Hạo, ngượng ngùng nói.

- Thần Thạch thì nên thận trọng một chút, không được tùy tiện ban thưởng.

Diệp Hạo đột nhiên nhắc nhở.

- Ta cũng chỉ cho Hổ Bí một số.

- Hổ Bí cũng không thể hoàn toàn tin tưởng.

- Ừm.

Bởi vì cái gọi ý muốn hại người không thể có, tâm phòng bị người không thể không.

Hổ Bí giờ rất trung thành.

Nhưng đây không phải chuyện Hổ Bí có trung thành hay không.

- Ừm.

- Đúng rồi, vừa rồi cô nói muốn kiến tạo trên trăm tòa căn cứ quân sự, đúng không?

- Đúng vậy.

- Có muốn kiến tạo Không Gian truyền tống trận cho chúng không?

- Muốn.

- Nếu cô không chê, ta có thể giúp cô kiến tạo Không Gian truyền tống trận.

- Trong Thần thành có Không Gian Trận Vương.

Tử Kinh nhẹ giọng nói:

- Ngươi còn giúp ta bồi dưỡng một chút.

- Tử Vệ?

- Tử Vệ là một chi tinh nhuệ mấy năm nay ta âm thầm bồi dưỡng. Tử Vệ chỉ có ba ngàn trướng sĩ nhưng đều là thiên tài.

- Ta thích nhất là ngược thiên tài.

- Đi, ta dẫn ngươi đi.

Trước đó, Diệp Hạo hiếu kì quân doanh Tử Vệ chỗ nào đâu?

Nhưng khi Tử Kinh mở ra một Không Gian Pháp Bảo thì hắn mới biết trong tay Tử Kinh cũng có một Không Gian Pháp Bảo chứa người sống.

Không Gian Pháp Bảo này luận diện tích cũng chỉ nhỏ hơn một chút so với Tiểu Thiên Địa của Diệp Hạo.

Đừng nói ba ngàn người, cho dù ba vạn, ba mươi vạn cũng không có vấn đề.

- Tử Vệ tập hợp.

Sưu!

Sưu!

Tiếng nói của Tử Kinh vừa dứt, từng đạo thân ảnh mạnh mẽ xuyên qua rừng cây xuất hiện trên quảng trường trung ương của Tiểu Thiên Địa.

Hành động có nhanh.

Ngắn ngủi ba hô hấp, ba ngàn Tu Sĩ đã hoàn tất tập kết.

- Thế nào?

Tử Kinh cười híp mắt hỏi.

- Vẫn được.

Diệp Hạo cười nói.

Diệp Hạo vừa dứt lời đã nhận ba ngàn đạo ánh mắt lạnh lẽo.

Ánh mắt như sắt.

Làm cho ba ngàn tướng sĩ ngạc nhiên là sắc mặt Diệp Hạo không có chút biến hóa nào.

Phải biết, trong ba ngàn trướng sĩ này, có một phần mười đặt chân đến Tiên Vương Cảnh.

Ba trăm cao thủ Tiên Vương a.

Tinh thần uy áp của tất cả bọn họ bao phủ trên người một Tu Sĩ, đáng sợ cỡ nào?

Cho dù một Tiên Vương Trung Giai cũng không ngăn được.

Bởi vì phó thống lĩnh ba ngàn trướng sĩ này là Tiên Vương lục Chuyển.

- Chỉ có chút tinh thần uy áp này cũng lấy ra bêu xấu?

Diệp Hạo vừa nói xong, hai đạo ánh mắt hóa thành thần mang sáng rực nhìn về phía trước. Ba ngàn trướng sĩ ngoại trừ rải rác mấy vị ra còn lại tất cả đều lảo đảo lui lại sau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận