Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1687: Thỉnh Thần Hương

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Trong lòng Diệp Hạo run lên.

Những năm nay, có thể nhìn thấu bản thân và Tâm Ma là cùng một thể, hắn còn chưa thấy ai có khả năng này ?

-Ta là ca của hắn.

Diệp Hạo có chút xấu hổ nói.

-Khó trách ta cảm thấy các ngươi giống như cùng một chỗ chui ra.

Trong mắt Bạch Linh lộ ra vẻ thấu hiểu .

Nhìn thấy Bạch Linh lộ ra vẻ mặt này, Diệp Hạo mới ý thức được Bạch Linh vẫn không nhìn thấu quan hệ giữa bản thân và Tâm Ma.

-Mạch này của các ngươi quá phi thường a.

Bạch Linh chợt nói.

Lúc này Bạch Linh lơ đãng lườm Lão Hoàng Ngưu một cái.

Nhìn thấy hắn Bạch Linh không khỏi kinh trụ.

-Lão Hoàng Ngưu, Sinh Mệnh Chi Hỏa của ngươi tại sao lại dồi dào như vậy?

-Chuyện này may mắn nhờ có Diệp Hạo.

Lão Hoàng Ngưu nói khẽ.

-Hắn làm sao làm được?

-Việc này ta không tiện nói cho ngươi biết .

Lão Hoàng Ngưu suy nghĩ một hồi vẫn khộng nên trả lời.

Bởi vì chuyện này dính đến bí mật của Diệp Hạo.

Chém đi cảnh giới, một lần nữa tu luyện.

Loại Bí Thuật này, ai từng nghe qua ?

-Không tiện thì thôi vậy.

Bạch Linh phất phất tay nói.

Mỗi người đều có bí mật riêng.

Bạch Linh cũng không ngoại lệ.

-Không biết Ma Thần ở Đại Uyên các ngươi thế nào rồi ?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

-Ma Thần cũng đã được trấn áp.

-Chỉ là trấn áp sao?

Diệp Hạo nhìn Bạch Linh nói:

-Có muốn một lần vất vả suốt đời nhàn nhã không ?

-Ngươi có ý gì?

Bạch Linh kinh nghi bất định nói.

-Rất đơn giản, ta lần này đến đây vì muốn giết Ma Thần.

Diệp Hạo không mở miệng thì thôi đã mở miệng thì phải khiến người khác kinh ngạc đến chết mới chịu.

-Ngươi ——?

Bạch Linh không biết nên nói thêm gì.

Những năm nay, nàng từng thấy qua rất nhiều kẻ cuồng vọng tự đại.

Mà cho dù cuồng vọng tự đại đến cỡ nào đi nữa cũng không dám nói chém giết Ma Thần a.

-Diệp Hạo, Đại Uyên chúng ta phong cảnh không tệ, để Lão Hoàng Ngưu dẫn ngươi đi dạo một vòng .

Bạch Linh đổi chủ đề cười nói.

Diệp Hạo không khỏi nhíu mày.

Rồi nhẹ gật đầu :

-Lão Hoàng, làm phiền ngươi.

Đợi đến lúc Lão Hoàng Ngưu dẫn hai người Diệp Hạo rời đi, Đại Trưởng Lão nhìn về phía chỗ tối nói :

-Thất Trưởng Lão, vì đề phòng vạn nhất, vẫn giám sát hai vị kia đi.

-Vâng.

Chức trách Thất Trưởng Lão chính là phụ trách an toàn Đại Uyên.

- Ngươi thấy Linh Lực Đại Uyên ta thế nào?

Lão Hoàng Ngưu dẫn theo hai người Diệp Hạo đi tới một dòng suối nhỏ, cười hỏi.

-Cho dù Động Thiên Phúc Địa cũng không bì được.

Diệp Hạo nói như vậy cũng không phải lấy lòng, Đại Uyên đúng thật nên miêu tả như vậy .

Diệp Hạo vừa nói xong thì nghe được một âm thanh trầm thấp thút thít.

Hắn ngẩn người.

Nhấc chân đi về chỗ phát ra âm thanh đó.

Rất nhanh Diệp Hạo thấy được một thiếu nữ có đôi tai nhọn nhọn.

-Tiểu Mạt, ngươi khóc cái gì?

Nghe có người gọi mình, Tiểu Mạt giơ tay quẹt nước mắt, lúc nhìn rõ là ai thì càng khóc to hơn :

-Thánh Nữ Điện Hạ chết rồi .

-Thánh Nữ chết rồi ?

Toàn thân Lão Hoàng Ngưu chấn động, trong mắt lộ ra vẻ khó tin :

-Thánh Nữ làm sao vẫn lạc?

-Thánh Nữ Điện Hạ đốt Thần Huyết trong cơ thể lấy thân tự Ma mới trấn áp được Ma Thần .

Tiểu Mạt nói đến đây, khóc không thành tiếng.

-Thần Huyết?

Diệp Hạo giật mình nói :

-Trong cơ thể Thánh Nữ Điện Hạ ngươi có Thần Huyết?

Tiểu Mạt không đáp lại.

-Ngươi có chân dung Thánh Nữ Điện Hạ không ?

Diệp Hạo trầm giọng hỏi.

Nhìn thấy Tiểu Mạt không có phản ứng , sắc mặt Diệp Hạo ngưng trọng nhìn về phía Lão Hoàng Ngưu nói:

-Ngươi có không ?

-Ngươi muốn chân dung Thánh Nữ Điện Hạ làm gì?

-Ta muốn nghiệm chứng một việc.

-Nghiệm chứng chuyện gì?

-Đưa ta .

Lão Hoàng Ngưu không biết Diệp Hạo tại sao đột nhiên trở nên nghiêm túc, nhưng mà vẫn nhìn về phía Tiểu Mạt nói :

-Tiểu Mạt, cho hắn.

Tiểu Mạt lau nước mắt rồi lấy trong Càn Khôn Túi ra một bức tranh bị cuốn lại đưa cho Diệp Hạo.

Bức tranh này do nàng trộm vẽ.

Lúc Diệp Hạo chậm rãi mở ra nhìn thấy thân ảnh trên hình, trái tim không khỏi chậm nửa nhịp.

-Phiên Phiên.

-Ngươi làm sao biết tục danh Thánh Nữ?

Lão Hoàng Ngưu vẻ mặt nghi ngờ hỏi.

-Ma Thần ở đâu?

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Lão Hoàng Ngưu nắm đấm nắm chặt nói.

-Ngươi muốn làm gì?

-Ta muốn giết hắn.

-Ngươi điên rồi.

-Nói cho ta biết.

-Ngươi.

Lão Hoàng Ngưu làm sao có thể để Diệp Hạo đi đến đó được.

Diệp Hạo đến đó chỉ tự mình tìm chỗ chết thôi.

Diệp Hạo nhìn thấy Lão Hoàng Ngưu không nói, tâm thần khẽ động lấy Thỉnh Thần Hương Nguyên Nhất đưa cho mình ra, sau đó đầu ngón tay Diệp Hạo xuất hiện một sợi Hỏa Diễm đốt cháy Thỉnh Thần Hương, sau một khắc một làn khói lượn lờ phía trên .

-Diệp Hạo, ngươi đang làm gì?

Lão Hoàng Ngưu có chút mờ mịt nhìn Diệp Hạo, .

Lúc Lão Hoàng Ngưu vừa dứt lời thì chú ý tới tu vi Diệp Hạo nháy mắt cuồng tăng.

Tiên Tôn 10 chuyển!

Tiên Tôn 11 chuyển !

Tiên Tôn 12 chuyển!

-Chuyện gì thế này ?

Giờ khắc này, đừng nói Lão Hoàng Ngưu cảm thấy không thể tin được, ngay cả Thất Trưởng Lão đang bí mật giám sát Diệp Hạo cũng như thế.

Thất Trưởng Lão vội vàng xé rách không gian xuất hiện trong thư phòng Đại Trưởng Lão.

-Đại Trưởng Lão, đại sự không xong rồi.

Bạch Linh sắc mặt không khỏi thay đổi.

Có thể khiến cho Thất Trưởng Lão Bán Thần cảnh thần sắc bối rối khẳng định xảy ra đại sự a.

-Phát sinh chuyện gì?

Đại Trưởng Lão trầm giọng hỏi.

-Ngươi tự mình xem thì sẽ biết .

Thất Trưởng Lão nói chỉ về hướng Diệp Hạo.

Bạch Linh Thần Niệm vội vàng dò xét hướng Diệp Hạo.

Lần này dò xét Bạch Linh phát hiện tu vi Diệp Hạo tăng lên tới Tiên Vương Lục chuyển.

-Diệp Hạo nắm giữ một loại Bí Thuật, có thể tăng tu vi tạm thời lên tới Bán Thần cảnh.

Bạch Linh trước đó từng thấy qua Diệp Hạo sử dụng Bí Thuật này

-Nhưng mà Diệp Hạo tại sao muốn vận dụng Bí Thuật này ?

-Diệp Hạo nghe nói đến chuyện của thánh nữ điện hạ thì rất tức giận .

-Diệp Hạo có quan hệ gì với Thánh Nữ Điện Hạ ?

-Ta cũng không rõ .

Bạch Linh nói đến đây thì kinh ngạc phát hiện Diệp Hạo đã đặt chân đến Bán Thần cảnh.

-Đệ Nhất Cảnh.

Thất Trưởng Lão cảm thấy có cần thiết nhắc nhở Diệp Hạo một chút không .

-Ta nhớ trước đó lúc Diệp Hạo thi triển Bí Thuật tăng chiến lực lên tới Đệ Nhị Cảnh.

Bạch Linh nói khẽ :

-Nhưng mà chỉ là Đệ Nhị Cảnh bình thường .

-Ngươi xác định là Đệ Nhị Cảnh bình thường ?

Lúc Thất Trưởng Lão nói câu này, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi .

Bởi vì hắn chú ý thấy tu vi Diệp Hạo đặt chân Đệ Nhị Cảnh sau đó vẫn duy trì trạng thái ngút trời đó.

Chưa được bao lâu đã vọt tới Đệ Nhị Cảnh Đỉnh Phong.

Ánh mắt Bạch Linh rời khỏi Thất Trưởng Lão.

Lúc Bạch Linh nhìn qua Diệp Hạo, khiếp sợ phát hiện tu vi Diệp Hạo đã đặt chân đến Đệ Tam Cảnh.

Đệ Tam Cảnh.

Đây chính là Đệ Tam Cảnh chân chính a!

Bạch Linh cũng chỉ ở cảnh giới này thôi.

-Ta nhớ lúc đó Diệp Hạo còn bị Thiên Kiếm đánh mà.

Bạch Linh nói câu này trong lòng có một dự cảm không tốt.

-Chuyện này nhất định phải thông báo cho Thủ Hộ Giả, cứ tiếp tục tăng thế này sợ rằng Diệp Hạo sẽ đặt chân đến Đệ Tam Cảnh Đỉnh Phong.

Thất Trưởng Lão nghiêm túc nói.

Mà lúc Thất Trưởng Lão vừa nói xong tức, một đạo thân ảnh già nua lặng yên không một tiếng động xuất hiện bên cạnh hắn:

-Thiếu niên kia đang có chuyện gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận