Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1753: Tự Tin Tuyệt Đối



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Trong khi Ngao Chính Thái bị đại hỏa thiêu đốt, Ngao Quang Huy và đám Tiên Vương Long tộc không phải không muốn qua giải cứu.

Vấn đề là bọn hắn vừa lộ ra ý đồ thì thần niệm mười vạn Tiên Tôn, ba trăm Tiên Vương đều rơi xuống phủ lên người bọn hắn.

Bọn hắn biết đối phương đang cảnh cáo mình.

Nếu bọn họ dám xuất thủ, chờ đợi bọn hắn là vẫn lạc.

Sau khi Diệp Hạo thu hồi Đại Nhật Chưởng Pháp, đám người mở to hai mắt nhìn.

Họ nhìn thấy cái gì?

Họ nhìn thấy Long Tộc Lão Tổ Ngao Chính Thái bị nướng chín.

- Này —— này.

Không biết nên nói cái gì nữa.

Mà theo Ngao Chính Thái rơi xuống phía dưới, thân thể hắn theo gió tiêu tán.

Tất cả cốt nhục tinh hoa đều bị Đại Nhật Chưởng Pháp thiêu đốt sạch sẽ.

Một màn này dọa sợ Tu Sĩ toàn trường.

Thật ra, Diệp Hạo rõ ràng. Nếu trước đó, Ngao Chính Thái duy trì chiến lực Đỉnh Phong thì hắn cũng không biết mình có thể chiến bại được đối phương hay không.

Mười vạn Tiên Tôn, ba trăm Tiên Vương liên thủ một kích vẫn gây thương tổn cho hắn.

- Giết hết cho ta.

Diệp Hạo rất rõ ràng đạo lý trảm thảo trừ căn.

Nghe vậy, trên mặt đám người Ngao Quang Huy lộ vẻ hoảng sợ.

Toàn thân Ngao Tôn càng run rẩy không ngừng:

- Ngươi không thể làm như vậy.

Nhưng Trần Nguyệt Lan vẫn động thủ.

Đợi đến khi trên biển Tây Hải chất toàn thi thể của địch nhân, Diệp Hạo chỉ vào Tây Hải Long Cung nói:

- Đi lấy chiến lợi phẩm của chúng ta.

Tây Hải Long Cung xưng bá tứ hải Long Cung nhiều năm, đồ vật cất giữ có thể dùng từ kinh khủng để hình dung.

Nếu trước đó, Diệp Hạo không thèm để ý đến những thứ này, nhưng giờ đang khác xưa rồi?

Dù sao tài nguyên hiện tại trên người hắn không còn bao nhiêu.

Nhìn tướng sĩ dưới trướng Diệp Hạo càn quét Tây Hải, Tu Sĩ bốn phía im lặng.

Tứ hải Long Cung đã từng cường đại cỡ nào!

Nói hủy diệt là hủy diệt.

Không có một chút dấu hiệu.

- Ngươi không sợ Yêu Tộc Thất Trọng Thiên tìm ngươi gây phiền toái?

Lăng Kiếm Đào đi đến bên cạnh Diệp Hạo khẽ hỏi.

- Binh tới tướng đỡ.

Diệp Hạo bình tĩnh đáp.

- Tại sao phải đuổi tận giết tuyệt Tây Hải Long Cung?

- Căn cứ theo tình báo ta thu được những năm nay, Tây Hải Long Cung tiêu diệt mười hai thế lực nhân tộc, trực tiếp giết chết hai ngàn vạn, gián tiếp giết chết ba ức Nhân Tộc Tu Sĩ.

Những lời này của Diệp Hạo thanh âm không lớn, nhưng lại rõ ràng vang vọng toàn trường:

- Thất Trọng Thiên không phải thế lực của Nhân Tộc.

Tuy là thế nhưng không có nghĩa ta để cho chuyện như vậy xảy ra.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy, một số Yêu Tộc không khỏi biến sắc.

Diệp Hạo muốn trả thù Yêu Tộc bọn họ sao?

Một khắc đồng hồ sau, mười vạn Tiên Tôn và ba trăm Tiên Vương từ Tây Hải Long Cung đi ra. Mà lúc này, Tây Hải Long Cung đã trở thành một đống đổ nát thê lương, bởi vì những Tu Sĩ này lấy hết tất cả thứ có giá trị đi, giờ Tây Hải Long Cung đã không còn thứ gì có thể dùng được nữa.

- Trở về thôi.

Diệp Hạo thản nhiên ra lệnh.

Mười vạn Tiên Tôn và ba trăm Tiên Vương hóa thành từng đạo lưu quang tiến vào Tiểu Thiên Địa.

Những Tiên Tôn này ngoại trừ Trần thị tộc nhân ra còn có một chi trướng sĩ Nhân Tộc khác Diệp Hạo thu phục.

Hai chi trướng sĩ Nhân Tộc này đều do Trần Nguyệt Lan chưởng quản.

Thật ra, thời gian hai chi Nhân Tộc này tu luyện xa vượt qua Tu Sĩ Viêm Hoàng Tông.

Bởi vì chỉ cần Diệp Hạo vận dụng Thời Gian Tinh Thạch tu luyện, bọn hắn cũng đều hưởng thụ.

Ví dụ như trước đó, Tượng Thạch trợ giúp Diệp Hạo tu luyện đến ngàn năm thì họ cũng đã tu luyện một ngàn năm.

Ngàn năm.

Tất cả bọn họ không muốn tiến vào Tiên Tôn cũng khó.

Nhưng sau khi đến Tiên Tôn, muốn tiến vào Tiên Vương không dễ dàng như vậy.

Cái này cần số lượng tài nguyên cực kỳ khổng lồ.

Cho dù những năm nay, Diệp Hạo có được rất nhiều đẳng tài nguyên cấp cao vẫn chưa đủ dùng.

- Lăng huynh, giờ Toái Diệp Trà đang chờ chúng ta thưởng thức đó.

Diệp Hạo đổi chủ đề.

- Rất chờ mong.

Hai mắt Lăng Kiếm Đào tỏa ánh sáng.

Hắn thật chờ mong.

Toái Diệp Trà ẩn chứa mảnh vỡ quy tắc, phục dụng có thể trực tiếp tăng cường thực lực; nước pha trà nghe nói càng cấm kỵ, sau khi uống vào ngoại trừ có thể gia tăng bản chất sinh mệnh, còn có thể tu bổ tì vết cảnh giới của bản thân.

- Đi thôi.

Hai người Diệp Hạo trở lại Phượng Các, Lạc Ngữ Trúc đã tiến lên cười mỉm nói:

- Diệp Công Tử thật biết canh thời gian nha.

- Đúng lúc?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Đúng lúc.

Lạc Ngữ Trúc đáp khẽ.

Một trận chiến của Diệp Hạo và Tây Hải Long Cung, bản tôn Lạc Ngữ Trúc không đến, nhưng Phân Thân của nàng lại thay thế đi xem.

Không nghi ngờ chút nào, Diệp Hạo là như ý lang quân tiêu chuẩn nhất.

Nếu có thể gả cho Diệp Hạo, còn không làm cho bọn tỷ muội hâm mộ chết.

Diệp Hạo và Lăng Kiếm Đào ngồi xuống, sau đó Lạc Ngữ Trúc lấy ra hai chén trà rồi rót đầy.

Chuyện này làm trên mặt Lạc Ngữ Mai và Lạc Ngữ Lan lộ vẻ u oán.

Lạc Ngữ Trúc rõ ràng không muốn để cho các nàng cùng nguồi xuống.

Nhưng Lạc Ngữ Trúc không phải cũng không châm trà cho chính nàng sao?

Diệp Hạo lấy ra một chén trà, nâng bình trà lên rót đầy một chén sau đó đưa cho Lạc Ngữ Trúc:

- Mời.

Ánh mắt Lạc Ngữ Trúc lộ ra ý cười nhàn nhạt, nhận lấy chén trà, nâng lên nói:

- Mời.

Sau khi Lạc Ngữ Trúc uống xong cảm giác Huyết Mạch của mình như bị thiêu đốt, đồng thời từng mảnh vỡ quy tắc hóa thành từng đại đạo lĩnh ngộ, lấy một loại phương thức huyền ảo đánh vào sâu trong linh hồn nàng.

Lạc Ngữ Trúc nhắm mắt lại lẳng lặng thể ngộ, cũng không biết trải qua bao lâu mới mở mắt ra.

- Đa tạ Diệp Công Tử thưởng trà.

Đôi mắt Lạc Ngữ Trúc lóe đầy tinh mang:

- Ta cảm giác phải thực lực của mình tăng lên ít nhất tám thành.

- Thực lực của ta tăng lên cũng ba thành.

Lăng Kiếm Đào cũng mở miệng nói.

Nghe hai vị này nói như vậy, ánh mắt Tu Sĩ trong sân đều lộ vẻ hâm mộ.

Đến Tiên Vương cảnh, thực lực rất khó tăng lên.

Mà giờ hai vị này lại tăng lên dễ dàng như vậy.

- Không biết ta có vinh hạnh uống một chén Sinh Mệnh Chi Tuyền pha Toái Diệp Trà không?

Diệp Hạo vừa đặt chén xuống, một giọng nói cởi mở vang lên giữa không trung.

Theo âm thanh nhìn lại, Diệp Hạo thấy mộ thiếu niên ôn tồn lễ độ bước đến.

Thiếu niên toàn thân áo trắng, tướng mạo tuấn tú nho nhã, giống như văn nhân mặc khách.

Vẻ mặt Lăng Kiếm Đào lại trở nên ngưng trọng:

- Vị này là Tam Túc Kim Ô.

- Mời.

Diệp Hạo vẻ mặt lạnh nhạt mở lời.

Hắn biết tộc Tam Túc Kim Ô này.

Huyết Mạch bộ tộc này đều cực kì cao quý, chỉ cần không gặp vấn đề gì có thể đặt chân đến Tiên Vương Cảnh.

Nhưng điều này có thể hù Diệp Hạo à?

Tam Túc Kim Ô ngồi xuống sau đó nhìn về phía Lạc Ngữ Trúc.

Lạc Ngữ Trúc lại nhìn về phía Diệp Hạo.

Trà này quá trân quý, Lạc Ngữ Trúc sao có thể làm chủ?

Diệp Hạo hướng Lạc Ngữ Trúc nhẹ gật đầu.

- Trà này có thể đủ tăng lên thực lực Tam Túc Kim Ô.

Lăng Kiếm Đào chần chờ một chút vẫn nhắc nhở.

- Không sao.

Diệp Hạo bất ngờ nói.

Lăng Kiếm Đào giật mình, chợt hiểu được.

Diệp Hạo giờ đã đứng ở một trình độ siêu nhiên.

Hắn không phải quan tâm Tam Túc Kim Ô tăng lên ba thành hay năm thành?

Bởi vì Tam Túc Kim Ô cho dù tăng lên bao nhiêu cũng không phải đối thủ của hắn

Một loại tự tin tuyệt đối.

Bạn cần đăng nhập để bình luận