Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2269: Thần Vương Liên Tục Xuất

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Có chứng cứ không?

Long Tượng Thần Vương lạnh lùng nói.

- Từ khi Trâu Văn tiến vào đệ nhất danh sơn chỉ phát sinh qua xung đột với Hạo Nhiên Chính Khí Tông Diệp Hạo.

Tử Lôi Thần Vương lạnh lùng nói.

- Đây coi là chứng cứ gì?

- Ta cảm thấy đây chính là chứng cứ.

- Nhiều lời vô ích, vậy đánh đi.

Long Tượng Thần Vương trầm mặc một chút mở miệng nói.

- Ngươi còn có bao nhiêu khí huyết?

- Cùng ngươi đồng quy vu tận vẫn không có vấn đề.

Long Tượng Thần Vương lạnh lùng nói.

Tử Lôi Thần Vương không khỏi nheo hai mắt lại.

Hắn rất kiêng kị.

Nếu Long Tượng Thần Vương khí huyết không nhiều, một khi điều động sẽ không chết không thôi.

Ngay khi Tử Lôi Thần Vương trầm mặc thì từng chiếc cổ lão chiến hạm vạch phá trời cao, mấy trăm vạn tướng sĩ cầm trong tay chiến kiếm xuất hiện phía trên Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Cầm đầu không phải người khác, chính là Vương thượng Tử Lôi Vương triều Trâu Nguyên.

Tử Lôi vương triều, đại quân áp cảnh.

Tô Ngữ Nhi thấy một màn như vậy vung tay lên toàn bộ lực lượng Hạo Nhiên Chính Khí Tông bị điều động.

Đại trận hộ sơn mở ra, đồng thời một tôn lại một tôn nhân vật mạnh mẽ từ trong ngủ mê thức tỉnh.

Bọn họ cầm chiến kiếm trong tay nhanh chóng hợp thành thê đội chiến đấu.

- Tô tông chủ, giao Diệp Hạo ra.

Trâu Nguyên lạnh lùng nói:

- Bằng không thì hôm nay ta sẽ san bằng Hạo Nhiên Chính Khí Tông ngươi?

- Ngươi có bản lãnh ngươi làm thử xem?

Trâu Nguyên nói xong, hơn mười thân ảnh từ cấm địa Hạo Nhiên Chính Khí Tông đi ra.

Chính là Tông chủ Chính Khí Vực Chung Cẩm Thành.

Bọn người Chung Cẩm Thành thông qua truyền tống trận chạy tới trước tiên.

Trâu Nguyên nhìn Chung Cẩm Thành một cái hừ lạnh nói:

- Chung Cẩm Thành, ngươi cảm thấy hai chi tông môn các ngươi liên thủ sẽ là đối thủ của Tử Lôi vương triều ta?

- Phải đối thủ hay không, đấu qua mới biết được?

Chung Cẩm Thành cường thế đáp.

Lúc này làm sao có thể nhận túng.

Đây không phải vấn đề giao ra Diệp Hạo hay không?

Diệp Hạo là ai?

Đệ tử Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Hiện tại, Hạo Nhiên Chính Khí Tông bởi vì e ngại uy thế Tử Lôi vương triều mà giao hắn ra?

Về sau Hạo Nhiên Chính Khí Tông còn lăn lộn ở Thần Vực thế nào?

Về sau ai còn dám gia nhập Hạo Nhiên Chính Khí Tông?

- Giết.

Trâu Nguyên vung tay lên nói.

Giết!

Giết!

Giết!

Thiên quân vạn mã trước tiên phóng xuống hộ sơn đại trận của Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Tô Ngữ Nhi đang định hiệu lệnh tướng sĩ ngăn cản thì đôi bàn tay đánh tới tướng sĩ Tử Lôi vương triều.

Hai bàn tay kia cuồn cuộn, bao vây hơn một trăm vạn tướng sĩ trong đó.

- Ngươi dám?

Tử Lôi Thần Vương vừa muốn xuất thủ bị Long Tượng Thần Vương cản trở.

- Tránh ra.

Tử Lôi Thần Vương gầm thét.

Long Tượng Thần Vương lạnh lùng nhìn Tử Lôi Thần Vương:

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Trâu Nguyên thấy một màn như vậy, tròng mắt đều đỏ.

- Kết trận.

Hơn một trăm vạn tướng sĩ lập tức cải biến trận hình đổi thành chống cự Thần Vương.

Nhưng Thần Vương cường giả đâu dễ dàng ngăn trở như vậy?

Ngay sau đó, cặp đại thủ kia đập vào phía trên trận hình.

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Trong nháy mắt cũng không biết có bao nhiêu tu sĩ phun ra máu tươi, bất quá càng nhiều tu sĩ trực tiếp vỡ nát.

- Tuyết Nguyệt.

Tử Lôi Thần Vương hướng về một bóng người phía xa gầm thét lên.

Tuyết Nguyệt là một trung niên uy phong lẫm lẫm.

Hắn tùy ý nhìn Tử Lôi nói:

- Gọi ta làm gì?

- Tử Lôi vương triều ta đắc tội ngươi sao?

- Tử Lôi vương triều các ngươi không đắc tội ta.

- Vậy tại sao ngươi xuất thủ với tướng sĩ Tử Lôi vương triều ta?

- Bởi vì Hoàng Linh Vân ta và Diệp Hạo là tri giao hảo hữu.

Tuyết Nguyệt lạnh nhạt nói.

- Nguyên nhân này?

- Nguyên nhân này còn chưa đủ?

- Ngươi không sợ đắc tội Tử Lôi vương triều?

- Có gì phải sợ?

Tuyết Nguyệt vô tình nói.

Cũng đúng lúc này, Hoàng Linh Vân mặc cung trang được một trung niên hộ tống đi tới bên người Diệp Hạo.

Diệp Hạo kinh nghi nhìn nàng.

- Giao tình cô và ta đâu có sâu như vậy.

- Diệp công tử đan đạo vô song, Linh Vân đây đang đầu tư.

Hoàng Linh Vân cười khanh khách nói.

Hoàng Linh Vân nói thoải mái, ánh mắt Diệp Hạo lại lộ ra vẻ hân thưởng.

- Hoàng Linh Vân.

Xa xa Thiên Kỳ đi tới:

- Ngươi tới đây làm gì?

- Ta tới nơi này làm phiền cô?

Hoàng Linh Vân hừ lạnh.

- Diệp Hạo là vị hôn phu của ta.

Thiên Kỳ nói.

- Thiên Kỳ, ta nói cho cô biết, ta đã có thê tử.

Diệp Hạo nhìn Thiên Kỳ, nghiêm túc nói.

- Ngươi có thê tử?

Thiên Kỳ giật mình.

Trên tình báo không nói Diệp Hạo có thê tử.

- Thê tử của ta nếu biết rõ cô, nàng sẽ giết cô.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ngươi nghĩ ta sẽ tin.

Thiên Kỳ vô ý thức cảm thấy Diệp Hạo đang gạt mình.

Diệp Hạo khẽ lắc đầu, sau đó nhìn về phía Tuyết Nguyệt nói:

- Tuyết Nguyệt Thần Vương, chúng ta nói một hồi mua bán, được không?

- Mua bán gì?

Ánh mắt Tuyết Nguyệt lộ ra thần sắc hứng thú.

- Tuyết Nguyệt vương triều các ngươi cùng Hạo Nhiên Chính Khí Tông liên thủ xóa sổ Tử Lôi vương triều.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Ánh mắt Tuyết Nguyệt lóe lên nói:

- Vậy ngươi phải bỏ ra cái gì?

- Một nhân tình của.

Tuyết Nguyệt không khỏi nở nụ cười:

- Tiểu gia hỏa, ngươi xác định không phải đang nói đùa?

Tâm thần Diệp Hạo vừa động, trong tay xuất hiện một lệnh bài, sau đó hắn ném lệnh bài này hướng về Tuyết Nguyệt.

Tuyết Nguyệt khẽ vươn tay bắt lệnh bài, sau khi thấy rõ ba cổ triện phía trên, con ngươi hắn hung hăng co rụt lại.

Ngay sau đó, Tuyết Nguyệt nắm chặt lệnh bài trong tay, thần sắc hết sức ngưng trọng nhìn Diệp Hạo:

- Diệp Hạo, vừa rồi ngươi nói ngươi thiếu Tuyết Nguyệt vương triều ta một nhân tình?

- Không sai.

- Chuyện này ta sẽ giúp.

Tuyết Nguyệt nói đến đây nhìn hướng trung niên bên người Hoàng Linh Vân nói:

- Hoàng Dạ Hoa, ngươi bây giờ điều động đại quân Tuyết Nguyệt vương triều, cùng Hạo Nhiên Chính Khí Tông liên thủ tiến công Tử Lôi vương triều.

- Tuân mệnh.

Hoàng Dạ Hoa nói đến đây, nhìn chằm chằm Diệp Hạo một cái, xé rách không gian rời đi.

Trong lúc nhất thời toàn trường xôn xao.

Ai cũng không nghĩ tới Tuyết Nguyệt vậy mà vì một nhân tình của Diệp Hạo phát động tiến công chiến tranh Vương triều.

Phải biết bất kỳ một Vương triều nào đều có không biết bao nhiêu nội tình.

Tùy tiện tiến công rất có thể đánh tàn bản thân.

Nhưng Tuyết Nguyệt vẫn làm như vậy.

Rất nhiều tu sĩ đều đang suy đoán Diệp Hạo cho Tuyết Nguyệt cái gì?

Đáng tiếc chính là vừa rồi trên bảng hiệu kia lượn lờ một cổ khí tức cường đại.

Bọn họ nhìn không thấu.

- Tuyết Nguyệt, ngươi suy nghĩ kỹ chưa?

Tử Lôi ngưng trọng hỏi.

- Bây giờ còn nói nhảm làm gì?

Tuyết Nguyệt nói xong lần nữa xuất thủ về phía đại quân kia.

Tử Lôi lập tức cấp bách.

Hắn bên này bị Long Tượng quấn lấy không phân thân nổi.

Thế nhưng nếu tùy ý để Tử Lôi xuất thủ vậy hơn triệu quân tinh nhuệ sẽ vẫn lạc hầu như không còn.

Vừa rồi vẫn lạc mười vạn tướng sĩ.

Nếu đánh ra mấy bàn tay nữa đoán chừng toàn bộ chơi xong.

Oanh!

Tử Lôi bạo phát ra toàn bộ khí huyết lực ngạnh kháng một chiêu với Long Tượng sau đó thừa dịp lực phản chấn vọt tới bên người Tuyết Nguyệt.

Oanh!

Tử Lôi và Tuyết Nguyệt ngạnh kháng, cảm giác được tạng phủ tuôn ra từng đợt khí huyết.

Hắn cưỡng ép đè cỗ khí huyết sôi trào này xuống, sau đó vung ống tay áo lên xé rách một đạo không gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận