Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3102: Tới Cửa Đột Kích.

Diệp Hạo có thể từ bỏ Tinh Hà tông không?

Đáp ánh chắc chắn là không rồi.

- Giết cho đến khi máu chảy thành sông là được rồi.

Diệp Hạo nhìn Nữ Đế lạnh lùng nói.

- Điều kiện là Tinh Hà tông ngươi có bản lãnh này đã.

Nữ Đế ha ha cười nói.

- Theo ta được biết Tinh Hà tông ngay cả một cường giả Kim Thế cảnh cũng không có.

- Có hay không, thử xem chẳng phải sẽ biết sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Thái độ không thèm quan tâm của Diệp Hạo khiến một vài thiên kiêu sinh lòng chần chừ.

Nếu Diệp Hạo thật sự có thủ đoạn Kim Thế cảnh, vậy sẽ khó đối phó rồi.

- Tinh Hà, ngươi cho rằng nói như ngươi vậy, người khác sẽ sợ ném chuột vỡ bình sao?

Nữ Đế cười lạnh.

Đường Phiên Phiên đang định nói lại bị Diệp Hạo ngăn cản.

Bất kể như thế nào Nữ Đế cũng đứng thứ hai trên Thiên Bảng, người như vậy tốt nhất vẫn không nên đắc tội thì hơn.

- Thời gian tiếp theo ta sẽ đợi ở Tinh Hà tông, người nào muốn Địa chi căn thì cứ đến đó là được.

Diệp Hạo quẳng xuống một câu rồi cùng Đường Phiên Phiên, Hàn Diệu Thu rời khỏi.

Sau khi đến Tinh Hà tông, Diệp Hạo lập tức hạ lệnh giới nghiêm toàn bộ Tinh Hà tông.

Chuyện này khiến đệ tử trong Tinh Hà tông xuất hiện một tầng bóng ma.

Chẳng lẽ có người muốn khai chiến với Tinh Hà tông?

- Chuyện gì vậy?

- Tông chủ Tinh Hà tông chúng ta là đệ nhất Thiên Bảng Cửu Cung vực, ai dám xuất thủ với Tinh Hà tông chúng ta?

- Ta nghe nói tông chủ chúng ta chiếm được không ít Địa chi căn, một vài thế lực đứng đầu muốn ra tay với chúng ta.

- Địa chi căn?

- Địa chi căn chính là tài nguyên chế tạo căn cơ Cấm Kỵ cấp đứng đầu.

- Chẳng lẽ những thế lực này không lo tương lai tông chủ sẽ trả thù bọn họ sao?

- Địa chi căn liên quan đến tương lai bọn họ, bởi vậy cho dù là đệ nhất Thiên Bảng, bọn họ cũng dám chiến tới cùng.

Diệp Hạo trở lại Tinh Hà tông chưa bao lâu đã có một thân ảnh khủng bố như vực sâu xuất hiện ở phía trên Tinh Hà tông.

Nhưng rất nhanh vị này liền nhíu mày.

Bởi vì hắn cảm nhận được mấy thân ảnh có khí tức cường hãn.

Không những thế, hai thân ảnh trong đó có khí tức không hề kém hơn hắn.

Nhận ra được điểm đó, hắn lập tức xoay người chạy.

Hắn tin chuyện Diệp Hạo chiếm được sáu nhánh Địa chi căn rất nhanh sẽ truyền khắp cửu vực.

Đến lúc đó ngoại trừ cường giả Nhân tộc ra, cường giả của các tộc khác đều sẽ đến.

Mà thời gian này sẽ không quá lâu.

Nếu hắn bị cao thủ ở đây chặn lại, đến lúc đó sẽ hao tổn ở nơi này.

Đây cũng là lý do vì sao hắn xoay người chạy.

Khi hắn đào tẩu chưa được bao lâu, cường giả thứ hai lại xuất hiện ở nơi này.

Hai con mắt của hắn giống như sao sáng bao phủ toàn bộ Tinh Hà tông.

Xoát!

Khi hắn đang chuẩn bị hành động, bỗng một khí tức mạnh mẽ rơi vào trên người hắn.

- Cường giả Kim Thế cảnh.

Thân ảnh kia chấn động toàn thân.

- Cút.

Chiến khôi quát lớn.

Bên trong đại điện Tinh Hà tông.

Hàn Diệu Thu có chút lo âu nói.

- Công tử, người đến đây dò xét ngày càng mạnh.

Khi mới bắt đầu là cường giả Tương Lai cảnh sơ kỳ, thế nhưng đến lúc này đã là Tương Lai cảnh đỉnh phong.

- Không sao.

Diệp Hạo bình thường nói.

- Có cần ngưng tụ chiến khôi không?

Đường Phiên Phiên bí mật truyền âm nói.

- Trước mắt không cần.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

Tu vi hiện tại của Diệp Hạo đã gần đến Cấm Kỵ cảnh hậu kỳ, lúc này ngưng tụ chiến khôi sẽ có tu vi Kim Thế cảnh trung kỳ, nhưng trong cảnh giới này chỉ nằm mức trung đẳng mà thôi.

Đây cũng là lý do vì sao Diệp Hạo hiện tại chưa muốn ngưng tụ.

- Ngươi nói xem, cao thủ Nhân tộc có xuất hiện không?

- Cao thủ Nhân tộc dù nhiều cũng không thể nào chống đỡ được cường giả nhiều tộc như vậy.

Diệp Hạo lắc đầu.

Thực lực của Nhân tộc không hề kém.

Nhưng so với mấy tộc khác cộng lại chẳng khác gì muối bỏ biển.

Sau khi Diệp Hạo nói đến đây, một âm thanh kinh thiên vang lên phía trên Tinh Hà tông.

- Tinh Hà, ngươi làm mất cơ duyên của Hồng Mông, có phải ngươi nên bày tỏ chút gì không?

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động liền xuất hiện ở bên ngoài hộ sơn đại trận Tinh Hà tông.

Một lão giả râu quai nón cười tủm tỉm nhìn Diệp Hạo, đứng bên cạnh hắn chính là Hồng Mông.

- Không biết tiền bối muốn ta bày tỏ thế nào đây?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Một nhánh Địa chi căn.

- Không có.

- Nếu như vậy thì không còn gì để nói nữa.

Lão giả nói xong liền thu lại nụ cười, cùng lúc đó từ trên người hắn tràn ra khí tức khiến người khác phải sợ hãi.

Bao phủ toàn bộ Tinh Hà tông khiến nơi đây chẳng khác gì lò luyện ngục.

Mà lúc này chiến khôi đang núp trong bóng tối cũng hiện thân, hắn phất tay chặn lại khí tức của lão giả kia.

- Kim Thế cảnh sơ kỳ.

Lão giả nhìn thoáng qua chiến khôi rồi thu hồi ánh mắt.

- Tinh Hà, hộ đạo giả này của ngươi không phải là đối thủ của ta.

- Ngươi cảm thấy Tinh Hà tông chỉ có một thủ đoạn này thôi sao?

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

Con mắt lão giả hơi co rụt lại.

- Ngươi đang doạ lão phu?

- Ta muốn nhắc nhở ngươi một câu, có một vài thủ đoạn ta không muốn dùng, nhưng một khi ta dùng, vậy chính là không chết không thôi.

Diệp Hạo khí phách nói.

Lời nói của Diệp Hạo khiến lão giả yên lặng xuống.

Không nói những ai khác, chỉ mỗi riêng Hồng Mông cũng có một vài thủ đoạn nghịch thiên, lại càng không cần phải nói đến đệ nhất Thiên Bảng như Diệp Hạo.

Xuất thủ hay từ bỏ?

Đây là một vấn đề!

- Hồng Mông, ngươi cảm thấy nên như thế nào?

Lão giả nhìn về phía Hồng Mông trầm giọng nói.

- Tinh Hà là người có thù tất báo, ta cảm thấy vẫn nên đừng mạo hiểm thì hơn.

Hồng Mông nghĩ thật lâu, cuối cùng vẫn quyết định rời khỏi.

Chiếm được Địa chi căn thì đã thế nào?

Chẳng lẽ tương lai có thể thắng được Tinh Hà?

- Được.

Lão giả gật đầu một cái rồi quay đầu nhìn Diệp Hạo.

- Cáo từ.

Lão giả nói đi là đi, rất nhanh đã biến mất khỏi chân trời.

Oanh!

Đúng lúc này một đôi đại thủ giống như màn trời bao la hạ xuống Tinh Hà tông.

- Không tốt, đối phương chí ít cũng phải là Kim Thế cảnh hậu kỳ.

Chiến khôi không khỏi biến sắc.

Sắc mặt Diệp Hạo âm trầm nhìn đôi đại thủ.

Đối phương chuẩn bị cưỡng ép Tinh Hà tông để đàm phán với Diệp Hạo!

Nhưng Diệp Hạo sẽ để bọn hắn thành công sao?

Khi cặp đại thủ chuẩn bị đập xuống, trong lòng bàn tay Diệp Hạo liền xuất hiện một hạt châu trong suốt.

Khi hắn ném hạt châu lên trời, hạt châu lập tức hoá thành một đại thế giới hùng hồn, sau một khắc một lực hấp dẫn khinh khủng hút cặp đại thủ vào bên trong đại thế giới kia.

- Vị này không phải là lão tổ Yêu tộc Khổng Tước tộc sao?

- Không ngờ vị này vẫn còn sống sót.

- Nếu không phải vì Địa chi căn, vị này hẳn sẽ không xuất thế.

- Người đời đều nói Khổng Tước nhất tộc sa sút, ai có thể ngờ lão tổ người ta còn sống chứ?

- Tinh Hà vận dụng là thủ đoạn gì thế, làm sao có thể phá được một đòn của lão tổ Khổng Tước tộc?

- Tinh Hà dù gì cũng là đệ nhất Thiên Bảng, có thủ đoạn nghịch thiên bậc này cũng là chuyện bình thường.

- Nếu chỉ có lão tổ Khổng Tước tộc xuất thủ, cái đại thế giới này có thể ngăn cản được, vấn đề là chỉ mỗi một vị này ra tay thôi sao?

Khi tu sĩ núp trong bóng tối đang thảo uận, lão tổ Khổng Tước tộc gầm thét lên.

- Các ngươi còn không xuất thủ sao? Đợi đến khi cường giả Nhân tộc chạy tới, đến lúc đó các ngươi ngay cả nước lã cũng chả có mà uống đâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận