Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 927: Lưỡng Trọng Thiên

Nghe được như thế lửa nóng trong mắt Quách Nghiên Nhi khi nhìn Diệp Hạo, Vô Danh tức khắc không còn sót lại chút gì.

Ban đầu Quách Nghiên Nhi cảm thấy Diệp Hạo, Vô Danh đã đi theo Tiết Hỏa Nhi đến đây khẳng định cũng có bối cảnh nhất định.

Thế nhưng bây giờ nghe Vệ Nam nói vậy tức khắc mất đi hứng thú.

Quách Nghiên Nhi nàng đến đây là để tìm con rùa vàng.

Ánh mắt của Quách Nghiên Nhi lướt qua Diệp Hạo cùng Vô Danh sau đó kéo tay Tiết Hỏa Nhi nói.

- Ngươi biết không, hôm nay tới mấy vị thiên kiêu a.

- Người nào tới?

- Vô Địch quân Lãnh Bằng Hiểu, Vũ Lâm quân Tô Tử Hiên, Viễn Chinh quân Khổng Kiến Thanh.

- Còn nữa không?

Mắt Tiết Hỏa Nhi không khỏi sáng lên.

- Nghe nói nhi tử Cửu Châu Vương Sở Hoành Vĩ, nhi tử của Mục Tiên Vương Hạ Tử Thương cùng Chiết Phiến công tử Đằng Long Các cũng tới.

- Đây mới chân chính là thiên kiêu a.

Ánh mắt Tiết Hỏa Nhi lộ ra một tia chờ mong.

Bất quá Tiết Hỏa Nhi biết rõ những thiên kiêu như vậy cách rất xa bản thân.

Chỉ có Thường Hi mới có tư cách lấy được sự ưu ái của bọn họ.

- Ba vị này cách quá xa chúng ta, vẫn là bọn Lãnh Bằng Hiểu đáng tin cậy hơn.

Quách Nghiên Nhi vẫn tự hiểu lấy.

Nàng biết rõ bậc thiên kiêu chân chính như Chiết Phiến công tử sẽ không thể nhìn các nàng một cái.

Tân khách cho tới bây giờ đều phân Tam Lục Cửu Đẳng.

Giống như Lãnh Bằng Hiểu chuẩn thiên kiêu nên vị trí cực kì cao, mà ở bên cạnh họ vây quanh không ít tu sĩ, còn bọn người Tiết Hỏa Nhi lại có vị trí ở dưới.

Tiết Hỏa Nhi vừa mới ngồi xuống đã bị Quách Nghiên Nhi lôi kéo đến chỗ Lãnh Bằng Hiểu.

- Các ngươi ngoan ngoãn ngồi ở trong này đừng có chạy lung tung.

Vệ Nam lườm hai người Diệp Hạo một cái liền quay bờ eo thon đi chỗ khác.

- Cảm giác không được để ý thế nào?

Vô Danh ngồi xuống cười nói.

- Hai ta tựa như là không mời mà tới, cho nên càng không bị chú ý càng tốt a.

Diệp Hạo nói đến đây liền bưng chén rượu nhạt uống một ngụm, uống qua một ngụm liền nhíu mày.

- Rượu gì đây?

- Rượu Tiểu Trúc.

Vô Danh uống một ngụm lại cười nói.

- Một chén 100 trung phẩm Tiên thạch.

- Uống của ta.

Diêp Hạo tâm thần vừa động trong tay liền xuất hiện một bình ngọc xanh, tiếp lấy Diệp Hạo rót ra cho mình cùng Vô Danh.

Vô Danh uống một ngụm trên mặt hiểu ra.

- Đây là Lưỡng Trọng Thiên đủ sức a.

Ngay lúc Diệp Hạo cùng Vô Danh đang trò chuyện về những tin đôn thú vị ở Tiên Đình thì Lãnh Bằng Hiểu cùng Quách Nghiên Nhi, Tiết Hỏa Nhi đi về phía bọn họ.

- Hai người các ngươi còn không tránh ra.

Quách Nghiên Nhi nhìn thấy Diệp Hạo cùng Vô Danh thờ ơ vội vàng quát lớn.

Diệp Hạo nhàn nhạt nhìn Quách Nghiên Nhi một cái liền thu hồi ánh mắt.

Tiết Hỏa Nhi lo lắng song phương xung đột vội nói.

- Ngồi ở chỗ này a.

Lãnh Bằng Hiểu nhìn thoáng qua Tiết Hỏa Nhi cười nhẹ gật đầu.

Quách Nghiên Nhi nhìn thấy trên bàn có hai bầu rượu, chợt liền chọn ra một bầu rượu tinh xảo hơn rót một chén cho Lãnh Bằng Hiểu.

- Lãnh tướng quân, mời.

Lãnh Bằng Hiểu cười cạn nếm thử một miếng, sau một khắc hắn biến sắc.

- Rượu này là gì?

Sắc mặt Quách Nghiên Nhi biến hóa.

Nhìn bầu rượu trong tay một cái lại nhìn thoáng qua bốn phía, lúc này mới ý thức được bầu rượu này không phải là do Tứ Hải Vương mời cho tân khách, bởi vậy ánh mắt nàng nhìn về phía Diệp Hạo cùng Vô Danh trở nên sắc bén.

- Đây là rượu của các ngươi?

- Ngươi kiềm chế tay mình một chút, lỡ bóp nát ngươi cũng không thể bồi thường nổi.

Lúc này Vô Danh thản nhiên nói.

- Ta lại không bồi thường nổi một bình rượu sao?

Quách Nghiên Nhi nói xong bỗng nhiên dùng sức bóp nát bầu rượu trong tay.

- Ngươi làm cái gì vậy?

Lãnh Bằng Hiểu lạnh lùng nói.

- Cái gì?

Quách Nghiên Nhi tưởng Lãnh Bằng Hiểu cảm thấy Diệp Hạo bọn họ dùng rượu dỏm?

- Nếu ta đoán không sai thì đây là Tửu Vực Lưỡng Trọng Thiên a?

Lãnh Bằng Hiểu nghi ngờ nhìn Vô Danh nói.

- Coi như cũng có chút nhãn lực.

Vô Danh thản nhiên nói.

- Lưỡng Trọng Thiên rất nổi danh sao?

Quách Nghiên Nhi mơ hồ có một loại dự cảm không tốt.

- Toàn bộ Tửu Vực hàng năm chỉ sản xuất 100 vò Lưỡng Trọng Thiên, giá của một chén này cũng phải 300 thượng phẩm Tiên thạch.

Lãnh Bằng Hiểu trầm giọng nói.

- Mà ngươi bóp nát bình Lưỡng Trọng Thiên này, luận giá trị cũng phải trên 3000 thượng phẩm Tiên thạch.

Nghe được như thế sắc mặt Quách Nghiên Nhi hoàn toàn thay đổi.

3000 thượng phẩm Tiên thạch nếu đổi thành trung phẩm Tiên thạch là hơn 30 vạn trung phẩm Tiên thạch a.

Quách gia bọn họ dù có cơ nghiệp lớn 1 năm cũng kiếm lời 5~6 vạn trung phẩm Tiên thạch, nói cách khác bản thân vừa mới đốt 5~6 năm thu nhập của gia tộc.

Sắc mặt Tiết Hỏa Nhi cũng thay đổi.

Tu sĩ có thể uống Lưỡng Trọng Thiên làm sao có thể là bình thường được?

- Các ngươi là ai?

Lãnh Bằng Hiểu trầm giọng nói.

- Ngươi còn không đủ tư cách hỏi tên ta.

Vô Danh phất tay nói.

- Nên làm gì thì làm, đừng quấy rầy chúng ta uống rượu.

Sắc mặt Lãnh Bằng Hiểu trở nên âm trầm.

Vô Danh rõ ràng không thèm để hắn vào trong mắt.

- Người tới là khách, ngồi xuống a.

Diệp Hạo nói xong trong tay xuất hiện một bình ngọc nói.

- Chúng ta tiếp tục uống.

Lãnh Bằng Hiểu trầm ngâm một hồi vẫn ngồi xuống.

Diệp Hạo đang muốn rót rượu liền bị Vô Danh đoạt mất.

- Hắn không có tư cách để ngươi rót rượu.

Vô Danh nói xong có chút không kiên nhẫn rót một chén rượu cho Lãnh Bằng Hiểu.

Sắc mặt Lãnh Bằng Hiểu càng thêm khó coi.

Đúng lúc này Tô Tử Hiên đang ở trong muôn hoa nhìn về phía nơi xa, không thấy Lãnh Bằng Hiểu liền quay sang tìm nơi khác.

Tô Tử Hiên sở dĩ để ý tới Lãnh Bằng Hiểu cũng là bởi vì Lãnh Bằng Hiểu vẫn luôn là đối thủ cạnh tranh với hắn.

Rất nhanh Lãnh Bằng Hiểu đồng thời cũng nhìn thấy hai người Diệp Hạo cùng Vô Danh.

Lúc nhìn thấy hai vị này Tô Tử Hiên không khỏi rùng mình một cái, chợt Tô Tử Hiên đẩy đoàn người ra đi về phía Diệp Hạo, một nhóm oanh oanh yến yến vây quanh Tô Tử Hiên đều rất kinh ngạc, các nàng không hiểu vì sao Tô Tử Hiên lại có hành động như vậy.

Vì thế đám oanh oanh yến yến lúc này cũng đi theo.

Đi tới nơi các nàng chú ý tới Quách Nghiên Nhi cùng Tiết Hỏa Nhi.

- Chẳng lẽ Tô công tử vì các nàng mà chạy tới.

- Hai tiểu hồ ly.

- Đáng giận a, hai người các nàng đã câu Lãnh công tử đi, hiện tại còn muốn câu luôn cả Tô công tử.

- Đợi chút nữa chúng ta cứ từ từ mà chèn ép bọn họ.

- Được.

Chỉ là rất nhanh nhóm oanh oanh yến yến này phát hiện ra bản thân đã đoán sai.

Bởi vì Tô Tử Hiên đi tới bàn kia còn chả thèm nhìn Quách Nghiên Nhi cùng Tiết Hỏa Nhi.

Lúc này Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn thấy Tô Tử Hiên, thần sắc không vui nói.

- Ngươi đến đây làm gì?

- Ta…

Tô Tử Hiên có chút lúng túng nói.

- Chớ cản trở tầm mắt của ta.

Diệp Hạo ban đầu muốn nói lăn, thế nhưng vừa nghĩ tới hoàn cảnh hiện giờ, vẫn cho Tô Tử Hiên một chút mặt mũi.

Bốn phía Tu Sĩ toàn bộ đều kinh trụ.

Tô Tử Hiên là ai?

Tướng quân Vũ Lâm Quân a.

Bá tước do Tiên Đình phong a.

Diệp Hạo làm sao dám, sao có thể nói như vậy với Tô Tử Hiên a?

Thế nhưng khiến những tu sĩ này không ngờ tới là dù bị Diệp Hạo nhục nhã trên mặt Tô Tử Hiên ngược lại lộ ra nụ cười lấy lòng.

- Ta thấy bên cạnh công tử không có người rót rượu, ta tới để giúp ngươi rót rượu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận