Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1253: Thác Ấn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

La Phù trầm mặc.

Chốc lát sau mởi mở lời:

- Ta muốn biết nếu đến lúc đó giao dịch giữa chúng ta không thể thực hiện thì ngươi sẽ như thế nào?

La Phù hỏi nhưng trong lòng đầy khẩn trương.

- Giúp ngươi chỉ thuận tay mà thôi.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói:

- Đến lúc đó, dù không thực hiện lời hứa cũng không sao cả.

Nói xong, Diệp Hạo dừng một chút.

- Còn có, ta cảm thấy vẫn nên nói cho ngươi một chút, ta không có bất cứ hứng thú gì đối với ngươi cả.

Nghe được nửa câu đầu của Diệp Hạo, La Phù thở dài một hơi.

Nhưng khi nghe được nửa câu nói sau, trong lòng nàng có một loại cảm giác lo được lo mất.

Loại cảm giác xoắn xuýt này.

La Phù muốn bản thân trở thành hàng hóa giao dịch, nhưng không ngờ Diệp Hạo không nhìn bản thân nàng.

Chẳng lẽ mình không đủ xinh đẹp?

Cùng Diệp Hạo ở chung một thời gian, nàng thật sự có một chút hảo cảm với hắn.

Bởi vậy nghe được nửa câu sau của Diệp Hạo, nàng lại thấy hơi mất mát.

- Thời loạn thế này vẫn cố gắng tăng lên thực lực của mình đi.

Diệp Hạo nhìn La Phù nói khẽ.

- Ừm.

La Phù đè xuống tâm tư kiều diễm, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Theo một sợi Thần Niệm ký thác đến Đạo Bia, Diệp Hạo cảm thấy từng đạo Đại Đạo Áo Nghĩa lấy một loại hình thức huyễn hoặc khó hiểu phản chiếu đến Thức Hải.

Diệp Hạo cảm thấy bản thân dần hiểu rõ đối với các loại đại đạo.

- Tốt cho một cái Đạo Bia.

Diệp Hạo thầm khen.

Mà Lúc này, Tạo Hóa Mạ Non nhẹ nhàng run lên, sau đó một đầu xúc tu nhìn không thấy từ Thức Hải Diệp Hạo tràn ra, nhìn thấy một màn này Diệp Hạo giật mình hỏi:

- Ngươi muốn làm cái gì?

Đạo Bia của Thạc Quả đó nha!

Tạo Hóa Mạ Non nếu làm gì Đạo Bia này, Thạc Quả sẽ giết mình mất?

Sau một khắc, Diệp Hạo khiếp sợ nhìn thấy bên trong Thức Hải mình xuất hiện một mặt Đạo Bia.

Đạo Bia trong Thức Hải giống nhau như đúc với Đạo Bia trước mặt.

Ngay khi Diệp Hạo cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, hắn chú ý thấy Đạo Bia trong Thức Hải phun ra từng đạo khí Huyền Ảo, thời gian trôi qua không ngừng mà tăng trưởng.

- Ngươi đang làm cái gì?

Diệp Hạo lại hỏi.

- Thác Ấn cái bia này.

Tạo Hóa Mạ Non truyền ra một sợi ba động.

Diệp Hạo giật mình, chợt đại hỉ.

- Ngươi còn có công năng dạng này?

Diệp Hạo ngạc nhiên hỏi.

- Thác Ấn Đạo Bia rất khó hả?

Tạo Hóa Mạ Non tràn đầy khinh bỉ:

- Nếu ta lớn lên thành Tạo Hóa Chi Thụ, Thác Ấn Thạch Bi này chỉ mất vài phút.

- Lợi hại.

Diệp Hạo lập tức khen nó.

- Tin đồn trên đời có tất cả mười Đạo Bia, nếu ngươi có thể lấy đủ chín cái, có thể nắm giữ ba ngàn đại lộ.

- Tại sao không phải mười?

- Mặt Đạo Bia thứ mười hư vô mờ ảo, từ cổ chí kim không có ai tìm được?

Tạo Hóa Mạ Non trầm ngâm nói:

- Tin đồn Đạo Bia thứ mười trên có khắc ảo diệu thành Thần.

- Ngươi cũng tìm không được?

- Nếu ta lớn lên thành Tạo Hóa Chi Thụ có lẽ có khả năng này.

- Ngươi còn cần bao nhiêu thời gian để thác ấn?

- 3 canh giờ.

- Lâu như vậy?

- Thỏa mãn đi, ngươi biết bên trong Đạo Bia này hàm chứa bao nhiêu Đại Đạo Áo Nghĩa không? Còn nữa, ngươi cho rằng ba ngàn Đại Đạo thì thật sự chỉ có ba ngàn Đại Đạo hả?

Diệp Hạo không nói gì nữa.

Hắn đang suy nghĩ một chuyện rất trọng yếu.

Thạc Quả có một mặt Đạo bia, như vậy Hoàng Kim Long Vương cùng Bá Vương bên kia có phải cũng có Đạo bia hay không?

Nếu có, bản thân chẳng phải có thể Thác Ấn được ba cái?

- Ta cảm ứng được trong khu vực này còn có hai Đạo Bia nữa.

Lúc này, Tạo Hóa Mạ Non nói.

- Để ta ngẫm lại chút đã.

Diệp Hạo cũng không có tâm tư cảm ngộ nữa.

Cần hả?

Không cần!

Đợi Tạo Hóa Mạ Non khắc xong mặt Đạo Bia này, Diệp Hạo cũng có thể cảm ngộ cả.

Thời gian từng giờ đi qua.

La Phù như si như say mà rèn luyện Đại Đạo bản thân.

Chải vuốt Đại Đạo quá mất thời gian, chỉ có những người vô vọng đột phá mới làm vậy, thế hệ tuổi trẻ đều phấn khởi đuổi sát, Đại Đạo tượng trưng cho chiến lực, ngươi rèn luyện Đại Đạo thì nhân gia tu vi cũng lên tho.

Nếu không phải La Phù có hơn năm trăm Tích Phân cũng sẽ không làm việc này đâu.

Bởi vì khoảng thời gian này, nàng hoàn toàn có thể lĩnh ngộ Thần Thông vừa mới lấy được.

Nhưng mà bây giờ không quan trọng.

Có nhiều Tích Phân, La Phù có thể không chút kiêng kỵ làm chuyện muốn làm.

- Một khắc đồng hồ bốn Tích Phân, lúc này cũng đã đi qua 3 canh giờ.

- Ba canh giờ chín mươi sáu Tích Phân, La Phù cũng quá xa xỉ đi?

- Các ngươi biết gì chưa? Vị này nói bao hết Tích Phân của La Phù đó.

- Hắn sao có nhiều Tích Phân vậy?

- Cái này ta không biết.

Trong khi Tu Sĩ đàm luận, hai mắt Diệp Hạo mở ra.

Ròng rã ba canh giờ, Tạo Hóa Mạ Non cuối cùng cũng thành công thác ấn mặt Đạo Bia vào Thức Hải hắn.

Diệp Hạo không quan tâm Tích Phân.

Nhưng không thể lãng phí a.

Chuyện Đạo Bia đương nhiên không có khả năng nói cho La Phù, vì vậy Tích Phân để La Phù tiêu hao là được.

Nhường hắn cũng không có nghĩ ra biện pháp tốt.

Trầm ngâm một chút, Diệp Hạo đi tới tiểu viện Thạc Quả.

Mới vừa đến, Thạc Quả đã cười lên tiếng trước.

- Ta đang muốn tìm ngươi đây?

- Chuyện gì?

Diệp Hạo hỏi.

- Ngươi hiểu Cửu Thiên Thập Địa Phong Ấn Cổ Trận hả?

- Hiểu một chút.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút đáp.

- Như vậy ngươi biết Phong Ấn Cổ Trận còn cần bao lâu mới có thể phá giải?

- Khoảng thời gian này cũng đã phá giải được một phần mười.

- Một phần mười?

- Ừm.

- Nếu ngươi xâm nhập vị trí Phong Ấn Cổ Trận của Hoàng Kim Long Vương và Bá Vương, ngươi có thể biết được tiến độ phá trận của bọn họ không?

- Có thể.

- Hoàng Kim Long Vương bên kia ta đi thương lượng, Bá Vương bên kia cũng đã đồng ý.

- Đồng ý cái gì?

- Đồng ý hoán đổi một cao thủ.

- Tiền bối có nghĩ tại sao Bá Vương dứt khoát đồng ý như vậy không?

- Vị hắn phái tới kia chắc cũng như ngươi, xem thấu tiến độ chúng ta bên này.

- Vậy ngươi còn đồng ý?

- Bởi vì ta cũng muốn biết rõ tiến độ bên hắn.

- Được rồi.

- Diệp Hạo, ta rất coi trọng ngươi, ta cảm giác mấu chốt phá cục trên người ngươi.

Thạc Quả nóng bỏng nhìn Diệp Hạo nói:

- Nếu ngươi có thể giúp ta đầu tiên tiến vào phong ấn Cổ Địa, ngoại trừ cơ duyên lớn nhất còn lại đều thuộc của ngươi.

Thạc Quả thật không quan tâm.

Hắn chỉ quan tâm việc thành Thần.

Cơ duyên rất có khả năng quan hệ với việc thành Thần.

Mình cầm đi cơ duyên lớn nhất, còn những thứ khác đưa hết cho Diệp Hạo thì có làm sao?

- Ta sẽ hết sức.

Diệp Hạo gật đầu.

Thạc Quả hàn huyên với Diệp Hạo thêm một chút rồi dẫn hắn đến gặp Bá Vương.

Bá Vương vẫn bá đạp như vậy.

Đứng bên cạnh hắn cho dù Diệp Hạo cũng rất áp lực.

Nhưng lực chú ý Diệp Hạo không phải trên người Bá Vương mà là thanh niên mặc Đạo Bào kia.

Vô Thượng Tiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận