Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1337: Kỷ Thi Lan hối hận

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

-Cái gì?

Kỷ Thi Lan khẽ giật mình.

-Ta thật lòng xin lỗi ngươi.

An Kỳ nhìn Kỷ Thi Lan trầm giọng nói.

-Ngươi nói gì vậy?

Kỷ Thi Lan có chút mờ mịt hỏi lại.

-Ngươi còn nhớ món quà mà Diệp Công Tử cho ngươi không ?

-Nhớ, rồi sao ?

-Món quà đó rất quý giá.

-Cho dù quý giá đến đâu cũng cho ngươi rồi .

Kỷ Thi Lan cười nói:

-Lúc ấy ta không cần, Diệp Công Tử cũng rõ ràng đã cho ngươi, món quà đó thuộc về ngươi rồi.

Dừng một lúc Kỷ Thi Lan nói tiếp:

-Nếu chỉ vì chuyện này ngươi cũng không cần áy náy.

Đến bây giờ Kỷ Thi Lan vẫn cảm thấy món quà Diệp Hạo tặng lúc ấy cũng chưa hẳn không có giá trị.

Dù sao tu vi Luyện Khí Diệp Hạo cũng đang từ từ hiển lộ.

-Ngươi biết hắn tặng quà gì không ?

An Kỳ nhẹ nhàng mà lắc lắc đầu.

-Cho dù quà gì cũng không có quan hệ gì với ta .

Kỷ Thi Lan thản nhiên nói.

-Ngươi còn nhớ chuyện trước đó Diệp Công Tử dẫn ngươi đến Trân Bảo Các không ?

-Nhớ chứ.

-Vậy ngươi còn nhớ lúc đó ngươi muốn Diệp Công Tử mua cho ngươi Định Thần Châu?

-Nhớ.

Nói đến đây Kỷ Thi Lan như nghĩ tới điều gì .

-Đừng nói với ta quà của Diệp Công Tử cho ta là Định Thần Châu a?

-Ừm.

-Để ta nghĩ xem .

Kỷ Thi Lan trầm ngâm một chút hỏi.

-Tam Phẩm Định Thần Châu sao?

An Kỳ lắc đầu!

-Tứ Phẩm?

An Kỳ vẫn lắc đầu.

-Ngũ Phẩm?

An Kỳ tiếp tục lắc đầu.

Sắc mặt Kỷ Thi Lan không khỏi thay đổi:

-Đừng nói với ta Diệp Công Tử cho ta Lục Phẩm?

Một viên Lục Phẩm Định Thần Châu giá trị cũng phải một trăm chín mươi hai vạn.

-Việc làm ăn của cha ta gặp vấn đề nên tình hình tài chính gặp khó khăn .

An Kỳ nhìn Kỷ Thi Lan nói tiếp :

-Cần tám trăm vạn Tiên Thạch mới có thể bù vào chỗ thiếu hụt, nếu không thì An gia chúng ta phải khuynh gia bại sản .

-A!

Nghe Kỷ Thi Lan nói vậy sắc mặt không khỏi thay đổi.

Thần sắc Kỷ Hiểu Thiên cũng thay đổi.

-Sản nghiệp cha ngươi như vậy cũng không thể giải quyết?

Kỷ Hiểu Thiên nhìn An Kỳ nói.

-Ừm.

An Kỳ gật đầu.

-Tám trăm vạn, con số thực sự quá lớn.

Kỷ Hiểu Thiên trầm ngâm một lúc nói tiếp :

-Chỗ ta có năm mươi vạn .

-Đa tạ Kỷ thúc thúc.

An Kỳ biết rõ Kỷ Hiểu Thiên lúc này đưa ra năm mươi vạn cũng đã xem như ân tình không nhỏ .

Bởi vì bình thường, năm mươi vạn này cũng chỉ đổ sông đổ biển.

Tám trăm vạn ai có thể lấy ra con số này?

Không có kỳ tích An gia định sẳn khuynh gia bại sản .

-Nhưng mà chỗ thiếu hụt đó đã được bồi vào .

Câu này An Kỳ nói làm cho người khác kinh ngạc đến chết đi sống lại.

-Sao có thể bồi đủ được ?

Kỷ Thi Lan kinh ngạc nói.

-Theo ngươi thì sao ?

An Kỳ nhìn về phía Kỷ Thi Lan.

-Ta làm sao biết được ?

Kỷ Thi Lan mới vừa nói đến xong chợt nghĩ điều gì.

-Đừng nói với ta món quà của Diệp Công tử kia có giá tám trăm vạn a?

-Không.

An Kỳ lắc lắc đầu.

-Ta biết không có khả năng có giá đó mà.

Kỷ Thi Lan vừa rồi còn hồi hộp giờ liền thở phào .

-Món quà Diệp Công Tử cho ta , cha ta lấy đưa đến Phòng Đấu Giá Thiên Đường bán đấu giá.

An Kỳ chậm rãi nói tiếp:

-Phòng đấu giá Thiên Đường định giá năm ngàn sáu trăm vạn.

-Cái gì?

Sắc mặt Kỷ Thi Lan hoàn toàn thay đổi.

Kỷ Hiểu Thiên cũng biến sắc .

-Ngươi còn nhớ lúc ở Trân Bảo Các Diệp Công Tử có hỏi ngoài Thất Phẩm Định Thần Châu ra còn có loại nào cấp cao hơn không ?

An Kỳ nhìn Kỷ Thi Lan vẻ mặt thất sắc mở miệng nói :

-Lúc ấy tất cả chúng ta đều nghĩ Diệp Công Tử chỉ ra vẻ thần bí.

-Ngươi muốn nói gì?

-Quà Diệp Công Tử đưa cho ngươi một viên Cửu Phẩm Định Thần Châu.

-Cửu Phẩm Định Thần Châu?

-Ngươi có thể nghi ngờ năng lực của ta, cũng có thể nghi ngờ năng lực của cha ta .

An Kỳ nói xong chỉ Càn Khôn Túi của mình nói :

-Nhưng ngươi không thể nghi ngờ năng lực của Phòng Đấu Giá Thiên Đường được.

Kỷ Hiểu Thiên nhìn Kỷ Thi Lan một, trong lòng không khỏi ấm ức .

Năm ngàn sáu trăm vạn a!

Cứ như vậy mất trắng .

-Tại sao trước đó ngươi không nói với ta?

Kỷ Thi Lan trước đó nói không thèm để ý, bởi vì cảm thấy giá trị món quà không cao , còn bây giờ thì không thể ngồi yên nữa?

-Lúc ta biết trong hộp gấm là Cửu Phẩm Định Thần Châu đã đi tìm Diệp Công Tử.

An Kỳ nhận lấy vẻ mặt phẩn nộ của Kỷ Thi Lan nói :

-Ta còn nhớ rõ lúc đó Diệp Công Tử nói hắn sở dĩ cho ngươi Định Thần Châu bởi vì ân tình Kỷ Thúc Thúc mời hắn một bữa cơm, chỉ có vậy thôi .

-Mà ngươi đã không trân trọng thì điều đó nói rõ ngươi không có phúc phận đó .

-Hắn nói để ta thoải mái mà nhận, nhưng ta cũng không thể thoải mái được.

Kỷ Thi Lan trầm mặc một lúc mở miệng.

-Ngươi nên nói sớm cho ta biết .

-Ta cũng đã âm thầm nhắc nhở ngươi rất nhiều lần, nhưng mà lúc ấy trong mắt ngươi chỉ có Trương Nham Lỗi.

-Vậy tại sao ngươi không nói thẳng với ta?

-Ta không dám.

-Ngươi không dám?

-Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết thân phận Diệp Công Tử còn đáng sợ hơn ngươi tưởng tượng gấp trăm lần .

An Kỳ trầm giọng nói:

-Lúc ấy tất cả tu sĩ ở quán rượu đều bị cảnh cáo không được tiết lộ bất cứ tin tức gì về Diệp Công Tử ,giờ Diệp Công Tử đã triển khai một hai phần thực lực rồi, ta mới có thể tiết lộ cho ngươi biết .

-Vậy ngươi càng nên nói cho ta biết.

-Nói cho ngươi biết thì có thể làm được gì?

An Kỳ nhìn Kỷ Thi Lan nói:

-Diệp Công Tử thân phận thế nào, chẳng lẽ ngươi cảm thấy mình có cơ hội ?

-Không thử xem làm sao biết được ?

Nhìn Kỷ Thi Lan có chút tự tin, An Kỳ không nhịn được hỏi:

-Ngươi cảm thấy Tam Công Chúa Hoa Tự Liên như thế nào?

-Khuynh quốc khuynh thành.

Kỷ Thi Lan cho dù tự tin nhưng vẩn phải thừa nhận Tam Công Chúa dáng dấp có phần đẹp hơn mình .

-Vậy ngươi có biết Diệp Công Tử nhìn cũng không nhìn thẳng vào nàng , cho dù Tam Công Chúa có ý muốn ngồi cùng , nhưng Diệp Công Tử vẫn thờ ơ để cho nàng rời khỏi không?

-Cái gì?

Kỷ Thi Lan cùng Kỷ Hiểu Thiên hai người liếc nhau, thấy được sự kinh hãi trong mắt đối phương.



Lúc này họ mới hiểu được tại sao lúc nãy An Kỳ nói câu “Thân phận Diệp Công Tử còn đáng sợ hơn ngươi tưởng tượng gấp trăm lần.”

Trước đó họ chỉ cảm thấy Diệp Hạo rất có thể là Chuẩn Thiên Kiêu.

Hiện tại mới ý thức được Diệp Hạo chắc hơn năm phần là Cự Đầu.

Bởi vì chỉ có Cự Đầu mới có tư cách hành động như vậy với Tam Công Chúa thôi.

-Thi Lan ơi Thi Lan, ngươi bỏ qua một phần thiên đại tạo hóa.

Kỷ Hiểu Thiên vỗ đùi khổ sở nói:

-Ta trước đó khuyên ngươi đừng đối xử lạnh nhạt với Diệp Công Tử , ngươi cũng không nghe. Trong mắt ngươi chỉ có Trương Nham Lỗi.

Trong đầu Kỷ Thi Lan hiện giờ rối như mớ bồng bông .

Trong lòng giống như năm loại gia vị trộn lẫn vào nhau ngọt bùi cay đắng mặn cùng nhau xát vào tim .

Lúc Kỷ Thi Lan tâm tư vô cùng khổ sở thì xuống dưới đài thi đấu , bởi vì chỉ vẻn vẹn nửa canh giờ Diệp Hạo đã luyện xong một cung nỏ.

Dư Hàm là thanh niên cẩm y, kẻ đã đánh cược với Diệp Hạo .

Hắn không biết Diệp Hạo luyện chế có phải Nhất Phẩm Nỗ Cung hay không , nhưng hắn biết rõ Diệp Hạo luyện chế nhất định là Nhị Phẩm.

Một ngàn vạn Tiên Thạch a!

Trên dưới người Dư Hàm cũng chỉ có năm trăm vạn thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận