Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2324: Ngươi Làm Sao Mắng Chửi Người

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Sắc mặt lão ẩu chợt biến đổi.

Lời này làm sao tiếp?

Hơn chút trầm ngâm lão ẩu lấy ra thêm một bình ngọc, nói.

- Trên thân lão thân chỉ có hai giọt Tâm Huyết.

- Vừa rồi tiểu thư nhà ngươi bắt đệ tử tộc nhân ta quỳ xuống xin lỗi.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Hiện tại chỉ cần tiểu thư nhà ngươi quỳ xuống xin lỗi nàng là được.

- Thân thể tiểu thư nhà ta đáng giá ngàn vàng.

Lão ẩu vừa nói đến đây đã bị Diệp Hạo cắt ngang.

- Ý của ngươi là Nhân tộc ta ti tiện?

Lão ẩu chú ý thấy tu sĩ bốn phía đang khó chịu nhìn mình.

Bà ý thức được nếu bản thân nói sai, thì rất có thể sẽ không thể rời khỏi đây.

- Ta không có ý này.

- Vậy thì để tiểu thư nhà ngươi quỳ xuống xin lỗi.

Diệp Hạo hùng hổ dọa người.

- Diệp Đan, Hỏa Ly ta đắc tội ngươi ở đâu?

Hai mắt Hỏa Ly đầy nước mắt.

- Cần phải khi phụ ta như vậy à?

Nhìn thấy bộ dáng diềm đạm đáng yêu của Hỏa Ly, tu sĩ toàn trường đều ngơ ngẩn.

Chuyện gì đây?

Ngữ khí của Hỏa Ly lại nũng nịu thế?

- Chớ có làm vậy với ta.

Diệp Hạo liếc Hỏa Ly một cái rồi thu hồi ánh mắt.

Hỏa Ly vừa rồi vẫn còn là nữ vương lãnh ngạo, trong nháy mắt đã thành tiểu muội muội nhà hàng xóm.

Loại thay đổi này khiến Diệp Hạo cũng hoảng hồn.

- Diệp công tử, chẳng lẽ ngươi không biết tiểu thư nhà ta là vị hôn thê của ngươi sao?

Đúng lúc này, một lão giả đầu tóc vàng chói giáng lâm.

Toàn thân lão giả không hề có một chút gợn sóng mạnh mẽ.

Nhưng lại khiến cho Diệp Hạo có một loại cảm giác bất khả chiến bại.

- Lão tổ.

Hỏa Ly đứng lên, chạy đến bên người lão giả.

- Hắn khi phụ ta.

Diệp Hạo không khỏi nhíu mày.

- Cô nói cái gì?

Diệp Hạo ý thức được vị trước mắt này dù không phải là Thần Vương đỉnh phong cũng phải là Chuẩn Thần.

Như vậy thì đã sao?

Diệp Hạo lưng tựa Luyện Đan Tổng Các và Luyện Khí Tổng Các thì còn sợ ai?

Nếu thật sự không được thì gọi Triệu Tổ tới.

- Mấy ngày trước, ta tới Luyện Đan Tổng Các trao đổi với Vương Tổng Các Chủ về hôn sự của ngươi và Hỏa Ly.

Hỏa Sơn mỉm cười nói.

- Chỉ trao đổi mà thôi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Diệp Hạo biết rõ Vương Thương Sinh chắc chắn sẽ không thay mình quyết định.

- Chẳng lẽ ngươi không đồng ý?

Hỏa Sơn khẽ giật mình nói.

- Ngươi cảm thấy ta có thể cưới một nữ tử tàn nhẫn động một tí là muốn mạng người khác?

Diệp Hạo nhìn Hỏa Sơn nói.

- Ta chỉ hù dọa nàng thôi.

Hỏa Ly dậm chân.

- Có phải hù dọa hay không trong lòng cô tự rõ, tóm lại cô và ta không có khả năng.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Diệp công tử, ta cảm thấy ngươi vẫn nên suy tính một phen.

Hỏa Sơn thu lại nụ cười trên mặt nghiêm mặt nói.

- Không cần phải suy tính.

Diệp Hạo không thèm suy nghĩ đã lập tức cự tuyệt.

Hỏa Sơn cũng không nói nữa.

Diệp Hạo cũng đã nói hết.

Hắn còn có thể nói thế nào?

- Diệp Đan, ta hận ngươi.

Hỏa Ly nhìn Diệp Hạo, đôi mắt phượng phu ra lửa giận kinh thiên.

Diệp Hạo liếc Hỏa Ly một cái nói.

- Nói cứ như ta quan tâm cô lắm không bằng.

Thân thể mềm mại của Hỏa ly run lên.

- Diệp Hạo, Hỏa Ly đâu phải không gả được.

- Cô có thể gả cho Thái Sử Vĩnh Huy.

- Hắn?

Hỏa Ly nhìn Thái Sử Vĩnh Huy một cái.

Thái Sử Vĩnh Huy lập tức xù lông.

- Ngươi có ý gì?

Hỏa Ly lúc này lại mở miệng nói tiếp.

- Hỏa Ly ta phải gả cho Thiếu Niên Chí Tôn.

- Thiếu Niên Chí Tôn?

Thái Sử Vĩnh Huy cười lạnh nói.

- Ngươi biết Thiếu Niên Chí Tôn mang ý nghĩa gì không?

- Tương lai khả năng rất lớn đặt chân đến Thần Hoàng.

- Ngươi nếu đã biết rõ, như vậy ngươi cũng nên biết Thiếu Niên Chí Tôn có thể coi trọng ngươi hay không?

- Trước mắt Thần Vực xuất hiện hai vị Thiếu Niên Chí Tôn.

Hỏa Ly nói đến đây rồi nhìn về phía Diệp Hạo.

- Một người trong đó là Diệp Đan.

Khi Hỏa Ly nói ra câu này, tu sĩ toàn trường đều sợ hãi.

Thiếu Niên Chí Tôn?

Diệp Đan dĩ nhiên là một Thiếu Niên Chí Tôn?

Bất quá suy nghĩ một chút trong lòng cũng bình thường trở lại.

Hỏa Ly là nhân vật cấp bậc nào.

Tương lai có thể trở thành Chuẩn Hoàng.

Có thể thoải mái trấn áp nàng, tương lai đặt chân đến Thần Hoàng chẳng lẽ rất lạ?

- Còn một người nữa là ai?

Thái Sử Vĩnh Huy tò mò hỏi.

Diệp Hạo là Thiếu Niên Chí Tôn, Thái Sử Vĩnh Huy đã sớm biết.

Đồng thời hắn còn biết Bạch Tiểu Bạch cũng là một Thiếu Niên Chí Tôn.

- Chấp pháp sứ Luyện Khí Tổng Các.

- Chấp pháp sứ Luyện Khí Tổng Các?

Khắp khuôn mặt Thái Sử Vĩnh Huy tràn đầy hồ nghi.

- Căn cứ vào tình báo chúng ta lấy được, Chấp Pháp Sứ Luyện Khí Tổng Các cũng không hề thua kém gì so với Diệp Đan.

Ánh mắt Hỏa Ly nóng bỏng nói.

- Nhưng so với Diệp Đan, Chấp Pháp Sứ Luyện Khí Tổng Các càng thêm thầm bí.

Nói đến đây Hỏa Ly đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.

- Diệp Đan, ngươi hẳn quen biết với Chấp Pháp Sứ Luyện Khí Tổng Các a?

- Biết.

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra thần sắc cổ quái.

Có thể không biết sao?

Chấp Pháp Sứ Luyện Khí Tổng Các cũng chính là hắn.

- Như vậy Chấp Pháp Sứ Luyện Khí Tổng Các có phải là Thiếu Niên Chí Tôn không?

Hỏa Ly hỏi tiếp.

- Ta không biết Chấp Pháp Sứ Luyện Khí Tổng Các có phải Thiếu Niên Chí Tôn hay không, ta chỉ biết chúng ta vài lần giao thủ ai cũng không làm gì được ai.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Đáp án rõ ràng.

Chấp Pháp Sứ Luyện Khí Tổng Các cũng là một Thiếu Niên Chí Tôn.

- Diệp Đan, đợi đến khi chuyện ở Vĩnh An Sơn kết thúc, ta sẽ tiến tới Luyện Khí Tổng Các.

Hỏa Ly trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta sẽ khiến ngươi phải hối hận cả đời.

- Cô không sợ ta nói xấu cô?

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười đáp trả.

Sắc mặt Hỏa Ly lập tức biến.

- Diệp Đan, ngươi sẽ không làm chuyện như như vậy chứ?

- Cô cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo nói xong dời chủ đề.

- Tiền bối, dựa theo bổn phận ngươi có thể coi là trưởng bối của ta, chẳng lẽ ngươi không chuẩn bị quà cho lễ gặp mặt sao?

Hỏa Sơn nhìn Diệp Hạo muốn nhức hết cả răng.

Hắn thực sự muốn biết gia hỏa này làm sao lại không biết xấu hổ như thế?

Ngươi vừa rồi nhục nhã Hỏa Ly trước mặt mọi người nhanh như vậy đã quên?

- Tiền bối, ngươi và Vương Tổng Các Chủ chắc hẳn là bạn tốt, ta nghĩ quan hệ này thì ngươi cho lễ gặp mặt cũng không thể keo kiệt.

Hỏa Sơn nhìn Diệp Hạo một hồi thở dài nói.

- Giới hạn của tính không biết xấu hổ của ngươi vượt qua cả tưởng tượng của ta.

Diệp Hạo lập tức trầm mặt xuống.

- Tiền bối, ngươi đang mắng ta à?

Hỏa Sơn đưa cho Diệp Hạo một bình ngọc.

- Đây là một giọt Tâm Huyết năm đó của ta.

- Tâm Huyết Chuẩn Hoàng cấp?

Diệp Hạo giật mình.

- Không sai.

- Một giọt?

- Ngươi còn muốn bao nhiêu giọt?

Hỏa Sơn trừng Diệp Hạo một cái.

- Ta lo lắng một giọt không đủ cho ta dùng.

Diệp Hạo ngượng ngùng nói.

- Ngươi biết một giọt ẩn chứa bao nhiêu năng lượng không?

Hỏa Sơn tức giận nói.

- Đừng nói ngươi bây giờ tu vi ngươi chỉ là Tử Thần cảnh trung giai, dù ngươi là Hợp Thần cảnh trung giai cũng dùng không hết.

- Khủng bố như vậy?

- Nếu không ngươi cảm thấy thế nào?

- Đa tạ tiền bối.

Diệp Hạo vội vàng hành lễ.

- Ta nói Hỏa Sơn, ta nhớ trên người ngươi còn có Phượng Quang Chi Huyết mà?

Đúng lúc này một đạo thanh âm sang sảng vang lên giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận