Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2469: Tin Tức Của Cha Mẹ

Sau khi về tới Viêm Hoàng tông, Diệp Hạo kêu Diệp Thiên Thiên gọi cao tầng Viêm Hoàng tông tới. Diệp Hạo đưa Sinh Tử chi tinh xếp hạng thứ hai cho Diệp Thiên Thiên, bởi vì Diệp Thiên Thiên cần thứ này hơn so với Đường Phiên Phiên các nàng, sau đó Diệp Hạo phân Giao Dung hoa cho Đường Phiên Phiên, Hạo Nguyệt, Tử Kinh, Lâm Ngưng Hạ, Lăng Dao, Khổng Dĩnh Nhi sáu người.

Mà Sinh Tử quả thì cho Chu Uyển Quân, Thanh Thanh, Mặc Mặc, Đường Đường, Mộ Dung Tinh, Hàn Mộng Kỳ, Khả Vi, Khả Hinh đám nữ nhân. Cũng may lần này Diệp Hạo chiếm được không ít tài nguyên Hợp Thần cấp. Bằng không căn bản không đủ để phân chia.

Đợi đến khi chia xong, trong tay Diệp Hạo còn có hơn hai mươi Đô Vân thảo cùng một chút Sinh Tử quả. Sau đó toàn bộ cao tầng Viêm Hoàng tông đều cũng bắt đầu luyện hóa. Diệp Hạo dùng đương nhiên là Quy Nhất quả đứng thứ nhất.

Diệp Hạo ở tình trạng này cũng chỉ loại tài nguyên cấp bậc như vậy mới có thể xứng với hắn…Trong khoảng thời gian này ở Thần Vực xuất hiện chấn động.

Thời gian trôi qua, cao thủ thế lực Hoàng cấp càng ngày càng nhiều. Mà những truyền nhân hoàng triều này cũng lần lượt động đao vào bản thổ thế lực Thần Vực.

Thế lực Vương cấp bọn họ không dám bức bách quá phận, bởi vì hiện tại bọn hắn không đánh được át chủ bài Vương cấp, nhưng thế lực Vương cấp ở Thần Vực có nhiêu lắm sao? 99% thế lực không hề có Thần Vương. Dưới tình hình như thế những truyền nhân thế lực Hoàng cấp cướp đoạt tư nguyên đồng thời cũng cưỡi trên đầu bọn hắn làm mưa làm gió. Phách lối rối tinh rối mù. Phản kháng?

Ngoại trừ việc liên kết cao thủ Hợp Thần cấp cao giai cùng Hợp Thần cấp đỉnh phong mới có thể đánh được bọn họ.

Vấn đề là khi truyền nhân hoàng triều đi ra ngoài trên người ai mà chẳng có pháp chỉ Hợp Thần đỉnh phong. Những pháp chỉ Hợp Thần đỉnh phong này là do Thần Vương viết đấy. Trừ phi bản thân là Thần Vương, bằng không ai có thể đỡ nổi những pháp chỉ này?

Thần Vực mỗi ngày đều đang chém giết lẫn nhau cùng rung chuyển. Một vài thế lực bản thổ đã bị thanh tẩy.

Nhìn thấy tình huống như vậy rất nhiều thế lực bản thổ lựa chọn di chuyển đến bên trong hoang sơn dã lĩnh, bởi vì hiện tại Thần Vực xuất lên rất nhiều hoang sơn dã lĩnh. Nhưng bọn họ cũng biết chuyện này chỉ có thể tránh được nhất thời, căn bản không thể nào tránh được một đời.

1 năm!

2 năm!

3 năm!

Rất nhanh mười năm trôi qua. Đến lúc này ngoại trừ thế lực Vương cấp không thế nào động ra còn lại phần lớn thế lực đều bị thanh tẩy một lần nữa. Loại thanh tẩy này là ở toàn bộ phương diện. Cũng là lúc này Diệp Hạo rốt cục cũng xuất quan. Trải qua hơn trăm năm tu hành hiện giờ tu vi Diệp Hạo từ Hợp Thần cảnh tầng thứ nhất nhảy lên trở thành Hợp Thần cảnh tầng thứ tư. Sở dĩ đạt đến cấp độ này là bởi vì Diệp Hạo tại cảnh giới Sinh Thần cảnh tích lũy quá sâu, khiến hắn vừa đột phá liền liên tiếp đột phá ba tiểu cảnh giới đạt đến Hợp Thần cảnh trung kỳ.

Diệp Thiên Thiên cũng không phụ sự mong đợi của mọi người đột phá đến Hợp Thần cảnh trung kỳ, phải biết Diệp Thiên Thiên không tu hành hỗn tạp như Diệp Hạo thế nhưng thời gian tu hành của nàng lại không hề kém hơi Diệp Hạo nên khiến cho nàng lúc đột phá cũng nhảy cóc ba tiểu cảnh giới.

Tương đối mà nói, các nàng Đường Phiên Phiên đều dùng sức không đúng chỗ. Theo lý thuyết các nàng tích lũy đều đã đủ nhưng các nàng dùng tài nguyên lại không đủ. Bởi vậy các nàng Đường Phiên Phiên chỉ là đạt đến Hợp Thần cảnh tầng thứ ba. Về phần Chu Uyển Quân các nàng chỉ đột phá đến Hợp Thần cảnh tầng thứ hai.

- Hiện tại truyền nhân trung đẳng hoàng triều nhập thế quy mô rất lớn, chỉ cần qua mười năm tám năm nữa thôi cao đẳng hoàng triều cũng sẽ nhập thế.

Trên đại điện Đường Phiên Phiên đơn giản kể lại chuyện xảy ra trong vòng mười năm này nói lại một lần cho Diệp Hạo nghe.

- Tông chủ, những truyền nhân trung đẳng hoàng triều quá cầm thú, bọn họ đốt giết cướp giật vô cùng nhiều, ta hận không thể giết hết bọn chúng.

Đường chủ Tình Báo Đường Trác Tinh Nhi căm giận bất bình nói.

Diệp Hạo nhìn Trác Tinh Nhi một cái khe khẽ lắc đầu.

- Loại chuyện này Viêm Hoàng tông không quản được.

- Tông chủ, nhưng bọn họ làm thực sự quá phận.

Ngọc Long Công Tử tiến lên một bước.

- Chuyện không công bình trong thiên hạ còn nhiều lắm, Viêm Hoàng tông quản được hết sao?

Diệp Hạo nhìn Ngọc Long một cái nói.

- Chúng ta đánh Thần Vực đi.

Ngọc Long trầm giọng nói.

Diệp Hạo không nói nhìn Ngọc Long nói.

- Ngươi có phải đã quá đề cao Viêm Hoàng tông hay không?

Đừng nói Viêm Hoàng tông hiện tại chỉ là thế lực Hoàng cấp, dù Viêm Hoàng tông trở thành cự đầu ở Thần Vực cũng không thể nào đánh được Thần Vực.

Nói đến đây Diệp Hạo liền nhìn Trác Tinh Nhi nói.

- Ngươi rảnh rỗi không có chuyện gì thì lo quản nam nhân của ngươi đi.

Trên mặt Trách Tinh Nhi ửng đỏ.

- Ta đã biết.

Thần Vực sâu bao nhiêu Diệp Hạo không biết. Nhưng hắn biết rõ hiện tại hắn hiểu chỉ là một góc băng sơn của Thần Vực. Đúng lúc này một thanh niên vội vàng đi tới.

- Tông chủ.

- Chuyện gì?

- Tông chủ, ngay vừa rồi rồi một thanh niên thần bí đưa tới một phong thư, hắn nói phong thư này phải lập tức giao vào trên tay ngươi. Trong mắt Diệp Hạo không khỏi lộ ra vẻ kinh nghi.

- Hắn còn nói cái gì nữa?

- Hắn nói phong thư này liên quan đến phụ mẫu của ngươi.

Hai con mắt Diệp Hạo không khỏi toát ra quang huy lấp lóe. Hắn lóe lên một cái liền xuất hiện bên người thanh niên kia, giành lấy phong thư từ trong tay đối phương rồi nhìn lại. Trên thư tín chỉ có một hàng chữ.

- Muốn cứu phụ mẫu ngươi hãy đến Vô Ngân sơn.

Sau một khắc phong thư trong tay Diệp Hạo hóa thành một đống hỗn độn.

- Vô Ngân sơn?

Diệp Hạo tức giận nói.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Đường Phiên Phiên vội vàng đi tới bên người Diệp Hạo. Nàng nhìn thoáng qua nội dung trên thư tín sắc mặt không khỏi biến. Khi Diệp Hạo ở Tiên Vực đã tìm khắp toàn bộ cửu trọng thiên nhưng vẫn không hề tìm được phụ mẫu hắn.

Dù là một tí dấu vết cũng không có. Lúc ấy Tứ Phương Thần Thú suy đoán rất có thể có tuyệt đỉnh cao thủ trong bóng tối mang đi phụ mẫu của Diệp Hạo. Hiện tại xem ra không ngờ là do Vô Ngân sơn nhất mạch mang đi.

- Vô Ngân sơn từ xưa đến nay chính là cấm địa.

Chu Tổ lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở bên người Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Cho dù là cấm địa ta cũng phải xông vào.

Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Ta liên lạc với Triệu Tổ một chút rồi lại nói.

Chu Tổ vỗ vỗ bả vai Diệp Hạo nói.

- Được.

Chu Tổ liên lạc một hồi vẻ mặt nghiêm túc nói.

- Triệu Tổ bế quan, tạm thời không thể liên lạc.

- Ta bây giờ đi qua đó.

- Đừng xúc động.

- Chu Tổ, ngươi phải biết ta tu hành công pháp gì?

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Còn nữa, trong tay ta còn mang át chủ bài.

Chu Tổ yên lặng một hồi nói.

- Ta đi cùng ngươi.

- Không, Chu Tổ ngươi giúp ta tọa trấn Viêm Hoàng tông.

Diệp Hạo từ chối.

- Thế nhưng mà…

Chu Tổ còn đang định nói cái gì đó đã bị Diệp Hạo ngăn cản.

- Cứ quyết định như vậy đi.

Ngay sau đó Diệp Hạo nhìn về phía Đường Phiên Phiên nói.

- Xin lỗi, lại phải để nàng ở lại rồi.

- Chàng nhất định phải trở về.

Đường Phiên Phiên ngưng trọng nói.

- Chắc chắn.

Diệp Hạo nói đến đây do dự một chút vẫn nói tiếp.

- Ta mơ hồ có một loại cảm giác lần này rời khỏi khả năng rất lâu cũng không thể về được.

Tâm thần Đường Phiên Phiên nhảy lên một cái, nàng vô ý thức bắt cánh tay Diệp Hạo, thế nhưng cuối cùng nàng vẫn thả ra. Nàng có thể ngăn cản Diệp Hạo cứu phụ mẫu hắn sao?

Không thể!

Bạn cần đăng nhập để bình luận