Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1508: Khảo sát

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

Diệp Hạo không khỏi xem trọng Hạo Nguyệt .

Mấy năm nay đến Tiểu Thiên Địa của Diệp Hạo có không ít người, nhưng có thể nhìn ra được điểm này lại không có ai .

-La Phù.

Diệp Hạo kêu.

Sau một khắc La Phù phá vỡ không gian xuất hiện bên cạnh Diệp Hạo.

Khi La Phù nhìn thấy Hạo Nguyệt cười nói

-Hạo Nguyệt.

La Phù rất rõ ràng thân phận của mình .

Nàng chỉ là thị nữ thân cận của Diệp Hạo .

Cũng không liên quan gì đến Hạo Nguyệt.

Còn nữa Hạo Nguyệt cũng không phải chính cung.

Bởi vậy La Phù cũng không cần thiết phải khum người cuối gối trước nàng ta.

Hạo Nguyệt thông minh cỡ nào, khi nghe La Phù xưng hô đã hiểu nguyên nhân Diệp Hạo làm như vậy, bởi vậy trên mặt Hạo Nguyệt khẽ mỉm cười ôn hòa nói :

-Ta đối với chỗ này còn chưa quen thuộc, sau này phải làm phiền muội rồi.

-Tỷ tỷ nói đi đâu vậy? Đây lày chuyện nên làm.

La Phù khẽ mỉm cười đáp.

La Phù dẫn Hạo Nguyệt rời khỏi, Diệp Hạo lấy tấm Kim Sắc Phù Chỉ kia ra nghiên cứu.

Lúc này thân ảnh Cô Độc xuất hiện bên cạnh Diệp Hạo.

-Tra được thân phận người đó chưa ?

Diệp Hạo hỏi.

-Vị kia hẳn là Thái Hạo của Thời Thượng Cổ

Cô Độc trầm giọng nói:

-Thực lực vị kia ắt hẳn ở Đệ Nhị Cảnh, lúc ấy nếu không phải Thái Huyền cũng ẩn trong bóng tối, khiến cho Thái Hạo không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngươi muốn bình yên lấy được Mộc Hồ Lô cũng rất khó.

-Nếu vậy thanh niên hắc y kia chắc chắn nắm giữ Thái Hạo Thông Linh Thuật.

Diệp Hạo trầm giọng nói .

-Thái Huyền nói với ta, Thái Hạo không đơn giản, bởi vì bên cạnh hắn có Chiến Sủng Bán Thần Cấp, nếu thật sự khai chiến, cả ta và Thái Huyền liên thủ cũng chưa hẳn là đối thủ.

Cô Độc câu nói này khiến sắc mặt Diệp Hạo thay đổi.

-Hãy nhanh chóng đột phá Đệ Nhị Cảnh.

Nói đến đây Cô Độc lại nghĩ tới cái gì

-Ta và Thải Kỳ Lân cưỡng ép ghi nhớ Thần Văn thật sự có vấn đề.

-Có vấn đề?

Diệp Hạo giật mình nói.

-Ta cảm thấy chú thích Thần Văn của ngươi hẳn chỉ thích hợp với bản thân ngươi thôi.

Cô Độc cân nhắc lời nói tiếp :

-Bởi vì hai chúng ta tu luyện thời gian dài như vậy cũng không có bất kỳ thay đổi nào.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói

-Nếu vậy, thì phải đến phiến Thượng Cổ Chi Địa kia mới được .

Nghĩ tới đây Diệp Hạo quyết định trở lại Nhất Trọng Thiên.

Bởi vì phiến Thượng Cổ Chi Địa kia hiện nằm trong tay Thái Huyền Học Viện.

Diệp Hạo muốn dẫn theo người của mình tiến về ngôi Miếu Thờ kia nói thế nào cũng phải hỏi ý kiến của người ta.

Hắn muốn một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.

Dẫn theo tu sĩ có năng lực của Viêm Hoàng Tông cùng đi .

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)

. . .

Nhất Trọng Thiên!

Lúc Diệp Hạo đi tới Nhất Trọng Thiên cũng không lập tức quay về Viêm Hoàng Tông.

Bởi vì Chiến Sủng Đại Tái thi tuyển cũng phải tiến hành trong hơn nửa tháng .

Dương Vực!

Dương Thành!

Sở dĩ Diệp Hạo dừng lại ở Dương Thành cũng vì hắn thấy một thanh niên nhàn nhã ngồi trên chiếc xe hoa lệ hưởng thụ sự sung sướng được chăm sóc bởi bốn nữ tử bên cạnh.

Thanh niên kia nằm trên giường mềm , cực kỳ tự tại.

Thân hình Diệp Hạo lóe lên xuất hiện trên giường mềm.

-Người anh em, rất biết hưởng thụ nha.

Diệp Hạo cười híp mắt nói .

Thanh niên kia kinh ngạc nhìn Diệp Hạo một cái.

-Sống trong Thiên Hạ, lúc nên hưởng thụ vẩn phải hưởng thụ.

-Sao vậy? Nghe lời ngươi nói giống như bất mãn với hiện tại thế?

-Không có bất mãn.

Thanh niên kia nói xong tay, đưa tay chạm vào ngực nữ tử bên cạnh vò vò vài cái nói tiếp :

-Chỉ là Tiên Vực hiện tại quần hùng tranh giành, không ai biết được bản thân khi nào chầu diêm vương nên lúc còn hưởng thụ thì vẫn nên hưởng thụ.

-Dương Vực có Viêm Hoàng Tông che chở, không đến mức chiến loạn chứ?

-Viêm Hoàng Tông chiếm cứ ba mươi sáu Đại Vực.

Thanh niên kia nhàn nhạt nói :

-Cũng đã sớm trở thành cây đinh trong mắt người khác, bây giờ không ai dám đối phó với Viêm Hoàng Tông cũng không có nghĩa sau này bọn họ cũng ẩn nhẫn.

-Ngươi xem nhẹ Viêm Hoàng Tông như vậy?

-Mấy năm nay Nhất Trọng Thiên xuất hiện ngày càng nhiều Thiên Kiêu , Cự Đầu, cho dù Viêm Hoàng Tông có mạnh hơn nữa cũng không phải đối thủ của những thế lực này.

Thanh niên kia nhẹ giọng nói .

Diệp Hạo cười cười không nói thêm gì nữa .

-Ngươi cũng đến tham gia dự tuyển của Viêm Hoàng Tông sao ?

-Viêm Hoàng Tông dự tuyển .

-Chuyện này ngươi cũng không biết ?

-Không biết.

-Chuyện lớn như vậy ngươi lại không biết ?

-Trước đó ta luôn bế quan.

-Thời đại này xa rời thực tế không có tác dụng gì nữa .

Thanh niên kia nhìn Diệp Hạo nói :

-Muốn tăng tu vi nhanh chóng thì đi Viêm Hoàng Tông, Viêm Hoàng Tông có Chí Bảo có thể gia tăng tốc độ tu luyện.

-Còn ngươi ?

-Ta đang đi dự tuyển.

-Ngươi không phải xem nhẹ Viêm Hoàng Tông sao ?

-Xem nhẹ là một chuyện, gia nhập lại là một chuyện khác.

Thanh niên kia nghiêm trang nói .

-Gia nhập Viêm Hoàng Tông ngươi còn có thể hưởng thụ được như thế sao ?

-Ta một không ăn trộm, hai không chiếm đoạt, Viêm Hoàng Tông vì sao muốn hạn chế ta?

Thanh niên kia nói đến đây chỉ bốn nữ tử bên cạnh nói:

-Đây là bốn thị nữ cha ta từ nhỏ đã chuẩn bị cho ta , chẳng lẽ cái này Viêm Hoàng Tông cũng quản được?

-Có lý.

-Muốn cùng ta đi báo danh không ?

-Không cần.

Diệp Hạo nói xong biến thành một vệt sáng biến mất tại chỗ .

Nhìn thấy Diệp Hạo biến mất, sắc mặt Thanh niên kia không khỏi biến đổi.

Giây lát sau một trung niên y phục màu xám xuất hiện bên cạnh hắn.

-Thiếu Gia, vị kia không đơn giản a.

-Lữ Lão, ngươi cũng nhìn không thấu sao?

Thanh niên này giật mình hỏi lại.

Lữ Lão là Tiên Chủ Cao Giai.

-Nhìn không thấu.

-Hắn không phải cường giả Tiên Tôn đó chứ?

Nghĩ tới đây Thanh niên kia rốt cuộc bình tĩnh không nổi .

-Nhưng mà cũng không cần lo lắng, biểu hiện của hắn không có ác ý với ngươi, chí ít các ngươi nói chuyện với nhau cũng vui vẻ .

Trung niên áo xám nhẹ giọng nói.

-Ta mới đi một vòng , thì đụng phải Tiên Tôn.

Thanh niên kia vẻ mặt như đưa đám nói:

-Bên ngoài thật quá nguy hiểm.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)

. . .

Cửa thành bốn hàng người rồng rắn xếp hàng .

Diệp Hạo tùy tiện lựa chọn một hàng .

Một canh giờ sau thì cũng gần đến lượt Diệp Hạo .

-Một trăm Tiên Thạch.

Lúc này một lão giả đứng trước mặt Diệp Hạo kinh ngạc nói:

-Không phải mười viên sao?

-Ai nói với ngươi mười viên?

Một tướng sĩ giữ cửa lạnh lùng nói .

-Không phải vẫn luôn là mười viên à ?

-Bây giờ là lúc cao điểm ghi danh Viêm Hoàng Tông, bởi vậy Thành Chủ đại nhân nói tạm thời tăng giá.

Tướng Sĩ nhìn lão giả kia nói .

-Nhưng mà?

-Không có tiền cũng đừng cản trở kẻ khác xếp hàng.

Tướng Sĩ kia nhìn lão đầu ấp úng quát lớn.

-Chú ý thái độ ngươi.

Diệp Hạo nhìn không được cau mày nói.

-Ngươi là ai?

Cái kia Tướng Sĩ sắc mặt khó coi mà nhìn Diệp Hạo nói.

-Ta là ai ngươi cũng không có tư cách biết ?

Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng thản nhiên nói .

-Thành Chủ tạm thời tăng giá? Dương Thành Thành Chủ hình như là Vân Tử Minh nhỉ?

Nghe Diệp Hạo gọi thẳng tên tục của Vân Tử Minh, sắc mặt Tướng Sĩ kia đại biến.

-Ngươi biết Vân Thành Chủ?

-Có một chút giao tình.

Diệp Hạo nói xong một sợi Thần Niệm bao phủ toàn bộ Dương Thành, sau một khắc liền đến bên trong Phủ Đệ của Vân Tử Minh, nhưng mà lúc này Vân Tử Minh đang say khướt nằm trong ngực một nữ tử .

-Vân Tử Minh, lập tức lăn đến cửa thành cho ta .

Theo âm thanh Diệp Hạo thốt ra, hai con ngươi Vân Tử Minh đột nhiên mở lớn. Khi hắn hồi tưởng đến đạo thanh âm kia, sắc mặt cắt không còn giọt máu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận