Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3305: Thánh Nữ Liễu Yên Nhi

Diệp Hạo cười như không cười nhìn La Hùng Thiên.

- Ta nhớ trước đó ngươi không muốn lấy ra, đúng không nhỉ?

Lời nói của Diệp Hạo khiến con mắt La Hùng Thiên co rụt lại.

- Diệp công tử, để tỏ lòng áy náy của ta, ta sẽ mang hơn một nửa tài nguyên Bách Bảo các đến đây.

Nói xong câu đó, La Hùng Thiên quỳ một chân trên đất.

Nhìn thấy toàn thân La Hùng Thiên không ngừng run rẩy, Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi vung tay lên nhận túi càn khôn trong tay hắn.

Ngay sau đó La Hùng Thiên mới thở dài một hơi.

Đã đến tình trạng này, hắn cũng không thể quan tâm đến bản thân nữa.

Thứ hắn quan tâm là Diệp Hạo có giận chó đá mèo lên Bách Bảo các không.

Sau khi mọi người thấy một màn như vậy đều hiểu ý, bởi vậy bọn họ nhao nhao tỏ thái độ muốn trở về lấy tài nguyên.

- Các ngươi có thể trở về lấy tài nguyên, nhưng phải mang cao thủ của tộc ta đi theo.

Diệp Hạo nhìn chung quanh toàn trường một cái nói.

- Mặt khác, đợi đến khi lấy được tài nguyên, những ký ức liên quan đến ta sẽ bị xoá đi.

Đám người biết rõ Diệp Hạo không muốn làm bại lộ thân phận của mình.

Bởi vậy không có ai phàn nàn gì.

- Sao ngươi có thể lĩnh ngộ nguyền rủa nhiều như vậy?

Lúc này Thanh Dao đi tới bên cạnh Diệp Hạo cười hỏi.

- Trước đó không phải đã nói cho ngươi biết rồi sao?

- Nguồn gốc của nguyền rủa?

- Đúng vậy.

- Ta có thể đi không?

- Nếu ngươi đi cũng sẽ không trở về được.

- Cái này . . . Không có ngoại lệ sao?

- Nếu ta không có Thái Sơ, ta cũng không dám tuỳ tiện tới nơi đó.

- Ngươi có thể dạy cho ta Thái Sơ không?

Nhìn đôi mắt tràn đầy chờ mong của Thanh Dao, Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói.

- Có thể.

- Cảm tạ.

Thanh Dao nghiêm túc nói.

Nàng biết quá rõ giá trị của Thái Sơ.

Nhưng không ngờ Diệp Hạo vẫn truyền thụ cho nàng.

Diệp Hạo khống chế một sợi thần niệm điểm vào mi tâm Thanh Dao.

Thanh Dao xem sơ qua một lần rồi ngưng trọng nói.

- Vì sao ta không xem hiểu môn công pháp này?

- Môn công pháp này cần phải mượn người đã mất mới có thể lĩnh ngộ được.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Thứ ta đưa cho ngươi là những lý giải của ta về môn công pháp này.

- Quá mơ hồ.

Thanh Dao nhìn một hồi rồi lắc đầu.

Thanh Dao tự tin trong cùng giai sẽ không có người nào có thể loại bỏ được nàng.

Cho dù là Diệp Hạo cũng vậy.

Nhưng khi nàng quan sát bản công pháp này, nàng có một loại cảm giác bị đánh bại.

- Môn công pháp Thái Sơn dính đến Chúa Tể thậm chí là tầng thứ cao hơn, bây giờ ngươi không hiểu cũng là chuyện bình thường.

Diệp Hạo nhìn Thanh Dao nói.

- Chờ ta mang ngươi về thiên hà Cửu Thiên thử xem ngươi có thể bắt được người đã mấy hay không?

- Để ta nghiên cứu trước.

Thanh Dao nói câu đó xong liền biến mất.

Lúc này Hoa Bích Nhi mới đi đến bên cạnh Diệp Hạo.

- Nữ tử này là thần tướng của ngươi?

- Thần tướng? Đúng vậy.

Lúc Diệp Hạo độ kiếp có để lại mọt sợ thần niệm chú ý đến ngoại giới, bởi vậy bên ngaoif xảy ra chuyện gì, hắn đều biết hết.

- Vậy ngươi thuộ tộc nào?

Hoa Bích Nhi hứng thú hỏi.

- Chuyện này không thể nói cho ngươi biết.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ta cam đoan sẽ không tiết lộ.

Hoa Bích Nhi cắn môi, ủy khuất nói.

Nhìn thấy thái độ này của Hoa Bích Nhi, Diệp Hạo có chút nhức đầu.

Đại tỷ này thật sự coi trọng hắn hả?

Vấn đề là Diệp Hạo không hề nghĩ đến việc sẽ phát triển một đoạn tình cảm với đại tỷ lớn tuổi này.

Đại tỷ, ngươi đã là tông chủ bao nhiêu năm rồi!

Ta vẫn chỉ là một chú cún nhỏ mà thôi.

- Ngươi đã từng nghĩ đến chuyện thiên hà Chủng Thiên sẽ sụp đổ chưa?

Diệp Hạo chần chờ một chút vẫn hỏi.

- Thiên hà Chủng Thiên vẫn luôn liên tục suy tàn, đoán chừng không bao lâu nữa thôi sẽ sụp đổ.

Hoa Bích Nhi không biết vì sao Diệp Hạo lại hỏi vấn đề này nhưng nàng vẫn đáp.

- Nếu như ta nói cho ngươi biết mười năm sau thiên hà Chủng Thiên sẽ sụp đổ thì sao?

Cuối cùng Diệp Hạo vẫn quyết định nói cho Hoa Bích Nhi biết tin tức này.

Mấy ngày này hắn vẫn luôn đánh giá Bách Thảo các.

Bách Thảo các có thể tính là một tông môn không tệ.

Trong thời loạn này cũng không có mấy tông môn được như thế.

- Mười năm sau sụp đổ?

Con mắt Hoa Bích Nhi co rụt lại.

Kết hợp với việc Diệp Hạo hạ mình đi cướp bóc tàu nguyên của các đại tông môn, Hoa Bích Nhi mơ hồ cũng đã nhận ra.

- Ngươi đang chiếm trước tài nguyên sao?

Hoa Bích Nhi trầm giọng nói.

- Không sai.

- Bách Bảo các chúng ta phải làm gì?

- Các ngươi còn mười năm hoàng kim, thừa dịp mười năm này thì đi cướp đoạt tài nguyên.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Cướp bóc?

Hoa Bích Nhi cau mày nói.

- Đương nhiên ngươi cũng có thể không cướp bóc, đợi đến khi tài nguyên cạn kiệt, Bách Thảo các cũng sẽ chờ chết.

Lời nói của Diệp Hạo khiến Hoa Bích Nhi phải chấn động.

Tu sĩ có tu vi càng mạnh, yêu cầu năng lượng cũng càng nhiều.

Tỉ như Hoa Bích Nhi.

Sau mỗi trận đại chiến đều phải cần bổ sung năng lượng kịp thời.

Mà năng lượng yêu cần chính là con số trên trời.

Nếu năng lượng không được bổ sung kịp thời, dù nàng có tu vi Tương Lai cảnh thì sao chứ?

Cứ mãi như thế cũng sẽ phải tự bạo.

Nếu không thì xong.

- Sở dĩ ta nói cho ngươi biết tin này cũng là muốn các ngươi chuẩn bị từ sớm.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Mười năm sau gốc rễ đại đạo sẽ sụp sổ, đến lúc đó thiên hà Chủng Thiên sẽ hoá thành một vùng đất tuyệt vọng, không có tài nguyền các ngươi căn bản sống không nổi.

- Ngoại trừ cướp đoạt tài nguyên ra, chúng ta còn có thể làm gì?

- Thừa dịp mười năm này cố gắng tăng cao tu vi, về sau các ngươi muốn tăng tu vi cũng không còn có cơ hội nữa đâu.

- A!

Hoa Bích Nhi chấn động.

Ngay cả tu vi cũng không thể tăng lên?

- Gốc rễ đại đại đã chết, các ngươi còn tăng lên cái quái gì nữa?

Diệp Hạo tức giận nói.

- Cái này . . . .

Hoa Bích Nhi có chút hoảng.

- Còn nữa, chuyện này một vài người đứng đầu tông môn biết là được rồi, tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài.

Diệp Hạo cảnh cáo nói.

- Ta biết.

Hoa Bích Nhi biết rõ chuyện này môt khi bị lộ sẽ mang ý nghĩa gì.

Toàn bộ thiên hà Chủng Thiên sẽ hỗn loạn.

Khi các cao thủ Nghịch Thiên nhất mạch đi cùng cao tầng các tộc tới tông môn bọn họ lấy tài nguyên, Hoa Bích Nhi tuyên bố đại hộ chọn rể kết thúc.

Không sai.

Kết thúc.

Thư phòng của Hoa Bích Nhi.

Khi Hoa Bích Nhi kể lại chuyện này cho lão tổ Lương Vũ và Thánh nữ Liễu Yên Nhi biết, cả hai người đều chấn động.

- Mười năm sau thiên hà Chủng Thiên sẽ sụp đổ?

Trái tim Lương Vũ đập dồn dập.

- Tin tức có tin được không?

Thật sự là do tin tức này quá chấn động.

- Diệp công tử đến từ một tộc thần bí, vả lại hắn còn là vương giả trong hàng ngũ chí tôn, hắn không cần phải nói dối chuyện này.

Hoa Bích Nhi nghiêm túc nói.

- Ngươi tin tưởng hắn như vậy?

Lương Vũ trầm ngâm một hồi hỏi.

- Bách Thảo các chúng ta có gì đáng để hắn chú ý sao?

Hoa Bích Nhi nhìn Lương Vũ nói.

Lời nói của Hoa Bích Nhi khiến Lương Vũ trầm mặc lại.

- Lão tổ tông, bản tính của Diệp công tử không hề tệ chút nào.

Lúc này Thánh nữ Liễu Yên Nhi mở miệng nói.

- Ta cảm thấy hắn sở dĩ nói cho chúng ta biết tin tức này, cũng là cảm thấy Bách Thảo các chúng ta không tệ.

Nếu như Diệp Hạo ở chỗ này, hắn nhất định sẽ nhận ra Thánh nữ Liễu Yên Nhi chính là nữ tử bạch y ngày đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận