Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2575: Phân Phối Bản Nguyên

- Nếu Vũ Vương liều lĩnh nhất định sẽ gọi đến một sinh linh khủng bố trong luân hồi, một khi bọn họ phủ xuống thực sự sẽ huyết tẩy một vùng.

Cổ Nhất thở dài nói.

- Nhưng nếu bây giờ ngươi cho Vũ Vương một nửa bản nguyên sinh mệnh, như vậy há chẳng phải là tiếp tay cho địch?

- Bên trong vận mệnh trường hà ta đã mơ hồ nhìn thấy một màn này, nhưng ta vẫn nhớ kỹ lúc đó không hề xuất hiện ngươi.

Cổ Nhất trịnh trọng nói.

- Sau khi ngươi chiếm được một nửa bản nguyên sinh mệnh của ta, ngươi có thể xuất phát cùng một chỗ với Vũ Vương, tương lai Vũ Vương phải cần ngươi ngăn cản rồi.

Diệp Hạo yên lặng không nói.

- Ngay khi ngươi xuất hiện ở nơi này đã làm thay đổi vận mệnh của Vũ Vương rồi.

- Phải biết dựa theo tiến triển bình thường Vũ Vương có thể lấy được toàn bộ bản nguyên sinh mệnh của ta.

- Bây giờ lại tổn thất một nửa bản nguyên sinh mệnh, tương lai hạn mức cao nhất của Vũ Vương cũng không còn mạnh như vậy nữa.

- Ta sẽ truyền thụ toàn bộ trí nhớ của mình cho ngươi.

Cổ Nhất nói đến đây tàn ảnh của hắn cũng hóa thành hai đoàn bản nguyên sinh mệnh tách ra một đoàn phóng tới chỗ Diệp Hạo, một đoàn phóng tới chỗ Vũ Vương. Hắn nhìn sơ là có thể thấy được Cổ Nhất không hề nói láo.

Quả thật cả hai bên mỗi người đều chiếm được một nửa. Thu hồi đoàn bản nguyên sinh mệnh xong Vũ Vương lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Giữa chúng ta đã kết cừu oán.

- Chờ xem.

Diệp Hạo hừ lạnh nói.

Cổ Nhất vốn đã rất khó để niết bàn. Mà bây giờ lại là hoàn toàn tiêu tán giữa thiên địa. Nói cách khác trên thế gian này cũng không còn Cổ Nhất nữa.

Diệp Hạo có chút thương cảm. Đây chính là cường giả Đại năng trong truyền thuyết đấy. Lại cứ như vậy mà chết?

Sau khi rời khỏi động phủ chó con ở trong thức hải của hắn nhẹ nhàng nói.

- Ta đã từng đi sâu vào trong luân hồi.

- Ở sâu trong luân hồi có cái gì?

- Sâu trong luân hồi có một cây cầu rất dài, vô số vong linh đều đang liều mạng giãy dụa giữa dòng sông, như chỉ có Đại năng là có thể đi trên cây cầu đó.

Chó con nghiêm túc nói.

- Ngươi đi rồi sao?

- Vị trong truyền thuyết kia đã đi.

Khi nói đến vị trong truyền thuyết ánh mắt của chó con cũng tỏa ra ánh sáng.

- Nghe hắn nói hắn đã đi đến cuối con đường rồi.

- Cuối cùng có cái gì?

- Hắn không có nói. Chỉ cảnh cáo ta một khi chưa đạt đến cảnh giới của hắn thì đừng nghĩ đến việc xông vào tìm đến nơi cuối cùng trong luân hồi.

- Cấp độ của vị kia là gì?

- Siêu thoát vận mệnh trường hà.

- Vị kia ngay cả vận mệnh trường hà cũng đã vượt qua, vậy cũng không phải là người đứng nhất thiên hạ sao? Chẳng lẽ trên thế gian này có có thứ hắn phải kiêng kỵ?

- Luân hồi là thứ rất khó để nắm bắt được.

- Là ý gì?

- Ta đã từng cho rằng luân hồi chỉ dính đến một đại vực là Thần vực mà thôi, thế nhưng khi ta tới bờ sông luân hồi ta mới biết rằng ta đã sai rồi, bởi vì khi đó ta nhìn thấy rất nhiều sinh linh không phải thuộc Thần vực, hơn nữa giữa các sinh linh cũng không phải cùng một loại văn minh, cũng chính vào lúc đó ta mới biết được luân hồi xuyên qua rất nhiều đại vực.

Chó con nhẹ nhàng nói.

Tâm thần Diệp Hạo chấn động. Luân hồi xuyên qua rất nhiều đại vực?

- Điều ngươi nói khiến ta có chút hãi hùng.

Diệp Hạo nuốc một ngụm nước miếng rồi nói.

- Nếu là người khác ta sẽ không đàm luận vấn đề này với hắn, bởi vì như vậy sẽ khiến cho người ta sinh ra cảm giác tuyệt vọng.

Chó con nhẹ nhàng nói.

- Nhưng ngươi lại không giống, sớm muộn gì ngươi cũng đặt chân đến cảnh giới Đại năng.

- Nhưng ta đột nhiên phát hiện dù có đặt chân đến cảnh giới Đại năng cũng không thể nào thích làm gì thì làm được.

- Ha ha, thích làm gì thì làm?

Chó con không khỏi nở nụ cười.

- Dù là vị kia đã bước ra khỏi vận mệnh trường hà, cũng không phải thay thiên đại Thần vực chúng ta chinh chiến sao?

- Chinh chiến? Là có ý gì?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Được rồi, lần này ngươi chiếm được ký ức truyền thừa của Cổ Nhất, đây chính là cơ hội khó có được.

Chó con lại dời đi đề tài nói.

- Ta khuyên ngươi bây giờ tiến về Hỏa quốc đi.

- Đến Hỏa quốc làm cái gì nữa?

- Để hỏa linh tạo ra thời gian lĩnh vực cho ngươi.

Chó con vừa cười vừa nói.

- Bây giờ Hỏa quốc vẫn còn thiếu ngươi một nhân tình, không dùng cũng phí, chẳng lẽ ngươi muốn đi tìm Triệu Tổ sao?

- Triệu Tổ?

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên một cái.

Bây giờ Diệp Hạo không thể xác định được lúc Triệu Tổ truyền thụ công pháp cho Diệp Hạo có biết công pháp đó bị thiếu hụt hay không?

Nếu biết thật sự Diệp Hạo không biết làm sao để đối mặt Triệu Tổ nữa?

Cho dù dưới sự trợ giúp của chó con đã loại bỏ những tai họa ngầm trong Vạn Cổ Bất Diệt Quyết. Nhưng đối với chuyện này Diệp Hạo vẫn không thể thoải mái được. Bất quá chuyện này làm sao mà hỏi thẳng được chứ?

Trong lòng Diệp Hạo cũng rất xoắn xuýt!

Hắn tin bây giờ Triệu Tổ đã biết công pháp thiếu hụt.

Trước đó không biết cũng có thể hiểu. Dù sao với cánh cảnh giới lúc đó của Triệu Tổ thì có thể bày bố được thứ gì chứ?

Nhưng bây giờ Triệu Tổ cũng đã đặt chân đến Nửa bước đại năng chi cảnh, ngươi còn không phát hiện được công pháp thiếu hụt?

Định lừa ai chứ?

Nhưng Diệp Hạo mãi vẫn không thấy tin tức của Triệu Tổ.

Còn cả Triệu Vị Ương cũng đã mất liên hệ. Điều này không khỏi làm cho Diệp Hạo hoài nghi.

- Được rồi, về Hỏa quốc.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Quá tốt rồi.

Trưởng công chúa vui mừng nói.

Nàng hận không thể khiến Diệp Hạo mãi mãi ở lại Hỏa quốc. Đương nhiên nàng cũng biết Diệp Hạo quay lại Hỏa quốc hơn phân nửa là vì muốn tu hành. Nhưng dù là như vậy nàng vẫn có thể hầu ở bên người Diệp Hạo.

- Lần này tu hành tranh thủ một lần duy nhất đột phá đến Thần Vương cảnh.

Diệp Hạo nhìn đám người Thái Sử Vĩnh Huy nói.

Thái Sử Vĩnh Huy bọn người gật đầu thật mạnh.

Bọn họ tích lũy đã đủ từ lâu. Đột phá chỉ là vấn đề thời gian. Một đoàn người Diệp Hạo trở lại Hỏa quốc lại phát hiện bầu không khí ở Hỏa quốc rất căng thẳng.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Trưởng công chúa hỏi một tướng sĩ bên đường. Tướng sĩ kia hành lễ với trưởng công chúa xong nói.

- Thưa trưởng công chúa, nửa tháng trước Thủy quốc đã bắt đầu xâm nhập.

- Thủy quốc xâm phạm?

Trưởng công chúa ngưng trọng.

- Thủy quốc có ân oán gì với Hỏa quốc các ngươi vậy?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Thủy linh ở Thủy quốc vẫn luôn muốn thôn phệ hỏa linh của Hỏa quốc ta, bởi vì thủy linh nghĩ thủy hỏa chung sức có lẽ sẽ đột phá được xiềng xích mà đạt tới cảnh giới Đại năng chi cảnh trong truyền thuyết.

Trưởng công chúa nhìn Diệp Hạo nói.

- Nhưng vì thực lực của thủy linh cùng hỏa linh đều tương đương nhau nên thủy linh vẫn mãi không thể đạt được, nhưng những năm này thực lực hỏa linh càng trở nên yếu đi, ta đoán chừng thủy linh lại thấy được hi vọng.

Trưởng công chúa nói đến đây Diệp Hạo cũng hiểu xảy ra chuyện gì.

Thủy linh cùng hỏa linh tranh đoạt cũng ảnh hưởng đến Thủy quốc và Hỏa quốc. Trưởng công chúa mang theo một đoàn người Diệp Hạo đi tới đại điện liền phát hiện cơ hồ toàn bộ cao tầng Hỏa quốc đều đã đến. Ngay khi nhìn thấy đám người Diệp Hạo, Hỏa Hạo vội vàng đứng lên.

- Diệp công tử.

- Hỏa Hoàng bệ hạ, không cần đa lễ.

Diệp Hạo nhìn Hỏa Hoàng nói.

- Ta nghe nói Thủy quốc xâm chiếm Hỏa quốc?

- Lần này Thủy quốc được Kim quốc ủng hộ, bây giờ đang đánh chiếm rất nhiều thành trì của ta.

Hỏa Hoàng phẫn nộ nói.

- Tại sao Kim quốc lại tham gia vào chứ?

- Ta không biết giữa Thủy quốc và Kim quốc đã thỏa thuận điều gì? Nhưng bây giờ Kim quốc vẫn một mực giằng co với đại quân ta.

Nói đến đây Hỏa Hoàng thở dài một hơi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận