Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 249: Long Châu Diệu Dụng

Dịch: Khang

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào



----------------------------------

Diệp Hạo đương nhiên sẽ không chọn đột phá lúc này.

Nhưng nếu không đột phá, bản thân hắn sẽ không thể tiếp tục hấp thu năng lượng tinh thuần ở nơi này nữa.

Bởi vì thân thể hắn đã đạt đến mức cực hạn.

Nhưng nếu đột phá, sẽ lãng phí hai phút tiếp theo a!

Diệp Hạo giờ đã rõ ràng, đây là một phúc lợi do chủ nhân Thanh Đồng Tiên Điện cho những thiên kiêu có thể tiến vào Thanh Đồng Tiên Điện.

Diệp Hạo tin tưởng dù cao thủ như Mai Doãn Tuyết, nếu hấp thu đầy đủ năng lượn trong ba phút này sẽ đủ để tăng lên một tiểu cảnh giới.

Nhưng Diệp Hạo không cam tâm lãng phí hai phút đồng hồ còn lại a.

Tâm tư hắn nhanh chóng xoay chuyển tim đường xử lý chuyện này.

Đột nhiên Diệp Hạo nghĩ đến một giải pháp.

Long Tộc nắm giữ năng lực không gian, mà Hắc Long càng đứng đầu trong đó.

Lấy tu vi Diệp Hạo hiện tại không có năng lực tu luyện không gian thần thông, nhưng không có nghĩa Diệp Hạo không có năng lực hấp thu những năng lượng tinh thuần trong này.

Nghĩ đến đây, Diệp Hạo bắt đầu thử nghiệm dẫn những dòng năng lượng xung quanh vào thể nội rồi đưa chúng vô Long Châu.

Long Châu lúc đầu cự tuyệt.

Nhưng theo thời gian, dần có những dòng năng lượng yếu ớt lọt vào, sau đó Long Châu giống như mở cái miệng rất lớn, hấp thu sạch sẽ những năng lượng Diệp Hạo dẫn vào cơ thể.

- Cái này.

Diệp Hạo trợn mắt há mồm kinh ngạc.

Tình huống gì đây?

Long Châu này cũng quá tham lam rồi.

Ngươi hấp thu sạch đám năng lượng trong thể nội, ta làm thế nào để đột phá đây?

Mà trong lúc này, Long Châu đã chủ động nhảy ra khỏi thể nội Diệp Hạo, bắt đầu điên cuồng hấp thu năng lượng chi khí xung quanh.

Tốc độ nó thôn phệ nhanh hơn tốc độ Diệp Hạo mười lần có thừa!

Long Châu không chút nào tiết chế, điên cuồng cắn nuốt, làm những dòng năng lượng xung quanh giảm bớt với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.

Ước chừng qua hai phút đồng hồ, những năng lượng nơi này biến mất vô ảnh vô tung.

Lúc này, Long Châu mới vèo một tiếng trở lại cơ thể Diệp Hạo, tiếp đó nó bắt đầu tuôn ra từng dòng năng lượng tinh thuần.

Sắc mặt Diệp Hạo đại hỉ.

Cái khác không nói.

Chỉ cần số năng lượng Long Châu vừa mới hấp thu chỉ sợ sẽ giúp bản thân hắn đột phá đến Thông Thiên Cảnh mà không cần lo lắng về vấn đề thiếu hụt a.

Nghĩ đến đây, Diêp Hạo toàn tâm toàn ý hấp thu những tia năng lượng do Long Châu phát ra, mà theo thời gian dần trôi qua, tu vi Diệp Hạo cũng không ngừng tăng lên.

Khi cảnh giới hắn đạt đến điểm giới hạn liền thuận lý thành chương đột phá, trở thành cường giả Phân Thân Cảnh tầng ba.

Diệp Hạo cũng không rời đi mà lẳng lặng ngồi nguyên chỗ củng cố tu vi bản thân.

Một ngày!

Hai ngày!

Ba ngày!

Khi ngày thứ năm đến, không gian trước mặt Diệp Hạo bỗng dưng biến ảo, theo đó Diêp Hạo phát hiện mình xuất hiện trong một cánh rừng, trong rừng thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng gào thét dữ tợn.

Lúc này trong thức hải Diệp Hạo vang lên một đạo thanh âm.

- Đánh giết Yêu Thú cùng cảnh giới ban thưởng một giây, đánh giết Yêu Thú cao hơn một cảnh giới ban thưởng 10 giây, đánh giết Yêu Thú cao hơn hai cảnh giới ban thưởng trăm giây, đánh giết Yêu Thú cao hơn ba cảnh giới ban thưởng 500 giây.

- Tiền bối ngài nói thời gian ban thưởng là thời gian tu luyện trong Tiên Môn sao?

- Không sai.

- Không biết Yêu Thú tu vi cao nhất trong rừng này có cảnh giới gì?

- Vì tôi luyện các ngươi, nên Yêu thú trong rừng chỉ cao hơn các ngươi ba cảnh giới, nói cách khác ở đây sẽ không gặp phải yêu thú Thông Thiên Cảnh.

- Nhưng tôi có khả năng gặp phải tu sĩ Phân Thân Cảnh, đúng chứ?

- Đúng!

- Gặp được loại tình huống này, tôi có thể xuất thủ không?

- Có thể, chỉ cần ngươi chém giết đối phương, thời gian hắn được ban thưởng sẽ trở thành của ngươi.

Diệp Hạo nghe được như thế, trong lòng run lên, hắn không phải lo lắng cho an toàn cho bản thân, mà lo cho Đường Phiên Phiên và các cô gái Hồ tộc.

Cũng không biết Đường Phiên Phiên các nàng có thể ứng phó được cục diện này không?

- Thời gian kỳ hạn bao lâu?

- Ba ngày.

Diệp Hạo nghe được như thế, vội vàng đi sâu vào trong cánh rừng.

Lấy tu vi Diêp Hạo hiện tại, có thể nghiền ép đối thủ vượt qua mình một cảnh giới, mà vượt qua hai cảnh giới, Diệp Hạo cũng có lòng tin rất lớn chiến thắng đối phương, về phần vượt qua ba cảnh giới có khi cũng không phải đối thủ của Diệp Hạo.

Bất quá, hắn rất tự tin bản thân có thể chạy trốn trong tay đối phương. Bởi vì hắn nắm giữ hai loại thân pháp rất huyền ảo.

Sưu!

Diệp Hạo đi chưa bao xa, hai sợi dây leo đột nhiên từ trong đất chui ra quấn lấy cổ chân hắn.

Đồng thời, trên đó cũng phân ra thêm một sợi hóa thành mũi nhọn sắc bén tấn công Diệp Hạo.

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng, Chân Nguyên bá đạo trong nháy mắt tuôn ra chấn hai sợi dây leo thành mảnh vỡ.

- Nơi này quả nhiên nguy cơ tứ phía.

Thoại âm Diệp Hạo vừa dứt, phía xa liền vang lên âm thanh gào thét, một con Hổ Yêu to lớn xuất hiện trước mặt Diệp Hạo.

Thân thể Hổ Yêu khổng lồ, một đôi tràn đầy hàn quang nhìn con kiến hôi trước mặt mình.

Hống!

Sóng âm kinh khủng hóa thành gợn sóng vô hình hướng tràn ngập bốn phía, chấn động mạnh đến nổi khiến toàn bộ những cây thảo mộc xung quanh nghiêng ngả, nằm rạp cả lên mặt đất.

Diệp Hạo thấy thế, hắn gằng giọng rồi bên trong yết hầu phát ra một âm thanh cổ lão.

Hai luồng sóng âm hung hăng chạm vào nhau, sóng xung kích kinh khủng hóa thành những con lốc càn quét tứ phía.

Trong mắt Hổ Yêu lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Nó không nghĩ tới Nhân Loại trước mắt lại có Âm Ba chi Thuật cường đại như vậy.

Nhưng sau đó, con ngươi của nó chợt co rút lại.

Bởi vì sóng âm của nó hoàn toàn bị nghiền ép, sóng âm còn dư lực lại trực tiếp xuyên qua Thức Hải của nó.

Nó ý thức được bản thân không phải đối thủ của vị trước mặt này, bắt đầu có ý muốn chuồn.

Nhưng Diệp Hạo nào để nó tùy tiện rời đi chứ.

Diệp Hạo thi triển Thiên Tiên Cửu Bộ rất nhanh đã đuổi kịp Hổ Yêu, giơ tay chém xuống một phát, đánh nát đầu con hổ.

Thân thể Diệp Hạo được Thần Huyết và Long Châu song trọng cải tạo, luận độ cường hãn, không có con Yêu Thú nào có thể đánh đồng với hắn.

Sau khi chém giết Hổ Yêu, Diệp Hạo cảm giác không có bao nhiêu tiến bộ, dù sao đồng cấp bậc Hổ Yêu thực sự không khiến hắn hứng thú, thứ hắn hứng thú là yêu thú cao hơn một cảnh giới thậm chí hai cảnh giới cơ.

Chỉ có Yêu Thú bậc này mới có thể lấy được nhiều thời gian.

Lần cuối cùng được hấp thu dòng năng lượng tinh thuần trong này. Bởi vậy hắn phải cố gắng kiếm thật nhiều thời gian để hấp thu thật nhiều năng lượng.

Tâm thần khẽ động, Diêp Hạo thả tam phân thân của mình ra, hắn cho chúng nhiệm vụ hết sức chém giết yêu thú.

Phân Thân chém giết Yêu Thú cũng được tính cho bản tôn.

Mà theo thời gian, sau khi Diệp Hạo điên cuồng săn giết yêu thú một ngày, màn đêm cũng dần phủ xuống.

Đêm đến, hắn đành phải triệu hoán ba phân thân trở về, ban đêm không thích hợp săn giết, vì lúc này là lúc Yêu Thú hoạt động mạnh nhất.

Tam tôn phân thân phụ trách canh gác bốn phía, còn bản thể Diệp Hạo lại khoanh chân ngồi tại trung tâm, lẳng lặng tu luyện.

Khi Diệp Hạo câu thông Long Châu, nó bắt đầu tuôn ra từng đạo năng lượng chi khí, mà theo Diệp Hạo không ngừng hấp thu, tu vi hắn cũng nhanh chóng tăng lên.

Không qua bao lâu, tu vi Diệp Hạo lại đến biên giới cần đột phá.

Mà ngay lúc này, hắn cũng ngưng việc hấp thu lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận