Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1984: Diệp Hạo Đến

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Thần Kim đã dùng hết?

Bạch Khuynh Thành kinh ngạc nói.

- Trước khi ngươi trở về đã dùng hết.

Bạch Anh Vệ gật đầu nói.

- Sao mọi người không nói với ta?

Bạch Khuynh Thành trừng Bạch Anh Vệ một cái.

- Trên người ngươi có?

- Không có.

Bạch Khuynh Thành rũ đầu xuống.

Bạch Anh Vệ không nói mà nhìn Bạch Khuynh Thành chằm chằm.

Hắn muốn nói ngươi không có thì nói cái gì?

- Loại đồ vật như Thần Kim nhiều năm rồi cũng không chiếm được một khối.

Bạch Hồng Đào khẽ thở dài.

- Nếu tiểu tử kia ở đây thì tốt.

Bạch Khuynh Thành lầm bầm .

- Tiểu tử nào?

Ánh mắt Bạch Anh Vệ sáng lên.

- Tiểu tử đối đầu với ta.

Bạch Khuynh Thành nhìn Bạch Anh Vệ một cái.

- Trên người tiểu tử kia khẳng định có rất nhiều Thần Kim.

- Trên người hắn có nhiều cũng không liên quan tới chúng ta.

Bạch Anh Vệ cười khổ lắc đầu.

Trước đó Bạch Anh Vệ đã nghe Bạch Khuynh Thành nói về Diệp Hạo.

Lúc ấy Bạch Anh Vệ rất chấn kinh.

Hắn không ngờ tới trên đời này lại có người kinh diễm hơn Bạch Khuynh Thành.

Bất quá rất nhanh Bạch Anh Vệ không còn quan tâm tới Diệp Hạo nữa.

Này ngược lại không phải hắn không chú ý.

Mà Bạch Khuynh Thành còn không biết rõ người ta ở Đại Lục nào?

Vậy sao đi tìm đây?

- Lúc đầu ta còn coi Liên quân các Tộc sẽ an ổn 100 năm, dù sao lúc ấy Khuynh Thành xuất ra Pháp Chỉ quá dọa người.

Bạch Hồng Đào khẽ thở dài.

- Thế nhưng ai ngờ chưa tới 20 năm, bọn họ lại dục động.

- Đúng vậy, nếu cho ta 100 năm ta có thể trở thành Tại Thế Thần Linh.

Bạch Anh Vệ có chút không cam lòng nói.

Bạch Anh Vệ trước đó không có tư cách trở thành Tại Thế Thần Linh, nhưng sau khi chiếm được năng lượng cầu chỉ cần tu luyện tới cực hạn thì có thể tiến lênh cảnh giới đó.

Thời gian?

Liên Quân các Tộc vẫn không cho bọn hắn bao nhiêu thời gian.

Nếu lại cho 100 năm mà nói Bạch gia có thể lại xuất hiện 2 tôn Tại Thế Thần Linh.

Có 2 tôn Tại Thế Thần Linh còn sợ cọng lông gì bọn hắn?

- Chờ ta tu luyện tới Đệ Tam Cảnh ta sẽ quét ngang các Tộc.

Bạch Khuynh Thành có chút biệt khuất nói.

Nàng hoàn toàn có tư cách nói ra lời này.

Đợi đến khi Bạch Khuynh Thành đạt đến Đệ Tam Cảnh cho dù Tại Thế Thần Linh thì nàng tiện tay đã có thể giết chết.

- Cho nên hiện tại chúng ta nên tận khả năng kéo dài thời gian.

Bạch Hồng Đào nhìn Bạch Khuynh Thành nói.

- Bởi vì tiền độ Bạch gia là chuyện quan trọng nhất.

Nhưng Bạch Hồng Đào còn chưa hề nói một câu.

Đó là Liên Quân các Tộc sẽ cho Nhân tộc thời gian này sao?

Bạch Hồng Đào không biết!

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần)

. . .

Phía Đông Thiên Mã Đại Lục có một vùng Hải Vực.

Mà Hải Tộc là bá chủ tuyệt đối của vùng này.

Khi Bạch Anh Hùng mang theo 1000 Tiên Vương chạy tới Hải Vực, toàn bộ mọi người ngay cả hắn cũng kinh trụ.

Bởi vì trước mặt bọn hắn đen nghịt một vùng đều là Hải Tộc.

- 100 Bán Thần.

- 300 Tiên Vương.

- 10 vạn Tiên Tôn.

- 300 vạn Tiên Chủ.

- Thực lực Hải Tộc mạch đến trình độ này rồi sao?

- Đây chỉ là một bộ phận tướng sĩ tinh nhuệ của Hải Tộc thôi.

- Ta thật muốn biết chúng ta nên đánh thế nào?

- Đánh như thế nào? Như thế nào đánh? Đánh cái gì?

Giờ khắc này đâu chỉ 1000 Tiên Vương mộng bức, cho dù Bạch Anh Hùng cũng đều ngáo đứng hình không biết nói gì.

Thực lực đối phương hoàn toàn có thể nghiềm ép a!

- Nhân tộc các ngươi chỉ phái ra bao nhiêu người đây thôi à?

Một trung niên lộ vẻ mặt giễu cợt nói.

Trung niên này là Tộc Trưởng Cự Kinh tộc của Hải Vực.

Thực lực cường hoành, nhiều năm trước đã đặt chân đến Đệ Tam Cảnh.

Trong mắt Bạch Anh Hùng lộ ra vẻ kinh nộ.

Xem thường bọn họ sao?

Bởi vậy Bạch Anh Hùng quay người nhìn 1000 Tiên Vương nói.

- Hiện tại Hải Tộc xem thường chúng ta, chư vị nói xem chúng ta nên làm thế nào?

- Giết.

Theo việc nhi tử Bạch Anh Hùng - Bạch Nhất Hiểu hô lên chữ này, đám Tiên Vương còn lại như bị lây bệnh, nguyên một đám gân giọng hô lên.

- Giết.

- Giết.

Khi rống lên, bọn họ phát hiện huyệt huyết trong cơ thể sôi trào, khi nhìn về phía Hải Tộc cách đó không xa cũng không còn sợ hãi.

- Chết thì chết thôi, sao cần phải sợ?

- Vì tộc nhân chiến, cam tâm tình nguyện.

- Lấy kiếm ta tận diệt quân giặc.

Nhìn hơn ngàn Tiên Vương hùng hồn nói, tướng sĩ Hải Tộc lại phá lên cười.

- Nói lại khẳng khái bi ca, chung quy vẫn là thoát không khỏi tử vong.

- Các ngươi vùng vẫy cũng không được, các ngươi nhất định sẽ chết thôi.

- Ở trước mặt đại quân Hải Tộc ta, các ngươi chỉ là cặn bã.

- Các ngươi rằng như thế sẽ cho mình tăng thêm lòng dũng cảm?

- Cười chết ta rồi.

- Kẻ yếu vĩnh viễn chỉ có thể gào thét.

Tu sĩ Nhân tộc nghe Hải tộc nói như vậy, tức khắc nổ tung.

- Hải tộc các ngươi không phải chỉ ỷ vào nhân số nhiều hay sao?

- Có bản lãnh thì một chọi một xem.

- Bọn họ không có lá gan đó.

- Hải tộc các ngươi những năm này chỉ có thể trốn ở nước biển lạnh lẽo thôi.

Bởi vì cái gọi là thua người không thua trận a.

Chửi nhau ai thì sợ ai?

- Nói đủ chưa?

Tộc Trưởng Thâm Hải Cự Kìm Tộc nhàn nhạt quát.

Thanh âm hắn rất có lực xuyên thấu, dễ dàng xuyên qua toàn trường.

Tiên Vương Nhân tộc im bặt.

- Nếu đã nói đủ rồi các ngươi có thể lên đường.

Nói đến đây hắn vung tay lên, trong mắt lóe ra một đạo hàn quang, lúc đang muốn hạ lệnh xuất thủ, một tiếng cường to vang lên.

- Ta Chúc Thư Dung rốt cục cũng về nhà.

Tộc Trưởng Thâm Hải Cự Kinh Tộc khẽ giật mình.

Chúc Thư Dung?

Hắn là ai?

Lúc này khó hiểu còn có Tiên Vương Nhân tộc bên này.

Bởi vì ngay lúc Hải tộc chuẩn bị xuất thủ, Nhân Tộc bên này lại đã kết tốt chiến trận.

Không kết chiến trận không được a.

Nếu không đến lúc đó, ngay cả đợt công kích thứ nhất của đối phương cũng ngăn không được.

Hô lên một tiếng cuống họng Chúc Thư Dung lập tức cảm thấy sảng khoái, mà ngay lúc hắn chuẩn bị rống tiếng thứ hai thì thấy phía trước đen nghịt hình bóng.

Thần Niệm hắn quét một cái sắc mặt không khỏi thay đổi.

- Nhanh dừng lại.

Lúc này thân ảnh Diệp Hạo cùng Chúc Tính Quân xuất hiện ở vị trí đầu tàu.

Thần niệm Diệp Hạo quét một cái thì giật mình.

- Hải tộc đây đang tập kết?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Hải Tộc đang đại chiến cùng Nhân tộc.

Chúc Tích Quân nhìn thấy Nhân tộc ở phía xa lập tức nói.

- Nhìn bộ dáng còn chưa khai chiến.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Có lẽ chúng ta đến không muộn.

- Diệp công tử, ngươi sẽ không phải muốn đi qua chứ?

Chúc Thư Dung giật mình nói.

- Ngươi sợ?

Diệp Hạo cười như không cười nhìn Chúc Thư Dung.

- Chỉ cần Diệp công tử nói một câu, núi đao biển lửa đều không từ.

Chúc Thư Dung không cần nghĩ lập tức nói.

- Vậy hãy gọi toàn bộ tộc nhân Chúc gia đến đây, nói cho bọn hắn chuẩn bị chiến đấu.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Rất nhanh 3000 Tiên Vương Chúc gia đã xuất hiện ở Chiến Hạm.

Ba động trên người bọn họ không hề che giấu cứ như vậy không chút kiêng kỵ tràn ngập ra bốn phía.

- 3000 Tiên Vương.

- Đây là thế lực nào của Nhân tộc?

- Chúng ta được cứu rồi.

- Có 3000 Tiên Vương này, chí ít chúng ta không toàn quân bị diệt.

- Trời không bỏ ta a.

1000 Tiên Vương Nhân tộc bên này, nguyên một đám lộ ra hưng phấn.

Thần sắc cao tầng Hải Tộc trở nên ngưng trọng, Nhân tộc nếu có 3000 Tiên Vương gia nhập, như vậy bọn họ cũng không còn bao nhiêu ưu thế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận