Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2878: Thiên Thư

- Ta vốn dĩ đã rất lợi hại rồi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Đầu Remy dựa vào bờ vai của Diệp Hạo.

- Cặn bã, mẹ ta phản đối chúng ta ở chung một chỗ.

- Vì sao?

- Mẹ ta cảm thây bối cảnh của ngươi không bằng đám người Đại Diễn, Kim Cương.

- Phía sau Đại Diễm, Kim Cương cũng chỉ có cường giả Siêu Thoát cảnh thôi, ta không tin Cửu Cung chúa tể, Tam Tài chúa tể sẽ quan tâm đến sự sống chết của bọn hắn.

- Nhưng bối cảnh Thần vực các ngươi không bằng bọn họ.

- Thần vực so với tưởng tượng của các ngươi còn mạnh hơn.

Diệp Hạo nói khẽ.

Diệp Hạo biết rõ một phân thân của Nhân Vương sư tổ đang ở Thần vực.

Mà Nhân Vương sư tố chính là người đã đến gần với vô hạn Chúa Tể Cảnh.

Một phân thân của hắn phải mạnh đến cỡ nào?

Diệp Hạo cũng không thể nào phỏng đoán được.

- Hôm nay ngươi đã cho thấy tiềm lực cường đại của ngươi, nhưng ta vẫn lo lắng mẹ ta sẽ ngăn cản.

Remy nói khẽ.

- Có lẽ sẽ không ngăn cản đâu.

Diệp Hạo rất muốn nói, ta biểu hiện kém như vậy sao?

- Ở Khất Xảo Tiết, ngươi sẽ muốn ta chứ?

- Sẽ.

Hôm nay Diệp Hạo đến đây chính là vì Bất Hủ Chi Thể.

Chỉ cần xảy ra quan hệ với Remy, Diệp Hạo có thể có được Bất Hủ Chi Thể.

Không sai.

Chính là như vậy.

Bằng không vì sao mỗi lần Nguyệt tộc tổ chức Khất Xảo Tiết đều sẽ hấp dẫn vô số thiên kiêu trong thiên địa tới?

Cũng là bởi vì muốn phát sinh quan hệ với nữ tử Nguyệt tộc, có thể có được huyết mạch ẩn chứa bên trong cơ thể các nàng.

- Vậy bây giờ ngươi muốn ta đi.

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng Remy lại đứng lên, dưới trạng thái trợn mắt há hốc mồm của hắn mà cởi quần áo ra.

Chỉ sao vài hơi thở, một thiếu nữ không mảnh vải che thân đã xuất hiện ở trước mặt hắn.

Nữ tử Nguyệt tộc vốn đã rất xinh đẹp, lại càng không cần phải nói đến tiểu công chúa Remy.

Dù Remy chưa phát dục hàon toàn, nhưng vẫn mang cho Diệp Hạo kích thích mãnh liệt.

Remy cũng có chút khẩn trương, nàng thấp thỏm nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi…ngươi đừng chỉ đứng nhìn như thế chứ.

Lúc này Diệp Hạo mới tỉnh khỏi cơn mơ, tiếp đó hoá thân thành sói lang vọt tới Remy.



Diệp Hạo cũng không biết mình đã chinh chiến bao nhiêu trận mới bại.

Cảm thục lúc đó, bút mưc khó có thể hình dung.

Khi Diệp Hạo đang ôm Remy ngủ, một than âm vừa giận vừa sợ hãi vang lên bên tai hắn.

- Diệp Hạo, ngươi đang làm cái gì vậy?

Diệp Hạo bỗng nhiên mở ra hai mắt, tiếp đó hắn thấy một mỹ nhân trung niên với đôi mắt phun lửa.

- Tộc trưởng.

Lúc này cô gái trong ngực Diệp Hạo lập tức bò dậy rồi quỳ trước mặt mỹ nhân trung niên.

Tộc trưởng?

Nghe được cái xưng hô này, Diệp Hạo mơí nhìn về phía nữ tử kia.

Một lần này liền không nhìn nổi.

Đâu còn Remy?

Rõ ràng là một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần xa lạ.

- Diệp Hạo, Thất Xảo Ký còn chưa tới đâu.

Mỹ nhân trung neien nhìn về phía Diệp Hạo gằn từng chữ một.

- Được rồi, đừng đóng kịch ở chỗ này nữa.

Khiến mỹ nhân trugn niên không ngờ rằng Diệp Hạo vừa mặc quần áo vừa lạnh nhạt nói như vậy.

- Ngươi nói cái gì?

Mỹ nhân trung niên nhướng mày.

- Remy tính cách tuỳ tiện, nhưng tuyệt đối sẽ không chủ động hiến thân.

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Khi người này chủ động cởi quần áo, ta đã biết nàng không phải là Remy rồi.

- Vậy ngươi…

Mỹ nhân trung niên nói đến đây liền nhận ra mình đã lỡ lời.

- Vật đã đưa tới cửa, tội gì mà không muốn?

Diệp Hạo nói xong liền đi tới bên người nữ nhân kia, hắn khẽ vươn tay đỡ nữ tử kia dậy.

- Lôi tộc trưởng, ngươi coi như cũng có tâm, cô gái này ở Nguyệt tộc các ngưoi cũng thuộc về mỹ nữ nhỉ.

- Ngươi biết tất cả mọi chuyện?

Lôi La Lâm nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Dù thế nào Thái Âm Chi thể cũng là một loại thể chất không tệ, loại thể chất này cũng có thể giúp ta tăng một chút xíu thực lực.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Nói đi, Lôi tộc trưởng, ngươi bày kế ta như vậy, muốn có được cái gì?

- Huyết đan.

Lôi La Lâm trầm mặc một hồi mới mở miệng nói.

- Huyết đan ta đã cho Remy rồi.

- Ta biếtm nhưng ta không tin trên người ngươi chỉ có hai viên Huyết đan.

Lôi La Lâm nghiêm túc nói.

- Mỗi lần Ngân Hà xuất hiện chỉ có chín Huyết đan, ngươi cảm thấy trên người của ta sẽ có mấy viên?

- Trên người Tạp Đặc còn có hai viên, trên người của ngươi sao lại chỉ có hai viên được cơ chứ?

Lời nói của Lôi La Lâm khiến con mắt Diệp Hạo híp lại.

- Ta cho rằng tên tiểu tử Tạp Đặc kia rất chính trực, không ngờ tiểu tử đó còn dám hại ta.

Diệp Hạo hơi xúc động nói.

- Có thể đi đến nước này, ngươi cảm thấy có mấy người hoàn toàn chính trực chứ?

Lôi La lâm lãnh đạm n ói.

- Chỉ là nhiều khi bọn họ khinh thường với việc sử dụng âm mư quỷ kế mà thôi.

- Ngươi nói cũng có lý.

Diệp Hạo nói xong liền ném cho Lôi La Lâm một bình ngọc.

- Cho ngươi.

Lôi La Lâm nhận lấy rồi nhìn lướt qua nói.

- Xem ra ngươi chiếm được ba viên Huyết đan.

- Vì sao?

- Ngươi cho ta thoải mái như vậy, ta không tin ngươi chỉ có hai viên.

- Chuyện này ngươi không cần nghĩ nhiều.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

- Chuyện giữa chúng ta đã giải quyết xong, nhưng chuyện ngươi và hoa nhài còn chưa giải quyết đâu.

- Ngươi muốn cái gì?

Trong lòng Diệp Hạo có chút tức giận, nhưng trên mặt vẫn cười ha hả.

Nói thật Diệp Hạo không thèm quan tâm một hai viên Huyết đan.

Bởi vì trước khi chết Ngân Hà đã cho Diệp Hạo rất nhiều.

Nhưng Diệp Hạo lại chán ghét việc mình bị hãm hại.

- Không phải ta muốn cái gì, mà là ngươi muốn cho nữ nhân của mình cái gì?

Lôi La Lâm bình tĩnh nói.

- Về sau Mạt Lỵ sẽ ở đây, không những thế còn sẽ sinh hạ cho ngươi một nữ nhi, chẳng lẽ ngươi lại đi thẳng một mạch như vậy?

- Ta muốn mang Mạt Lỵ đi theo.

- Không thể nào.

- Ngươi có thể đưa ra điều kiện của ngươi.

- Những năm này chưa từng có bất kỳ thế lực nào dám mang bất luận một nữ tử nào của Nguyệt tộc đi.

Lôi La Lâm nghiêm túc nói.

- Lỗ hổng này một khi bị xé, giới hạn thấp nhất của Nguyệt tộc sẽ không còn.

Diệp Hạo trầm mặc.

- Ở Cổ chiến trường ngươi chiếm được ba viên Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Đan đúng không?

- Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Đan, ngươi cảm thấy bây giờ vẫn còn sao?

- Thiên Thư cũng được.

Diệp Hạo sửng sốt một chút, ngay sau đó nở nụ cười.

- Thiên Thư! Thì ra mục tiêu của ngươi là Thiên Thư.

- Ta chỉ muốn mượn đọc mà thôi.

- Cho ngươi.

Khiến Lôi La Lâm không ngờ rằng Diệp Hạo lại trực tiếp đưa cho nàng một trang giấy không biết làm từ vật liệu gì.

Lôi La Lâm nhìn lướt qua cũng giật mình.

Trên trang Thiên Thư chỉ viết đúng một chữ.

Pháp!

Ngoại trừ chữ Pháp ra cũng không còn bất kỳ chữ gì khác.

- Cái này nghĩa là gì?

Lôi La Lâm hỏi.

- Ta cũng rất muốn biết.

Diệp Hạo nhún vai.

Lôi La Lâm nhìn Thiên Thư nghiên cứu thật lâu.

Nhưng rồi nàng lại quay qua nhìn Diệp Hạo nói.

- Tấm Thiên Thư này tạm thời để lại chỗ ta, được không?

- Thoải mái.

Diệp Hạo thuận miệng nói.

Sắc mặt Lôi La Lâm thay đổi.

- Diệp Hạo, ngươi có biết đây là Thiên Thư hay không?

- Thiên Thư mà không xem hiểu thì khác gì đống giấy lộn.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi muốn chuyển củ khoai nóng bỏng này cho ta?

Lôi La Lâm hơi trầm ngâm liều hiểu vì sao Diệp Hạo lại hào phóng đưa Thiên Thư cho nàng như vậy.

- Ngươi cũng có thể giết chết ta.

Diệp Hạo nhìn Lôi La Lâm nói.

- Ngươi đời đều biết ngươi đến Nguyệt tộc, nếu ngươi xảy ra chuyện ở Nguyệt tộc, thanh danh Nguyệt tộc ta để ở đâu? Lùi một bước giả dụ Nguyệt tộc ta không quan tâm đến thanh danh, giết ngươi đi, những cường giả Siêu Thoát cảnh kia rất có thể sẽ liên tưởng đến việc ta phát hiện ra bí mật của Thiên Thư.

Bạn cần đăng nhập để bình luận