Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2044: Bức Bách Trần Bế Nguyệt

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Dưới tình huống đồng giai lúc trước, Diệp Hạo có thể đánh bại Tuyết Trích Tiên hay không cũng là một vấn đề.

Nhưng sau khi tiến vào Thần quốc hấp thu rất nhiều thần thông cùng tinh hoa, hắn tự nhận vô địch thế hệ trẻ tại tình huống đồng bậc dưới Cửu Trọng Thiên, mà lúc được thạch tượng đưa cho mình truyền thừa đỉnh tiêm của chư thiên vạn giới, hắn càng khẳng định điều này.

Càng không cần phải nói Diệp Hạo hiện tại đang tu luyện Hạo Nhiên Chính Khí quyết.

Hạo Nhiên Chính Khí Tông dù ở Thần Vực cũng là một đại tông môn.

Bản nguyên công pháp của họ cường hoành đến cỡ nào?

Điều này khiến cho tu vi Diệp Hạo đạt đến Đệ Nhị cảnh đã có chiến lực Nhị cấp Thần Minh.

Còn nữa, chớ quên Diệp Hạo đã xác định được đại đạo của bản thân.

Đại đạo Diệp Hạo đi chỉ có một chữ Đạo.

Dung luyện muôn vàn huyền thuật, ngao luyện mọi loại thần thông, tạo nên đại đạo tối cường.

Đây cũng là nguyên nhân Diệp Hạo không tận lực tăng cảnh giới, bởi vì hắn rõ ràng thành tựu tương lai của bản thân rất cao.

Không cần thiết để ý thời gian dài ngắn.

- Công tử, ngươi không đi nhìn Hoa Tự Liên một chút à?

Trần Điển nói khẽ.

Từ lời Diệp Hạo vừa nói, Trần Điển đã rõ ràng hắn tuyệt đối có thực lực Đệ Tam cảnh trung kỳ hoặc hậu kỳ.

Nếu không, hắn sẽ không tự tin nói có thể đánh bại Tuyết Trích Tiên.

Vả lại dù Diệp Hạo không có thực lực Đệ Tam cảnh lại như thế nào?

Đừng quên Tuyên Quang đã đạt đến Đệ Tam cảnh cực hạn.

Trước khi Lôi Loan tiên tử rời khỏi, Trần Minh Khải hơn phân nửa cũng là cường giả Đệ Tam cảnh cực hạn.

Trần Minh Khải chỉ dùng hai chiêu đã chấn động toàn bộ Tứ Trọng Thiên, rất nhiều cường giả đã nghe ngóng lai lịch của hắn, nhưng sau khi Trần Minh Khải cướp bóc Bạch Tê Ngưu tộc một phen thì không biết mang theo Lôi Loan tiên tử đi đến nơi nào.

Nhưng Trần Điển lại biết rõ Trần Minh Khải là người của Diệp Hạo.

Hắn thực sự không cách nào tưởng tượng Diệp Hạo trong những năm nay đã trải qua những gì?

Tại sao bên cạnh lại có hai người kinh khủng như thế?

Phải biết cường giả Đệ Tam cảnh cực hạn đã có thể độ kiếp.

Độ kiếp thành công sẽ trở thành cường giả cực hạn!

Trần Điển không nghĩ ra nhưng cũng rõ ràng Diệp Hạo không sợ bất kỳ kẻ nào.

Diệp Hạo sắp tiến lên thì bỗng nhiên thấy được một thân ảnh quen thuộc.

Thánh khiết cao quý như ánh trăng.

Khí chất cùng dung nhan như vậy tại Tứ Trọng Thiên ngoại trừ Trần Bế Nguyệt ở Nguyệt Quế Thánh Địa thì không có vị thứ hai.

Trần Bế Nguyệt đưa tới từng đợt bàn tán xôn xao.

- Thánh Nữ.

- Trần Bế Nguyệt xinh đẹp như vậy?

- Quả thực khuynh quốc khuynh thành, ta thực sự khó có thể tưởng tượng còn ai có thể xinh đẹp như nàng ta?

- Có nha, Hạo Nguyệt của Vân Tiêu cung.

- Hạo Nguyệt đẹp ở chỗ hư ảo như không thuộc về thế gian này, nhưng Trần Bế Nguyệt càng giống như thực hơn.

- Đúng vậy, đáng tiếc Hứa Tuyền của Long Tuyền Kiếm tông đã nói Trần Bế Nguyệt là nữ nhân hắn coi trọng.

- Long Tuyền Kiếm tông là thượng cổ kiếm tông bài danh trước ba, nghe nói bên trong đó còn có cự kình thời thượng cổ.

- Ngoại trừ Hứa Tuyền, Khải Trí của Lạc Thủy tông cũng đang điên cuồng theo đuổi Trần Bế Nguyệt.

- Đúng vậy, không biết Thánh Nữ lựa chọn ra sao?

Ngay lúc tu sĩ giữa sân đàm luận, một nam tử tuấn lãng mặc một thân kiếm bào ngự không bay đến.

Sắc mặt Trần Bế Nguyệt hơi thay đổi.

- Bế Nguyệt, ngươi để ta chờ rất lâu đó.

Nam tử Tuấn lãng rơi bên cạnh Trần Bế Nguyệt, sau đó nói khẽ.

Trần Bế Nguyệt im lặng không nói.

Nam tử tuấn lãng lập tức lộ ra ánh mắt âm u.

Nhưng đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên giữa không trung.

- Hứa Tuyền, ngươi đang làm gì?

Khải Trí mặc một thân áo bào tím chạy đến.

Khải Trí đi đến bên cạnh Trần Bế Nguyệt, một mặt quan tâm nói

- Không có việc gì chứ?

Mặt Hứa Tuyền lập tức đen lại.

- Khải Trí, ngươi có ý gì?

- Bế Nguyệt không có cảm giác với ngươi, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra?

Khải Trí một mặt khinh thị nhìn hắn.

Nghe được lời này, Hứa Tuyền lập tức ngây người.

Nói giống như Trần Bế Nguyệt có cảm giác với ngươi vậy.

- Chuyện giữa ta với Bế Nguyệt, không tới phiên ngươi tham gia.

Hứa Tuyền hừ lạnh.

- Bế Nguyệt cũng là tên ngươi có thể kêu sao?

Khải Trí lộ ánh mắt tràn đầy sâm nghiêm.

- Khải Trí, ngươi muốn tự tìm cái chết?

- Sợ ngươi chắc?

Khải Trí tức giận tiến lên một bước.

Mắt thấy song phương sắp bộc phát xung đột, Hứa Tuyền lại nhìn về phía Trần Bế Nguyệt.

- Bế Nguyệt, hôm nay ngươi phải cho chúng ta một câu trả lời.

Trần Bế Nguyệt giật mình.

Tình huống như thế nào?

Hai vị này không phải muốn chiến à?

Hiện tại sao lại đạt thành thống nhất?

Nhìn Trần Bế Nguyệt đang nghi hoặc, Khải Trí mở miệng nói.

- Hai ngày nay, ta và Hứa Tuyền đã chiến ba trận, hai chúng ta đều bất phân thắng bại, tiếp tục chiến cũng không có ý nghĩa, bởi vậy ngươi phải làm ra một lựa chọn.

Trần Bế Nguyệt trầm lòng xuống.

Hai vị này cũng không phải ngu ngốc.

Trần Bế Nguyệt lợi dụng hai người tạo thành mâu thuẫn, bọn họ sao có thể không nhìn ra?

Hiện tại, bọn họ không muốn làm kẻ ngu nữa.

Lựa chọn?

Lựa chọn ra sao?

Trong lúc nhất thời, Trần Bế Nguyệt tâm loạn như ma.

- Tiểu tỷ tỷ kia thật đáng thương.

Hồ Mị Nhi nhìn một màn này không khỏi nói ra.

- Đáng thương?

Diệp Hạo hơi lắc đầu.

- Chẳng lẽ không đáng thương sao? Tiểu tỷ tỷ rõ ràng không muốn lựa chọn hai người, nhưng bọn họ lại bức bách dưới ánh mắt mọi người.

Hồ Mị Nhi giật giật ống tay áo Diệp Hạo.

- Công tử, ngươi giúp đỡ nàng được không?

Diệp Hạo lộ ánh mắt phức tạp nhìn Trần Bế Nguyệt.

Năm đó, Diệp Hạo có cảm tình với nàng ta, phải biết bọn họ đã từng trao đổi vật định tình.

Nhưng ai ngờ tin tức bản thân bị phế vừa truyền đi, Trần Bế Nguyệt đã trở mặt không quen.

- Bế Nguyệt, nghĩ kỹ chưa?

Nhìn thấy Trần Bế Nguyệt chậm chạp không nói, Hứa Tuyền vội thúc giục.

Trần Bế Nguyệt lập tức lộ ra vẻ mặt kinh hoảng.

Nhìn thấy một màn này, Diệp Hạo nhẹ nhàng thở dài, tâm thần trao đổi với một đạo thân ảnh trong tiểu thiên địa, một khắc sau, đạo thân ảnh kia xé rách không gian xuất hiện bên cạnh Trần Bế Nguyệt.

- Ngươi đang bức bách nàng?

Đạo thân ảnh kia lạnh lùng nhìn Hứa Tuyền.

Sắc mặt Hứa Tuyền hơi biến đổi.

Hắn cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt từ trên người thân ảnh này.

Hắn lập tức ý thức được vị trước mắt không phải người mà bản thân có thể ngăn cản.

- Gia sư là Long Tuyền Kiếm tông chủ, Tề Thiên Hàm.

- Ngươi muốn cầm Long Tuyền Kiếm tông tới dọa ta?

Đạo thân ảnh hừ lạnh.

- Vãn bối không có ý này, chỉ cảm thấy các ngươi có lẽ nhận biết.

Hứa Tuyền sao có thể thừa nhận đây? Một phần vạn vị này không để ý thân phận tự mình ra tay thì sao?

- Dẫn ta đi gặp sư tôn ngươi đi.

Đạo thân ảnh nhìn chằm chằm Hứa Tuyền nói.

Sắc mặt Hứa Tuyền hơi biến đổi.

- Tiền bối, ngươi tìm sư tôn ta làm gì?

- Ta muốn hỏi sư tôn ngươi một chút, ai cho hắn lá gan bức hiếp người ta coi trọng?

Nói đến đây, trên người đạo thân ảnh tràn ra sát cơ ngập trời.

Sát ý vừa ra, phía trên Đông Hoa Thành nổ vang, thiên uy kinh khủng áp bách Hứa Tuyền quỳ xuống ngay tại chỗ.

Hứa Tuyền kêu rên một tiếng, khóe miệng chảy ra một vòng máu tươi.

Trong mắt hắn tràn đầy hoảng sợ.

Đệ Tam cảnh!

Nữ tử trước mắt này tuyệt đối đạt đến cấp bậc này.

Lão tổ có thể ngăn cản vị này sao?

Hứa Tuyền cảm thấy bất an.

Bạn cần đăng nhập để bình luận