Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2329: Hỏi Thăm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Từ Băng Sương kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói:

- Công tử biết giá trị của Bản Nguyên Quả chứ?

- Biết rõ.

Diệp Hạo nhẹ nhàng đáp.

Toàn bộ Thần Vực người nào không biết giá trị của Bản Nguyên quả?

- Vậy ngươi còn đưa Bản Nguyên quả trân quý như vậy cho ta?

Từ Băng Sương nhìn Diệp tràn đầy vẻ không hiểu.

- Bởi vì ta cảm thấy cô trân quý hơn Bản Nguyên Quả.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

- Có Bản Nguyên quả, người có thể thoải mái tái tạo một cường giả, cần gì lãng phí Bản Nguyên quả trên người ta?

Từ Băng Sương hỏi tiếp.

- Trải qua những năm nay, cô đã sớm không đơn thuần chỉ là tùy tùng của ta.

Diệp Hạo đứng lên, nghiêm túc nhìn nàng:

- Ta đã xem cô trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình.

Trong mắt đẹp Từ Băng Sương lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt khóe miệng nở ra một nụ cười nói:

- Người không phải muốn tán tỉnh ta đấy chứ?

- Có thể à?

Diệp Hạo vô ý thức hỏi.

- Miễn người giúp ta làm một chuyện, thân thể của ta tùy thời có thể cho công tử.

Từ Băng Sương nói xong trong mắt lóe lên một đạo thần mang lạnh như băng.

- Chuyện gì?

- Người bây giờ còn làm không được.

- Đến lúc đó cô nói cho ta biết.

Diệp Hạo sáng suốt không tiếp tục hỏi.

- Tông chủ, vì sao tu vi của người tăng nhanh như vậy?

Từ Băng Sương đang muốn rời đi thì đột nhiên nghĩ đến cái gì.

Nàng chú ý tới tu vi Diệp Hạo đã đạt đến Tử Thần cảnh tầng bốn.

Vừa mới qua đi bao lâu?

Còn có Tử Thần cảnh mỗi cảnh giới tăng lên không phải rất dài hả?

Làm sao Diệp Hạo lại không theo lẽ thường thế?

- Cô đoán xem.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn nàng.

- Không nói thì thôi.

Từ Băng Sương lạnh mặt quay người rời đi.

Sau khi đi ra đại môn, nàng lại nghĩ tới một sự kiện.

- Tuyết Trích Tiên tựa hồ cũng không dựa theo lẽ thường a.

Bởi vì Tuyết Trích Tiên hiện tại cũng đặt chân Tử Thần cảnh tầng bốn.

Điều này khiến Từ Băng Sương rất là khó hiểu.

Phải biết Tuyết Trích Tiên một tháng phải có hơn nửa tháng xử lý các hạng sự vụ tông môn.

Loại tình huống này lại còn duy trì tốc độ đột phá nhanh như vậy?

Cái này tựa hồ rất không bình thường.

Từ Băng Sương rời đi không bao lâu, Tuyết Trích Tiên đã tới thư phòng Diệp Hạo.

- Tông chủ, huynh thật muốn độc lập tiến đánh Ẩn Ma tộc?

- Đúng vậy.

- Thế nhưng Viêm Hoàng tông bây giờ còn chưa có thực lực tiến công Ẩn Ma tộc đâu.

- Ta mang cô đi một nơi.

Diệp Hạo nói xong mang theo Tuyết Trích Tiên đi tới phủ khố tông môn.

Sau khi đến nơi, Tuyết Trích Tiên ngây ngẩn cả người.

- Cái này..cái này…

Tuyết Trích Tiên nhìn thấy cái gì?

Pháp bảo lấy trăm vạn mà tính.

Càng thêm mấu chốt là cho dù Hợp Thần cấp đều có không ít!

- Những pháp bảo này cô lấy phát cho tông môn tướng sĩ đi.

Diệp Hạo nói xong mang theo Tuyết Trích Tiên đi tới phủ khố tầng hai.

Tầng hai là các dạng thần đan.

- Đối với tông môn đệ tử có thiên phú phải trọng điểm bồi dưỡng, thần đan loại vật này có thể không sử dụng thì không sử dụng.

Diệp Hạo nhìn Tuyết Trích Tiên nhẹ nhàng nói.

- Ừm.

Diệp Hạo mang theo Tuyết Trích Tiên xuyên qua mấy tầng phủ khố sau đó đi tới tầng cuối cùng.

- Nhiều chiến khôi như vậy?

Tuyết Trích Tiên kinh hãi.

- Một Hợp Thần đỉnh phong, ba Hợp Thần cao giai, mười Hợp Thần trung kỳ, ba mươi Hợp Thần sơ kỳ, một trăm Sinh Thần cao giai, ba trăm Sinh Thần trung kỳ, một ngàn Sinh Thần sơ kỳ, ba ngàn Tử Thần cao giai, một vạn Tử Thần trung giai, ba vạn Tử Thần sơ kỳ.

Theo Diệp Hạo êm tai nói, Tuyết Trích Tiên cuối cùng biết rõ vì sao Diệp Hạo dám tiến công Ẩn Ma tộc?

- Chúng ta vượt qua Hắc Hà chỉ cần Hạo Nhiên Chính Khí Tông cùng Tuyết Nguyệt vương triều bày ra tư thái công kích là có thể.

Diệp Hạo cười nói:

- Cứ như vậy Ẩn Ma tộc phải triệu tập số lớn tinh nhuệ ứng phó Hạo Nhiên Chính Khí Tông và Tuyết Nguyệt vương triều.

- Có thể dù như vậy chúng ta vẫn sẽ tử thương rất lớn.

- Sẽ không.

Diệp Hạo lắc đầu:

- Ta mời một cao thủ Thần Vương đến.

- Tu vi gì?

- Thần Vương cảnh trung giai.

Diệp Hạo thuận miệng đáp.

- Vậy không có vấn đề gì nữa rồi.

Tuyết Trích Tiên suy nghĩ một chút nói.

Còn có vấn đề gì?

Viêm Hoàng tông bên này còn có một cường giả không kém hơn Ẩn Ma tộc lão tổ, Từ Băng Sương.

Có thể nói chỉ cần không tiến công tổ địa Ẩn Ma tộc thì sẽ không có vấn đề gì.

- Kế hoạch của ta ba năm sau là mở rộng địa hạt của Viêm Hoàng tông đến mười đại vực.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Tốc độ mở rộng như vậy có phải quá nhanh?

- Thế lực Chuẩn Hoàng cấp chẳng mấy chốc sẽ nhập thế, lúc này nếu còn không chiếm đoạt địa bàn, đến lúc có thể sẽ đối mặt cùng bọn họ.

- Chuẩn Hoàng cấp thế lực?

Tuyết Trích Tiên giật mình.

- Cũng không quá sợ hãi bọn họ, phía sau Viêm Hoàng tông chúng ta cũng không phải không có chỗ dựa.

Diệp Hạo nhìn Tuyết Trích Tiên nói khẽ.

- Có chỗ dựa?

- Luyện đan Tổng các.

- Luyện đan Tổng các?

- Ta ngoại trừ là Tông chủ Viêm Hoàng tông, còn có một thân phận khác.

- Thân phận gì?

- Chấp Pháp Sứ Luyện đan Tổng các, Diệp Đan.

Tuyết Trích Tiên đại biến.

- Diệp Đan là huynh?

- Đúng vậy.

- Không nghĩ tới huynh dĩ nhiên là người đứng đầu thế hệ trẻ!

Tuyết Trích Tiên một hồi lâu mới tiêu hóa tin tức này.

- Cho nên Viêm Hoàng tông không sợ bất kỳ thế lực Chuẩn Hoàng cấp nào.

Diệp Hạo nhìn Tuyết Trích Tiên nghiêm túc nói.

Nhiều khi Diệp Hạo không ở tông môn.

Tông môn rất nhiều quyết sách đều xuất từ tay nàng.

Trước đó, Viêm Hoàng tông có Từ Băng Sương tọa trấn, Tuyết Trích Tiên làm việc không đến mức nhúng nhường.

Nhưng sau khi Chuẩn Hoàng cấp thế lực giáng lâm, Tuyết Trích Tiên khó tránh khỏi sẽ có kiêng kị.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Diệp Hạo tuôn ra tin tức mình là Chấp Pháp Sứ Luyện đan Tổng các.

- Trừ cái đó ra thì cần thông qua chiến tranh bài trừ hết một vài bại hoại trong tông môn.

- Minh bạch.

Đây cũng là cách làm của Tông môn trước sau như một.

Tông môn không thể tự nhiên bài trừ người ta nhưng lại muốn xử lý bọn gia hỏa này, như vậy đành phải thông qua một vài phương thức khác.

Tỉ như để bọn gia hỏa này làm bia đỡ đạn.

- Đúng rồi, cô có thức tỉnh trí nhớ của mình hay không?

- Thức tỉnh?

Tuyết Trích Tiên nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói:

- Ý tứ gì?

- Cô làm sao nắm vững thời gian áo nghĩa?

- Ta cũng không biết, không giải thích được.

Tuyết Trích Tiên nghĩ một lát, có chút mê mang nói.

- Hiện tại chỉ là suy đoán.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói:

- Kiếp trước của cô có thể là một Thần Hoàng.

- Thần Hoàng?

Tuyết Trích Tiên giật mình lần nữa.

- Đúng thế.

Diệp Hạo gật đầu.

- Vậy kiếp trước của huynh chẳng lẽ cũng là một Thần Hoàng?

- Không phải.

Tuyết Trích Tiên không khỏi nhíu mày.

- Ta nếu là Thần Hoàng vậy sao đến giờ vẫn không chưa thức tỉnh?

Tuyết Trích Tiên nhìn Diệp Hạo nói.

- Thức tỉnh cũng không phải một chuyện tốt.

- Thế nào?

- Trí nhớ của kiếp trước và ký ức kiếp này sẽ kết hợp thế nào?

Ánh mắt Diệp Hạo thâm thúy nhìn Tuyết Trích Tiên, nói:

- Đến lúc đó cô có thể sẽ rời ta mà đi.

- Làm sao như thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận