Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2643: Đồng Tử

Đúng vậy!

Hoảng sợ!

Thật sự khó có thể tưởng tượng được, phải biết dù là Đan Hoàng, Trận Hoàng hay Khí Hoàng đều là nửa bước cấm kỵ. Có thể nói toàn bộ sinh linh giữa thiên địa này có thể uy hiếp được bọn họ cũng không có bao nhiêu.

Nhưng khi Diệp Hạo khởi động cây cờ chiến này, trên mặt bọn họ chỉ tràn đầy vẻ sợ hãi.

- Ngươi... Ngươi lấy cây cờ chiến này từ đâu?

Đan Hoàng bất an hỏi.

- Đây... Đây là cấm kỵ pháp bảo của chủ Ma Quật, Ma Tôn.

Khi nói câu này, linh hồn của Khí Hoàng cũng đang không ngừng run rẩy.

Ma Tôn!

Vị này chính là một đại sát thần đây!

Từ xưa đến nay cũng không có mấy người dám trêu chọc tới cấm kỵ.

- Nếu biết vậy thì đừng đàng hoàng ở đấy cho ta.

Diệp Hạo nói đến đây liền kích phát một phần năng lực của cờ chiến, sau một khắc đại quân của Viêm Hoàng tông phát hiện chiến lực của mình đang vùn vụt tăng lên.

- Chuyện gì đây?

- Sức chiến đấu của ta tăng lên gấp ba.

- Sức chiến đấu của ta cũng tăng nhiều như vậy.

- Ha ha, hiện giờ dù cao hơn một cảnh giới ta cũng không thèm sợ.

- Giết.

Sau khi tu sĩ Viêm Hoàng tông nhận được tăng phúc từ cờ chiến, nguyên một đám trở nên càng dũng mãnh. Phải biết tu sĩ Viêm Hoàng tông vốn đã chiến ưu thế nhỏ, mà bây giờ lại cộng thêm phần tăng phúc từ cờ chiến lại càng kinh khủng hơn.

Trận hình của đại quân liên minh ngũ tộc rất nhanh đã bị đánh xuyên, tận lực tàn sát trong phạm vi nhỏ.

- Mau lui lại.

Lôi Thần gầm thét lên.

- Lui binh.

Điện Thần cũng biến sắc.

Hiện giờ Viêm Hoàng tông đang nắm ưu thế tuyệt đối, hơn nữa nơi này lại là sân nhà của Viêm Hoàng tông, nếu cứ tiếp tục như vậy bọn họ sẽ tổn thất đến mức hầu như không còn gì nữa. Bọn họ không thể chịu nổi tổn thất như vậy.

- Lui? Các ngươi xem Viêm Hoàng tông là nơi nào?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Ngay khi Diệp Hạo nói xong, từng chiếc lại từng chiếc chiến hạm ngăn cản đường đi của bọn hắn.

- Thật nhiều chiến hạm.

- Hơn ngàn tàu chiến hạm đấy.

- Còn có mười chiếc chiến hạm Thần Hoàng cấp.

- Sao Viêm Hoàng tông lại có nhiều chiến hạm như vậy?

Hơn ngàn chiếc chiến hạm Vương cấp phối hợp với chiến hạm Hoàng cấp đã cắt đứt đường lui của những tu sĩ này. Năng lượng pháo xen lẫn nhau thành từng mảng lưới hủy diệt đáng sợ, bất luận thứ gì chạm vào tấm lưới đều sẽ phải chết.

Không hề có hi vọng gì thoát được.

Phải biết Thần Vương cùng Thần Hoàng của liên minh ngũ tộc đều bị cao thủ Viêm Hoàng tông cuốn lấy.

- Diệp Hạo, ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao?

Thân ảnh đang giằng co với Điện chủ Thánh điện phẫn nộ nói.

- Đây không phải việc ngươi cần phải làm sao?

Diệp Hạo nhìn thân ảnh kia một cái nói.

- Làm sao? Không chịu nổi?

Từ đáy mắt thân ảnh kia lộ ra sát ý dữ tợn, nhưng vẫn bị hắn ép xuống.

- Ngươi muốn cái gì?

- Hôm nay toàn bộ liên minh ngũ tộc đều phải chết.

- Diệp Hạo, đây là ba ngàn vạn tinh nhuệ đấy.

- Vậy thì sao?

- Ngươi sao có thể làm loại chuyện đồng tộc tương tàng được?

- Ngươi có thể làm, vì sao ta không thể làm?

Nghe vậy thân ảnh kia cũng đành im lặng lại.

Trước đó hắn không ngờ bản thân sẽ bại.

Sau một lúc hắn cắn răng nói.

- Ta có thể bồi thường tổn thất cho Viêm Hoàng tông.

- Không hứng thú.

Diệp Hạo từ chối.

- Diệp Hạo.

Thân ảnh kia vừa nói đến đây, hai con mắt của Diệp Hạo liền toát ra sát cơ lạnh thấu xương.

- Ngươi nghĩ cờ chiến này mang ra chỉ để trưng thôi sao, bây giờ ta còn chưa hoàn toàn phát ra toàn bộ năng lực của nó, không biết ngươi có muốn thử một chút hay không?

Ánh mắt thân ảnh kia lộ ra tia kiêng dè, cuối cùng lại không dám nói gì.

Cấm kỵ pháp bảo có thể bộc phát ra công kích của cường giả cấm kỵ. Sao hắn có thể nổi chứ?

Nghĩ như vậy hắn không khỏi nhìn Đan Hoàng một cái nói.

- Đều là do ba gã khốn khiếp các ngươi.

Trong lòng Tứ Quý thật sự tức giận mà. Nếu không phải do đám người Đan Hoàng giật dây, sao hắn lại có thể tùy tiện ra tay chứ?

Ai mà ngờ được đá trúng thiết bản chứ.

Liên minh ngũ tộc là do hắn nhiều năm bồi dưỡng, chỉ một lần này đã chôn vùi toàn bộ ở đây. Nói cách khác sau này hắn chỉ còn mỗi cái vỏ.

Mẹ nó.

Nghĩ đến đây hắn lại càng cảm thấy ấm ức

- Nếu không phải do ngươi tìm tới cửa, sao chúng ta có thể lâm vào hoàn cảnh này chứ.

Đan Hoàng tức giận nói.

- Ngươi có biết bây giờ ta muốn giết ngươi đến mức nào không hả?

Trận Hoàng gầm thét lên.

Sớm biết Viêm Hoàng tông có thực lực như vậy, Trận Hoàng nhất định sẽ giao hảo thật tốt.

Giờ thì hay rồi.

Hoàn toàn đắc tội Viêm Hoàng tông.

Đúng lúc này một đồng tử cưỡi Thanh Ngưu xé rách không gian giáng lâm đến vùng đất này.

- Mu.. U....

Thanh Ngưu kêu một tiếng.

Tu sĩ toàn trường đều cảm thấy màng nhĩ mình như muốn sắp nổ tung. Bọn họ không hẹn mà cùng dừng trận chiến lại. Đồng tử kia xoay người, trên mặt treo một nụ cười thản nhiên.

- Lão gia nhà ta có lệnh, cả hai đều không được xuất thủ.

- Thiếu niên kia, lão gia nhà ngươi là ai?

Diệp Hạo nhìn đồng tử kia trầm giọng nói.

Diệp Hạo nhận ra thân phận đồng tử này rất bất phàm, bởi vì không ngờ đầu Thanh Ngưu này là nửa bước cấm kỵ.

- Đạo Tôn.

Nghe vậy sắc mặt Diệp Hạo lập tức thay đổi.

- Vì sao Đạo Tôn lại muốn quản chuyện này?

Diệp Hạo nghi ngờ nhìn đồng tử kia nói.

- Nếu không thì ngươi đi hỏi lão nhân gia nhà ta đi.

Đồng tử hài hước nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi cho rằng ta không biết Đạo Tôn sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Ngươi có phải quá đề cao bản thân rồi hay không?

Đồng tử giật mình.

Lúc này đầu Thanh Ngưu bên dưới mới truyền âm với đồng tử nói.

- Hắn từng có giao tình với lão tổ.

Nghe vậy ánh mắt hắn nhìn Diệp Hạo lập tức thay đổi, trầm ngâm một hồi mới chậm rãi nói.

- Lão gia phỏng đoán không lâu nữa Thần vực sẽ đại loạn, lúc này không phải lúc thích hợp để nội đấu.

- Nhưng liên minh ngũ tộc nhất định phải bồi thường.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút vẫn quyết định thỏa hiệp.

Đạo Tôn có ân với Diệp Hạo, Diệp Hạo không thể không nể mặt được.

- Được.

Đồng tử gật đầu.

- Thứ nhất, tướng sĩ liên minh ngũ tộc chấp nhận đầu hàng vô điều kiện; thứ hai, liên minh ngũ tộc muố chuộc tộc nhân của mình về nhất định phải lấy tài nguyên để đổi.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm rồi nói.

- Không được.

Lôi Thần không thèm suy nghĩ lập tức từ chối.

- Vậy thì tiếp tục đánh.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Lôi Thần yên lặng không nói.

Chiến thế nào được?

Hiện giờ liên minh ngũ tộc đang ở thế yếu. Nếu cứ tiếp tục chém giết, đại quân liên minh ngũ tộc có lẽ sẽ tan rã hoàn toàn.

- Giết.

Diệp Hạo vừa ra lệnh, tướng sĩ Viêm Hoàng tông lại lần nữa mở màn chém giết.

- Ngươi tính chôn vùi tất cả liên minh ngũ tộc sao?

Đồng tử nói.

Khi Lôi Thần, Điện Thần đang xoắn xuýt, Tứ Quý Thần ở giữa không trung mới bất đắc dĩ nói.

- Đại quân ngũ tộc, bỏ vũ khí xuống, không được chống đối.

Âm thanh của hắn tựa hồ giống như một loại ma lực thần kỳ, đại quân liên minh ngũ tộc nhao nhao buông vũ khí xuống đầu hàng.

- Đi lấy trang bị vũ khí của bọn họ, phàm gặp người chống cự, giết không tha.

Diệp Hạo lạnh lùng hạ lệnh.

Khi tướng sĩ Viêm Hoàng tông đoạt lại pháp bảo vẫn có một vài gia hỏa không chịu thua mà nhảy ra ngoài, chỉ tiếc rằng lại bị tướng sĩ Viêm Hoàng tông tàn sát dứt khoát. Sau khi tàn sát một nhóm người xong cũng không còn ai dám đứng ra nữa.

Tu sĩ Viêm Hoàng tông lấy đi rất sạch sẽ. Pháp bảo, chiến giáp, chiến hạm, túi trữ vật đều lấy đi hết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận