Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2316: Tử Thần Cảnh

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Tất cả đều đầy đủ à?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút hỏi.

- Đúng vậy.

Thạch linh trả lời.

- Trừ cái đó ra ta còn muốn một chút thư tịch đan đạo, khí đạo, trận đạo.

Diệp Hạo nhìn thạch linh nói.

- Ngươi đừng quá mức.

Thạch linh kêu lên.

Ta đều cho ngươi nhiều công pháp như vậy.

Ngươi mẹ nó còn muốn thêm?

- Bản thân ta kiêm trận sư, đan sư và khí sư.

Diệp Hạo nói xong lấy ra ba lệnh bài.

Đẳng cấp trên ba lệnh bài đều là Thiên Thần cửu phẩm.

- Làm sao có thể?

Thiên phú Võ Đạo Diệp Hạo để Truyền Thừa Thạch Bia cảm thấy chấn kinh.

Nhưng bây giờ hắn mới biết Diệp Hạo còn tinh thông đan đạo, trận đạo và khí đạo, càng khó hơn là ba đạo này còn đạt đến cảnh giới cực cao.

- Bên trong Truyền Thừa Thạch Bia có rất nhiều thư tịch đan đạo, trận đạo cùng khí đạo.

Thạch linh suy nghĩ một chút nói:

- Hiện tại, ta đóng gói tất cả bọn chúng truyền thụ cho ngươi.

- Đa tạ.

Diệp Hạo vội nói.

Hắn chiếm được truyền thừa ba đại Vương Giả.

Nhưng không có nghĩa hắn có thể đi bao xa.

Diệp Hạo cảm thấy dựa theo tình huống trước mắt, bản thân không có khả năng vượt qua Đan Ma và các bậc tiền bối.

Rất nhiều tu sĩ cảm thấy Diệp Hạo phong quang vô hạn, chỉ có hắn biết mình áp lực rất lớn.

Đan đạo, trận đạo, khí đạo càng đi về phía trước Diệp Hạo phát hiện yêu cầu tri thức càng khủng bố.

Đến bây giờ, hắn có được tri thức đã không thỏa mãn được hắn.

Đây cũng là vì sao vừa đến Nam Đẩu thư viện thì hắn đã tiến vào công pháp điện.

Diệp Hạo ở Công pháp điện Nam Đẩu thư viện chiếm được rất nhiều tri thức.

Nhưng bản chép tay phương diện Đan Vương, Khí Vương, Trận Vương lại không có.

Thạch linh mở miệng nói:

- Ta ngưng tụ công pháp vào bên trong ngọc phù, khi ngươi muốn lĩnh ngộ thì dán ngọc phù tại mi tâm là có thể.

- Bên trong những ngọc phù này có cảm ngộ tâm đắc Đan Vương, Trận Vương, Khí Vương?

Diệp Hạo hỏi vội.

- Ở trong đó trừ bỏ cảm ngộ tâm đắc Đan Vương, Trận Vương, Khí Vương, ngay cả cảm ngộ tâm đắc của Đan Hoàng, Trận Hoàng, Khí Hoàng cũng có.

Nghe vậy Diệp Hạo đại hỉ.

- Hiện tại ngươi hài lòng chưa?

Thạch linh nhàn nhạt nói.

- Hài lòng.

- Trước khi rởi đi, ta lại cho ngươi một vật.

- Thứ gì?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Ngươi đưa tay ra.

Thạch linh nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo nghi hoặc đưa tay ra.

Thạch linh cầm lấy tay Diệp Hạo, phía trên viết xuống một chữ.

Nhưng hắn lại không biết chữ này.

- Đây là cái gì?

Diệp Hạo mới vừa hỏi tới đây phát hiện cái chữ này biến mất không thấy, lòng bàn tay của hắn chỉ có dấu vết mờ mờ.

- Chữ này là cái gì, cần ngươi tự mình lĩnh ngộ.

Thạch linh thần bí nói:

- Ta có thể nói cho ngươi biết chữ này có địa vị rất lớn.

- Ta nên lĩnh ngộ như thế nào?

Thạch linh vung tay lên Diệp Hạo kinh ngạc phát hiện ý thức của mình trở về thực tại.

Chờ một chút?

Ý thức trở về?

Ý thức trở về mà sao ngay cả huyết mạch của mình đều có thể sao chép?

Điều này thực có chút kinh khủng.

Hay rồi nhục thân của mình cũng tiến vào trong đó.

- Diệp Thiên, ngươi đi theo ta.

Bạch Sùng Thiên nhìn thấy Diệp Hạo thức tỉnh mở miệng nói.

Diệp Hạo đang định rời đi bỗng nhiên thấy được một đạo thân ảnh quen thuộc.

Nhìn thấy đạo thân ảnh này Diệp Hạo giật mình.

Diệp Vô Địch!

Nhìn thấy Diệp Hạo chú ý mình ánh mắt Diệp Vô Địch kinh nghi bất định.

Tình huống như thế nào?

Trong mắt người này vì sao tràn đầy kinh ngạc?

Chẳng lẽ hắn nhận biết mình?

Không có khả năng.

Mình đã chuyển thế trùng tu, theo lý thuyết sẽ không có ai nhận biết mình chứ?

Bất quá ngay sau đó, Diệp Hạo thu hồi ánh mắt theo Bạch Sùng Thiên rời đi.

Sau khi đến thư phòng Bạch Sùng Thiên, ánh mắt Bạch Sùng Thiên lửa nóng hỏi:

- Diệp Thiên, ngươi lĩnh ngộ công pháp gì?

Diệp Hạo ánh mắt lộ ra vẻ cảnh giác:

- Ngươi muốn làm gì?

- Diệp Thiên, ngươi yên tâm, thư viện sẽ không mạnh mẽ bắt lấy công pháp của ngươi.

Bạch Sùng Thiên nhìn thấy Diệp Hạo như vậy thì cười nói.

- Hoàng cấp sơ kỳ thân pháp Vân Tiêu thân pháp.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói ra.

- Thật là Hoàng cấp sơ kỳ thân pháp?

Ánh mắt Bạch Sùng Thiên lóe lên nói.

Chỉ chốc lát sau Bạch Sùng Thiên nói:

- Diệp Thiên, ngươi có nguyện ý làm giao dịch cùng Thư viện không?

- Thư viện có thể cho ta thứ gì?

- Công pháp điện tầng thứ tư sẽ mở ra cho ngươi.

Bạch Sùng Thiên trầm ngâm một chút nói.

- Tầng thứ tư có bao nhiêu công pháp?

- Vương cấp đỉnh phong có mười bản, vương cấp cao giai có hai mươi tư, vương cấp trung giai có bốn mươi tám, vương cấp sơ kỳ có tám mươi sáu bản.

- Có hạn chế gì không?

- Ngươi không được tiết lộ công pháp tầng thứ tư với bất kỳ tu sĩ nào.

Điều này cũng bình thường.

Những công pháp này thế nhưng là công pháp áp đáy hòm của Nam Đẩu thư viện, cũng để bồi dưỡng đệ tử dòng chính của Nam Đẩu thư viện.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

- Có thể, nhưng bản thân pháp ta này có thể truyền thụ cho môn hạ đệ tử.

- Cái này hiển nhiên.

Bạch Sùng Thiên nói gấp.

Nghe được Diệp Hạo nguyện ý giao dịch, trong lòng Bạch Sùng Thiên quả thật rất hứng khởi.

Công pháp Hoàng cấp sơ kỳ đó.

Kỳ thật, bàn về giá trị thân pháp Hoàng cấp sơ kỳ này kém hơn các công pháp trong Công pháp điện tầng bốn.

Nhưng Bạch Sùng Thiên biết Diệp Hạo sẽ không tu luyện những công pháp này, hắn chỉ học những thứ hữu dụng với mình từ trong đó.

Bởi vậy trên thực tế vẫn là Nam Đẩu thư viện chiếm tiện nghi.

- Ta cảm giác mình đã đến giới hạn đột phá.

Lúc này, Diệp Hạo nói.

- Đợi sau khi ta ổn định cảnh giới của mình rồi nói tiếp.

- Tốt.

Bạch Sùng Thiên gật đầu.

Diệp Hạo nếu đã đồng ý trao đổi công pháp.

Như vậy thì nhất định sẽ trao.

Cũng không cần nóng lòng nhất thời.

Về tới chỗ ở của mình, Diệp Hạo gọi Lâm Nguyệt Nhi đến.

- Cô đi giúp ta hỏi thăm người?

- Ai?

- Diệp Vô Địch.

Diệp Hạo vừa nói xong, trước mặt Lâm Nguyệt Nhi xuất hiện một bóng người.

Lâm Nguyệt Nhi nhìn thoáng qua rồi ghi tạc thân ảnh kia vào đầu rồi rời đi.

Không qua bao lâu, Lâm Nguyệt Nhi gõ cửa phòng Diệp Hạo.

- Diệp Vô Địch là nhóm đệ tử vừa nhập môn lần này, nhập môn khảo hạch xếp thứ ba, thuộc về nhân vật phong vân của thư viện, tùy tùng rất nhiều.

Lâm Nguyệt Nhi nhẹ nhàng nói:

- Vừa rồi hắn ở Truyền Thừa Thạch Bia chiếm được một môn thân pháp Vương cấp sơ kỳ.

- Thân pháp Vương cấp sơ kỳ?

Diệp Hạo lẩm bẩm.

Lấy tiềm năng tu luyện của Diệp Vô Địch, lấy được một công pháp Vương cấp sơ kỳ cũng hợp tình hợp lí.

- Ta lập tức phải bế quan đột phá Tử Thần cảnh.

Diệp Hạo ngay sau đó dời chủ đề:

- Cô và Mã Bưu cũng đột phá đi.

- Tốt thôi.

Lâm Nguyệt Nhi ứng thanh rời đi.

Lấy nội tình của Diệp Hạo đã sớm có thể đột phá Tử Thần cảnh.

Mà hắn hiện tại đột phá Tử Thần cảnh càng nước chảy thành sông.

Chỉ một lần trùng kích đã thuận lợi đột phá.

Sau khi đạt đến cảnh giới này, trên thân Diệp Hạo tràn ra nồng nặc tử vong chi lực.

Cảm thụ được cỗ lực lượng này Diệp Hạo cảm thấy mình cường đại hơn trước đó đâu chỉ mấy lần.

Mình bây giờ có thể dễ dàng một quyền đánh giết bản thân lúc trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận