Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2893: Điều Tra.

Con rể?

Hạo Dương?

Nghe Diệp Thiên Thiên giới thiệu, Diệp Hạo cũng phải nhìn Hạo Dương lại một lần thật kỹ.

Rất nhanh, lông mày Diệp Hạo hơi nheo lại.

Bởi vì Diệp Hạo phát hiện tư chất của Hạo Dương không được tốt lắm?

Quan trọng hơn, tiềm năng của hắn chỉ ở Thần Hoàng cao giai.

Đúng vậy.

Thần Hoàng cao giai!

Phải biết nhờ Diệp Hạo bồi dưỡng, tiềm năng của Diệp Thiên Thiên sẽ không thấp hơn Cấm Kỵ hậu kỳ.

Chênh lệch giữa hai bên quá lớn.

- Phụ thân, Hạo Dương đối với ta rất tốt.

Diệp Thiên Thiên hiểu được thái độ của Diệp Hạo, vì thế gấp gáp nói.

- Ừ.

Diệp Hạo lên tiếng rồi nhìn về phía Đường Phiên Phiên nói.

- Phiên Phiên, ta giới thiệu cho ngươi một chút, hai người này thuộc Nguyệt tộc.

- Mạt Lỵ gặp qua tiểu thư.

- Bối Đế gặp qua tiểu thư.

Khi ở Nguyệt tộc, Bối Đế cũng không có thân phận gì, nàng cũng không dám hi vọng xa vời làm nữ nhân của Diệp Hạo.

Ban đầu Mạt Lỵ là thị nữ của Remy, nhưng so sánh với thân phận của Diệp Hạo, chênh lệch giữa hai bên cũng không phải là một ít, bởi vây nàng cũng không dám làm nữ nhân của Diệp Hạo.

Đường Phiên Phiên trừng mắt nhìn Diệp Hạo một cái.

Diệp Hạo cười xấu hổ.

Ngay sau đó Đường Phiên Phiên tiến lên đỡ Bối Đế và Mạt Lỵ dậy.

- Sau này Viêm Hoàng tông chính là nhà của các ngươi. Khinh La, ngươi sắp xếp chỗ ở cho các nàng đi.

Khinh La cười đi tới.

- Quả nhiên là hai mỹ nhân, khó trách phu quân lại động lòng.

Bối Đế cùng Mạt Lỵ cực kỳ lúng túng.

- Đi theo ta đi.

Khinh La nhẹ nhàng nói.

Đợi đến Khinh La mang theo Bối Đế cùng Mạt Lỵ rời khỏi, Diệp Hạo mới mở miệng nói.

- Phiên Phiên, Hạo Nguyệt, hai người các ngươi đến thư phòng của ta.

Sau khi đến thư phòng, Diệp Hạo trực tiếp hỏi.

- Thân phận của Hạo Dương đã điều tra chưa?

Diệp Hạo coi trọng Diệp Thiên Thiên hơn Diệp Vô.

Bởi vậy hắn lo sẽ có người có ý đồ xấu tiếp cận với nữ nhi của hắn.

- Hạo Dương từ một thế lực ẩn thế ở Thần vực.

Hạo Nguyệt nhẹ nhàng nói.

- Người mạnh nhất trong đó là gia gia của Hạo Dương, Hạo Tồn, một Thần Hoàng cao giai.

Nghe Hạo Nguyệt giới thiệu xong, Diệp Hạo trầm ngâm không nói.

- Ngươi đang lo lắng cái gì?

Hạo Nguyệt dò hỏi.

- Không môn đăng hộ đối.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Vì sao ngươi lại có suy nghĩ này?

Đường Phiên Phiên có chút không hiểu hỏi.

- Trước đây ngươi không phải rất ghét như vậy sao?

- Ngạn ngữ có thể lưu truyền trăm năm, ngươi cảm thấy đây là lời nói vô căn cứ?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Trên thực tế, những tiểu thư nhà giàu gả cho tiểu tử nghèo, không có mấy người sống tốt được.

- Ngươi nói hơi quá rồi.

- Nhưng chỉ là trường hợp đặc biệt mà thôi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Năm đó nếu không phải bởi vì ta lấy được một giọt Thần huyết, người cao ngạo như ngươi có thể lấy ta sao?

Có thể sao?

Không!

Phải biết lúc ấy Đường Phiên Phiên là giảng viên xinh đẹp nổi tiêngs của Trung Y học viện.

Nàng làm sao có thể để ý một tên không có gì như Diệp Hạo chứ?

Quả thật bây giờ bọn họ có tình cảm rất sâu đậm. Nhưng điều kiện tiên quyết là lúc Diệp Hạo gặp Đường Phiên Phiên, hắn đã không hề tầm thường.

...

Gian phòng của Diệp Thiên Thiên.

Nàng nhìn Hạo Dương rầu rĩ không vui bèn ôn nhu nói.

- Sao vậy?

- Thiên Thiên, ta cảm thấy phụ thân ngươi hình như không hài lòng với ta.

Hạo Dương yên lặng một hồi nói.

- Phụ thân ta mới trở về từ vực ngoại, có lẽ gặp một vài chuyện bực mình.

Diệp Thiên Thiên nhẹ giọng trấn an nói.

- Hơn nữa phụ thân ta rất tốt, nam nhân mà ta thích, phụ thân cũng sẽ thích.

Lúc này trên mặt Hạo Dương mới nở một nụ cười.

- Đi, Hạo Dương, chúng ta đi dạo phố đi.

Diệp Thiên Thiên lôi kéo cánh tay Hạo Dương vừa cười vừa nói.

- Đi thôi.

Hạo Dương gật đầu một cái.

Sau khi đi ra khỏi phòng, Diệp Thiên Thiên vung tay lên từ chân trời liền xuất hiện một chiến hạm xinh xắn.

Chiếc chiến hạm này là do khí linh Cấm Kỵ cảnh đặc biệt chế tạo riêng cho Diệp Thiên Thiên.

Bàn về cấp bậc cũng đạt đến Thần Hoàng cực hạn.

Ánh mắt Hạo Dương loé lên tia hâm mộ.

- Hạo Dương, ta tặng ngươi một món quà.

Khi nhìn thấy ánh mắt của Hạo Dương, Diệp Thiên Thiên nói khẽ.

- Quà gì?

Hạo Dương nghi ngờ nói.

- Rất nhanh ngươi sẽ biết.

Diệp Thiên Thiên vui vẻ nhìn Hạo Dương nói.

Chiếc chiến hạm mang theo hai người Diệp Thiên Thiên tới một khe núi, lúc này Hạo Dương mới thấy món quà mà Diệp Thiên Thiên nói.

Khi nhìn thấy món quà này, cả người Hạo Dương đều bị choáng váng.

- Đây... đây là cho ta?

- Đúng vậy.

Diệp Thiên Thiên gật đầu một cái.

Hạo Dương hưng phấn vọt tới.

Đứng ở đối diện hắn là một chiến hạm oai hùng như mãnh thú, hắn hưng phấn cuồn cuộn trong lòng biết bao.

Chiến hạm!

Món quà mà Diệp Thiên Thiên nói chính là chiến hạm Hoàng cấp đỉnh phong trước mắt này.

- Thích không?

Diệp Thiên Thiên nhìn Hạo Dương đang huơ tay múa chân, nhẹ nhàng nói.

- Thích, thích, cực kỳ thích.

Hạo Dương kích động nói.

- Thiên Thiên, ngươi đối với ta thật sự quá tốt.

Trong không gian thứ nguyên.

Diệp Hạo lẳng lặng nhìn một màn này.

- Ngươi lo lắng?

Cẩu Tôn cười hỏi.

- Ngươi cứ nói đi?

Diệp Hạo nhìn Cẩu Tôn một cái nói.

- Ngươi không thể nào bảo vệ Thiên Thiên cả đời.

- Ngươi không thể nói câu khác sao?

- Nhưng đây là sự thật.

Cẩu Tôn khẽ mỉm cười nói.

- Ta không biết Hạo Dương có phải là ngươi định mệnh của Thiên Thiên không, nhưng việc này nhất định là một số kiếp của nàng.

Diệp Hạo trầm ngâm không nói.

Thật lâu mới mở miệng nói.

- Ngươi đi điều tra gia tộc của Hạo Dương rồi sao?

- Ta không những điều tra, ta còn ăn cắp ký ức của cao tầng gia tộc Hạo Dương, gia tộc của bọn họ không hề có bất kỳ vấn đề gì.

Cẩu Tôn nhẹ nhàng nói.

- Chẳng biết tại sao ta luôn có một cảm giác bất an?

Diệp Hạo nhíu mày nói.

Nghe vậy sắc mặt Cẩu Tôn lập tức thay đổi.

Trực giác của tu sĩ có lúc rất chính xác.

- Có muốn âm thầm xuất thủ giết Hạo Dương và gia tộc của hắn không?

Trên mặt Cẩu Tôn lập tức loé ra sát khí đằng đằng.

- Đi đến gia tộc của hắn một chuyến.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút cuối cùng nói.

- Ta dẫn ngươi đi.

Cẩu Tôn nói xong liền xé rách không gian mang theo Diệp Hạo đi đến gia tộc của Hạo Dương.

Gia tộc của Hạo Dương ở Đông vực, bởi vậy cũng không mất quá nhiều thời gian đã đến nơi.

Diệp Hạo cùng Cẩu Tôn ẩn núp trong bóng tối lẳng lặng nhìn nhất cử nhất động của tu sĩ trong tiểu thế giới này.

- Có phát hiện gì không?

Cẩu Tôn hỏi.

Diệp Hạo không nói.

Mà là bí mật hỏi thăm kim thân.

- Những tu sĩ này đều đã chết.

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng kim thân lại nói như vậy.

- Cái gì?

Diệp Hạo chấn động.

- Những tu sĩ này có thể nói là cái xác không hồn.

Kim thân nói đến đây, trong mắt Diệp Hạo liền loé lên tròng mắt màu vàng kim.

Là kim thân thông qua Vô Thượng pháp lực giúp Diệp Hạo mở ra Vô Thượng Thiên Nhãn.

Diệp Hạo thấy được những tu sĩ kia trên người tràn ngập hắc khí, bọn họ giống như con rối làm theo lệnh của đại não.

Chỉ là ở đại não bọn hắn có một sợi thần niệm mạnh mẽ ẩn tàng bên trong.

Bị khống chế.

- Đây là Đại Khôi Lỗi Thuật của Ma đạo.

Trong mắt Diệp Hạo đằng sát khí nói.

Cho dù Diệp Hạo không sử dụng Đại Khôi Lỗi Thuật của Ma đạo, nhưng cũng không đồng nghĩa với việc hắn không nhận ra nó.

- Ma tộc có thể làm đến bước này chỉ sợ chỉ có hắn ta.

Kim thân lãnh đạm nói.

- Không ngờ hắn trở về nhanh như vậy.

Diệp Hạo hơi xúc động nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận