Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3299: Đột Phá Tu Vi

- Giữ chặt tâm thần, áp chế đan lô.

Lúc này âm thanh của Diệp Hạo truyền vào trong tay Hoa Bích Nhi.

Hoa Bích Nhi khẽ chấn động.

Nàng lập tức đỏ mặt đến tận mang tai.

Nàng vừa nghĩ cái gì vậy?

Sau khi bình phục một hồi, nàng cũng bắt đầu trấn áp đan lô dưới sự trơ giúp của Diệp Hạo.

Đan lô này là pháp bảo bản mệnh của Hoa Bích Nhi, nếu nó nổ tung nàng cũng sẽ bị trọng thương.

Rất nhanh Hoa Bích Nhi khiếp sợ phát hiện đan lô mà mình không áp chế nổi lại dần dần ổn định trở lại.

- Đan khí của ngươi sao có thể tinh thuần và bá đạo như vậy?

Hoa Bích Nhi kinh ngạc nói.

Lúc này Diệp Hạo mới rút bàn tay lại.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Tu vi đan đạo của ngươi vượt xa ta.

Hoa Bích Nhi nhìn thẳng vào mắt Diệp Hạo nói.

- Ta cảm thấy nếu không phải vì bị cảnh giới hạn chế, bây giờ ngươi đã có thể luyện chế thần đán Kim Thế cảnh rồi.

Diệp Hạo cười không nói.

- Ta rất muốn biết rõ lai lịch của ngươi?

Hoa Bích Nhi dùng ánh mắt tràn ngậm nóng bỏng mà nhìn Diệp Hạo.

Địa vị của Bách Thảo các trong giới đan đạo rất cao, đáng lẽ ra sẽ không thể nào không biết truyền thừa đan đạo nào.

Nhưng hết lần này đến lần khác nàng đều không thể nhìn ra được lai lịch của Diệp Hạo.

- Chuyện này không thể nói cho ngươi biết.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Nói thử một chút đi.

Khi Hoa Bích Nhi nói ra câu này, ngay cả bản thân nàng cũng sợ ngây người.

Trời ạ.

Nàng đường đường là Các chủ Bách Thảo các.

Sao có thể nói lời như vậy trước hàng trăm con mắt đang nhìn trừng trừng chứ?

Toàn bộ đám người đều bị choáng váng.

Bọn họ không hẹn mà cùng quay mặt nhìn nơi khác.

Diệp Hạo cũng phải hoang mang.

Đại tỷ.

Ngươi là người đứng đầu một tông đấy.

Ngươi ỏng ẹo với ta làm gì?

- Chuyện này…thật sự không tiện.

Diệp Hạo có chút lúng túng nói.

Hoa Bích Nhi cũng tự nhận ra giọng điệu của mình có vấn đề, bởi vậy nàng lập tức thay đổi thái độ.

- Diệp công tử, không biết ngươi có tiện tâm sự đan đạo với chúng ta không?

Lúc này một vị trưởng lão mở miệng nói.

Diệp Hạo vội nói.

- Thuận tiện, thuận tiện.

Ước chừng qua vài canh giờ sau, chiến hạm với tới Bách Thảo các.

Mà lúc này các tu sĩ Bách Thảo các đều có loại cảm giác chưa thoả mãn.

Khai đàn giảng đạo.

Lần này Diệp Hạo giảng thuật đan đạo không còn là loại đan thuật cao thâm nữa.

Mà loại đan thuật rõ ràng dễ hiểu.

Những đan sư ở đây đều có thể nghe hiểu được.

- Diệp công tử, có thể nói thêm được không.

- Đúng vậy, Diệp công tử, chúng ta còn muốn nghe ngươi giảng đạo.

- Diệp công tử, nếu không ngươi nói thêm một canh giờ đi.

Tu sĩ Bách Thảo các đồng loạt nói.

Diệp Hạo cười lắc đầu nói.

- Có thời gian lại nói.

Diệp Hạo khai đàn giảng đạo miễn phí cho tu sĩ Bách Thảo các mấy canh giờ đã là rất nể mặt bọn họ rồi đấy.

- Diệp công tử, nếu ngươi không chê thì nghỉ ngơi ở động phủ ta đi.

Khiến ai cũng không ngờ rằng lúc này thiếu nữ bạch y lại nói ra lời này.

- Thánh nữ, làm vậy không hợp quy củ.

Một trưởng lão lập tức nói ra.

Thánh nữ vẫn chưa lấy chồng, làm sao có thể cho nam tử đi vào động phủ của nàng chứ?

- Đúng vậy, Thánh nư, nơi ở của Diệp công tử, tông môn sẽ sắp xếp.

Một trưởng lão khác đứng dậy nghiêm mặt nói.

Nữ tử bạch y dậm chân.

Nàng không khỏi nhìn về phía Hoa Bích Nhi.

- Các chủ . . . .

Hoa Bích Nhi khẽ mỉm cười nói.

- Nơi ở của Diệp công tử ta sẽ an bài thoả đáng, ngươi đừng lo lo lắng vấn đề này nữa.

- Không biết các chủ ngươi định sắp xếp cho Diệp công tử ở đâu?

Ánh mắt thiếu nữ bạch y loé lên nói.

- Động phủ của ta.

Hoa Bích Nhi nhìn thiếu nữ bạch y nói.

- Chuyện này…

Thiếu nữ bạch y còn đang định nói, Hoa Bích Nhi đã quay qua nhìn Diệp Hạo.

- Diệp công tử, mời.

- Ờ, lần này ta tới Bách Thảo các là để tìm bằng hữu của ta.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút vẫn cự tuyệt.

Hắn thật sự không muốn đến động phủ của Hoa Bích Nhi.

- Không biết Diệp công tử tìm ai?

Hoa Bích Nhi có chút u oán nói.

- Chung Hoa môn, Hứa Tĩnh.

Diệp Hạo nói xong liền nhìn về phía Chung Hoa môn.

- Thì ra là vậy, để ta mang ngươi đi.

Hoa Bích Nhi nói khẽ.

- Không cần.

Diệp Hạo nói xong lập tức xé rách không gian rời khỏi nơi này.

Nhìn thấy Diệp Hạo rời đi chẳng khác gì như đang chạy trốn, ánh mắt Hoa Bích Nhi càng u oán hơn.

Nhưng thiếu nữ bạch y lại âm thầm mừng rỡ.

- Xem ra Diệp công tử không thích Các chủ, nói như vậy ta vẫn còn cơ hội.

Thiếu nữ bạch y lẩm bẩm nói.

Lại nói Diệp Hạo.

Sau khi hắn xé rách không gian liền đi thẳng tới căn phòng của Hứa Kinh Tông.

Trong gian phòng, Hứa Tĩnh đang trao đổi với Hứa Kính Tông về chuyện hai ngày sau.

- Diệp công tử.

- Diệp công tử.

Ngay khi nhìn thấy Diệp Hạo, Hứa Tĩnh và Hứa Kính Tông đều vội vàng đứng lên cung kính hành lễ.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua rồi hỏi.

- Đang nói chuyện gì vậy?

- Hai ngày sau Thánh nữ Liễu Yên Nhi sẽ chọn con rể, mà căn cứ theo tin tức ta lấy được, tu sĩ đến đây đa phần đều là thiên kiêu đứng đầu, ta căn bản không có bất kỳ khả năng thắng nào.

Hứa Tĩnh đưa đám nói.

- Ban đầu ta cho rằng thực lực Bách Thảo các cũng chỉ bình thường thôi, nhưng bây giờ ta mới phát hiện thực lực của Bách Thảo các rất mạnh, so với Chung Hoa môn các ngươi chẳng khác gì trời và đêm.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Theo ta được biết Thánh nữ Bách Thảo các có xếp hạng cực kỳ cao trong bảng thiên kiêu, thậm chí có thể nói là chuẩn cái thế giả.

Lời kế tiếp Diệp Hạo không nói, nhưng ý nghĩ lại cực kỳ rõ ràng.

Nữ tử kinh tài tuyệt diễm như vậy vì sao có thể coi trọng ngươi?

- Diệp công tử, ngươi có thể giúp ta một chút được không?

Hứa Tĩnh cầu khẩn nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta giúp ngươi thế nào được đây?

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Vô luận là tu vi hay bối cảnh, Bách Thảo các đều sẽ không coi trọng ngươi.

- Diệp công tử, ngươi cũng không có cách nào sao?

Hứa Tĩnh chưa từ bỏ ý đồ nói.

- Nói thật nếu ta kêu Thánh nữ gả cho ngươi, Bách Thảo các cũng sẽ không dám từ chối.

Diệp Hạo nhìn Hứa Tĩnh nói.

- Nhưng ngươi thấy như vậy có công bằng cho thiếu nữ nhà người ta không?

- Cả đời này ta sẽ đối tốt với Liễu Yên Nhi.

- Cả đời, quá lâu.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

- Diệp công tử, ngươi có ý gì?

Hứa Tĩnh không hiểu hỏi.

- Liễu Yên Nhi ngươi tự theo đuổi, về phần có thành công hay không thì phải xem vào bản lãnh của ngươi.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Đúng rồi, chuẩn bi cho ta một cái sân, đừng để người không có phận sự đi quấy rầy ta.

- Ta sẽ sắp xếp.

Hứa Kính Tông nói gấp.

Hứa Tĩnh còn đang định nói lại bị Hứa Kính Tông trừng mắt liếc.

Hứa Tĩnh lập tức không dám nói gì.

Hứa Kính Tông mang theo Diệp Hạo đi tới một tiểu viện rồi chu đáo để lại ba thị nữ.

Diệp Hạo không hề có một chút hứng thú gì với ba thị nữ này, sau khi hắn đi vào trong thư phòng liền bắt đầu ngộ đạo.

Đối với hắn mà nói hiện tại tu vi thiên hà Cửu Thiên và thiên hà Chủng Thiên đều đang tăng lên, nhưng tu vi thiên hà Hồn Thiên lại chậm chạp không tiến.

Hắn tin chắc cả ba loại đại đạo Đế Cơ đều đã đạt tới cân bằng.

Hắn muốn đánh với Đế Cơ, đầu tiên là phải khiên ba loại đại đạo này cân bằng với nhau.

Trước đó đại đạo của thiên hà Hồn Thiên cũng đã muốn đột phá, chỉ cần một chút lắng đọng mà thôi.

Mà bây giờ loại lắng đọng này cũng đã đủ.

Diệp Hạo đột phá không hề có khó khăn gì.

Giống như nước chảy thành sông, nói đột phá là đột phá.

Khi hắn đặt chân đến Tương Lai cảnh, trong đồng hắn cũng xuất hiện thêm một loại võ hồn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận