Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1539: Lục Phách Quả

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

Diệp Hạo không trả lời Quán Quán.

Thần sắc bình tĩnh nhìn người bán hàng.

- Mấy trăm khối khoáng thạch trước mặt ngươi đều không có thứ gì hết.

Thần sắc người bán hàng đại biến.

- Ngươi không nên nói bậy.

- Ta có thể lấy danh dự ra cam đoan.

Diệp Hạo nói đến đây xoay người rời đi.

- Không tin có thể mua khoáng thạch của hắn.

Tu sĩ bốn phía không khỏi nhìn về phía người bán hàng.

Bọn họ ghi tạc bộ dáng người này vào lòng.

Khắp khuôn mặt người bán hàng đều lộ vẻ khổ sở, hắn biết rõ bản thân ở đây không thể nào tiếp tục bán nữa, sẽ không có ai mua khoáng thạch của hắn.

Mà ngay lúc này tu sĩ đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, hắn chỉ vào một khối Khoáng Thạch của người bán hàng.

- Khối khoáng thạch này bán thế nào?

Nhìn thấy khối khoáng thạch kia, người bán hàng liền giật mình.

Khối khoáng thạch sao có chút quen mắt?

Rất nhanh hắn đã nhớ ra.

Ta nhớ vị Tầm Bảo Tông Sư kia nói trong khối khoáng thạch này có Thất Khiếu Linh Lung Hoa.

- Cái gì?

- Thất Khiếu Linh Lung Hoa.

- Thất Khiếu Linh Lung Hoa được xưng là Tiên Dược có thể khởi tử hồi sinh đó.

- Khởi tử hồi sinh không có khả năng, nhưng là thánh dược trị thương.

- Thất Khiếu Linh Lung Hoa đánh ra 3000 vạn vẫn không có vấn đề gì.

- Người nào biết hắn nói thật hay giả?

- Hắn nói bên trong khối khoáng thạch này có Thất Khiếu Linh Lung Hoa thì Thất Khiếu Linh Lung Hoa à?

- Vừa nãy hình như ta cũng nghe vị kia nói trong đó có Thất Khiếu Linh Lung Hoa.

- Ta cũng loáng thoáng nghe được như thế.

- Các ngươi chỉ nghe được câu trên, nhưng lại không nghe được câu dưới.

Một trung niên mặt quai nói mở miệng nói.

- Ngươi.

Sắc mặt người bán hàng đại biến nói.

- Ngươi đừng nháy mắt với ta, lão tử không ăn cái đó.

Trung niên lườm người bán hàng rong một cái nói.

- Vừa nãy vị Tầm Bảo Tông Sư nói … vừa nãy ta còn nghĩ trong khối khoáng thạch này có Thất Khiếu Linh Lung Hoa, đáng tiếc bên trong khối khoáng thạch này không hề có cái gì hết.

- Đó bởi vì ta cố ý tăng giá.

Người bán hàng quýnh lên nói.

Tu sĩ bốn phía lúc này mới hiểu tại sao Diệp Hạo lại đối đầu với người này.

Hóa ra bởi vì hắn khi dễ người ta.

Bất quá một vài tu sĩ bốn phía nhìn thấy bộ dáng người bán hàng, trong mắt lộ ra ý động.

- 1 vạn, ta mua.

- 1 vạn 5, ta mua.

- 2 vạn thế nào?

Người bán hàng lắc đầu.

- Giá trị Thất Khiếu Linh Lung Hoa các ngươi không phải không biết, không có 3000 vạn ta không bán.

- 3000 vạn người nào mua?

- Cái khối khoáng thạch này của ngươi nhìn thế nào cũng thấy không giống có bảo bối.

- Đừng nói 3000 vạn, dù 300 vạn, cũng không có người nào trả đâu.

Người bán rong nghe tu sĩ bốn phía nói, cắn răng một cái lấy ra chủy thủ nhẹ nhàng cắt vào khối khoáng thạch.

Mở ra mới phát hiện bên trong khối khoáng thạch vẫn là tầng nham thạch.

Trong lòng hắn lập tức có một loại dự cảm không tốt, hắn cầm chủy thủ tiếp tục cắt một đao xuống khoáng thạch kia.

Vẫn là tầng nham thạch.

Trên trán hắn không khỏi chảy mồ hôi.

Lúc này hai tay hắn có chút run rẩy.

Bởi vì khối khoáng thạch này là cơ hội xoay người duy nhất của hắn.

Hơi bình phục một chút lại tiếp tục cắt vào vị trí trung tâm khối khoáng thạch.

Rỗng tuếch.

Hắn co quắp ngồi trên mặt đất.

Cơ hội xoay người không có.

Khối Khoáng Thạch này như Diệp Hạo nói, cái gì cũng không có.

Mà hắn không biết khoáng thạch nắm giữ Thất Khiếu Linh Lung Hoa chân chính đã bị Diệp Hạo len lén đổi đi.

Lấy tu vi hiện giờ của Diệp Hạo, muốn giấu diếm người bán hàng thực sự cực kỳ đơn giản.

Đúng lúc này Nghê Thông tỉnh lại.

Khi hắn nhìn thấy rõ bốn phía đột nhiên nhớ tới chuyện trước đó xảy ra.

Hắn phủi đất một cái đứng lên.

- Tiểu tử kia đâu?

Quán Quán có chút khinh bỉ nhìn hắn một cái, nói.

- Tiểu tử? Ngươi chắc ngươi xưng hô với vị kia là tiểu tử chứ?

- Ngươi có ý gì?

- Chỉ vài bạt tay của người ta đã nhẹ nhàng đánh cho ngươi bất tỉnh, ngươi cảm thấy ngươi có thể là đối thủ của vị kia sao?

Quán Quán cười lạnh nói.

- Còn nữa, người ta dù biết rõ thân phận ngươi cũng không quan tâm, chẳng lẽ ngươi cảm thấy người ta không có bối cảnh sao? Tử Ngọc Cung làm sao bị diệt ngươi chắc không quên chứ?

Nghe được Quán Quán nói ra từ Tử Ngọc Cung, sắc mặt Nghê Thông không khỏi thay đổi.

Tử Ngọc Cung thế nhưng là Đại Tông Môn của Lục Trọng Thiên.

Dù thực lực không bằng Nghê gia bọn họ.

Nhưng cũng không phải dạng ai cũng có thể đắc tội.

Nhưng Đại Thế Lực như thế nói diệt liền bị diệt.

Quán Quán nói đến đây dừng một chút nói.

- Ngươi còn muốn so tiếp không?

- So? Vì sao lại không so?

Nghê Thông không chút do dự mà nói.

Đồ vật Nghê Thông cùng Quán Quán cược có liên quan đến việc Nghê Thông có thể tiến một bước được hay không.

Bởi vậy hắn không thể bỏ qua.

Còn nữa trước đó Nghê Thông cũng đã chọn ra hai khối khoáng thạch.

Hắn có thể khẳng định bên trong chúng sẽ có trọng bảo.

Ngươi cần nghỉ ngơi không?

Quán Quán nhàn nhạt hỏi.

- Không cần.

Nghê Thông lắc đầu.

- Vừa nãy ta cũng đã chọn xong hai khối khoáng thạch.

- Vậy so di.

Quán Quán nói xong nhặt lên khối khoáng thạch Diệp Hạo chỉ trước đó.

- Ta chọn khối này.

Nghê Thông nghi ngờ nhìn khoáng thạch trong tay Quán Quán.

Khối Khoáng thạch này thấy thế nào cũng không giống có trọng bảo bên trong.

- Ngươi chắc chứ?

Nghê Thông trầm giọng hỏi.

- Đúng.

- Có thể thấy ngươi muốn từ bỏ.

Nghê Thông nghe được Quán Quán nói vậy, nhặt lên một khối Khoáng thạch.

Khối khoáng thạch Nghê Thông vừa chọn Quán Quán cũng chú ý.

Nàng chắc bên trong có bảo bối, nhưng bên trong có trọng bảo hay không còn cần phải nghiên cứu.

- Hai vị chọn xong chưa?

Lúc này lão giả râu bạc trắng cười ha hả hỏi.

Lão giả cũng đồng dạng là một Tầm Bảo Tông Sư.

Khác biệt là cấp bậc lão giả cao hơn.

- Chọn xong.

- Chọn xong.

Nghê Thông cùng Quán Quán đồng thời đáp.

- Vậy cắt đi.

Lão giả nói khẽ.

Quán Quán nhìn về phía Nghê Thông nói.

- Ngươi trước đi.

- Vậy ngươi nhìn kỹ.

Nghê Thông nói xong cầm một đao cắt khoáng thạch.

Sau một khắc, xuất hiện một mãn xanh tươi ướt át xanh biếc.

- Bảo vật.

- Khẳng định rồi, Tầm Bảo Tông Sư xuất thủ chẳng lẽ còn sẽ lỗ?

- Ngươi cảm thấy Tầm Bảo Tông Sư thì không có lỗ tiền hả? Nói cho ngươi biết Tầm Bảo Tông Sư đều có thể lỗ đến tang gia bại sản đó.

- Tầm Bảo Tông Sư cũng có lúc đắn đo bất định, có Tầm Bảo Tông Sư tán gia bại sản mua một khối khoáng thạch, kết quả cuối cùng lại nhìn lầm.

- Nghê Thông thế nhưng là Tầm Bảo Tông Sư có thiên phú nhất, ngươi cảm thấy hắn sẽ nhầm sao?

- Lần này nhất định không nhìn nhầm.

Ngay lúc tu sĩ giữa sân đang đàm luận, Nghê Thông lại cắt một đao.

Một đao xuống đám người rốt cục cũng thấy rõ đây là thứ gì.

- Lục Phách Quả.

-Lục Phách Quả là Tiên Dược bổ dưỡng thần hồn.

- Mai Lục Phác Quả không có 300~500 vạn căn bản không lấy được.

- Lại buôn bán lời.

- Người nào nói không phải? Phải biết khối khoáng thạch Nghê Thông chọn trúng chỉ bán với giá 30 vạn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận