Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 852: 33 Chuyển

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Trăm ngàn lỗ thủng!

Nhìn thấy cảnh này, trái tim Diệp Thịnh bỗng nhiên muốn vỡ ra. Liễu Yên Nhiên là thiên kiêu kinh diễm nhất Thượng Thanh Cung thời đại này, không có một trong. Nhưng hiện tại, nàng lại vẫn lạc dưới mí mắt ông ta.

Diệp Thịnh hoàn toàn có thể tưởng tượng ra bản thân trở lại tông môn sẽ gặp phải chỉ trích như thế nào.

Chu Khả Khả ngồi co quắp trên mặt đất.

Diệp Hạo đến trợ giúp nàng, nhưng bây giờ hắn đã chết rồi.

Nhìn thấy Diệp Hạo không còn sót lại một chút cặn bã nào, Chu Khả Khả cảm thấy bầu trời như muốn sụp đổ, hai hàng thanh lệ từ trên mặt bắt đầu chảy xuống.

Toàn bộ đệ tử Chu gia đều bị kinh trụ.

Cái quái gì đang xảy ra vậy?

Hai thiên kiêu Ngọc Tiên 32 Chuyển bị Lạc Sương dùng một khỏa Thiên Lôi Châu giết chết.

- Thiên Lôi Châu!

Đúng lúc này, đệ nhất đan sư Hướng Sơn Dụ trầm giọng nói

- Lạc Sương làm sao có trọng bảo Thiên Lôi Châu?

- Tuy Thiên Lôi Châu hiếm lạ, nhưng nếu Lạc Sương may mắn có được cũng bình thường.

Nặc Nặc chần chờ một chút vẫn nói ra.

- Nếu Lạc Sương có Thiên Lôi Châu, tại sao lúc trước ở Hỏa Diễm Sơn hắn lại không dùng?

Hướng Sơn Dụ nhẹ nhàng lắc đầu

- Từ ngữ khí Lạc Sương ngươi có thể nghe ra, hắn oán hận Diệp Hạo tới mức nào chứ? Thậm chí không tiếc bán rẻ biểu muội mình thích.

Nghe được lời Hướng Sơn Dụ, Diệp Thịnh tức khắc tỉnh lại.

Không hề nghi ngờ, đây là điểm đáng ngờ.

Thứ nhất, thân phận Lạc Sương không có khả năng thu hoạch được trọng bảo Thiên Lôi Châu; thứ hai, nếu hắn thật sự có Thiên Lôi Châu đã dùng ở Hỏa Diễm Sơn, lúc đó Lạc Sương không biết Diệp Hạo có tu vi cao như vậy. Trong suy nghĩ Lạc Sương, Diệp Hạo chỉ có tu vi Ngọc Tiên hơn 20 chuyển, nếu Thiên Lôi Châu đập tới, Diệp Hạo có thể sống được sao? Thứ ba, nếu Lạc Sương có Thiên Lôi Châu, hắn hà tất phải đi mời Tống Phúc?

Tóm lại, chẳng lẻ Lạc Sương nhặt được Thiên Lôi Châu lúc trở lại Thượng Thanh Cung?

Khả năng sao?

- Vừa rồi các ngươi có chú ý không? Lúc Lạc Sương cầm Thiên Lôi Châu, ta thấy trên mặt hắn lộ ra vẻ lắng nghe.

Hướng Sơn Dụ vừa dứt lời, ánh mắt bất thiện nhìn Chu Bất Đồng

- Lúc ta quét thần niệm tới đã thấy một đạo thần niệm khác, nhưng đạo thần niệm này đã vội vàng tránh né.

- Chu gia chủ, ngươi có nên cho Thượng Thanh Cung một lời giải thích không?

Nghe được như thế, Diệp Thịnh sao còn không biết Chu gia có rất nhiều điểm đáng ngờ trong chuyện này?

Thân làm Chu gia chủ, Chu Bất Đồng càng khó thoát tội.

Chu Bất Đồng không có bất luận biến hóa trên mặt, nói

- Ta không hiểu ngươi đang nói gì?

- Nếu ta suy đoán không lầm, ngươi cho Lạc Sương Thiên Lôi Châu phải không?

Diệp Thịnh nhìn chằm chằm Chu Bất Đồng, nói

- Có lẽ ngươi truyền âm uy hiếp Lạc Sương, thân làm Chu gia chủ, ngươi hẳn có thể dễ dàng uy hiếp hắn.

- Do ngươi suy đoán thôi.

Chu Bất Đồng lạnh lùng nói

- Không có chứng cứ đừng nói lung tung, dù ngươi là chấp pháp đường chủ Thượng Thanh Cung.

- Suy đoán sao?

Chu Bất Đồng vừa dứt lời, một đạo âm thanh nhẹ nhàng trên Lôi Đài vang lên, trong vẻ mặt chấn kinh của toàn trường, Diệp Hạo ôm lấy vòng eo Liễu Yên Nhiên đi ra từ bên trong không gian.

Chu Bất Đồng co rụt con ngươi lại

- Làm sao có thể?

Đúng vậy!

Làm sao có thể?

Diệp Hạo sao có thể phá toái không gian?

Tiên Chủ mới có năng lực này nha.

- Vì sao không có khả năng chứ?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười

- Chẳng lẽ Ngọc Tiên không thể làm được?

Diệp Hạo khẽ động tâm thần, không gian bốn phía “bịch” một tiếng bể nát, từng đạo mãnh vỡ không gian giống như Tiên Hoa nở rộ giữa không trung.

- 33 Chuyển, Vô Thượng Bảo Thể.

Hướng Sơn Dụ kinh hô một tiếng.

- Truyền thuyết, 33 Chuyển động niệm có thể phá nát không gian.

Diệp Thịnh vừa dứt lời, ánh mắt nhìn Diệp Hạo trở nên ngưng trọng hẳn lên.

33 Chuyển, tương lai có tư cách đặt chân cảnh giới Tiên Vương.

- Ngươi ôm đủ chưa?

Lúc này, Liễu Yên Nhiên đỏ bừng khuôn mặt, nói.

Lúc đầu, Diệp Hạo ôm cũng không có vấn đề gì, dù sao người ta vừa mới cứu mình một mạng, nhưng gia hỏa này lại dám ngang nhiên vuốt ve.

Liễu Yên Nhiên có thể chịu đựng được sao?

Diệp Hạo không có ý tứ buông lỏng vòng eo Liễu Yên Nhiên ra, nhỏ giọng nói

- Sướng quá, nhịn không được.

Nghe vậy, Liễu Yên Nhiên dậm chân, một đường chạy đến bên cạnh Diệp Thịnh.

Diệp Thịnh nhìn thấy Liễu Yên Nhiên hoàn hảo không chút tổn hại, trái tim rốt cục cũng buông lỏng xuống. Diệp Thịnh thấy Liễu Yên Nhiên lộ ra tư thái tiểu nữ nhân, thầm nghĩ trong lòng

- Yên Nhiên có hảo cảm với Diệp Hạo, nếu có thể thúc đẩy cũng không tệ.

Gia hỏa Diệp Hạo đã đạt đến 33 Chuyển, tương lai có thể trở thành Tiên Vương.

Hiện tại, Diệp Thịnh cũng không có tâm tư tìm Diệp Hạo gây phiền toái.

Diệp Hạo có thể trưởng thành đến trình độ này, phía sau hắn đơn giản mới lạ

- Ngươi có ý gì?

Chu Bất Đồng nhìn Diệp Hạo, quát.

- Ta có ý gì ngươi hẳn rất rõ ràng.

Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Chu Bất Đồng, nói

- Ngươi lợi dụng muội muội Lạc Sương uy hiếp hắn cũng quá hèn hạ rồi?

Trái tim Chu Bất Đồng chấn động, nhưng gương mặt không có mảy may biến hóa

- Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì?

- Có cần ta gọi Lạc Sương ra đối chất không?

Diệp Hạo phủi tay, một đạo thân ảnh đi ra từ bên trong không gian.

Thân ảnh này không phải Lạc Sương thì còn ai nữa?

Lạc Sương tự nhiên không có năng lực xuyên toa không gian, trên thực tế Diệp Hạo kéo hắn đi ra.

- Ngươi không chết?

Chu Bất Đồng đại biến.

- Ta không chết có vượt qua dự đoán của ngươi không?

Lạc Sương nhìn chằm chằm Chu Bất Đồng, nói

- Ta còn đang suy nghĩ tại sao ngươi muốn ta bóp nát Thiên Lôi Châu? Hiện tại ta đã hiểu, ngươi muốn Thiên Lôi Châu nổ chết Diệp Hạo cùng Liễu Yên Nhiên, đúng không?

- Thế lực phía sau Diệp Hạo khẳng định sẽ giận chó đánh mèo Thượng Thanh Cung, đến lúc đó, vô luận Thượng Thanh Cung chiến bại hay chiến thắng, Thượng Thanh Cung cũng sẽ tổn thất thảm trọng.

Lạc Sương cũng không phải đồ đần, hắn nhanh chóng hiểu ra tâm tư Chu Bất Đồng

- Đến lúc đó, Chu gia có thể cướp đoạt tài nguyên Thượng Thanh Cung, nhie?

- Lạc Sương, ta không hiểu vì sao ngươi muốn hại ta, điều này đối với ngươi có chỗ tốt gì?

Chu Bất Đồng lạnh lùng nhìn Lạc Sương, toàn thân toát ra sát khí kinh người.

- Ta chỉ hiểu một việc, dù ta có làm theo ngươi yêu cầu, ngươi cũng không buông tha muội muội ta.

Lạc Sương nhìn Chu Bất Đồng, nói

- Như vậy còn không bằng xé rách da mặt, để mọi người biết ngươi là dạng người gì.

Lạc Sương vừa dứt lời, nhìn Diệp Thịnh trầm giọng nói

- Diệp Đường Chủ, ta có thể lấy sinh mệnh lập Thiên Đạo Thệ Ngôn, nếu những lời ta nói vừa rồi có nửa điểm giả dối, ta sẽ bị ngũ mã phanh thây.

Lạc Sương vừa dứt lời, không gian bốn phía bỗng nhiên vỡ ra, một đạo Không Gian Chi Nhận vô tình xé rách thân thể hắn.

Trong nháy mắt, Diệp Thịnh lộ ra sát cơ kinh người nói

- Chu Bất Đồng, ngươi tự tìm cái chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận