Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 889: Yến hội xa hoa

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team : Vạn Yên Chi Sào



---------------------------

Khí Linh Dược Vương Đỉnh hoài nghi như vậy cũng hợp tình hợp lý.

Bởi vì sau khi thiêu đốt bản nguyên, Ma Kiếm trong thời gian ngắn sẽ nắm giữ thực lực Tiên Vương.

Tuy Diệp Hạo có nhục thân mạnh mẽ một chút nhưng có thể giúp được gì?

Nhưng lập tức, Khí Linh Dược Vương Đỉnh khiếp sợ nhìn thấy trên người Diệp Hạo toát ra vô cùng vô tận Thần Thánh Chi Quang.

Chí Thần Chí Thánh.

Thần Thánh Chi Quang vừa xuất hiện mạnh mẽ đâm đến Ma Kiếm, hắn phát ra âm thanh thảm thiết.

Khí Linh Dược Vương Đỉnh nhìn thấy vậy cười nói:

- Diệp Hạo, Thần Thánh Chi Quang này có thể khắc chế được nó đó.

Trong lúc Diệp Hạo kéo dài sử dụng Thần Thánh Chi Quang, Ma Kiếm cũng cảm giác được nó có tác dụng trí mạng đến bản thân, vì vậy Ma Kiếm càng điên cuồng đốt chát bản nguyên của mình.

- Diệp Hạo, gia hỏa này muốn liều mạng.

Khí Linh Dược Vương Đỉnh trầm giọng quát.

Đối mặt với Ma Kiếm điên cuồng, cho dù Khí Linh Dược Vương Đỉnh cũng phải toàn lực ứng phó.

Diệp Hạo không cảm thấy Khí Linh Dược Vương Đỉnh sẽ thua Kiếm Ma.

Nhưng nếu cứ để mặc như vậy thì Khí Linh Dược Vương Đỉnh hơn phân nữa sẽ phải tiêu hao bản nguyên của chính mình.

Vì vậy, tâm thần Diệp Hạo khẽ động vận dụng thời gian chi lực.

Trước đó, hắn cũng đã đạt đến hai mươi bốn chuyển.

Bây giờ, hắn chuẩn bị tăng tu vi bản thân lên hai mươi bảy chuyển, bởi vì, nếu tu vi tăng lên thì Thần Thánh Chi Quang cũng sẽ được gia tăng.

Đến khi thân ảnh Diệp Hạo lần nữa xuất hiện, Thần Thánh Chi Quang trong cơ thể hắn rõ ràng mạnh hơn một cấp bậc.

Ánh mắt Khí Linh Dược Vương Đỉnh sáng lên.

- Tiểu tử ngươi còn gì lạ, ha ha, không sai, không sai.

Khí Linh Dược Vương Đỉnh kinh hỉ đồng thời không ngừng xuất thủ ngăn cản Ma Kiếm phản công.

Thời gian cứ như vậy trôi qua từng chút một.

Cuối cùng, thế công của Ma Kiếm ngừng lại.

Thấy không có chuyện gì nữa, Khí Linh Dược Vương Đình cười nói:

- Đợi tu vi của ngươi lại tăng lên lần nữa thì có thể loại bỏ Ma Tính ẩn chứa trong Khí Linh, đến lúc đó, thanh Ma Kiếm này có thể cho ngươi sử dụng.

- Ừm.

Hiện tại, có lẽ Diệp Hạo không cách nào vận dụng thanh Ma Kiếm này.

Không quan trọng.

Đợi khi bản thân đặt chân Tiên Chủ Cảnh thì có thể rồi.

Nhưng lúc Diệp Hạo chuẩn bị rời đi thì đột nhiên cảm ứng được gì, ánh mắt hắn nhìn về tầng thứ tư Tiên Cung.

- Thị nữ của ngươi đột phá đến Tiên Tôn rồi.

Khí Linh Dược Vương Đỉnh nhìn thoáng qua cười nói.

- Tiền bối, ta muốn biết Quỳnh Tương có thể giúp tu sĩ tăng lên đến cảnh giới gì?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Nếu bình thường thì có thể tăng lên đến Tiên Tôn Cao Giai, trừ phi tình huống đặc thù thì có thể tăng lên tới Đỉnh Phong.

- Tình huống đặc thù gì?

- Ví du như một chút cơ duyên.

- Công Đưc Kim Quang có thể được không?

- Ngươi có Công Đức Kim Quang?

Nghe thấy bốn chữ này, Khí Linh Dược Vương Đỉnh kinh ngạc nói.

- Có chứ.

- Công Đức Kim Quang có gì đặc biệt, ngươi có biết không?

- Cái gì đặc biệt?

- Không gì không thể.

Khí Linh Dược Vương Đỉnh nói:

- Nếu thị nữ này của ngươi lấy đủ Công Đức Chi Quang thì có thể tăng lên đến Tiên Tôn Đỉnh Phong.

- Có khả năng tăng lên Tiên Vương không?

- Không có khả năng.

- Được rồi.

Diệp Hạo không tiếp tục quấy rầy Thanh Thanh mà xoay người rời đi.

Đợi đến khi hắn trở lại thì ngoại giới chỉ vừa mới trôi qua chốc lát mà thôi.

- Ma Kiếm đã bị phong ấn rồi.

Diệp Hạo thản nhiên nhìn toàn trường công bố.

Không ai ngờ, Ma Kiếm gây họa cho Đông Vực bao nhiêu nay cuối cùng cũng đã bình định.

Bọn họ không cảm thấy Kiếm Ma có thể đi ra làm hại ai nữa.

Bởi vì, thời gian trôi qua, tu vi Diệp Hạo sẽ từ từ tăng lên, tương lai có khả năng trở thành Tiên Vương Cao Giai. Chẳng lẽ Tiên Vương Cao Giai còn không trấn áp được Ma Kiếm này sao?

Nói đùa.

Sau đó, các đại Tông Chủ lần lượt chúc mừng Viêm Hoàng Tông.

Đồng thời, bọn họ cũng dâng lên hạ lễ.

Diệp Hạo thì mỉm cười tiếp nhận tất cả ý tốt.

Đơi đến khi các gia hỏa mặt lớn đều dâng hạ lễ cho bản thân, Diệp Hạo đứng lên ra lệnh:

- Đưa rượu lên.

Rượu đương nhiên là rượu ngon.

Thượng đẳng mỹ tửu.

Lần đầu tiên tu sĩ các đại Tông Môn uống đã phát hiện ra.

- Đây hình như là Thiên Đao Tử của Tửu Vực nha.

- Vào miệng như đao, vào cổ đoạn trường, chỉ có Thiên Đao Tử của Tửu Vực mới có vị đạo như vậy.

- Hằng năm, Thiên Đao Tử chỉ sản xuất một trăm vò, nhìn điệu bộ ở đây phải có mấy trăm vò, Viêm Hoàng Tông có mặt mũi thật lớn a.

- Tửu Vực giáp với Viêm Hoàng Tông được không? Ngươi cảm thấy Tửu Vực dám không cho mặt mũi hả? Không cho diệt ngươi rồi sao?

- Cửu Quả Nhưỡng.

- Những năm này ta uốn qua một chén, một chén kia vẫn chưa tận hứng a.

- Cữu Quả Nhưỡng được sử dụng chín loại Tiên Quả luyện chế trong thời gian chín năm mà thành. Bởi vì chín loại Tiên Quả này đều có vị đạo cực kì đặc thù nên khi chín loại này được kết hợp chung một chỗ sẽ sinh ra một mùi thơm và vị đạo trước đó chưa từng có.

- Càng quan trọng hơn, Cửu Quả Nhưỡng có thể gia tăng lên tu vi, cho dù cảnh giới gì cũng có thể tăng lên. Chân Tiên Cảnh có thể tăng lên ba cảnh giới, Thiên Tiên Cảnh có thể tăng lên hai cảnh giới, cho dù Ngọc Tiên Cảnh cũng có thể tăng lên một cảnh giới.

- Ta nói, các người có thể đừng chỉ nhìn chằm chằm vào chén rượu được không? Chẳng lẽ các ngươi không chủ ý tới những Tiên Quả trước mặt hả?

- Con mẹ nó, đây là Dưỡng Thần Quả hả?

- Có thể tăng lên Thần Hồn nè.

- Dù không thể tăng lên một cảnh giới, nhưng dù tăng lên một chút cũng là một loại bản chất.

- Vừa rồi ta còn cảm thấy Diệp Hạo thu lễ quá nhiều, hiện tại mới ý thức được nhân gia bỏ ra cái giá cũng không kém a, ta chưa bao giờ tham gia vào yến hội xa hoa như thế cả.

- Đúng vậy, đúng vậy.

Ngũ Hành Kiếm Vương nhìn thấy Diệp Hạo đi đến hướng mình, trong mắt đầy vẻ kích động.

- Cát Tông Chủ.

Diệp Hạo đi đến bàn Ngũ Hành Kiếm Vương nói.

- Diệp Tông Chủ.

Ngũ Hành Kiếm Vương đã sớm đứng lên.

Từ khi Hứa Nhất Kiếm nói ra chuyện của Diệp Hạo, Ngũ Hành Kiếm Vương luôn luôn chú ý đến những chuyện liên quan đến hắn. Nhưng cho dù thế nào, ông cũng không ngờ chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà Diệp Hạo đã đạt đến trình độ này.

Trước đó, Hứa Nhất Kiếm giật dây Diệp Hạo trở về Ngũ Hành Kiếm Tông đã chuẩn bị đưa cho Diệp Hạo một ít cơ duyên.

Mà những cơ duyên này chỉ có Thiếu Tông Chủ như Hứa Nhất Kiếm mới có tư cách nhận được.

Nhưng giờ nhìn lại tình huống, Diệp Hạo sao có thể để ý đến cơ duyên của Ngũ Hành Kiếm Tông hắn được?

- Hứa huynh.

Diệp Hạo nhìn Hứa Nhất Kiếm bên cạnh nói.

- Diệp Huynh.

Hứa Nhất Kiếm nói khẽ.

Trong mắt hắn vẫn đầy vẻ rung động.

Bởi vì Hứa Nhất Kiếm phát hiện, theo giời gian trôi qua, khoảng cách giữa hai người ngày càng chênh lệch lớn hơn.

Ngũ Hành Kiếm Vương chúc mừng rồi nói:

- Diệp Tông Chủ, không biết lúc nào ngươi có thời gian?

- Đi Ngũ Hành Kiếm Tông hả?

- Ừm.

- Trước khi đi Tiên Đình, ta sẽ đến Ngũ Hành Kiếm Tông một chuyến.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Ngũ Hành Kiếm Quyết trong tay Diệp Hạo là học được từ Ngũ Hành Kiếm Vương. Vì vậy, về tình về lý, bản thân hắn vẫn phải đi đến Ngũ Hành Kiếm Tông một chuyến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận