Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1744: Không Cam Lòng



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Kim Phong nhìn lướt qua, nói.

- Trên 100 đề Trận Đạo này, ta cảm thấy tiểu thư chỉ giải được 30 đề.

Nghe vậy ánh mắt Lạc Ngữ Lan không khỏi sáng lên.

- Không sai, toàn bộ đề ta đều biết đáp án, nhưng 70 đề trong đó ta vẫn không thể hiểu được.

- Lạc tiểu thư không hiểu cũng bình thường, vì 70 đề này dù Vương Cấp Trung Giai cũng phải tốn công sức lắm mới hiểu được.

Kim Phong cười nói.

- Ngươi biết sao?

Diệp Hạo hỏi ngược lại Kim Phong một cái nói.

- Ta đương nhiên không biết.

- Ngươi không biết thì nói cọng lông gì?

Diệp Hạo nó đến đây, chỉ vào một cái bình phong nói.

- Ngươi nói cho ta biết ngươi giải ra mấy đề?

- Ta bây giờ có thể giải ra tám đề, nếu cho ta một chút thời gian mà nói làm 20 đề cũng không đề gì.

Kim Phong trầm ngâm một chút đáp.

- Ta còn tưởng rằng đề nào ngươi cũng biết cơ đấy.

Kim Phong nghe Diệp Hạo châm chọc khiêu khích lúc này nổi giận nói.

- Có bản lãnh ngươi đều giải hết đi.

- Vậy ngươi trừng lớn hai mắt mà xem nhé.

Diệp Hạo nói đến đây Thần Niệm hóa thành 99 đạo phân biệt viết đáp án lên bình phong.

Kim Phong nhìn bình phong Diệp Hạo viết đáp án, khuôn mặt lộ vẻ chấn kinh.

Bởi vì tám đề Kim Phong biết đáp án Diệp Hạo đều viết ra câu trả lời chính xác.

Trên gương mặt xinh đẹp của Lạc Ngữ Lan lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.

Bởi vì có một vài vấn đề phía trên là bản ghi chép duy nhất, Lạc Ngữ Lan viết ra vốn cũng chả trông cậy có ai có thể đáp được.

Nhưng hiện tại Diệp Hạo lại đáp hoàn hảo, cứ như Diệp Hạo đã sớm biết đáp án của nó vậy.

Giây lát sau thần niệm Diệp Hạo đồng thời thu về, 99 bình phong cũng toát ra quang huy sáng chói.

Toàn trường xôn xao!

- Đây không phải thật chứ?

- Luyện Khí Thuật của vị này làm sao có thể kinh diễm đến như vậy?

- Có một vài vấn đề ta cho tới bây giờ còn chưa gặp qua.

- Trên đề có một vài thứ thuộc về Vương Cấp Cao Giai.

Thiên Kiêu đến đây có không ít người là Luyện Khí Sư, bởi vậy bọn họ biết rõ Diệp Hạo có thể trả lời tất cả đáp án có thể kinh khủng đến mức nào.

Lúc này Diệp Hạo nhìn về Kim Phong đang trợn mắt há hốc mồm thản nhiên nói.

- Ngươi đã thấy qua bên ngoài đáy giếng chưa?

- Ếch ngồi đáy giếng?

Kim Phong nhai nhai nhấm nuốt một chút thì nổi giận quát.

- Ngươi dám nhục nhã ta?

Nói đến đây Kim Phong đánh một quyền về phía Diệp Hạo.

- Dừng tay.

Lạc Ngữ Lan hoảng sợ hô to.

Lúc này nàng cũng đã ái mộ Diệp Hạo.

Thiên phú Luyện Khí cường hoành như vậy, tương lai khẳng định có thể trợ giúp nàng .

Nhưng Lạc Ngữ Lan không ngờ Kim Phong sẽ nổi giận hạ sát thủ với Diệp Hạo. Nhưng mắt thấy Kim Phong chuẩn bị đánh nát đầu Diệp Hạo, bàn tay Diệp Hạo như thiểu điện nắm được nắm đấm hắn, tiếp lấy Diệp Hạo nhẹ nhàng dùng lực bóp nát năm đầu ngón tay Kim Phong, lập tức Diệp Hạo tung một cước đạp về phía đan điều của Kim Phong, Kim Phong kêu thảm một tiếng há miệng phun ra một ngụm máu tươi.

- Ngươi phế tu vi của ta?

Kim Phong khiếp sợ nhìn Diệp Hạo.

Đương nhiên Diệp Hạo chỉ phế bỏ tu vi nhục thân của Kim Phong.

Tu vi Nguyên Thần vẫn còn nguyên.

Nhưng Kim Phong muốn chữa trị đan điều, cũng không phải một chuyện đơn giản.

- Nếu không phải xem mặt mũi của Lão Tổ nhà ngươi, ngươi cảm thấy ta đơn giản chỉ phế bỏ Đan Điền ngươi thôi à?

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Ngươi biết Lão Tổ nhà ta?

Kim Phong giật mình nói.

- Trở về nói cho Lão Tổ nhà ngươi, hắn nợ ta hai nhân tình.

Diệp Hạo lườm Kim Phong một cái nói.

Kim Phong nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái rồi xoay người rời đi.

Kim Phong rời đi thần sắc tu sĩ nhìn Diệp Hạo lập tức trở nên khác biệt.

Kim Phong là ai?

Cháu ruột Kim Tàm Lão Tổ!

Diệp Hạo nói phế liền phế, không có chút do dự.

Nếu nói vị này không có bối cảnh thì ai sẽ tin tưởng?

Trong mắt Ngao Tuệ đầy hồ nghi.

Vị này tựa hồ không đơn giản.

Kim Phong không phải Tiên Vương tứ chuyển, thế nhưng hắn lại là Cự Đầu.

Diệp Hạo nói phế liền phế.

Ngao Tuệ cân nhắc không phải vấn đề bối cảnh của Diệp Hạo, mà tu vi của Diệp Hạo.

Ngao Tuệ đột nhiên cảm thấy cho dù Tây Hải Đại Thái Tử đến đây hơn phân nửa cũng không phải đối thủ của Diệp Hạo.

Kim Phong là người nói nghiền ép thì có thể nghiền ép sao?

Đương nhiên không phải!

Như vậy vấn đề đến.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Ngao Tuệ ngưng trọng dò hỏi Diệp Hạo.

- Ngươi đoán xem.

Khóe miệng Ngao Tuệ không khỏi giật giật.

- Đoán? Đoán em gái ngươi ấy.

- Vị công tử này.

Lạc Ngữ Lan nhìn Diệp Hạo trên mặt lộ ra nụ cười tươi hơn hoa, nói.

- Không biết ngươi có thời gian tiến về khuê phòng để ta vì ngươi đàn một khúc hay không?

- Không rảnh.

Lúc Diệp Hạo nói ra câu này, ý cười trên mặt Lạc Ngữ Lan lập tức cứng lại.

Diệp Hạo sao không theo kịch bản chứ?

Ngao Tuệ túm Diệp Hạo một cái lo lắng nói.

- Ngươi nói loạn cái gì vậy?

- Hai tôn nữ khác của Hà Thần ta còn chưa gặp, hiện tại nếu đi theo nàng về khuê phòng, ta chẳng phải sẽ chọn nàng ta?

Diệp Hạo nhìn Ngao Tuệ nói.

Ngao Tuệ nghĩ lại, thật đúng là đạo lý này.

Nhưng ngươi cũng không nên đứng trước mặt mọi người nói ra chứ.

Không nhìn thấy khuôn mặt của Lạc Ngữ Lan đều đen hết lại rồi sao?

- Lạc tiểu thư, chúng ta còn có việc.

Ngao Tuệ lôi kéo Diệp Hạo vội vàng rời khỏi Dị Bảo Các.

Nhìn theo bóng lưng biến mất của Diệp Hạo, trong lòng Lạc Ngữ Lan lóe lên từng đạo tinh quang.

- Ngươi đừng mơ chạy khỏi lòng bàn tay ta.

Nếu như nói trước đó thực lực luyện khí của Diệp Hạo khiến Lạc Ngữ Lan ái mộ, theo việc Diệp Hạo thể hiện ra thực lực võ đạo kinh khủng, Diệp Hạo cũng đã trở thành nhân tuyển có một không hai trong lòng nàng.

- Ma Ma, đi điều tra thân phận của hắn.

Lạc Ngữ Lan quay người truyền âm với một bà lão núp trong bóng tối.

Diệp Hạo bị Ngao Tuệ dắt ra khỏi Dị Bảo Các, nàng hận rèn sắt không thành thép nói.

- Ngươi mốn chọc giận chết ta à?

- Thế nào?

Diệp Hạo cười nói.

- Ba khuê nữa của Hà Thần nếu bàn về tài hoa là Lạc Ngữ Lan, nếu bàn về tu vi thì là Lạc Ngữ Mai, nếu bàn về tướng mạo là Lạc Ngữ Trúc.

Ngao Tuệ thở hổn hển mấy ngụm khí thô nói.

- Hiện tại ngươi nói cho ta biết ngươi đến cùng muốn ai?

- Ta muốn biết Lạc Ngữ Trúc và ngươi, ai đẹp hơn?

Diệp Hạo cười tủm tỉm hỏi.

Cái này… Ngao Tuệ thật sự không biết trả lời như thế nào.

Nếu quả thật muốn phân cao thấp mà nói Ngao Tuệ thật vẫn đẹp hơn một chút.

- Ta đã biết đáp án.

- Ngươi biết đáp án gì?

- Ngươi không trả lời thì ngầm thừa nhận tướng mạo ngươi xinh đẹp hơn Lạc Ngữ Trúc một chút.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Như vậy, nếu ta chọn người để cưới, tại sao lại không chọn ngươi?

- Ngươi cũng đừng đánh chủ ý vào ta.

Nghe vậy, Ngao Tuệ nhẹ nhàng lắc đầu.

- Ta cũng đã đính hôn rồi.

- Đính hôn!

Diệp Hạo đánh giá trên dưới Ngao Tuệ một vòng, nói.

- Đáng tiếc a,

- Đáng tiếc cái gì?

- Một cô nương xinh đẹp như vậy lại không can tâm tình nguyện bị gả.

- Ngươi làm sao biết ta gả không cam tâm tình nguyện?

- Nếu ngươi cam tâm tình nguyện thì khi ngươi nói ra câu kia trên mặt cũng không nên lộ ra vẻ đắng chát như thế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận