Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3198: Ngươi Xứng Sao

Thị vệ ở bên cạnh thấy một màn như vậy, ánh mắt tràn ngập vẻ không đành lòng.

Trịnh Hồng Y!

Đệ tử của Tống Diệu Võ!

Toàn bộ Vô Khuyết đại lục này không có mấy người dám trêu chọc vào.

- Ngươi làm như vậy không sợ sẽ làm tổn hại đến uy danh của tống Diệu Võ sao?

Đại Miêu cau mày hỏi.

- Ngươi bất kính với sư tôn ta, đừng nói xé rách miệng của ngươi, cho dù ta giết ngươi, ai dám nói gì?

Trịnh Hồng Y cười lạnh nói.

- Vậy ngươi có từng nghĩ tới việc ngươi làm sẽ mang đến tai hoạ cho sư tôn của ngươi không?

Đại Miêu nhìn Trịnh Hồng Y gằn từng chữ một.

- Ha ha, ngươi đang nói đùa sao?

Trịnh Hồng Y giống như nghe được câu chuyện cười hài hước nhất thế gian.

- Sư tôn ta là phó hội trưởng công hội Trận Đạo, cường giả Hợp Thần cảnh cao cấp, toàn bộ đại lục này ngoài một vài vị ra, ai dám nhằm vào sư tôn ta?

- Thật khéo.

Khiến Trịnh Hồng Y không nghĩ tới rằng đến lúc này Đại Miêu vẫn có thể nói những lời như vậy.

- Ta lại dám nhằm vào sư tôn ngươi.

Đại Miêu hoàn toàn không quan tâm đến Tống Diệu Võ.

Bàn về thực lực thực lực nàng trên cơ Tống Diệu Võ, bàn về tư lịch nàng cũng ở trên Tống Diệu Võ.

- Cuồng vọng.

Trịnh Hồng Y nói xong, cây roi trong tay liền đánh tới Đại Miêu.

Đại Miêu không thèm tránh đi, trên khuôn mặt xinh đẹp lập tức xuất hiện một đoạn vết máu, sâu thấy tận xương.

Ba!

Roi thứ hai quất vào một bên má còn lại của Đại Miêu.

Chỉ trong chớp mắt, phía bên má đã tróc cả thịt.

- Đủ rồi.

Lúc này Từ Viện Viện mới kịp phản ứng.

Nhưng trong lòng nàng cũng tràn đầy nghi hoặc.

Không phải Đại Miêu nói nàng có tu vi Hợp Thần cảnh đỉnh phong sao? Có tu vi này, vậy tại sao còn không trốn đi?

- Đủ? Ngươi là cái thá gì? Cũng dám chỉ trích ta?

Trịnh Hồng Y lạnh lùng nói.

Tiếng nói vừa dứt, cây roi trong tay nàng liền đánh tới Từ Viện Viện.

Từ Viện Viện vừa phất tay một cái, cây roi lập tức bị trấn ngược trở về.

Sắc mặt Trịnh Hồng Y cực kỳ khó coi.

- Ngươi là ai?

Trịnh Hồng Y có tu vi Sinh Thần cảnh sơ kỳ, vả lại đẳng cấp của võ hồn nàng còn đạt đến huyền cấp đỉnh phong.

Nàng tự tin nếu cùng giai, người có thể vượt qua nàng không có mấy ai.

Chỉ là nàng làm sao biết được võ hồn của Từ Viện Viện đạt đến địa cấp trung giai.

Chênh lệch giữa song phương tận hai tiểu cảnh giới đấy.

- Ta là ai ngươi không cần biết.

Từ Viện Viện nhìn Trịnh Hồng Y nói.

- Bây giờ ngươi đi xin lỗi thị nữ của ta, nếu không…

- Nếu không thì sao?

Trịnh Hồng Y lạnh lùng nói.

Đây là nơi nào?

Công hội Trận Đạo.

Ở đây, nàng chính là vua.

Cho dù chọc phải người không nên chọc, cao thủ trong công hội cũng sẽ đứng ra giúp.

- Xin lỗi? Bây giờ không phải một câu xin lỗi của nàng là có thể giải quyết được.

Đúng lúc này Đại Miêu lãnh đạm mở miệng.

- Ngươi còn dám mở miệng?

Trịnh Hồng Y tức giận.

Đánh ngươi hai roi, lúc này ngươi còn dám ồn ào?

Thật sự không sợ chết?

Nhưng sau một khắc Trịnh Hồng Y phát hiện không ngờ những vết roi trên mặt Đại Miêu đều đã biến mất.

Làm sao có thể?

Vừa rồi chính mình đã đánh nàng ta hai roi mà?

- Ngươi . . . ?

Trịnh Hồng Y mới vừa nói đến đây, cây roi trong tay nàng đã bị khống chế rơi vào trong tay Đại Miêu.

Con ngươi Trịnh Hồng Y co rụt lại.

Cây roi này được nàng luyện hoá nhiều năm, cho dù tu vi cao hơn nàng mấy cảnh giới cũng đừng nghĩ đến việc đoạt roi từ trong tay nàng.

Ba!

Đúng lúc này trường tiên hóa thành ánh điện đập thẳng vào trên mặt nàng.

Trịnh Hồng Y kêu thảm một tiếng, nửa bên bên mặt bị đánh nát, thê thảm cực kỳ.

- Lớn mật.

Đúng lúc này một trưởng lão công hội Trận Đạo đang bí mật theo dõi quát lớn một tiếng.

Sau một khắc, trưởng lão kia đi ra khỏi công hội Trận Đạo.

Trên người hắn tràn ra chấn động Sinh Thần cảnh.

Đại Miêu nhìn trưởng lão kia một cái rồi quật một roi về phía hắn.

Trưởng lão kia vừa muốn né tránh liên khiếp sợ phát hiện không gian trước mặt vặn vẹo, tiếp đó một vòng điện quang quất vào trên mặt hắn.

- Không gian phá toái, Hợp Thần chi cảnh.

Nghĩ tới đây, ánh mắt trưởng lão tràn ngập thần sắc chấn kinh.

Đại Miêu mới bao nhiêu tuổi?

Làm sao lại có tu vi cao thâm như vậy?

A!

Thân thể hắn thiếu chút nữa đã bị đánh nát, hắn liên tiếp phun ra ba ngụm máu tươi rồi mới ngã xuống đất.

Nhìn thấy một màn này, tu sĩ bốn phía đều xôn xao.

- Ai có thể nói cho ta biết đang xảy ra chuyện gì không?

- Mộc trưởng lão là Sinh Thần cảnh đỉnh phong đấy.

- Thiếu nữ kia không phải là Hợp Thần cảnh đấy chứ?

- Nói nhảm, vừa rồi ngươi không nhìn thấy không gian phá toái sao?

- Ta cảm thấy thiếu nữ kia vẫn quá coi thường rồi, phải biết nơi này chính là công hội Trận Đạo, bên trong không chỉ có một vị Hợp Thần cảnh.

- Không sai, hội trưởng công hội Trận Đạo còn đạt đến Hợp Thần cảnh đỉnh phong nữa.

Khi bốn phía đang thảo luận, một âm thanh lạnh như băng phá vỡ trời cao, là một trung niên mặc bạch y xé rách không gian xuất hiện ở nơi này.

Hai con mắt hắn phóng ra tử quang như lôi đình, toàn thân tràn ra chấn động ngập trời.

- Đại trưởng lão Mã Húc.

- Hợp Thần cảnh cao giai.

- Người có địa vị gần với Tống Diệu Võ.

- Thiếu nữ này xui xẻo rồi.

Khi Trịnh Hồng Y nhìn thấy Mã Húc, nàng bi ai khóc thút thít nói.

- Đại trưởng lão, ngươi phải báo thù cho ta.

Mã Húc nhìn thoáng qua Trịnh Hồng Y lập tức điên lên.

Hắn chỉ thẳng vào Đại Miêu nói.

- Ngươi cũng phải biết chuyện này đối với một thiếu nữ có nghĩa là gì?

- Ngươi thấy chuyện ta đã làm với Trinh Hồng Y, vậy ngươi vì sao không hỏi trước đó Trịnh Hồng Y đã làm gì ta?

Đại Miêu lạnh lùng hỏi.

Đại Miêu phát hiện đám người này đều có cùng một tính cách.

Không thèm quan tâm đến đúng sai.

- Ta chỉ biết lúc này Trịnh Hồng Y bị ngươi đánh nát nửa bên mặt.

Mã Húc nhìn Đại Miêu nói.

- Vậy ngươi muốn như thế nào?

Đại Miêu bị chọc giận.

- Tự phế tu vi hoặc ta giết ngươi.

Mã Húc trầm ngâm một chút nói.

- Không có lựa chọn khác sao?

- Không có.

- Ta chỉ đánh một nửa bên mặt của nàng, vậy bây giờ ta cho nàng đánh nát nửa bên mặt ta, thế nào?

- Thân phận ngươi thế nào, thân phận của Trịnh Hồng Y thế nào? Ngươi cũng xứng so với với nàng sao?

Mã Húc giống như nghe được câu chuyện cười hài hước nhất trên đời mà cười phá lên.

- Vậy hiện tại ta cũng cho ngươi hai lựa chọn.

Đại Miêu âm trầm nói.

- Ha ha, ta lại muốn nghe xem hai lựa chọn đó là gì?

Mã Húc cảm thấy hứng thú nói.

- Ngươi tự phế tu vi, hoặc ta giết ngươi.

Đại Miêu gằn từng chữ nói.

- Ngươi đang nói đùa sao?

Mã Húc ha ha cười nói.

Nhưng sau một khắc Mã Húc liền không cười được.

Bởi vì cây roi trong tay Đại Miêu đã quất nát không gian bốn phía xung quanh hắn.

Những mảnh vỡ không gian hoá thành từng mảnh không gian chi kiếm.

Dữ tợn!

Đáng sợ!

mồ hôi lạnh trên trán Mã Húc lập tức chảy xuống.

- Chuyện gì cũng nên từ từ, chuyện gì cũng nên từ từ.

Mã Húc nhận ra lần này công hội Trận Đạo đá vào thiết bản, Đại Miêu thật sự quá mạnh.

- Bây giờ ngươi còn cảm thấy Trịnh Hồng Y có thể xứng với ta không?

Đại Miêu cười híp mắt nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận