Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2409: Phương Án Phân Phối

Diệp Hạo không có sử dụng hương hỏa chi lực tăng lên, mà chỉ ở bên trong thế giới Triệu Vị Ương yên lặng tu hành. Ước chừng sau khi qua ba tháng, bốn chữ lớn chí tôn chi lộ liền theo tức tiêu tán, đầu con đường sâu thẳm kia toát ra ức vạn đạo hào quang sáng chói toàn bộ thiên địa.

- Chí tôn chi lộ chân chính mở ra.

- Đi vào cướp đoạt cơ duyên nghịch thiên đi.

- Xông lên.

Chí tôn chi lộ chân chính mở ra cùng ngày thì có mấy trăm vạn tu sĩ vọt vào thông đạo. Ngay sau đó thân ảnh của bọn hắn liền biến mất không thấy gì nữa. Ai cũng không biết bọn họ đến cùng gặp cái gì?

Nhưng mà các tông nhân tài kiệt xuất lại ở khua chiêng gõ trống chuẩn bị. Bọn họ vung tiền như rác mua sắm tiên đan Sinh Thần cấp, trận bàn Sinh Thần cấp, pháp bảo Sinh Thần cấp. Bọn họ không phải không muốn mua sắm Hợp Thần cấp. Vấn đề là Hợp Thần cấp căn bản không mang vào được. Loại tình huống này đành phải lùi lại mà cầu việc khác đi mua sắm Sinh Thần cao cấp. Cùng lúc đó những tu sĩ này còn đang lẫn nhau đi lại muốn tạo thành tiểu đội.

Viêm Hoàng tông!

- Diệp Hạo, ngươi chừng nào thì tiến về chí tôn chi lộ?

Thái Sử Vĩnh Huy sớm nửa tháng trước đã đi tới Viêm Hoàng tông.

- Ngươi cấp bách như vậy sao?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Chúng ta đi trễ, đến lúc đó thứ gì cũng không cóa.

- Ngươi nghĩ nhiều.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ta nghe nói cao thủ Sinh Thần thế hệ trước chuẩn bị đi săn thế hệ trẻ tuổi chúng ta đó.

- Chí tôn chi lộ tiền kỳ liều chính là nội tình, ngươi lần này mang vật liệu đủ chưa?

- Trận bàn Sinh Thần cấp cao cấp ta mang một trăm, cấm khí Sinh Thần cấp cao cấp ta mang ba trăm cái, pháp chỉ Sinh Thần cấp cao cấp ta mang một ngàn tấm, các loại các dạng tiên đan ta mang một trăm bình.

Thái Sử Vĩnh Huy vừa cười vừa nói.

Cái gì là tài đại khí thô?

Đây cũng là tài đại khí thô!

- Ngươi mang bao nhiêu?

- Mang cùng ngươi không sai biệt lắm.

- Làm sao mang ít như vậy?

Thái Sử Vĩnh Huy kêu lên,

- Cái này không phù hợp thân phận của ngươi?

- Ta thân phận gì?

- Thiếu niên chí tôn.

- Chính là bởi vì ta là thiếu niên chí tôn, ta mới không cần mang nhiều đồ như vậy.

- Ngươi bây giờ tu vi gì?

- Sinh Thần cảnh tầng thứ sáu.

- Biến thái.

Thái Sử Vĩnh Huy im lặng.

Thái Sử Vĩnh Huy sở dĩ nói như vậy thì là bởi vì Thái Sử nhất tộc vận dụng một chút nội tình mới đem tu vi hắn tăng lên tới Sinh Thần cảnh tầng thứ năm.

Vì sao không tiếp tục tăng lên?

Bởi vì tiếp tục tăng lên sẽ tổn thương đến căn cơ. Từ nơi này là có thể nhìn thấy nội tình Chuẩn Hoàng thế gia.

Khủng bố!

Phải biết tăng cao tu vi cho tới bây giờ cũng không là vấn đề, vấn đề là ở điều kiện tiên quyết không tổn thương tổn thương căn cơ.

- Diệp huynh.

Đúng lúc này bên ngoài vang lên một tiếng thanh thúy, tiếp đó Sắc Vi tiên tử cùng Dược Tị Thế cùng đi đến.

- Diệp huynh.

Dược Tị Thế nhìn Diệp Hạo nói khẽ.

Diệp Hạo cười cười nói,

- Nếu như người đều đến đông đủ, như vậy chúng ta đi thôi.

- Ngươi đang chờ bọn hắn?

Thái Sử Vĩnh Huy khẽ giật mình nói.

- Nếu không thì sao?

Diệp Hạo nhìn Thái Sử Vĩnh Huy một cái cười to nói.

- Vương Túy Mặc vì sao không cùng ngươi một chỗ?

Thái Sử Vĩnh Huy đột nhiên nghĩ đến cái gì?

- Vương Túy Mặc phải dẫn cao thủ đan đạo tổng các cùng đi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ta cảm thấy tổ hợp chúng ta này sẽ quét ngang chí tôn chi lộ.

Thái Sử Vĩnh Huy cười to nói.

Thời điểm nhóm bốn người Diệp Hạo đi tới cửa vào chí tôn chi lộ, rất nhiều tu sĩ đều nhận ra bọn họ.

- Diệp Hạo cũng tiến về chí tôn chi lộ sao?

- Chi tiểu đội Diệp Hạo này, thực lực rất mạnh mẽ.

- Một tôn thiếu niên chí tôn, ba ngụy thiếu niên chí tôn, không nói quét ngang cũng không xê xích gì nhiều.

Mắt thấy thời điểm đám người Diệp Hạo muốn biến mất ở cửa vào, một bóng người màu đỏ rực vọt tới.

- Chờ ta một chút.

Diệp Hạo bốn người quay người nhìn về phía người tới. Dĩ nhiên là Hỏa Ly.

- Diệp Hạo, ngươi làm cái gì cho ta leo cây?

Hỏa Ly thở hồng hộc nói.

- Cái gì gọi là cho ngươi ngươi leo cây?

Diệp Hạo im lặng nói.

- Ta mời ngươi với ta một chỗ cùng tiến về chí tôn chi lộ mà!

- Thế nhưng ta không đáp lời ngươi.

- Không đáp lời ta nghĩ là ngầm thừa nhận.

- Được được, đi thôi.

Hỏa Ly đã đuổi theo tới, Diệp Hạo cũng không tiện cự tuyệt. Hỏa Ly lập tức bắt đầu cười hắc hắc, nàng chạy nhanh đến bên người Diệp Hạo,

- Đi thôi.

- Hỏa Ly, kỳ thật ta cảm thấy ngươi cũng có thể suy nghĩ ta một chút.

Thái Sử Vĩnh Huy vỗ bộ ngực một cái nói.

- Ngươi quá xấu.

Hỏa Ly cười khanh khách nói.

- Ta cảm thấy ta đẹp trai hơn Diệp Hạo.

Thái Sử Vĩnh Huy ủy khuất nói.

- Ta không cảm thấy thế.

Sắc Vi tiên tử khinh bỉ nhìn Thái Sử Vĩnh Huy một cái,

- Diệp Hạo đẹp trai hơn.

- Sắc Vi, ta cảm thấy ngươi rất tinh mắt.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

- Ha ha.

Thông đạo rất dài. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, đám người đột nhiên thấy được phía trước xuất hiện một mảnh đại lục lơ lửng. Thời điểm năm người đang chờ xông tới từng đạo từng đạo chiến kiếm lại gào thét lên hướng về bọn họ chém xuống.

- Cấm khí.

- Cấm khí Sinh Thần cấp.

- Gần một trăm chuôi cấm khí.

- Đây là muốn cướp giết chúng ta.

Thời điểm Thái Sử Vĩnh Huy đang muốn lấy ra pháp chỉ, Diệp Hạo vung tay lên, một tấm pháp chỉ liền rời tay, sau một khắc từ bên trong trương pháp chỉ kia liền đi ra một đạo thân ảnh phong hoa tuyệt đại. Đạo thân ảnh kia hừ lạnh một tiếng, chiến kiếm đầy trời kia vậy mà quay ngực lại về đường cũ trở về.

A!

A!

A!

Một người lại một người đẫm máu vẫn lạc.

- Các ngươi tập kích là Diệp Hạo.

- Tông chủ Viêm Hoàng tông Diệp Hạo?

- Chạy mau!

Tu sĩ bốn phía đang chuẩn bị xuất thủ thấy thế hoảng sợ quay đầu chạy. Chỉ là đạo thân ảnh phong hoa tuyệt đại kia lại liên tiếp xuất thủ. Đợi đến thời điểm nàng một lần nữa hóa thành một vệt sáng trở lại bên trong pháp chỉ, nơi đây đã vẫn lạc gần một trăm tu sĩ.

- Đây là pháp chỉ ai luyện chế?

- Sinh Thần cảnh tầng thứ chín mạnh như vậy sao?

- Đối phương hiểu Sinh Thần cảnh đã đạt đến cực hạn.

Ánh mắt Thái Sử Vĩnh Huy nóng bỏng nhìn Diệp Hạo nói,

- Cho ta một cái pháp chỉ dạng này được hay không?

- Lăn.

Diệp Hạo trừng Thái Sử Vĩnh Huy một cái.

- Hắc hắc, ta đi thu chiến lợi phẩm.

Thái Sử Vĩnh Huy nói xong hướng về nơi xa chạy tới. Rất nhanh chiến lợi phẩm đã hội tụ đến cùng một chỗ.

- Chi tiểu đội này của chúng ta tổng cộng có năm người, nhưng mà tu vi Diệp Hạo mạnh hơn so với chúng ta, dựa theo quy củ hắn nên được phân nhiều nhất.

Thái Sử Vĩnh Huy suy nghĩ một chút nói

- Dạng này, chúng ta đem chiến lợi phẩm chia bảy phần, Diệp Hạo một người chiếm ba phần, chúng ta bốn người mỗi người một phần.

- Vốn nên như vậy

- Phân phối như vậy rất công bằng.

- Ta đồng ý.

Ở đây vô luận là Sắc Vi tiên tử hay là Dược Tị Thế, hoặc là Hỏa Ly cũng không phải người lòng dạ hẹp hòi. Bọn họ lập tức đồng ý phương án Thái Sử Vĩnh Huy phân phối. Diệp Hạo cũng không có nói gì.

Ai cũng không biết sau này sẽ gặp được cơ duyên gì?

Trước mắt những chiến lợi phẩm này Diệp Hạo không để trong mắt, thế nhưng sau này nếu là gặp được chiến lợi phẩm trân quý thì sao? Đến lúc đó bởi vì chiến lợi phẩm lại nháo mâu thuẫn sẽ không tốt.

- Các ngươi có phát hiện phiến thiên địa này thật thê lương hay không?

Hỏa Ly nhìn xem bốn phía cau mày nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận