Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1456: Ban Thưởng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Đa số học sinh Hoàng cấp ban tăng hơn ba cảnh giới, tin tức này lập tức truyền khắp toàn bộ Thái Huyền học viện.

- Thật hay giả?

- Đã chứng thực qua, đại bộ phận học sinh Hoàng cấp tứ ban tăng lên bốn cảnh giới, mà có một bộ phận thì tăng lên năm cảnh giới.

- Sao bọn họ có thể làm được?

- Nghe nói Lưu viện trưởng ban cho Hàn Mộng Kỳ một khối Thời Gian Tinh Thạch, lúc Hàn Mộng Kỳ nói Diệp Nhật có thể tu hành cùng, hắn cũng mang theo học sinh Hoàng cấp tứ ban tiến vào.

- Thời Gian Tinh Thạch là cái gì?

- Thời Gian Tinh Thạch hàm chứa Thời Gian Chi Lực. Lấy một thí dụ, ngươi ở trong Thời Gian Chi Thạch tu hành hai tháng thì bên ngoài chỉ mới trôi qua một lượt hô hấp.

- Ngươi xác định?

- Ngươi cảm thấy ta sẽ lừa ngươi chuyện này?

- Trên đời còn có đồ vật nghịch thiên như thế?

- Chẳng phải mang ý nghĩa học sinh Hoàng cấp tứ ban nhiều hơn chúng ta hai tháng tu hành?

- Có thể lý giải như thế.

- Kỳ thật, ta chỉ chú ý trận bàn có thể gia tăng tốc độ tu hành trong tay Diệp Nhật cơ.

- Ngươi nói trận bàn có thể gia tăng tốc độ tu hành gấp 3 lần sao?

- Đúng vậy.

- Tại sao học sinh Hoàng cấp tứ ban có thể hưởng dụng loại đồ vật này?

- Mãnh liệt yêu cầu học viện, loại đồ vật này phải mở ra cho toàn bộ học sinh.

- Tìm viện trưởng đi.

- Chúng ta phải phát ra tiếng nói.

Trận bàn có thể gia tăng tốc độ tu hành gấp 3 lần.

Tin tức này hoàn toàn dẫn bạo toàn bộ Thái Huyền học viện.

Rất nhiều đạo sư cùng học sinh đi tìm Lưu Á Tân. Lúc đầu, hắn còn không để ý đến chuyện này, nhưng đạo sư và học sinh đến đây ngày càng nhiều, hắn đành phải bất đắc dĩ tìm tới Hàn Mộng Kỳ.

Hàn Mộng Kỳ đi tìm Diệp Hạo.

Nhưng không phát hiện tung tích hắn.

Lúc này, Diệp Hạo đã sớm tiến vào Tiểu Thiên Địa.

Hàn Mộng Kỳ có thể tìm thấy mới lạ?

Nửa tháng sau, Diệp Hạo đẩy đại môn ra, ngay sau đó thì thấy Liên Yên ngồi ngay dưới góc tường.

- Liên đạo sư, ngươi sao vậy?

Diệp Hạo vội nói.

Liên Yên nhìn thấy Diệp Hạo, vội vàng đứng lên

- Diệp đạo sư.

- Ừ.

- Ngươi có thể cấp cho ta một chút Tiên Thạch không?

Liên Yên đỏ hồng mắt nói.

- Ngươi có thể nói cho ta phát sinh chuyện gì không?

Diệp Hạo nghi ngờ hỏi lại.

Lấy giá trị bản thân Diệp Hạo, hắn không thèm quan tâm đến Tiên Thạch.

Nhưng nhìn bộ dáng Liên Yên, hắn biết đã xảy ra chuyện.

- Ngươi đừng hỏi nữa.

- Ta cũng có một số nhân mạch ở học viện, ta có lẽ giúp được ngươi.

Liên Yên khổ sở lắc đầu.

- Ngươi cần bao nhiêu?

- 280 vạn.

- Cho ngươi.

Diệp Hạo đưa cho Liên Yên một cái túi Càn Khôn.

Liên Yên quét thần niệm qua, phát hiện trong đó có 300 vạn Tiên Thạch.

- Đa tạ.

Lúc nói câu này, Liên Yên không khỏi rớt nước mắt.

- Không có việc gì.

Diệp Hạo nói khẽ.

Lúc này, một đạo thân ảnh từ đằng xa đi tới.

- Diệp Nhật, những ngày nay ngươi đi đâu?

Liên Yên nhìn thấy người tới thì nói với Diệp Hạo một câu ta đi trước rồi vội vàng rời đi.

Hàn Mộng Kỳ ranh mãnh đi tới trước mặt Diệp Hạo

- Hai người các ngươi đang làm gì?

- Không làm gì cả.

Diệp Hạo dời đề tài.

- Ngươi tìm ta có chuyện gì?

- Đêm hôm nay sẽ xuất phát tiến về phiến Thượng Cổ Chi Địa kia.

- Sao lại đến trước thời hạn?

- Người chúng ta ở phụ cận Lang gia sơn phát hiện ra tung tích Ma tộc.

Sắc mặt Diệp Hạo trở nên ngưng trọng.

- Chẳng lẽ có người tiết lộ tin tức Lang gia sơn?

Diệp Hạo trầm giọng hỏi.

- Không biết.

Hàn Mộng Kỳ lắc đầu.

- Nếu Ma tộc phá hủy phiến Thượng Cổ Chi Địa kia, Thái Huyền học viện cũng sẽ tan tàn.

Diệp Hạo trịnh trọng nhìn Hàn Mộng Kỳ nói.

- Lần này ngoại trừ Lưu viện trưởng dẫn đội, Học Viện còn âm thầm phái ra một vị cao thủ.

Ngữ khí Hàn Mộng Kỳ ngưng trọng nói.

- Như vậy cũng tốt.

- Ngươi đi với ta gặp Lưu viện trưởng đi.

- Gặp hắn làm gì?

- Đến đó sẽ biết.

Văn phòng viện trưởng!

- Diệp Hạo, viện trưởng như ta cũng rất khó xử.

Lưu Á Tân lộ vẻ mặt khó xử nhìn Diệp Hạo

- Ngươi nhìn xem?

- Ta có thể cho học viện trận bàn gia tăng tốc độ tu hành.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi mới nói

- Nhưng ta có yêu cầu.

- Ngươi nói.

- Học sinh muốn tu luyện trong trận bàn cần phải có tích phân.

- Được.

- Ta muốn phân 8 – 2 tích phân.

- Bên nào tám?

- Ta tám.

Nghe được Diệp Hạo nói như vậy, Lưu Á Tân cười khổ

- Tỉ lệ quá cao rồi.

- Ngươi đợi ta nói xong đã.

Diệp Hạo nói khẽ

- Từ hôm nay đến Chiến Sủng Đại Tái mở ra chưa tới 6 năm.

- Sau đó thì sao?

- Ta chỉ cần lợi ích 6 năm này, Chiến Sủng Đại Tái kết thúc, ta sẽ đưa trận bàn cho học viện.

- Ngươi tưởng ta không biết trận bàn cần duy trì sao?

Lưu Á Tân trừng Diệp Hạo một cái.

- Trước đó, ta sẽ lưu lại mấy cái trận bàn, cam đoan học viện có thể vận chuyển 10 năm.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Tốt.

Lưu Á Tân nghĩ nghĩ rồi gật đầu nhẹ.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )

. . .

Diệp Hạo đi tới phòng học đã thấy học sinh trong lớp đến thật sớm.

Sau khi khảo hạch tiến độ học tập toàn lớp một lần, hắn bắt đầu giải đáp đủ loại nghi hoặc cho học sinh.

Khi gần kết thúc tiết học, Diệp Hạo chậm rãi nói

- Ta tuyên bố, người biểu hiện tốt nhất lần này là Cô Tình Nhi.

Cô Tình Nhi?

Ánh mắt học sinh toàn lớp không khỏi rơi lên người nàng.

Cô Tình Nhi luôn có cảm giác thấp kém trong lớp.

Bởi vì đối với những cô gái xinh đẹp khác, nàng có dung mạo rất bình thường.

Còn nữa, nàng lại không có tu vi cao.

Bởi vậy, học sinh trong lớp tự nhiên sẽ sinh ra cảm giác không thân thiện, điều này đã khiến nàng sinh ra một chút tính cách quái gở.

- Cô Tình Nhi, ta đã lựa chọn chiến sủng cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong, bên cạnh lóe lên thanh quang, một Bạch Hùng to lớn đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn.

- Bạch Hùng.

- Bạch Hùng nhất tộc giờ rất hiếm thấy.

- Đúng vậy.

- Đầu Bạch Hùng này chắc đã nắm giữ huyết mạch Vương Giả.

Diệp Hạo chỉ Cô Tình Nhi cách đó không xa nói

- Bạch Hùng, đây là người mà ngươi phải phục vụ về sau.

Bạch Hùng nhìn Cô Tình Nhi một cái rồi chạy tới gần nàng, sau đó, nó tò mò đánh giá chủ nhân mới.

Cô Tình Nhi duỗi tay nhỏ ra muốn sờ Bạch Hùng.

Nhưng lại chậm chạp không dám đụng vào.

Bạch Hùng tựa hồ như hiểu tâm tư nàng, nó ngồi bên cạnh, đưa cái đầu to ra đụng tới tay nàng.

- Về sau, ta sẽ trở thành thủ hộ giả của tiểu thư.

Bạch Hùng trầm trầm giọng nói.

Cô Tình Nhi tức lộ ra ánh mắt vui mừng.

- Đa tạ Diệp đạo sư.

Diệp Hạo cười nói

- Ban thưởng đúng lời ta hứa thôi. Đợi chút nữa, ngươi có thể tu hành 2 canh giờ trong Ngộ Đạo trận, trừ cái đó ra, ngươi còn thu được danh ngạch đi theo ta tới Thượng Cổ Chi Địa đêm nay.

Toàn trường xôn xao!

Đồng học trong lớp mới nhớ tới còn có ban thưởng to lớn này.

Danh ngạch tiến về Thượng Cổ Chi Địa? Ban thưởng này kinh người cỡ nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận