Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2580: Toàn Diện Thuế Biến

Kiếp vân!

Dần dần kiếm vân càng ngày càng nhiều. Hỏa linh ở xa xa cũng phải hãi hùng khiếp vía khi nhìn xuống. Bởi vì năm đó khi nó độ kiếp Thần Vương cũng không có nhiều kiếp vân như vậy.

Hơn nữa bây giờ kiếp vân vẫn còn tiếp tục tăng lên.

- Gia hỏa này này độ kiếp Thần Vương gì vậy?

Hỏa linh nhìn Diệp Hạo vẫn đang bình tĩnh lẩm bẩm nói.

Nó rất muốn biết Diệp Hạo có lo mình không độ qua được không?

Bởi vì hỏa linh cảm thấy dù là Thần Vương cảnh tầng thứ ba cũng không thể độ được. Nhưng Diệp Hạo bây giờ vẫn thản nhiên như thường.

Khi phạm vi kiếp vân bao trùm lên đến ba ngàn dặm tia sấm sét đầu tiên mới đánh xuống.

- Ba ngàn dặm kiếp vân?

Hỏa linh vì đó mà trố mắt đứng nhìn.

Cho tới bây giờ hỏa linh chưa từng gặp qua ai độ kiếp Thần Vương lại khủng bố như vậy.

- Thành tựu tương lai của tiểu tử này vượt ngoài sức tưởng tượng a.

Hỏa linh nghiêm túc nhìn Diệp Hạo. Bởi vì ba ngàn dặm kiếp vân là cực hạn lôi kiếp trong truyền thuyết.

Nói cách khác sẽ không có gì kinh khủng hơn ba ngàn lôi kiếp cả.

Hỏa linh sống hơn hai kỷ nguyên, cho tới bây giờ đều chưa từng gặp qua nó.

- Tương lai tiểu tử này sợ rằng sẽ trở thành chí cao vô thượng.

Nghĩ như vậy Diệp Hạo lại cứ thoải mái để sấm sét đánh vào trên người hắn.

Một tia!

Mười tia!

Một trăm tia!

Thời gian cứ dần dần trôi qua sấm sét cũng càng ngày càng nhiều. Nhưng Diệp Hạo lại cảm thấy những sấm sét này không có cách nào giúp nhục thể của hắn tăng lên.

Đúng vậy.

Ngay cả một chút cũng không.

Hắn ngẩng đầu nhìn kiếp vân đầy trời rồi phóng nhanh vào trong kiếp vân.

- Cái gì?

Hỏa linh chấn động.

Hành vi của Diệp Hạo sẽ khiến trời xanh tức giận đấy.

Quả nhiên sau một khắc màu sắc của kiếp vân cũng thay đổi.

Hóa thành kiếp lôi rực rỡ ba màu. Uy năng cũng tăng lên một cấp. Con mắt của hỏa linh co rụt lại.

- Đây chính là tam sắc lôi kiếp! Cho dù là Thần Vương trung giai cũng không chắc có thể vượt qua.

Nhưng hỏa linh không biết rằng sau khi Diệp Hạo thuế biến nhục thân hắn cũng trở nên cực kỳ đáng sợ. Tam sắc kiếp lôi không phải không khủng bố, nhưng vẫn không thể làm trọng thương được hắn.

Diệp Hạo dẫn động năng lượng tam sắc lôi kiếp rèn luyện huyết nhục gân cốt của bản thân, cùng lúc đó hắn còn thu thập sấm sét trong kiếp vân. Những tia sét này đến lúc nào đó có thể luyện chế được pháp bảo đấy. Dù sao loại lôi kiếp cấp bậc này cũng không phải phổ biến.

Một tia!

Hai tia!

Ba tia!

Đợi đến khi Diệp Hạo thu thập được gần một trăm tia tam sắc lôi kiếp trời xanh lại một lần nữa tức giận.

Diệp Hạo đang làm cái gì?

Hắn đang thu thập lôi kiếp?

Hắn đang tát thẳng vào mặt trời xanh đấy sao?

Trời xanh vô cùng phẫn nộ.

Bởi vậy kiếp lôi tiếp tục hóa thành ngũ sắc kiếp vân. Uy năng lần nữa tăng lên một bậc. Khi một tia chớp bổ tới trên người Diệp Hạo hắn liền kêu thảm một tiếng. Hắn bị đánh đến mức da tróc thịt bong, cả người đều bốc khói. Nhưng ngay sau đó trong mắt của hắn lại lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

- Sảng khoái.

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

Một tia lại một tia lôi đình phóng tới chôn vùi cả cơ thân thể hắn. Lúc này Diệp Hạo nào còn tâm tư đi thu thập lôi đình. Ánh mắt của hắn cũng trở nên nghiêm túc.

Hắn một bên ứng phó sấm sét đánh xuống, một bên cẩn thận rèn luyện huyết nhục. Nhục thể của hắn cũng có mức cực hạn, lỡ như vượt ra khỏi cực hạn kia, đến lúc đó không phải đơn giản là hư cơ thể mà còn ảnh hưởng đến gốc rễ của hắn.

Bởi vậy hắn rất cẩn thận rèn luyện. Thời gian cứ như vậy chậm rãi đi qua. Cũng không biết trôi qua bao lâu kiếp vân đầy trời cũng đột nhiên tiêu tán. Lúc này thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện ở giữa không trung. Khi nhìn thấy Diệp Hạo, ánh mắt hỏa linh lập tức thay đổi.

- Vô Hạ chi thể.

Hắn để ý thấy nhục thân của Diệp Hạo tinh khiết vô ngần. Vô Hạ chi thể thiên sinh kết hợp cùng đại đạo sẽ tăng hiệu quả khi tu hành đại đạo.

Đây là một loại thể chất cực kỳ nghịch thiên. Hắn không ngờ rằng mình lại có thể chứng kiến được nó.

Diệp Hạo cũng choáng.

Hắn không ngờ qua lôi đình tẩy lễ hắn lại chiếm được Vô Hạ chi thể trong truyền thuyết.

- Ngươi cho rằng ngươi chiếm được Vô Hạ chi thể là nhờ công lao của tam sắc lôi kiếp sao?

Lúc này âm thanh chó con vang lên trong đầu Diệp Hạo.

- Ý của ngươi là...?

Diệp Hạo lập tức nghĩ tới.

- Sinh mệnh bản nguyên của cường giả cấm kỵ ẩn chứa lực lượng cấm kỵ.

Chó con lạnh nhạt nói.

- Thật ra dù không có tam sắc lôi đình tẩy lễ, ngươi cũng sẽ có được Vô Hạ chi thể.

- Nếu nói như vậy chẳng phải Vũ Vương cũng có Vô Hạ chi thể?

- Đúng vậy.

Trong mắt Diệp Hạo lấp lóe tia sắc lạnh khiếp người.

- Ta không hiểu ngươi có tư cách gì mà căm giận bất bình chứ? Ngươi có biết là ngươi đoạt cơ duyên của người ta hay không vậy?

Chó con tức giận nói.

- Cũng đúng nhỉ.

Diệp Hạo gãi gãi đầu, lúc này mới nhớ ra.

Đúng lúc này Diệp Hạo nghe thấy tiếng âm thanh ào ào. Hắn ngẩng đầu nhìn lại, sau một khắc liền ngây dại. Hắn nhìn thấy cái gì?

Một dòng sông cổ xưa cứ như vậy mà đột ngột xuất hiện ở trước mặt hắn. Mà thứ khiến hắn phải cảm thấy khiếp sợ chính là bên trong dòng sông đó có vô số sinh linh đang không ngừng giãy dụa.

- Đây là cái gì?

Trong lòng Diệp Hạo dâng lên một nỗi bất an.

- Vận mệnh trường hà.

Chó con thong thả nói.

Diệp Hạo đang định nói bỗng ánh mắt của hắn rơi vào trên một thân ảnh bên trong dòng sông.

Thân ảnh kia không phải hắn thì là ai đây?

- Ta cũng giãy dụa bên trong vận mệnh trường hà sao?

Diệp Hạo trợn mắt hốc mồm nói.

Tiếng nói của hắn rơi xuống thân ảnh kia lại đột nhiên rời khỏi vận mệnh trường hà, dưới chân của hắn còn thêm một đám mây đủ mọi màu sắc chở hắn về xa trong vận mệnh trường hà.

- Đây chính là vận mệnh của ta sao?

Diệp Hạo hỏi.

- Bây giờ ngươi đã là Thần Vương rồi, cũng không còn là chúng sinh nữa.

Chó con nhìn Diệp Hạo nói.

- Cuối cùng bây giờ ngươi đã có tư cách làm một quân cờ rồi.

- Quân cờ?

Trong mắt Diệp Hạo bắn ra hai vệt sáng lạnh lẽo.

- Ngươi xem những tu sĩ đang giãy dụa bên trong vận mệnh trường hà đi, ngươi cảm thấy bọn họ có tư cách làm quân cờ không?

Chó con chỉ phía dưới chậm rãi nói.

Diệp Hạo yên lặng không nói.

- Vậy khi tới Thần Hoàng ta sẽ có biến hóa gì?

Chỉ chốc lát sau Diệp Hạo hỏi.

- Chờ ngươi đến Thần Hoàng cảnh sẽ biết.

Chó con không có nói cho Diệp Hạo biết. Diệp Hạo cũng không hỏi thăm. Nửa khắc đồng hồ sau thân ảnh Diệp Hạo đã rời khỏi vận mệnh trường hà, ngay sau đó từng tia thiên địa lực lượng tinh thuần tràn vào trong cơ thể của hắn.

Với sự trợ giúp của cỗ lực lượng này thứ Diệp Hạo giam cầm trong cơ thể cũng được đánh vỡ, tu vi của hắn tăng lên một cách nhanh chóng.

Ngắn ngủi chỉ trong một khắc đồng hồ tu vi của hắn đã tăng vọt lên gấp mười lần.

Gấp mười!

Vì sao tu sĩ Hợp Thần cảnh đỉnh phong không phải là đối thủ của Thần Vương cảnh?

Chính là bởi vì tu vi của tu sĩ Thần Vương cảnh tăng vọt quá nhanh. Diệp Hạo phát hiện tu vi tăng vọt đồng thời sinh mệnh của hắn cũng tăng nhanh không kém.

Cả người cũng trở nên khác biệt. Vô luận là nhục thân hay linh hồn đều tiến hóa toàn diện. Hơn nữa hắn phát hiện tuổi thọ của mình trở nên vô cùng sáng chói, giống như được ngọn lửa vĩnh hằng đốt lên vậy. Cháy hừng hực, vĩnh viễn không tắt. Diệp Hạo biết rõ bản thân đã lấy được năng lực bất tử.

Thần Vương bất tử, Thần Hoàng bất diệt. Diệp Hạo tu hành đến bây giờ, rốt cục đi tới Thần Vương cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận