Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3206: Đế Cơ

- Sư bá tại sao có thể tìm ra một người không biết xấu hổ như vậy chứ?

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng nữ tử kia lại nói như vậy.

- Ngươi nói gì cơ?

Diệp Hạo tức giận nói.

- Có bản lãnh thì ngươi qua đây.

- Ta đang tung hoành ở Đệ Cửu vực, nào có tâm tư đến Đệ Nhất vực chứ?

Nữ tử kia cười lạnh nói.

- Cũng chỉ có người như ngươi mới đến Đệ Nhất vực để làm quen với thế giới này thôi.

- Chịu thôi, ai kêu sư tôn ta đưa ta tới đây.

Diệp Hạo nhún vai một cái nói.

- Đừng đẩy hết mọi chuyện lên đầu sư tôn ngươi.

Nữ tử kia hừ lạnh một tiếng nói.

- Ngươi có đức hạnh gì, ngươi cho rằng ta không biết?

- Nói nhiều như vậy, ta còn chưa biết tên của ngươi đấy.

Diệp Hạo lại dời chủ đề.

- Đế Cơ.

Nữ tử kia lãnh đạm nói.

- Đế Cơ? Tên này không tệ.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Vậy nếu ta là Đại Đế thì sao?

- Chỉ bằng ngươi?

Đế Cơ ha ha cười nói.

- Ta chờ ngươi ở Đệ Cửu vực.

- Ta tin ngày này sẽ không quá lâu.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Sau khi Đế Cơ rời khỏi, Diệp Hạo rơi vào trầm mặc.

Hắn sở dĩ chậm chạm không tới Đệ Cửu vực ngoài việc muốn thích ứng với thế giới này, hắn cũng phải tu luyện đạo quả của Thiên hà Cửu Thiên.

Một nửa kia của hắn vẫn đang cảm ngộ đại đạo.

Tân ngã đã phế.

Đời này khó có thể đạt thành tựu gì.

Bởi vậy bây giờ Diệp Hạo gửi gắm hi vọng vào đạo quả ở thiên hà Cửu Thiên.

Đạo quả ở thiên hà Cửu Thiên sẽ không thường xuyên lĩnh ngộ đại đạo giống tân ngã, nhưng tốc độ vẫn cực kỳ nhanh chóng.

Bình thường nếu tăng nhanh như vậy sẽ có di chứng.

Nhưng con đường mà tân ngã đi đã thông suốt, trước khi hắn thiên hà Hồn Thiên, tân ngã đã truyền thụ cho hắn toàn bộ đại đạo mà hắn cảm ngộ được.

Có thể nói hiện tại hắn có toàn bộ cảm ngộ của Chúa Tể.

Hắn đang ngủ đông.

Cũng đang lột xác.

Bị buộc phải rời khỏi thiên hà Cửu thiên, Diệp Hạo mỗi giờ mỗi khắc đều không muốn rời khỏi.

Nhưng hắn không thể.

Tình huống ở thiên hà Cửu Thiên quá phức tạp.

Ngoại trừ chín đại Chúa Tể ra, còn có Địa Phủ, Luân Hồi, thậm chí còn cả Thiên Ngoại.

Đương nhiên hắn cũng biết tình huống ở thiên hà Hồn Thiên cũng không đơn giản gì.

Đây cũng là lý do vì sao Diệp Hạo không trực tiếp đi tới Đệ Cửu vực.

Nhưng khiến hắn không ngờ rằng mình bị Đế Cơ và Cơ Phượng Hoàng phát hiện, hơn nữa còn bị tính kế.

Kỳ thật chuyện này cũng không được coi là tính kế.

Đối phương sở dĩ chú ý đến hắn cũng là bởi vì hắn là đồ đệ của Khương Sùng Minh.

Chỉ thế thôi.

Từ lời nói của Đế Cơ cũng đã rất rõ.

Nếu Diệp Hạo không đến Đệ Cửu vực, Đế Cơ căn bản cũng không chú ý tới hắn.

Hom nay Đế Cơ xuất hiện cũng là bởi vì muốn nhìn thử Diệp Hạo.

- Nữ nhân thật kiêu ngạo.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ngươi nói là bản tôn của ta?

Từ Viện Viện nhẹ giọng dò hỏi.

- Đúng vậy, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, bản tôn của ngươi hẳn là người mạnh nhất trong thế hệ tuổi trẻ thiên hà Hồn Thiên.

Diệp Hạo nhìn Từ Viện Viện khẽ gật đầu.

- Thiên hà Hồn thiên?

- Đúng vậy.

- Vậy bây giờ tu vi của nàng là gì?

- Chí ít cũng phải là Quá Khứ cảnh.

- Quá Khứ cảnh?

Nghe đến tên cảnh giới này, trên mặt Từ Viện Viện lộ ra tia tự giễu.

- Từ trước đến giờ ta đều không dám hy vọng xa với tới cảnh giới này.

- Bản tôn của ngươi đạt được cũng có nghĩa là ngươi đạt được.

- Ngươi cũng nghĩ như vậy sao?

Từ Viện Viện nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi vốn là một bộ phận của Đế Cơ.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Nàng cho ngươi năng lực suy nghĩ độc lập là muốn ngươi càng cường đại hơn, chứ không phải muốn ngươi tự chủ.

- Nhưng ta cảm thấy bây giờ ta là một cá thể hoàn chỉnh.

Từ Viện Viện trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi chỉ đang đứng ở lập trường của bản thân để nói mà thôi.

- Chẳng lẽ ta không nên đứng ở lập trường của mình?

Lời nói của Từ Viện Viện khiến Diệp Hạo trầm mặc lại.

- Ngươi cảm thấy ta sai?

Ngay sau đó Từ Viện Viện hỏi.

Diệp Hạo vẫn trầm mặc.

- Quên đi.

Từ Viện Viện không còn hứng thú nói.

Mà lúc này một nữ tử trung niên đi đến.

- Viện Viện, ngươi lại lề mề cái gì ? Tại sao vẫn chưa ra?

Sau khi đến nơi nữ tử trung niên mới chú ý tới Diệp Hạo.

- Ngươi là ai? Tại sao ngươi lại ở chỗ này?

Diệp Hạo nhìn nữ tử trung niên một cái nói.

- Ta xuất hiện ở đây chỉ là ngoài ý muốn.

- Ngoài ý muốn? Ngươi cảm thấy ta sẽ tin lời biện minh này của ngươi sao?

Nữ tử trung niên nói đến đây liền ra lệnh cho lão ẩu đứng ở phía sau nói.

- Bắt hắn lại cho ta.

- Tuân mệnh.

Lão ẩu khàn khàn nói.

Nàng nói xong liền vọt tới Diệp Hạo.

- Không được.

Từ Viện Viện gấp gấp hô.

Sau một khắc, lão ẩu kia bỗng nhiên bị cố định ở giữa không trung, nàng bị một lực lượng vô hình trói buộc.

Nàng liều mạng giãy dụa.

Nhưng cũng không thể làm được gì.

Diệp Hạo nhìn lão ẩu nhàn nhạt nói.

- Dám ra tay với ta?

Khi hắn nói xong, từ thân thể lão ẩu xuất hiện những tia máu.

Tròng mắt của nàng cũng dần trợn lồi ra.

Bộ dáng kia muốn bao nhiêu thống khổ đều có bấy nhiêu.

- Dừng tay.

Nữ tử trung niên gấp gáp hô.

Diệp Hạo không hề bị lay động.

- Van ngươi.

Lúc này Từ Viện Viện cầu khẩn nói.

Diệp Hạo trầm mặc một chút rồi thả lão ẩu ra.

Lão ẩu giống như chó rơi xuống nước, thở hổn hển.

- Ngươi thế nào?

- Tiểu thư, ta không sao.

Lão ẩu cố gắng nặn ra một nụ cười nói.

Nữ tử trung niên kiểm tra thương thể của lão ẩu một hồi mới yên tâm lại.

- Viện Viện, vị này là . . . ?

Lúc này nữ tử trung niên nhẹ giọng hior.

- Ta không biết phải giới thiệu hắn thế nào.

Từ Viện Viện nghĩ một hồi cười khổ nói.

Giới thiệu thế nào đây?

Nàng hoàn toàn không biết hắn là ai.

- Ta chỉ đi ngang qua.

- Buổi luận võ tìm rể của Viện Viện, công tử không thử một chút sao?

Tâm thần tử trung niên khẽ động nói.

- Không hứng thú.

Diệp Hạo không cần suy nghĩ liền lắc đầu.

- Công tử dù không hứng thú, cũng mời làm khách ở Ma Vương cung ta.

- Ta đã nói rồi, không hứng thú.

Diệp Hạo không kiên nhẫn nói.

- Công tử, ba ngày sau Bách Hoa đại lục sẽ đến Vạn Lôi đại lục chiêu mộ đệ tử, ta tin ngươi sẽ có hứng thú.

- Bách Hoa đại lục?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Đại lục thượng đẳng?

- Đúng vậy, lần này Bách Hoa đại lục chọn Ma Vương cung chúng ta làm nơi để tuyển chọn đệ tử có thiên phú trong toàn bộ đại lục.

Nữ tử trung niên nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta nghe nói Thược Dược tiên tử hôm đó cũng sẽ đến.

- Thược Dược tiên tử có gì đặc biệt?

- Thược Dược tiên tử được ca tụng là đệ nhất mỹ nữ Bách Hoa đại lục, đồng thời cũng là người đứng đầu trong thế hệ tuổi trẻ Bách Hoa đại lục, ta cảm thấy công tử sẽ cảm thấy hứng thú.

Nữ tử trung niên thuyết phục nói.

- Người đứng đầu trong thế hệ tuổi trẻ?

Nghe đến đây Diệp Hạo nhẹ vuốt cằm.

- Nếu vậy ta gặp cũng không tệ.

Không biết vì sao Diệp Hạo cảm thấy Thược Dược tiên tử có không ít đồ thú vị.

Dù sao bây giờ hắn cũng nhàn rỗi không có chuyện gì cần làm, không bằng ở nơi này thăm quan.

Bạn cần đăng nhập để bình luận