Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 197: Ngân Châm Điểm Huyệt

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------------------------------------------

- Cô ăn nói cho cẩn thận, đừng bôi đen danh dự của trường.

Monty ánh mắt bất thiện liếc nhìn Demy.

- Thứ cậu đánh mất, tôi sẽ giành lại nó

Demy khẽ nói.

- Tôi không cần cô nhúng tay vào, chính tôi sẽ đả bại Diệp Hạo

Monty lắc lắc đầu.

- Thật ra, có một việc tôi muốn nói với cậu.

- Gì?

- Em yêu anh.

Monty khóe miệng không khỏi nhếch lên một cái.

- Cút dùm tôi cái.

Monty không thể không giận, vừa rồi cô ta còn vừa tình chàng ý thiếp với Diệp Hạo, đùa với tôi chắc.

Ánh mắt Demy không khỏi ảm đạm.

Bất quá lần này Demy không phản bác gì cả.

- Trung Y và Tây Y có hình thức trị bệnh khác nhau, lần giao lưu này của hai trường để cho mọi người thấy được mọi tinh túy trong hai trường phái này.

Ánh mắt Hoa Tư quét qua toàn trường một cái rồi tuyên bố.

- Lần tranh tài này là sử dụng phương pháp chữa bệnh, chúng ta sẽ lựa chọn ra hai bệnh nhân có cùng một căn bệnh, người nào có phương pháp trị liệu tốt nhất, người đó sẽ thắng cuộc thi lần này.

- Để có tính công bằng, tất cả bệnh nhân lần này đều là người Tây Âu.

- Hiện tại xin đẩy hai bệnh nhân đi lên.

Lời Hoa Tư vừa dứt, có hai nhân viên chăm sóc đẩy hai ông lão đang nằm trên giường bệnh đi vào.

- Các cô cậu kiểm tra tổng quát cho bệnh nhân mình đi.

Hoa Tư nhẹ giọng bảo.

Monty, Demy khởi động các thiết bị đo lường để tiến hành kiểm tra vô cùng thành thạo.

Diệp Hạo và Hứa Manh Manh lại sóng vai nhau đi đến lão bệnh nhân bên cạnh.

- Tôi sẽ kiểm tra chân bà.

Hứa Manh Manh nói khẽ.

Diệp Hạo khẽ gầt đầu.

Diệp Hạo bảo lão bệnh nhân đưa tay trái mình ra, hai ngón tay của hắn liền đặt trên đấy.

Xem mạch!

Thông qua mạch tượng, Diệp Hạo có thể kiểm tra được tình trạng sức khỏe của lão bệnh nhân.

- Bà ấy bị chứng phong thấp, triệu chứng vô cùng nghiêm trọng.

Đây là nguyên nhân dẫn đến bà không thể di chuyển được.

- Bà ấy còn bị chứng viêm động mạch vành và bệnh viêm dạ dày nhưng triệu chứng nhẹ hơn chút.

Diệp Hạo nhíu mày nói khẽ.

- Cậu còn muốn kiểm tra nữa không.

- Chỉ cần như vầy thôi.

- Uhm, vậy tôi viết báo cáo nhé.

- Ừ.

Hứa Manh Manh nhẹ gật đầu rồi ghi ba chứng bệnh vào báo cáo.

Viết xong, cô giơ tay lên nói

- Bọn em đã chẩn đoán cho bệnh nhân xong.

Điều này làm các đại biểu Đại Học Sankt – Peterburg vô cùng kinh ngạc.

Quá trình chuẩn đoán bệnh cần phải kiểm tra lặp đi lặp lại rất nhiều lần để có được độ chính xác cao nhất.

Nhưng lần này họ không nghi ngờ Đại Học Trung Y gian lận, vì hai bệnh nhân đều do bên Đại Học Sankt – Peterburg lựa chọn, bên Đại Học Trung Y toàn bộ quá trình chỉ đi theo.

Việc chuẩn đoán bên Đại Học Trung Y đã tiến hành xong mang lại áp lực không hề nhỏ cho Monty và Demy, bên này bọn họ còn chưa tiến hành, bên đó đã xong rồi.

- Bình tĩnh đi

Demy trầm giọng nói

- Không cần cô phải dạy tôi!

Monty hừ lạnh nói.

Hít sâu một hơi, Monty khởi động các loại thiết bị tiến hành kiểm tra.

Bất quá lần kiểm tra này họ không hề hỏi thăm bệnh nhân, chỉ tiến hành kiểm tra vô cùng cẩn thận.

Ước chừng sau nửa giờ, hai người mới viết kết quả kiểm tra vào báo cáo chẩn đoán.

Tiếp đó có hai học sinh mang kết quả của hai đội đi, trên màn hình lớn xuất hiện hai tờ kết quả chẩn đoán.

Đại Học Trung Y chẩn đoán ba loại bệnh sau: phong thấp, viêm động mạch vành, viêm dạ dày.

Đại hoc Sankt – Peterburg chẩn đoán hai loại: phong thấp, viêm động mạch vành

- Bây giờ là kết quả chuẩn đoán từ phía bệnh viện.

Hoa Tư cười nhàn nhạt nói.

Sau đó trên màn hình liền xuất hiện ba hàng chữ lớn.

Kết quả: Phong Thấp, Viêm Động Mạch Vành, Viêm Dạ Dày.

Vẻ kinh ngạc hiện ra trên khuôn mặt của Monty và Demy.

- Không thể nào.

Monty trầm giọng quát.

- Bà ấy không có khả năng bị viêm dạ dày.

Nếu viêm dạ dày, sao hắn lại không kiểm trắc ra được.

- Thật ra bà ấy chỉ viêm dạ dày nhẹ.

Diệp Hạo thản nhiên lên tiếng.

- Mày không thấy bà ấy tinh thần không tốt, hữu khí vô lực à? Đây là một chút dấu hiệu của triệu chứng viêm dạ dày, mấy năm nay mày chuyển ngành qua nghiên cứu thú y hả?

- Mày…

Mắt Monty hiện lên vài tia máu.

Diệp Hạo đang trêu ngươi đối thủ, vũ nhục sự cố gắng của hắn.

- Lần kiểm tra này, Đại Học Trung Y thắng.

Hoa Tư lớn tiếng tuyên bố.

- Tiếp đó là kiểm tra về phương pháp trị liệu phong thấp, các cậu có ba mươi phút để chuẩn bị dụng cụ.

- Một bộ ngân châm.

Diệp Hạo biết mình nên cần cái gì.

- Anh cần thứ đó làm gì??

Hứa Manh Manh khẽ nói

- Tôi nghĩ chúng ta nên dùng liệu pháp xông hơi mới có hiệu quả.

- Bệnh phong thấp của bà ấy đã đến giai đoạn cuối, xông hơi chỉ có thể làm dịu cơn đau nhưng muốn trị dứt điểm thì không thể.

- Dứt điểm??

Hứa Manh Manh mở to hai mắt kinh ngạc hỏi

- Anh muốn trị dứt điểm bệnh của bà??

- Ừ.

- Điều này không có khả năng.

- Kiến thức trung y bác đại tinh thâm, điều mà cô học được chỉ là một phần nhỏ trong đó thôi.

Diệp Hạo nói với Hứa Manh Manh

- Cô biết tại sao Hiệu Trưởng lại có danh xưng Y Học Thánh Thủ không?

- Không biết.

- Vì ông biết lấy khí vận châm.

- Khí công hả?

- Đúng như vậy!

- Anh cũng biết hả?

- Uhm...

Hứa Manh Manh lộ ra thần sắc không thể tin tưởng nổi.

- Còn cái gì trên đời này mà anh không biết không??

- Tôi có một bộ châm pháp gọi Thái Ất Châm Thuật.

Diệp Hạo khẽ nói.

- Học được nó, cô cũng có thể siêu việt như Hiệu Trưởng.

- Anh muốn dạy tôi??

- Đúng thế!

- Nhưng nó quá trân quý, tôi không thể nhận được.

- Tôi không rảnh để tạo phúc cho y học thế giới, vinh dự này giao cho cô đi.

Diệp Hạo vỗ vai Hứa Manh Manh.

- Tôi…. có thể học được sao?

Hướng Manh Manh kích động hỏi lại.

- Cô rất thông minh, sao không học được chứ!

Diệp Hạo cười đáp.

Trên thực tế, bộ châm pháp này của Diệp Hạo được nghiên cứu từ một học đồ Đan Đạo, nó có thể trị được toàn bộ các loại bệnh phổ thông từ nặng tới nhẹ trong dân gian, đây là điều Diệp Hạo xem được trong ký ức của Hắc Long khổng lồ.

- Tôi nào có thông minh như anh nói.

Hứa Manh Manh đáp.

Thời điểm Diệp Hạo và Hứa Manh Manh đang nói chuyện phiếm, phía bên kia cách họ không xa, ánh mắt Demy thỉnh thoảng vẫn liếc qua phía Diệp Hạo.

Ba mươi phút sau dụng cụ thiết bị y tế mà Monty và Demy cần đã được mang đến.

Trường học còn bố trí cho họ một gian phòng kháng khuẩn bằng thủy tinh trong suốt.

Mà Diệp Hạo chuẩn bị đơn giản hơn rất nhiều.

Cu cậu chỉ cần một bộ ngân châm.

Theo lời tuyên bố bắt đầu của Hoa Tư, Diệp Hạo ra lệnh cho Hứa Manh Manh kéo ống quần của lão bệnh nhân lên.

- Manh Manh nhìn cho kỹ vào.

Diệp Hạo vừa nói vừa rút một cây ngân châm đâm vào Huyệt Nhiễm Khâu người người bà.

- Kích thích Huyệt Nhiễm Khâu sẽ khai thông các sụn bị thoái hóa, bởi vì triệu chứng đã đến gia đoạn cuối nên phải dùng Nội Lực để chấn vỡ lớp sụn kia đi.

Diệp Hạo khẽ lay ngân châm rồi tiếp tục nói.

Lời Diệp Hạo được loa phóng thanh truyền khắp toàn trường.

- Nội Lực.

- Ngân châm điểm huyệt.

- Cảnh giới tối cao của Thuật Châm Cứu a…

- Diệp Hạo học từ ai vậy?

- Không lẽ Diệp Hạo là đệ tử của thầy Hiệu Trưởng?

- Ngân Châm Điểm Huyệt phải mất từ 8 đến 10 năm mới đủ hỏa hầu, mà Diệp Hạo vào Đại Học Trung Y chưa đến nửa năm mà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận