Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2133: Thiên Nga



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Vạn Yêu Đại Lục có Tam hoàng tộc, Thập vương tộc, Bách tôn tộc.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói:

- Mà cô hiện tại bất quá chỉ là Đệ Tam Cảnh, cô đến đó chẳng lẽ còn muốn làm cự phách một phương? Nói khó nghe hơn là cô chỉ có thể trở thành đồ chơi trên giường của người khác.

- Diệp tông chủ.

Cửu Vĩ Thiên Hồ dậm chân, khuôn mặt đỏ bừng một mảnh.

- Ta đề nghị cô tiến về Nạp Lan Đại Lục, đương nhiên nếu cô muốn đi Vạn Yêu Đại Lục, ta cũng không ngăn.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Ta —— ta muốn đi theo ngươi.

Cửu Vĩ Thiên Hồ cắn môi một cái nói.

- Ta sắp đi Thần Vực rồi, cô đi theo ta làm gì?

Diệp Hạo nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ một cái.

- Ngươi muốn rời đi sao?

Tâm thần Cửu Vĩ Thiên Hồ run lên.

- Đúng vậy.

Cửu Vĩ Thiên Hồ cắn môi một cái trầm mặc không nói.

- Thôi, nếu cô muốn thì có thể đi theo ta.

Diệp Hạo nhìn bộ dáng Cửu Vĩ Thiên Hồ vẫn mềm lòng.

- Thật sao?

Ánh mắt Cửu Vĩ Thiên Hồ lập tức phát sáng.

- Nhưng cô đến Viêm Hoàng tông, nhất định phải giữ quy củ.

Ngay sau đó, Diệp Hạo lại nghĩ tới điều gì.

- Ừ.

Cửu Vĩ Thiên Hồ đáp nhanh.

- Diệp tông chủ, nô gia cũng muốn đi theo ngươi.

Mở miệng là một thiếu nữ Ma Tộc xinh đẹp. Diệp Hạo nhìn nàng một cái, sau đó thu hồi ánh mắt, lên tiếng.

- Hiện tại, các ngươi có hai lựa chọn. Một là tiến về Nạp Lan đại thế giới, hai là tiến về Vạn Yêu đại thế giới, ta cho các ngươi một ngày quyết định, ngày mai Viêm Hoàng tông sẽ phái phái chiến hạm đưa các ngươi đi.

Đám người nghe được Diệp Hạo nói như vậy thì nhao nhao trở về.

Cửu Vĩ Thiên Hồ lại cười hì hì đi tới bên người Diệp Hạo.

- Sau này ta sẽ xưng hô ngươi là gì đây? Phu quân hay Công tử?

- Nghe nói hồ tộc các ngươi có rất nhiều tuyệt kỹ hầu hạ người khác.

Diệp Hạo nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ, ánh mắt lộ ra một vòng nóng bỏng.

- Công tử, ngươi bây giờ muốn sao?

Cửu Vĩ Thiên Hồ giật mình.

Sau một khắc, Cửu Vĩ Thiên Hồ kinh hô một tiếng, Diệp Hạo mạnh mẽ ôm cô vào lòng.

Không gian một trận biến ảo, bọn họ xuất hiện trong một gian phòng xa hoa, Diệp Hạo ném Cửu Vĩ Thiên Hồ lên giường rồi nhào tới.

Kỳ thật cái này cũng không trách được hắn.

Ai bảo mị hoặc của Cửu Vĩ Thiên Hồ thiên hạ vô song chứ?

Trước đó, khi hắn còn nhỏ yếu đã muốn nàng rồi. Nhưng lại cũng không dám cùng với nàng phát sinh chuyện gì?

Bởi vì hắn lo lắng Cửu Vĩ Thiên Hồ sẽ khống chế mình.

Mà bây giờ thì lo cm gì nữa chứ?

Diệp Hạo cũng không biết làm bao nhiêu lần, hắn chỉ biết mình làm đến nổi có cảm giác đau eo.

- Cô thật là một yêu tinh.

Diệp Hạo cảm thán.

Cửu Vĩ Thiên Hồ lẳng lặng nằm trên ngực hắn, ngón tay thon dài vẽ vòng tròn trên đó, nũng nịu đáp.

- Người ta vốn là yêu tinh mà.

- Ta cảm thấy cô bây giờ vẫn nên cách ta xa một chút, ta sợ chút nữa lại nhịn không được muốn tiếp.

Diệp Hạo nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ khẽ thở dài nói.

- Ta còn không biết Công tử sao.

Cửu Vĩ Thiên Hồ ném cho Diệp Hạo một cái mị nhãn, nói tiếp.

- Công tử có thể đến Tại Thế Thần Minh, tâm trí kiên định cỡ nào? Người chỉ cố ý phóng túng thôi, nếu không ta làm sao dụ hoặc được người.

- Ai u, cái này cũng có thể nhìn ra.

Diệp Hạo không khỏi coi trọng người ngọc trong ngực hơn.

- Hồ tộc chúng ta rất thông minh, biết chưa?

- Tốt rồi, nên dậy thôi.

Diệp Hạo nói xong muốn ngồi dậy.

- Nô gia phục thị Công tử thay quần áo.

Không thể không nói Hồ tộc quả thật biết hầu hạ, các phương diện đều thỏa đáng.

Loại cảm giác này có thể so với thiếp thân tỳ nữ của Diệp Hạo.

Mà đây mới chỉ là lần đầu tiên Cửu Vĩ Thiên Hồ làm chuyện này.

Cửu Vĩ Thiên Hồ biết hôm nay Diệp Hạo sẽ trợ giúp các đại thế lực Nhân tộc và Yêu Tộc, Ma Tộc lựa chọn nơi ở thích hợp.

Sau khi mặc quần áo chỉnh tề, Diệp Hạo dẫn theo một chi hạm đội tiến về các tộc.

Chi hạm đội này rất lớn, số lượng kinh người.

- Ba ngàn chiến hạm.

- Đều là Bán Thần cấp.

- Điều này chẳng phải có ý nghĩa Viêm Hoàng tông có ba ngàn Bán Thần?

- Đúng vậy.

Ngay khi các đại tông môn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi thì Diệp Hạo mở miệng nói:

- Mỗi một chiến hạm đều có không gian mở rộng, có thể thoải mái chứa hơn 100 vạn. Bởi vậy mọi người không cần chen lấn, cũng không cần đoạt, một nhóm này không hết thì sẽ có nhóm tiếp theo.

Dừng một chút, Diệp Hạo nói tiếp:

- Tóm lại ta cam đoan sẽ không bỏ lại bất kỳ ai.

Nghe được Diệp Hạo cam đoan, rất nhiều tu sĩ đang lo lắng cũng trầm tĩnh lại.

Bởi vì các đại thế lực mang đến tu sĩ và dân chúng đạt đến mấy chục ức.

Ba ngàn chiến hạm chỉ có thể mang đi khoảng ba mươi ức.

Nạp Lan Đại Lục.

Tu sĩ Thiên Mã Đại Lục những năm nay đã dọn dẹp hơn trăm đại vực.

Sở dĩ không có toàn bộ thanh lý bởi vì nhân khẩu bọn họ quá nhỏ.

Khai thác quá nhiều cũng không có ý nghĩa.

Còn có, bọn họ không có đuổi tận giết tuyệt Mộc Tộc, bởi vì bọn hắn muốn thông qua quyến nuôi Mộc Tộc, thu hoạch tài nguyên không ngừng.

Diệp Hạo mang theo tu sĩ Cửu trọng thiên giáng lâm đến Nạp Lan Đại Lục, bọn họ cũng không có bài xích.

Bởi vì muốn cường đại hơn, thì phải đưa vào càng nhiều tộc nhân.

Hiện tại có nhiều tu sĩ Cửu trọng thiên đến, Nạp Lan Đại Lục mới có thể càng nhanh phồn vinh.

Trước khi Diệp Hạo rời đi thì lấy ra một phần tài nguyên, hắn dựa theo tỉ lệ chia phần này tài nguyên này cho Nhân Tộc.

Trong lòng những thế lực Nhân tộc này đều rất hưng phấn, bởi vì tài nguyên này tương đương với toàn bộ Cửu trọng thiên.

Mặt khác, Yêu Tộc và Ma Tộc, Diệp Hạo cũng cho một chút, đương nhiên hắn cho không có bao nhiêu, hắn cho chỉ cam đoan bọn họ có thể sống sót.

Yêu Tộc, Ma Tộc cường đại không phải chuyện tốt đối với Nhân tộc.

Vạn Yêu Đại Lục!

Mười đại vương tộc bị Diệp Hạo dày vò đã thương cân động cốt, mà Vương tộc tổn thương thảm trọng vì tự thân lợi ích không thể không hạ thủ với các thể lực nhỏ yếu, trong lúc nhất thời khiến cả Đại Lục hỗn loạn.

Cũng đúng lúc này, ba đại Hoàng tộc bị ép giáng lâm đến thế gian, sau khi cao thủ của Hoàng tộc đi các nơi, vô luận Vương tộc hay Tôn tộc đều yên tĩnh lại.

Sau khi yên tĩnh lại một lần nữa chế định quy tắc.

Hôm nay, đại biểu các đại thế lực đi tới Tuyết Hoàng Thành.

- Mẹ, nữ tử phong hoa tuyệt đại kia chính là công chúa Tuyết Hoàng tộc Tuyết Phù hả?

Tiểu Thanh nhìn tuyệt mỹ nữ tử trên đài, nhẹ giọng hỏi.

Tạo Hóa Ngọc Điệp nhìn thoáng qua Tuyết Phù nhẹ nhàng gật đầu.

- Đúng vậy, đây chính là tiểu Công chúa Tuyết Hoàng tộc.

Nói đến đây, Tạo Hóa Ngọc Điệp bỗng nhiên ý thức được cái gì, khi nàng nhìn thấy trong mắt con trai nồng nặc ý yêu say đắm thì không khỏi nghiêng người chặn ánh mắt hắn lại.

- Mẹ, người làm gì thế?

Tiểu Thanh có chút bất mãn hỏi.

- Tiểu Thanh, Tuyết Phù đại nhân không phải chúng ta có thể mơ ước.

Tạo Hóa Ngọc Điệp ngưng trọng cảnh cáo.

Nàng biết mình hiện tại phải ngăn chặn suy nghĩ trong lòng Tiểu Thanh.

Tuyết Phù là tồn tại cỡ nào?

Cường giả Nhị Cấp Thần Minh.

Ai có thể xứng với cô ấy?

- Thế nhưng ta thích cô ấy.

Tiểu Thanh nhịn không được nói.

- Cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga.

Lúc này, trong tai Tiểu Thanh vang lên một giọng nói giễu cợt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận