Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2863: Dục Nhi Đan

Sắc mặt Đồng Chiến lập tức đen lại.

- Không biết các hạ là ai?

Bởi vì Diệp Hạo thay đổi giọng nói, bởi vậy Đồng Chiến không nhận ra giọng nói đó là ai.

- Ngươi chớ xía vào hỏi lão tử là ai. Có tiền thì ngươi cạnh tranh, không thì cút.

Lời nói của Diệp Hạo khiến tu sĩ toàn trường đều phải kinh hô.

- Vị này là ai vậy?

- Đúng vậy, Đồng tộc chính là một đại tộc trong thiên địa đấy, sao vị này có thể dám nói Đòng Chiến như vậy chứ?

- Chẳng lẽ hắn không lo lắng Đồng Chiến trả thù sao?

- Ngươi nghĩ vị này không biết thân phận của Đồng Chiến sao? Ta lại nghĩ thân phận của vị này còn phải hơn cả Đồng Chiến ấy chứ.

- Cũng có lý.

Bây giờ dù có lý hay không có ý, Đồng Chiến cũng đã sắp tức đến bể phổi rồi.

- Có gan thì ngươi đi ra.

Đồng Chiến lớn giọng về phía phòng của Diệp Hạo.

- Diệp Hạo còn chưa nói gì, Tư Mã Trác đã lãnh đạm nói.

- Đồng huynh, nơi này là phòng đấu giá.

Đồng Chiến ngơ ngác một chút, lúc này mới nhận ra đây không phải ở trong nhà hắn.

- Ngươi chờ ta.

Không thể không nói Đồng Chiến rất phách lối, dù bị Tư Mã Trác cảnh cáo, nhưng hắn vẫn nói với Diệp Hạo câu này.

- Hi vọng đợi chút nữa ngươi vẫn còn có gan nói như vậy.

Diệp Hạo nói xong câu đó rồi quay người nhìn về phía Tư Mã Trác. Nói.

- Tiếp tục đấu giá.

Tư Mã Trác nhìn xung quanh một cái nói.

- Còn có ai ra giá cao hơn không?

Có sao?

Không có.

Giá mà Diệp Hạo đưa ra đã rất cao rồi.

Tiếp tục đấu giá cũng không có ý nghĩ gì nữa.

Diệp Hạo nộp bốn vạn Hoàng thạch xong liền lấy chiến kiếm Cấm Kỵ cấp.

Hắn đánh giá một phen rồi thu vào bên trong tiểu thế giới của hắn.

Pháp bảo Cấm Kỵ cấp hắn thấy cũng không phải một hai kiện, chiến kiếm Cấm Kỵ cấp này chỉ dùng vật liệu thông thường nên vì vậy nó cũng chỉ là Cấm Kỵ sơ kỳ.

- Tiếp theo sẽ bán đấu giá một giọt Thái Ất thần dịch.

Tư Mã Trác. Nói xong, tâm thần Diệp Hạo khẽ động.

Tài nguyên như Thái Ất thần dịch cũng mang đi đấu giá?

Giờ khắc này khiếp sơ không chỉ mỗi Diệp Hạo, mà cả mấy người Đồng Chiến cũng đều chấn động.

Bọn họ không phải không biết vật phẩm mà Nhất Tuyến thành mang đi đấu giá rất quý báu, nhưng ai cũng không ngờ rằng sẽ quý đến mức này.

Đấu giá hội cũng vừa mới bắt đầu mà thôi.

Mà đã cạnh tranh Thái Ất thần dịch sao?

Vậy tiếp theo sẽ đấu giá tài nguyên cấp bậc gì chứ?

- Ta tin mọi người ở đây đều biết giá tri của Thái Ất thần dịch, ta cũng sẽ không nhiều lời làm gì nữa.

Tư Mã Trác nhẹ nhàng nói.

- Giá khởi điểm của Thái Ất thần dịch là bảy vạn, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một ngàn.

- Bảy vạn một.

- Bảy vạn hai.

- Tám vạn.

Khi mọi người ở đây đều tăng lên một ngàn thì bên trong một gian phòng vang lên âm thanh tuyệt diệu.

Thanh âm vô cùng thanh thuý, giống như tiếng của những hạt châu rơi trên bàn, khiến cho mọi người có một loại cảm giác hưởng thụ.

- Ai vậy?

- Thuỷ tộc, Thuỷ Vân Nguyệt.

- Chỉ là không biết lớn lên như thế nào?

- Nữ tử của Thuỷ tộc không hề có một người nào xấu hết.

- Bốn chữ “ôn nhu như nước” chính là để hình dung nữ tử Thuỷ tộc đấy.

- Không biết có cơ hội âu yếm không?

- Cô gái như Thuỷ Vân Nguyệt, nam nhân nào có thể sở hữu được lòng của nàng đyaa?

Khi Thuỷ Vân Nguyệt cạnh tranh không bao lâu, Đan Linh cũng mở miệng nói.

- Thuỷ Vân Nguỵêt, thật ngại quá, giọt Thái Ất thần dịch này ta cũng nhìn trúng.

Nói xon Đan Linh liền nói tiếp.

- Tám vạn một.

- Vậy thì xem ai lấy được nó.

Thuỷ Vân Nguyệt không hề chịu thua nói.

- Tám vạn hai.

- Tám vạn ba.

- Tám vạn bốn.

Hai người một đường cạnh tranh, khi giá nhảy lên chín vạn Đan Linh mới cắn răng một cái nói.

- Mười vạn.

Thuỷ Vân Nguyệt chần chờ một chút cuối cùng vẫn không tăng giá.

- Còn có ai ra giá cao hơn Đan Linh tiểu thư không?

Trong lòng Tư Mã Trác cực kỳ vui vẻ.

Bình thường giọt Thái Ất thần dịch có thể bán được chín vạn đã không tệ rồi, nhưng bây giờ lại có thể vọt lên đến mười vạn.

Diệp Hạo không cạnh tranh.

Bởi vì không có ý nghĩ gì.

Thái Ất thần dịch trên người hắn còn rất nhiều, cũng không cần thiết phải mua giọt này.

Dĩ nhiên trên người hắn có rất nhiều tiền, nhưng số tiền này cũng không cần phải tiêu xài hoang phí.

- Tiếp theo sẽ bán đấu giá Bao Vây quyền thuật.

Tư Mã Trác nói đến đây, bên người liền xuất hiện một cổ thư.

- Cực hạn của cuốn quyền thuật này đại khái ở Cấm Kỵ sơ kỳ.

Quyền thuật?

Cấm Kỵ sơ kỳ?

Nghe đến đây Diệp Hạo cũng không còn hứng thú gì nữa.

Cuốn cổ thư này cuối cùng bị một trung niên đấu giá thắng.

- Vật phẩm đấu giá tiếp theo đây ta tin rất nheieuf tữ tử sẽ cảm thấy hứng thú.

Tư Mã Trác nói xong, trong tay liền xuất hiện một viên thần đan trong suốt, từ trên viên thần đan này tràn ngập ra chấn động hư biển lớn.

Nhìn thấy viên thần đan này, lông mày Diệp Hạo không khỏi nhíu lại.

Bởi vì Diệp Hạo phát hiện vậy mà hắn lại không biết viên thần đan này là gì.

Theo lý thuyết điều này tuyệt đối không thể.

Đối với việc nghiên cứu về Đan đạo, dù không nói xưa nay chưa từng có sau này không còn ai, nhưng ở lĩnh vực đan đoạ này cũng được coi là đứng đầu.

- Đây là Dục Nhi đan.

Tư Mã Trác nói xong, tu sĩ toàn trường đều phải kinh ho.

- Uống một viên Dục Nhi đan này, về sau chỉ cần tu vi của ngươi chưa đạt đến Nửa Bước cấm kỵ, là có thể chắc chắn sinh hạ một dòng dõi.

Sắc mặt Diệp Hạo lập tức biến đổi.

- Ngươi có thể nhìn ra được cái gì không?

Diệp Hạo bí mật hỏi kim thân.

- Bên trong viên Dục Nhi đan này ẩn chưa một trật tự chi lực thần bí, nhưng trật tự chi lực này không thể giúp nữ tử sinh ra con nối dòng được.

Kinh thân nhìn một hồi nhẹ nhàng nói.

- Ngươi nhìn khĩ một chút đi.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Dục Nhi đan?

Cho tới bây giờ Diệp Hạo đều chưa từng nghe đến tên thần đan này.

Cường giả Thần Hoàng quá cường đại, rất khó sinh ra con nối dòng, điều này vốn là quy tăc của thiên địa.

Và đây cũng chính là quy tắc hạn chế.

Nhưng một viên Dục Nhi đan này lại có thể phá vỡ quy tắc đó!

Nói đùa gì chứ?

- Nhìn không thấu.

Kim thân cẩn thận quan sát thật lâu vẫn lắc đầu một cái.

Khi này Hoàng Trùng mới lạnh lùng nói.

- Ẩn phái sau quy tắc là một viên trứng trùng.

- Trứng trùng?

Diệp Hạo giật mình.

- Không ngờ Huyễn trùng lại xuất hiện.

Hoàng trùng nhẹ nhàng nói.

- Huyễn trùng?

- Khi Huyễn trùng tiến vào cơ thể nữ tử sẽ bắt đầu thai nghén, mà bởi vì sinh thời Huyễn trùng thích nguỵ trang, bởi vậy ngươi rất khó có thể nhận ra được đó có phải là dòng dõi của ngươi hay không?

Hoàng trùng nói khẽ.

- Năm đó ta và Huyễn trùng đã từng quen biết, bằng không ta cũng không ngửi ra mùi của nó.

- Ta hiểu rồi.

- Ngươi muốn vạch trần chuyện này?

Hoàng trùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Nếu ngươi vạch trần, vậy cũng mang ý nghĩa đối nghịch với Huyễn trùng nhất mạch.

- Nếu ta không vạch trần, vậy không biết bao nhiêu tu sĩ sẽ bị hại nặng nề.

Diệp Hạo không một chút do dự kiên định nói.

- Tuỳ ngươi.

Hoàng trùng. Nói xong cũng nhắm mắt lại.

Ngay khi Diệp Hạo muốn đứng ra, Đan Linh lại chấp vấn.

- Đan vực chúng ta nghiên cứu về thàn đan dù không nói kinh nghiệm đầy mình cũng không xê xích gì nhiều, vì sao ta lại chưa từng nghe qua loại thần đan như Dục Nhi đan?

- Đây là do một vị đan sư Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong hao phí nhiều năm mới nghiên cứu ra được.

Tư Mã Trác vừa cười vừa nói.

- Ta biết Đan Linh tiểu thư nghi ngờ tính chân thạch của đan dược, nhưng đối phương cũng đã giao tiền đặt cọc cho chúng ta, nếu như không có hiệu quả chúng ta sẽ trả lại hết tiền, dồng thòi còn đền bù tổn thất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận