Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1057: Một Tiếng Chi Uy

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

-Thằng hề Nhảy Múa?

Diệp Hạo nghe cách xưng hô này có chút kinh ngạc nhìn tên thanh niên kia nói:

-Ai có thể nói cho ta biết tên ngốc này là ai vậy?

Tên ngốc ?

Nghe được từ này toàn trường Tu Sĩ đều có cảm giác phát ngốc .

Thanh niên cao lớn bị Diệp Hạo châm chọc là một trong mười hai đại Thiên Kiêu của Đông Vực - Thạch Phá Thiên.

Luận tu vi thì Thạch Phá Thiên đạt đến Tiên Chủ Thất chuyển, luận tướng mạo thì có thể nói rồng trong biển người, luận Thế Lực thì đứng sau Thạch Phá Thiên là một Tiên Vương.

Bởi vậy Thạch Phá Thiên làm sao có thể gắn mác là một tên ngốc a?

-Ngươi nói ai đó ?

Thạch Phá Thiên chỉ Diệp Hạo phẫn nộ nói.

-Lão Tử nói ngươi đó .

Diệp Hạo vừa nói xong thì Thạch Phá Thiên cảm thấy mắt tối sầm lại, sau một khắc hắn bất lực rơi xuống bên dưới, ngay khi hắn cảm thấy màng nhĩ vẩn còn kêu ong ong thì trong mắt hắn lờ mờ nhìn thấy một đạo thân ảnh.

Thạch Phá Thiên nghĩ đến mà thất kinh.

Lúc hắn muốn đứng lên thì càng hoảng sợ phát hiện lục phủ ngũ tạng bản thân toàn bộ đều lệch vị trí, mười sợi kinh mạch bên trong không biết từ khi nào đã đứt hết bảy tám sợi .

Thức Hải bị tàn phá không chịu nổi.

Thần Hồn rung chuyển liên tục.

Lúc hướng về bốn phía, sắc mặt Thạch Phá Thiên hoàn toàn thay đổi càng điên cuồng hơn.

Bởi vì hắn thấy Hộ Đạo Giả đi theo mình trước đây- cường giả Tiên Tôn ngủ chuyển đang nằm đơ một bên, nếu không thấy vị trí trước ngực hơi phập phồng , Thạch Phá Thiên còn tưởng rằng Hộ Đạo Giả của mình đã bị Diệp Hạo giết chết?

Nhìn xa hơn chút , Thạch Phá Thiên thấy được thân ảnh Tần Trường Thịnh.



Tần Trường Thịnh quỳ một chân xuống đất, bên trong thất khiếu máu tươi chảy ròng ròng , thân thể hắn không ngừng run rẩy, giãy dụa suy nghĩ phải đứng lên, thế nhưng động tác đơn giản này cũng không có cách nào làm được .

Toàn trường xôn xao!

Bọn họ ánh mắt khó tin nhìn thân ảnh nho nhã trước mặt .

Trước đó bọn họ không phải không nghĩ tới thực lực Diệp Hạo rất mạnh, thế nhưng cho dù thế nào bọn họ cũng không ngờ đến thực lực của hắn lại mạnh mẽ đến vậy?

Một tiếng chi uy!

Giống như kinh lôi!

Mạnh đến cực điểm.

Cho tới bây giờ Tần Trường Thịnh là thần tượng thế hệ tuổi trẻ Đông Vực.

Người mạnh nhất trong mười hai đại Thiên Kiêu của Đông Vực

Đi tới đâu đều Hô Phong Hoán Vũ.

Nhưng mà đến một tiếng quát của Diệp Hạo cũng không chịu nổi.

-Thằng hề Nhảy múa ?

Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng lạnh lùng nói .

-Ta thực sự muốn biết ngươi làm sao có dũng khí nói ra lời này ?

-Diệp Hạo, ngươi không phải ỷ vào tu vi ngươi mạnh hơn bọn ta sao? Nếu cùng cấp mà nói ta giết ngươi như giết chó ?

Thạch Phá Thiên mắt đỏ rực gầm thét lên.

-Ngu ngốc.

Thạch Phá Thiên vừa nói xong một thanh âm châm biếm vang lên giữa không trung.

Thạch Phá Thiên nhìn lại, lúc này mới phát hiện là Mục Thiên Dã nói.

Mục Thiên Dã nói Thạch Phá Thiên không dám phản bác.

Mục Thiên Dã thân phận cỡ nào ? Cho dù Sư Tôn hắn cũng phải cực kỳ kiêng kị .

-Biết rõ tại sao ta nói ngươi ngu ngốc không?

Mục Thiên Dã nhàn nhạt nói

-Bản thân ngươi cảm thấy tu vi Diệp Hạo cỡ nào ?

-Tiên Tôn sơ kỳ, không, Tiên Tôn trung kỳ, Diệp Hạo nếu không có tu vi Tiên Tôn trung kỳ căn bản không làm được như vậy .

Thạch Phá Thiên ánh mắt lóe lên một trận rồi nói.

Nghe vậy Mục Thiên Dã ha ha phá lên cười:

-Thạch Phá Thiên, ngươi có biết tại sao vừa rồi Diệp Hạo nói ngươi ngốc không ? Có lẽ ngươi cảm thấy Diệp Hạo đang làm nhục ngươi, nhưng mà trong mắt ta hắn đang nói lên một sự thật.

-Mục Tiên Vương, mặc dù ngươi là Tiên Vương cao cao tại thượng, cũng không nên châm biếm ta như vậy .

Thạch Phá Thiên vừa sợ vừa giận nói .

-Thạch Phá Thiên, có lẽ trong lòng ngươi cảm thấy ta ỷ vào tu vi mà ức hiếp ngươi , nhưng mà ta có thực sự ỷ vào tu vi bản thân ức hiếp ngươi sao ?

Diệp Hạo vừa nói xong Tinh Thần Chi Lực bao phủ bốn phía Diệp Hạo tản ra, mà sau một khắc tu vi Diệp Hạo hiện ra rõ ràng trước mặt tất cả mọi người.

- Tiên Chủ Bát chuyển.

- Làm sao có thể?

- Trên người Diệp Hạo chỉ có ba động Tiên Chủ Bát chuyển, ba động Tiên Lực chẳng lẽ còn có thể làm giả được?

- Tu vi Diệp Hạo chỉ cao hơn Thạch Phá Thiên một cảnh giới nhỏ , nói đúng hơn là cùng cấp bậc với Tần Trường Thịnh, như vậy...sao có thể nói Diệp Hạo ỷ thế hiếp người?

- Không phải Thạch Phá Thiên quá rác rưởi, mà Diệp Hạo hắn quá mạnh.

Con ngươi Thạch Phá Thiên hung hăng co rụt lại

-Không…không…đây không phải thật?

-Danh xưng mười hai đại Thiên Kiêu Đông Vực làm ngươi quên hết tất cả, ngươi xem Thiên Kiêu toàn bộ thiên hạ không ai hơn mình đúng không?

Diệp Hạo nhìn Thạch Phá Thiên ánh mắt tràn đầy khinh thường

-Trong mắt ngươi Tiên Vương là mục tiêu cuối cùng, là mục tiêu phấn đấu, đúng không?

-Ngớ ngẩn! phía trên Tiên Vương không có cảnh giới nào cao hơn sao ?

-Đúng rồi, tư chất như ngươi cũng không có tư cách trùng kích cảnh giới trên Tiên Vương, dù ngươi nghĩ đến cũng vô dụng.

Lời của Diệp Hạo như một chuôi đao nhọn chém mạnh vào tâm Thạch Phá Thiên.

Nhưng mà rất nhanh Thạch Phá Thiên nhìn về phía Diệp Hạo nói:

- Phía trên Tiên Vương còn có cảnh giới cao hơn?

-Dạng người như ngươi cho dù Tiên Vương Cao Giai cũng chưa chắc đặt chân đến được, ngươi còn muốn trùng kích cảnh giới phía trên Tiên Vương sao?

Diệp Hạo một mặt giễu cợt nói .

-Có đôi khi vô tri một chút chưa hẳn không hạnh phúc.

-Diệp Hạo, ngươi sĩ nhục chúng ta như vậy có ý gì ?

Lúc này Tần Trường Thịnh mắt đỏ rực nói .

-Có ý gì ? Làm sao không có ý gì chứ ?

Diệp Hạo lườm Tần Trường Thịnh một cái nói:

-Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy giẫm đạp những tên ngu ngốc dưới chân là một chuyện rất thú vị à ?

-Ngươi…

-Ngươi tới Tòng Long Thành vì cái gì? Chẳng phải muốn giẫm đạp ta? Giẫm đạp ta không thành lại còn bị ta giẫm lại hai lần.

-Có bản lĩnh thì ngươi khiêu chiến Cự Đầu Trung Vực đi.

-Ta không có hứng thú khiêu chiến Cự Đầu Trung Vực, có thời gian như vậy không bằng ta dùng để nghiên cứu Luyện Khí.

-Ta thấy ngươi không dám.

-Ngươi không cần dùng ngôn ngữ khích tướng ta, vô dụng thôi , ta sẽ không vì một câu của ngươi mà đi khiêu chiến Cự Đầu đâu.

Diệp Hạo nhàn nhạt nhìn Tần Trường Thịnh nói:

-Bởi vì ta không cần chứng minh bất cứ gì với bất cứ ai, hôm nay nếu không phải Trận Đạo Tổng Các tìm tới cửa, ta căn bản sẽ không đi khảo hạch Trận Sư. Còn nữa ta sở dĩ đi khảo hạch Đan Sư, cũng bởi vì lúc ta luyện chế Tiên Đan cần có thân phận, chỉ vậy mà thôi.

-Nói năng quang minh chính đại như vậy, ta không thể không tin a .

Lúc này một thanh niên cưỡi một con Bạch Hổ chẳng biết xuất hiệngiữa không trung từ lúc nào.

Lúc nhìn thấy tên thanh niên này xuất hiện, Tần Trường Thịnh sắc mặt không khỏi biến đổi

-Bạch Tông Nhất.

- Cái gì?

- Bạch Tông Nhất.

- Một trong những Cự Đầu.

- Không ngờ Diệp Hạo dĩ nhiên kinh động đến Cự Đầu a.

- Diệp Hạo kinh động Cự Đầu Nhân Tộc chẳng lẽ không bình thường? Các ngươi cảm thấy Diệp Hạo không có thực lực Cự Đầu sao hả?

- Không, cũng không phải người nào cũng có tư cách làm Cự Đầu, mỗi một vị Cự Đầu thủ đoạn đều khó mà tưởng tượng được, dưới Cự Đầu Diệp Hạo có lẽ là người mạnh nhất, nhưng Diệp Hạo cũng chưa hẳn là đối thủ của Cự Đầu a.

Bạn cần đăng nhập để bình luận