Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 935: Người nào xuất thủ?

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên tập: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-------------------------

- Ngươi biết ai xuất thủ không?

- Không biết.

- Ngươi có sao không?

- Không có việc gì!

Diệp Hạo lắc lắc đầu.

- Chuyện này ngươi nên bao cáo chi tiết a.

- Còn chưa thỉnh giáo ngươi là?

Diệp Hạo vội lấy ra Lệnh Bài của mình.

- Diệp Hạo.

- Nguyên lai là Diệp Hầu Tước.

Đội Trưởng kia vội vàng hành lễ với Diệp Hạo.

Nhìn thấy Lệnh Bài của Diệp Hạo, Đội Trưởng kia mới ý thức được người xuất thủ chỉ sợ không phải nhân vật đơn giản.

Chuyện này bản thân hắn không có quyền hạn quản.

Điều hắn cần làm chính là báo cáo chuyện này thật rõ ràng.

Sau đó Đội Trưởng lại hỏi thêm mấy vấn đề, Diệp Hạo đều trả lời từng vấn đề một.

Đợi đến khi Đội Trưởng mang theo Tướng Sĩ rời đi, Diệp Hạo trầm mặt nhìn về hướng Đằng Long Các.

Những năm này Diệp Hạo chưa hề gặp qua Kim Tiên 33 Chuyển, bởi vậy làm sao cùng những gia hỏa này kết thù kết oán, nghĩ tới nghĩ lui ai sẽ xuất thủ với hắn, chỉ có Thiên Kiêu của Đằng Long Các thôi.

- Tên kia nắm giữ lấy Không Gian Chi Thuật cực kì tinh thâm, dù Nhục Thân bình chướng của ngươi cũng có thể thoải mái mà đột phá, Không Gian Chi Thuật của tên này hẳn đã đến tầng mười hai.

Lúc này Khí Linh Dược Vương Đỉnh nói khẽ.

Dựa theo phương hướng này ta rất dễ dàng điều tra ra.

- Vẫn do ta quá bất cẩn.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Phải biết đại bộ phận năng lượng của Nhục Thân đều đang ngủ say, nếu đã thức tỉnh mà nói dù Không Gian Chi Thuật của đối phương có mạnh hơn, muốn dễ dàng đột phá Nhục Thân của Diệp Hạo đều không có khả năng.

- Thập Đại Cự Đầu không một ai đơn giản cả.

Khí Linh Dược Vương Đỉnh ha ha cười nói.

- Việc hôm nay cũng xem như cho ngươi một bài học, thiên hạ to lớn đủ loại tạo hóa không thể đếm, sơ ý một chút ngươi cũng có khả năng bỏ mình.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Vô luận Trác Tinh Nhi hay kẻ âm thầm đánh lén Diệp Hạo đều có thể được xưng tụng là đối thủ của hắn.

Sau đó Diệp Hạo ném chuyện này sau ót, đi về hướng Khách Sạn Vân Lai.

Vừa mới đi tới tiểu viện của Sở Kiều Kiều, hai người Sở Kiều Kiều cùng Chung Thần Tú đi ra chào.

- Diệp Hạo, ngươi đã đến!

Sở Kiều Kiều nhìn Diệp Hạo, trong mắt lộ ra một tia kinh hỉ.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nhẹ gật đầu.

- Khoảng thời gian này ở Cảm Ngộ Tháp tu luyện thế nào?

- Nhiều thứ không hiểu trước đó hiện tại đều đã thông suốt.

Chung Thần Tú hơi xúc động nói.

- Ta rốt cục hiểu tại sao Trung Vực cường đại như thế.

- Đúng vậy a, gấp 5 lần cảm ngộ, trước đó nghĩ đều không dám nghĩ.

Sở Kiều Kiều nói đến đây tựa hồ nghĩ tới cái gì.

- Diệp Hạo, Tiên Cung ở Viêm Hoàng Tông của ngươi cũng có công năng này phải không?

- Ừ, bất quá hiệu quả đối với Kim Tiên Cảnh chỉ có gấp rưỡi.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Tiếp đó ba người hàn huyên một chút.

Đến đêm Diệp Hạo đứng dậy cáo từ.

- Ta muốn trở về.

- Ngươi có thể ở lại trong này.

Chung Thần Tú cười nói.

- Gian phòng nơi này rất nhiều, rất lâu rồi chúng ta không có kề đầu gối nói chuyện.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ liền quyết định lưu lại.

Dù sao bản thân cũng không có chuyện gì làm.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)

. . .

Tin tức Diệp Hạo gặp phải cướp giết đã truyền khắp toàn bộ Tiên Đình.

Không ai nghĩ đến có kẻ gan to bằng trời như vậy.

- Người nào gan to như vậy chứ?

- Chẳng lẽ không biết đứng sau lưng Diệp Hạo là một tôn Tiên Vương sao?

- Lão Tổ của Giang gia phẫn nộ cũng đã vận dụng tình báo của mình tiến hành điều tra chuyện này.

- Tứ Hải Vương cũng công khai tuyên bố sẽ không bỏ qua hung thủ đã ám sát Diệp Hạo.

- Căn cứ tình báo người cướp giết Diệp Hạo là một Thiên Kiêu của thế hệ tuổi trẻ đi đến 33 Chuyển.

- Thiên Kiêu 33 Chuyển có thể làm bị thương Diệp Hạo? Không nên quên Diệp Hạo có Tôn Cấp Nhục Thân a.

- Nhưng Diệp Hạo lại bị kích thương thổ huyết ngay tại chỗ.

- Có thể đối phương đánh lén, nhưng vẫn có thể kích thương Diệp Hạo đến thổ huyết, đây là manh mối quan trọng.

- Thập Đại Cự Đầu.

- Đúng vậy a, chỉ có Thập Đại Cự Đầu mới có thể đánh lén làm Diệp Hạo bị thương.

- Có thể là Trác Tinh Nhi hay không?

- Trác Tinh Nhi còn chưa có đi đến 33 Chuyển, làm sao ngưng tụ Thần Hồn Phân Thân a? Ta thấy hơn phân nửa là người ái mộ Trác Tinh Nhi xuất thủ.

- Chuyện này xem ra cuối cùng cũng không giải quyết được gì, bởi vì chuyện này do Thập Đại Cự Đầu làm, hao tổn bất luận một tôn nào đều là tổn thất với Nhân Tộc.

- Vấn đề là dù cao tầng không hỏi tới chuyện này, nhưng ngươi cảm thấy Diệp Hạo sẽ từ bỏ ý đồ sao? Còn nữa nếu vị kia đã xuất thủ một lần, như vậy chỉ cần có cơ hội sẽ tiếp tục ra tay.

- Hãy chờ xem, đây nhất định là một trận long tranh hổ đấu!

Tin tức truyền đến trong tai Trác Tinh Nhi làm nàng nổi giận đùng đùng tìm tới Ngọc Long Công Tử.

- Ai bảo ngươi xuất thủ?

Ngọc Long Công Tử dù bận vẫn ung dung mà nhìn Trác Tinh Nhi nói.

- Ngươi nói ta xuất thủ với Diệp Hạo sao?

- Nếu không thì còn ai nữa?

- Thế nào?

Nghe được Ngọc Long Công Tử nói như vậy Trác Tinh Nhi nhất thời không biết nên nói cái gì cho tốt.

- Ngươi biết Sư Tôn của Diệp Hạo là ai không?

- Sư Tôn của Diệp Hạo là ai không trọng yếu, trọng yếu là Diệp Hạo tổn thương tới ngươi.

Ngọc Long Công Tử nói đến đây hai con ngươi lóe lên một đạo sát cơ.

- Nếu không phải có thân phận Đệ Tử của Đằng Long Các, ngươi cảm thấy ta chỉ chấn vỡ Thức Hải hắn đơn giản như thế sao?

- Diệp Hạo không có đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi, thật cứng đối cứng mà nói ngươi rất khó đánh bại hắn.

- Ta không cảm thấy hắn mạnh bao nhiêu cả.

Ngọc Long Công Tử ngông cuồng nói.

- Nếu không phải do ta không muốn lưu lại dấu vết, vẻn vẹn Thần Hồn Phân Thân của ta đã có thể chém giết hắn rồi.

- Ngươi quá đề cao mình rồi.

Trác Tinh Nhi lắc đầu.

Ngọc Long Công Tử chỉ ha ha cười.

Trác Tinh Nhi trầm ngâm một hồi rồi nói.

- Lần này ngươi tập kích Diệp Hạo ta sẽ không nói ra, nhưng nếu có lần sau đừng trách ta nói cho Tiên Đình Chi Chủ.

- Ha ha.

Ngoài Trác Tinh Nhi đoán trước Ngọc Long Công Tử chỉ cười ha hả.

- Ngươi cười cái gì?

- Ngươi cảm thấy chuyện này Tiên Đình Chi Chủ không biết à?

Ngọc Long Công Tử hỏi lại Trác Tinh Nhi.

- Bên trong Tổ Địa của Nhân Tộc không có bao nhiêu chuyện có thể giấu diếm được ngài ấy?

Nghe vậy Trác Tinh Nhi trầm mặc lại.

- Tiên Đình Chi Chủ hẳn muốn nhìn thấy thế hệ tuổi trẻ tranh phong.

- Tiên Đình Chi Chủ không lo lắng mất khống chế sao?

- Tiên Đình Chi Chủ đang đánh cờ người a, ngươi cảm thấy ngài ấy nắm giữ không được con cờ trong tay à?

Ngọc Long Công Tử nói mấy câu làm cho Trác Tinh Nhi xúc động rất lớn.

Nàng không nghĩ tới còn ẩn giấu đi nội tình thế này.

- Phía sau phồn hoa che giấu bao nhiêu dơ bẩn, chư vị đại lão của Tiên Đình người nào không biết?

Ngọc Long Công Tử nhàn nhạt nói ra.

- Kỳ thật nói trắng ra, đây chính là một thời đại mà mạnh được yếu thua, dù trải qua thái bình thịnh thế cũng chưa từng thay đổi.

- Ngươi a, cứ an tâm làm nữ nhân của ta, những việc đánh đánh giết giết này, giao cho ta là được.

Ngọc Long Công Tử tiếp tục chuyển chủ đề.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi!

Trác Tinh Nhi xoay người rời đi.

Trác Tinh Nhi biết rõ Ngọc Long Công Tử sâu không lường được, nàng cũng biết rõ bản thân không phải đối thủ của hắn, nhưng không có nghĩa Trác Tinh Nhi nàng không có tự tin vượt qua hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận