Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2131: Nạp Lan Đại Lục



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Ngày càng gần Cửu trọng thiên, trong lòng Bạch Khuynh Thành càng kích động.

Đúng vậy.

Kích động.

Vừa nghĩ tới đến việc có thể nhìn thấy thân ảnh mà mình ngày đêm nhớ mong, nàng không khỏi miệng đắng lưỡi khô.

Rốt cục hôm nay đám người Bạch Khuynh Thành đi tới Cửu trọng thiên.

Khi đi đến biên giới hỗn độn, một bóng mờ xuất hiện.

Cảm thụ được tràn ngập chấn động trên người đạo thân ảnh này, sắc mặt đám người trở nên ngưng trọng lên.

- Ngươi là ai?

Cô Độc trầm giọng hỏi.

- Ta là Thiên Đạo Cửu Trọng Thiên.

Bóng mờ kia lãnh đạm đáp.

- Thiên Đạo.

Cô Độc giật mình.

- Viêm Hoàng tông lúc này gặp nguy hiểm, các ngươi nhanh lên tiến về Tuyết Vực cứu viện.

Thiên Đạo nhìn Cô Độc nói.

- Cái gì?

Cô Độc không khỏi giật mình.

Bạch Khuynh Thành nhìn Thiên Đạo trong mắt lại lộ vẻ nghi hoặc.

Thiên Đạo không phải mặc kệ loại chuyện như thế à.

Bất quá thế nào thì cũng phải đi Tuyết Vực xem thử thế nào.

Khi mấy ngàn chiến hạm chuẩn bị gấp rút tiếp viện Tuyết Vực thì một bóng người hiện thân.

Nhìn thấy đạo thân ảnh này, Bạch Khuynh Thành kích động hô to.

- Diệp Hạo.

Nhìn thấy Bạch Khuynh Thành, ánh mắt Diệp Hạo lộ vẻ kinh ngạc.

- Tại sao cô lại ở đây?

- Thiên Mã Đại Lục bị chiếm rồi.

Bạch Khuynh Thành nói ra câu này, con mắt cũng đỏ lên.

- Ai làm?

Diệp Hạo hỏi.

Hắn liếc mắt đã có thể nhìn ra Bạch Khuynh Thành đặt chân đến Tứ Cấp Thần Minh.

Cò có ai còn là đối thủ của nàng?

- Một chi Huyết Ma đại quân.

- Cô cũng đánh không lại?

- Tu vi của Huyết Ma Thống lĩnh đạt đến Tứ Cấp Thần Minh.

- Dưới tình huống cùng giai mà cô không phải đối thủ của hắn?

Diệp Hạo biết Bạch Khuynh Thành nắm rất nhiều Thần thuật.

- Đầu Huyết Ma kia cũng nắm giữ Thần thuật, hơn nữa huyết mạch của hắn cũng khá bất phàm.

Bạch Khuynh Thành cười khổ nói.

- Ta vận dụng rất nhiều thủ đoạn cũng chỉ có thể đả thương nặng hắn, nhưng muốn giết chết hắn lại không thể.

- Đầu Huyết Ma kia lúc này hẳn là còn ở Thiên Mã Đại Lục.

- Ta giúp các cô báo thù.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Ngươi đừng xúc động.

Bạch Khuynh Thành nói gấp.

- Không sao.

Diệp Hạo vô tình nói ra.

- Đầu Huyết Ma kia không có gì lớn.

Cô Độc lúc này rốt cục có cơ hội chen vào nói.

- Tông chủ, vừa rồi Thiên Đạo nói Viêm Hoàng tông gặp phải nguy hiểm.

- Ngươi cảm thấy Cửu trọng thiên có thế lực nào có thể uy hiếp được Viêm Hoàng tông?

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Thần sắc Cô Độc đại biến, hắn quay qua hỏi Thiên Đạo.

- Vì sao muốn lừa gạt chúng ta?

- Diệp Hạo, Thiên Mã Đại Lục lúc này hẳn đã phế, ta tiếp thu nhóm tu sĩ này có gì không ổn?

Thiên Đạo nói mà không có biểu cảm gì.

- Thứ nhất, Thiên Mã Đại Lục có phế hay không, cần tiến đến điều tra mới biết. Thứ hai, Bạch Khuynh Thành là bằng hữu của ta, ta không để cho nàng rơi vào trong hố của ngươi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Bạch Khuynh Thành kinh ngạc.

- Tại sao ngươi nói thế với Thiên Đạo Cửu Trọng Thiên như thế?

Khiêu khích Thiên Đạo?

Cho dù Bạch Khuynh Thành nàng cũng sẽ không làm ra chuyện này.

Bạch Khuynh Thành có thể không quan tâm Thiên Đạo, nhưng phía sau của nàng còn có Bạch gia.

- Đi, đi Thiên Mã Đại Lục.

Diệp Hạo nói rồi vung tay lên đám người cũng cảm giác được một trận trời đất quay cuồng, ước chừng đi qua nửa khắc đồng hồ họ đã đi đến một phiến đại lục.

Nhìn đại lục vô cùng quen thuộc trên mặt đám người Bạch Khuynh Thành đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Làm sao có thể?

Nửa khắc đồng hồ trước còn đang ở Cửu trọng thiên đây?

Hai nơi cách xa bao nhiêu khoảng, bọn họ cũng không phải không biết.

- Ngươi —— ngươi đến cùng đạt đến cảnh giới cỡ nào?

Bạch Khuynh Thành nhìn Diệp Hạo, hoảng sợ nói.

Diệp Hạo không có trả lời Bạch Khuynh Thành, mà quét mắt nhìn bốn phía một chút nói.

- Thiên Mã Đại Lục này đã phế, tất cả tinh khí đều bị thôn phệ, ngay cả Thiên Đạo cũng theo đó tiêu vong.

Bạch Khuynh Thành lúc này mới nhớ tới Thiên Mã Đại Lục, nàng nhìn bốn phía một hồi, trong mắt nổi lên một tia sương mù.

Thiên Mã Đại Lục kết thúc.

Hóa thành một vùng phế tích.

Tu sĩ ở mảnh đại lục này không cách nào sinh tồn.

- Nhà chúng ta không còn rồi.

Bạch Anh Hùng lệ rơi đầy mặt.

Đám tu sĩ Thiên Mã Đại Lục cũng bi ai khóc lên.

Không còn nhà.

Sau này sẽ là người lang thang.

Nhưng một mực bi thương cũng không làm được gì, tiếp đó phải bàn bạc đi đâu?

- Nghĩ kỹ về sau đi đâu chưa?

Diệp Hạo hỏi.

- Ngươi có đề nghị gì tốt không?

Bạch Khuynh Thành ngẩng đầu nói.

- Thế giới trong Chư thiên vạn giới còn nhiều, các ngươi hoàn toàn có thể đoạt một cái.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Bạch Khuynh Thành là Tứ Cấp Thần Minh.

Chiếm một đại lục còn không phải rất đơn giản.

- Công tử có đề cử đại lục nào không?

Bạch Hồng Đào lúc này hỏi.

- Khoảng cách phụ cận Cửu trọng thiên có một cái lục, năm đó ta đã từng chinh phạt qua.

Cô Độc trầm ngâm một chút nói.

- Cường giả đại lục kia đều bị ta tàn sát hầu như không còn, lấy thực lực của các ngươi rất dễ dàng đoạt được.

- Đại lục nào?

Bạch Hồng Đào hỏi vội.

- Nạp Lan Đại Lục.

Cô Độc nhẹ giọng trả lời.

- Địa hạt bao lớn?

- Đại khái gần một phần mười Thiên Mã Đại Lục.

- Vậy đủ rồi.

Bạch Hồng Đào kích động nói.

- Chúng ta tiến về Nạp Lan Đại Lục đi.

- Tốt.

- Tiến về Nạp Lan Đại Lục.

- Chúng ta cũng nên kiến tạo gia viên một lần nữa.

Tu sĩ Thiên Mã Đại Lục nhao nhao nói.

Bọn họ sở dĩ đồng ý tiến về Nạp Lan Đại Lục còn có một nguyên nhân trọng yếu.

Chính là nó cách cửu trọng thiên không xa.

Vạn nhất gặp lại Huyết Ma, Diệp Hạo có thể gấp rút tiếp viện.

Bọn họ đã kiến thức thực lực Diệp Hạo, chỉ sợ xa xa vượt qua Bạch Khuynh Thành.

Diệp Hạo lấy được phương vị từ Cô Độc thì đưa bọn họ đến Nạp Lan Đại Lục.

Nạp Lan Đại Lục là thiên hạ của Mộc Tộc, Ma Tộc, Yêu Tộc.

Về phần Nhân Tộc đã sớm bao phủ trong bụi bặm lịch sử.

Diệp Hạo chú ý thấy ở đây, Tiên Tôn cảnh trở lên đã không còn.

Tự nhiên biết đây là kiệt tác của Cô Độc.

- Cô Độc, các ngươi những năm này chiếm được bao nhiêu tài nguyên?

Diệp Hạo hỏi thăm.

Cô Độc đưa một danh sách cho Diệp Hạo.

- Chúng ta cướp đoạt tài nguyên gần tương đương với 80 lần Cửu trọng thiên.

Cô Độc nói khẽ.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Ngươi lấy ra tài nguyên gấp ba Cửu trọng thiên đi.

- Được.

Diệp Hạo cầm túi càn khôn mà Cô Độc cho hắn đưa cho Bạch Khuynh Thành.

- Những tư nguyên này cho cô.

Bạch Khuynh Thành quét nhìn một lần chính thì không khỏi giật mình.

- Nhiều tài nguyên như vậy?

- Cầm đi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Bạch Khuynh Thành cắn môi một cái rồi nhận lấy.

- Ta sẽ trả lại ngươi.

- Ta coi cô là bạn, khách khí như thế thì không đúng.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Tốt, về sau ta không nói nữa.

Ánh mắt Bạch Khuynh Thành lóe lên đáp.

- Tốt rồi, các ngươi trùng kiến gia viên đi, ta phải trở về.

- Ngươi đi đâu?

- Viêm Hoàng đại thế giới.

- Viêm Hoàng đại thế giới?

- Ta đã thoát ly khỏi Cửu trọng thiên mà kiến tạo ra một Viêm Hoàng đại thế giới.

- Ta có thể nhìn một chút không?

- Chờ cô ổn định bên này rồi nói sau.

- Tốt.

Sau đó Diệp Hạo mang Cô Độc cùng hơn 2000 Bán Thần đi tới Viêm Hoàng đại thế giới.

Cô Độc theo Diệp Hạo một đường đi tới Viêm Hoàng vực.

Viêm Hoàng vực là tổng bộ Viêm Hoàng tông. Khi đến nơi này, Cô Độc há to mồm kinh ngạc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận