Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2657: Nguy Cơ

- Lấy tu vi lúc này của Viêm Hoàng tông vẫn có thể chống lại một hai đội, thế nhưng đối mặt với mười đại quân tinh nhuệ của Ma Quỷ tội lại là chuyện không thể nào.

- Cao thủ của bọn hắn hoàn toàn có thể nghiền ép Viêm Hoàng tông.

- Mười đại quân đoàn, bất luận là tộc nào cũng phải có hơn ngàn Tiên Vương.

- Viêm Hoàng tông căn bản không hề có bất kỳ phần thắng nào.

Nhưng mười đại Ma tộc?

Chỉ bên trong tộc nào có cường giả nửa bước cấm kỵ trấn giữ mới có thể tự xưng là mười đại Ma tộc. Bây giờ Viêm Hoàng tông có thể chống lại lực lượng của một nhánh, đã có thể khiến rất nhiều tu sĩ phải kinh hãi rồi.

- Vậy mười đại Ma tộc không hề nghĩ đến chuyện đây là cái bẫy sao?

- Ngươi cho rằng mười đại Ma tộc không nhận ra được điểm ấy sao? Những năm này Viêm Hoàng tông phát triển thực sự quá nhanh, Ma tộc cũng muốn thừa dịp tin tức của Ma Tổ mà thừa cơ diệt trừ Viêm Hoàng tông.

- Một mũi tên trúng hai đích.

- Đúng vậy, hủy đi Viêm Hoàng tông, đối với việc tranh bá tương lai của Ma tộc vẫn có chỗ tốt.

- Vì sao Nhân tộc không ra tay?

- Những năm này Viêm Hoàng tông khuếch trương thật sự quá lợi hại, rất nhiều thế lực Nhân tộc cũng rất kiêng kị, dưới tình huống như vậy cũng không có bao nhiêu Nhân tộc nguyện ý xuất thủ.

- Đúng vậy, hơn nữa phải xuất động bao nhiêu nhánh quân đoàn, mới có thể chống lại với mười đại Ma tộc đây?

Khi tu sĩ đang bí mật thảo luận, mười ma ảnh hiện lên giữa không trung. Khí tức từ trên người bọn hắn cuồn cuộn mà ra.

Uy thế cường hãn, khí huyết ngút trời.

Mười thân ảnh cứ như vậy mà bình tĩnh đứng giữa không trung, toàn bộ phong tu sĩ Thần vực đều sợ hãi không thôi. Bọn họ cảm thấy vận mệnh của mình đã không thể khống chế được nữa, trước mặt cỗ uy áp này bọn họ chỉ là giun dế.

Sắc mặt Diệp Hạo trầm xuống.

Mười đại cường giả nửa bước cấm kỵ. Chuyện này thật sự đã nằm ngoài dự đoán của hắn.

Trước đó, Diệp Hạo cảm thấy Ma tộc sẽ xuất động hai đến ba tộc, từng đấy Viêm Hoàng tông vẫn có thể ứng phó được.

Chỉ là hiện tại Viêm Hoàng tông bất kể như thế nào đều ứng phó không được nữa.

- Diệp Hạo, ta khuyên ngươi không cần cứng đối cứng làm gì.

Lúc này một tiếng nói như sấm nổ vang giữa không trung. Người mở miệng chính là lão tổ Lão tổ Ma Quỷ tộc. Cũng chính là nửa bước cấm kỵ đang đứng sừng sững giữa không trung.

- Ngươi nghĩ đám các ngươi nắm chắc phần thắng sao?

Diệp Hạo nhìn vị kia cười lạnh nói.

- Chúng ta một khi đã hiện thân, cũng chứng minh không nể mặt mũi.

Lão tổ Lão tổ Ma Quỷ tộc lãnh đạm nói.

- Ta cũng phải nói cho ngươi biết một điều, không cần phải xin giúp đỡ của Tà Thần, bởi vì cường giả cấm kỵ của Lão tổ Ma Quỷ tộc chúng ta cũng đến.

- Tà Thần đã từng thiếu ta ba lời hứa hẹn.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Lão tồn lấy cũng không phải là một chuyện.

- Ba lời hứa hẹn?

Lão tổ Ma Quỷ tộc giật mình nói.

Nói xong Diệp Hạo liền cao giọng nói.

- Tà Thần.

Chỉ chưa đầy một hơi thở, thân ảnh Tà Thần đã xuất hiện ở nơi này. Nhưng ngay sau đó ánh mắt Tà Thần lại rơi vào chỗ sâu thương khung.

- Phạm Ma, chuyện này ngươi cũng muốn xen vào?

Phạm Ma?

Nghe được cái tên này Diệp Hạo cũng phải chấn động trong lòng.

Phạm Ma chính là cường giả cấm kỵ của Ma tộc đấy.

- Tà Thần, chuyện này cả ngươi và ta đều không nhúng tay vào, được không?

Lúc này một âm thanh nhẹ nhàng vang vọng khắp phiến thiên địa này.

Ánh mắt Tà Thần rơi vào trên người Diệp Hạo.

- Dù ta ra tay toàn lực cũng không phải là đối thủ của Phạm Ma.

Tà Thần truyền âm nói.

- Mà Phạm Ma sở dĩ không xuất thủ là do nể mặt Đệ Nhất Sơn.

- Ta biết, ta kêu ngươi tới đây là chỉ để ngươi kiềm chế Phạm Ma mà thôi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Từ lúc lão tổ Ma Quỷ tộc nói một cường giả cấm kỵ của Ma tộc cũng tới, Diệp Hạo đã biết đối phương không hề nói dối. Dù sao Tà Thần thiếu mình lời hứa, mười đại Ma tộc không phải không biết.

- Được.

Lúc này Tà Thần nihfn về phía chỗ sâu thương khung nói.

- Ngươi và ta đều không xuất thủ.

- Diệp Hạo, một khi không có Tà Thần, ngươi còn có thẻ mời ai đến đây?

Lão tổ Tuyết Ma tộc ha ha cười nói.

- Ma Tôn.

Trong lòng Diệp Hạo mặc niệm nói.

Sau một khắc trái tim của hắn liền vang lên âm thanh của Ma Tôn.

- Ta bị mấy đối thủ nhìn chằm chằm, nên không thể nào xuất thủ cứu ngươi được.

Ma Tôn đạm mạc nói.

- Hơn nữa cờ chiến bị trọng thương, bây giờ còn đang khôi phục.

Trái tim Diệp Hạo trầm xuống.

Ma tộc vì để hủy diệt Viêm Hoàng tông mà đã chuẩn bị rất cẩn thận.

- Diệp Hạo, nếu ta đoán không sai, vừa rồi ngươi liên lạc Ma Tôn phải không?

Lúc này lão tổ Phong Ma tộc mở miệng nói.

- Ngươi nghĩ chúng ta không cân nhắc đến Ma Tôn từ trước chắc?

- Vì hủy diệt Viêm Hoàng tông ta, các ngươi thật đúng là nhọc lòng.

Diệp Hạo giễu cợt nói.

- Ai bảo Viêm Hoàng tông các ngươi phát triển quá nhanh làm gì?

Lão tổ Phong Ma tộc nhìn Diệp Hạo nói.

- Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ, đạo lý này, ngươi có hiểu không?

- Đáng tiếc rằng Viêm Hoàng tông hiện giờ đã trở thành cây mà ngay cả gió cũng không thể thổi ngã rồi.

Diệp Hạo nói đến đây liền ở trong lòng liên hệ với Đạo Tôn.

Khiến Diệp Hạo phải kinh ngạc rằng Đạo Tôn cũng không hề có tín hiệu đáp lại.

- Chẳng lẽ Đạo Tôn cũng bị cuốn lấy?

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra tia nghi hoặc.

Nhưng dù có bị cuốn lấy, cũng không thể không nói được một lời chứ?

Diệp Hạo không biết là lúc này Đạo Tôn đang ở trong động đánh cờ cùng Ma Tôn.

- Ngươi thực sự không cứu?

Ma Tôn buông xuống một quân cờ thản nhiên nói.

- Viêm Hoàng tông đã trở thành cản trở của hắn.

Đạo Tôn cầm lên một quân cờ nói.

- Không phá thì không xây được.

Ma Tôn lập tức hiểu được.

- Chỉ là, ngươi không sợ hắn hận ngươi?

- Ta thiếu hắn cái gì?

Đạo Tôn nhìn Ma Tôn một cái nói.

- Ta có thể nhìn ra được tiểu tử này rất coi trọng Viêm Hoàng tông, nếu ngươi không cứu, hắn sẽ oán hận ngươi cả đời.

- Ngươi không nói, ai có thể biết?

- Đợi đến Diệp Hạo đạt đến cấm kỵ chi cảnh, dù cho ta không nói, rất nhiều chuyện hắn cũng sẽ biết.

- Viêm Hoàng tông bị hủy, đối với hắn cũng có chỗ tốt.

Đạo Tôn vừa nói vừa đặt một quân cờ xuống.

- Chỉ là, Viêm Hoàng tông sợ sẽ không bị hủy diệt đơn giản như vậy.

Khóe miệng Ma Tôn nhếch ra một nụ cười nói.

- Ngươi biết cái gì?

Đạo Tôn ngạc nhiên nói.

- Xem tiếp đi chẳng phải sẽ biết sao.

Ma Tôn nhìn về phương hướng của Viêm Hoàng tông, thản nhiên nói.

....

- Không có biện pháp.

Diệp Hạo truyền âm với chó con nói.

- Hậu quả của việc ta bị bại lộ ngươi có thể nhận được sao?

Chó con nghiêm túc nói.

Chó con chính là tùy tùng của vị kia. Cường giả cấm kỵ trong thiên địa ai mà không muốn được siêu thoát chứ?

Bất quá siêu thoát nói nghe thì dễ?

Chó con có lẽ chính là đầu mối duy nhất. Bởi vậy một khi chó con bị bại lộ sẽ khiến cho cường giả cấm kỵ trong thiên địa ngay khi nghe tin sẽ lập tức hành động. Đến lúc đó toàn bộ Thần vực cũng có thể bị đánh tàn.

- Ta chỉ biết nếu lúc này ngươi không xuất hiện Viêm Hoàng tông sẽ bị hủy diệt.

Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Sau khi bại lộ thì sao đây?

- Sau khi bại lộ ta sẽ mang toàn bộ tướng sĩ Viêm Hoàng tông đi, một này nào đó ta sẽ đánh trở về.

Ánh mắt Diệp Hạo sắc bén nói.

- Được.

Chó con cười to nói.

- Đây là thời điểm nói cho những tên kia biết, ta trở về.

Nhưng khi chó con đang chuẩn bị sử dụng Kim Cương quyển, bỗng một khe hở không gian cực lớn xuất hiện, tiếp lấy một tòa thành trì cổ xưa khó có thể tưởng tượng được xuất hiện ở trước mặt mỗi tu sĩ. Tòa thành trì cuồn cuộn, liếc mắt cũng không thể nhìn thấy điểm cuối.

Bạn cần đăng nhập để bình luận