Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3011: Phủ Chủ Tử Phủ.

- Khôi phục tướng mạo?

Chính Đức khẽ động.

- Diệp huynh, không phải ngươi muốn giải quyết vấn đề cá nhân đấy chứ?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

Nếu trước đó Chính Đức sẽ khuyên Diệp Hạo đừng động vào Thương Lãng.

Nhưng sau khi chứng kiến phẩm tính của Thương Lãng, Chính Đức cũng không còn ôm bao nhiêu hi vọng với tên này nữa rồi.

Vả lại xếp hạng của Diệp Hạo quá cao, hắn cũng không muốn bởi vì Thương Lãng mà trở mặt với Diệp Hạo.

- Diệp huynh, chỗ của ta có một yêu cầu quá đáng.

Chính Đức chắp tay nói.

- Nếu ngươi nói là yêu cầu quá đáng, vậy cũng không cần nói đâu.

Diệp Hạo phất phất tay nói.

Trên mặt Chính Đức lập tức lộ ra vẻ cười khổ.

- Ngươi có gì thì cứ nói thẳng là được, ra vẻ nho lã làm cái gì chứ?

Sáo Ngọc nhìn thái độ quẫn bách của Chính Đức vừa cười vừa nói.

- Diệp huynh, Chính Đức muốn mời ngươi tới Tử Phủ.

- Không hứng thú.

Diệp Hạo từ chối nói.

- Diệp huynh, ta muốn mời ngươi tới Tử Phủ để giải đạo lý cho đám thiên kiêu kia.

Chính Đức trầm giọng nói.

- Không có thời gian.

Diệp Hạo không thèm suy nghĩ trực tiếp từ chối.

- Diệp huynh, không biết ngươi có hứng thú tới cấm địa Tử Phủ ta không?

- Không hứng thú.

- Bên trong thánh địa Tử Phủ ta có thần thông Kim Thế cảnh đỉnh phong đấy.

Chính Đức chậm rãi nói.

Nghe vậy ánh mắt Diệp Hạo lộ ra thần sắc hứng thú.

- Tử Phủ các ngươi nguyện ý truyền thụ thần thông áp đáy hòm của mình cho ta sao?

- Thần thông trong Tử Phủ ta là bản không trọn vẹn.

Chính Đức nhìn Diệp Hạo nói.

- Không trọn vẹn?

Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

- Làm sao có thể?

Dù sao Tử Phủ cũng là văn minh ngũ cấp đấy!

- Thần thông của Tử Phủ ta là Tử Khí Ba Ngàn Dặm, trong vòng ba ngàn dặm có thể trấn áp yêu ma, có thể giết quỷ thần.

Chính Đức nhìn Diệp Hạo nói.

- Ba vạn năm trước lục sư thúc ta đã đi vào trong cấm địa tông môn, ở trong cấm địa đó hắn thấy được vết tích mà thuỷ tổ để lại, hắn hao hết tâm trí cũng chỉ mở được một phần, mà mỗi một phần đó thôi cũng khiến uy lực của môn thần thông Tử Khí Ba Ngàn Dặm tăng lên một phần tư.

- Nếu nói như vậy vì sao ngươi không đi vào?

- Năm đó sức chiến đấu của lục sư thúc không hề dưới ta.

Sắc mặt Diệp Hạo chợt biến đổi.

Như vậy há chẳng phải lục sư thúc trong miệng Chính Đức tương lai cũng là một nhân vật không hề tầm thường?

- Thôi được rồi.

Trầm tư một chút Diệp Hạo lắc đầu.

- Diệp huynh, vì sao vậy?

Chính Đức không hiểu nói.

- Đến lúc đó lại bởi vì môn thần thông này mà Tử Phủ các ngươi lại giết ta thì sao?

Diệp Hạo nhìn Chính Đức nói.

Tử Khí Ba Ngàn Dặm dù gì cũng là thần thông áp đáy hòm của Tử Phủ.

Đáng lý ra loại thần thông này tuyệt đối sẽ không thể tiết lộ ra ngoài.

- Diệp huynh lo lắng rồi.

Chính Đức cười khổ nói.

- Ngươi giúp chúng ta có được bản Tử Khí Ba Ngàn Dặm hoàn hảo, Tử Phủ chúng ta cảm kích còn chưa kịp, làm sao có thể đối phó với ngươi được?

- Nói thật ta không tin ngươi, ta cũng không tin Tử Phủ ngươi.

Diệp Hạo thẳng thắn nói.

Chuyện này liên quan đến truyền thừa của Tử Phủ.

Tử Phủ làm sao không thận trọng được chứ.

Sau khi Diệp Hạo rời khỏi, Sáo Ngọc nhìn Chính Đức nói.

- Ngươi định làm thế nào?

- Chuyện này ta cảm thấy vẫn nên bẩm báo cho Phủ chủ.

Chính Đức trầm ngâm một hồi mở miệng nói.

Chính Đức lập tức dùng lệnh bài liên lạc với thiên kiêu của Tử Phủ, để thông qua thiếu niên thiên kiêu đó liên lạc với Phủ chủ Tử Phủ.

- Ngươi nói Thần vực Diệp Hạo cường thế đánh bại Càn Hào xếp hạng thứ tư?

Sau khi Phủ chủ Tử Phủ biết được tin này cũng phải trợn mắt hốc mồm.

Hắn cho rằng trong Lục Đạo vực này thiên kiêu Nhân tộc mạnh nhất là Chính Đức.

- Đúng vậy, Phủ chủ, bởi vậy ta cảm thấy Diệp Hạo có lẽ sẽ lấy được bản Tử Khí Ba Ngàn Dặm đầy đủ.

- Khả năng rất lớn.

Phủ chủ Tử Phủ cũng đồng ý.

- Như vậy đi, ngươi mời Diệp Hạo đến Tử Phủ thử.

- Diệp Hạo từ chối rồi.

- Từ chối?

- Hắn lo Tử Phủ sẽ gây bất lợi đối với hắn.

- Diệp Hạo lo lắng cũng là chuyện bình thường, vậy để ta tự mình tới mời hắn.

Khi Diệp Hạo đang ở trong phòng yên lặng tu hành, bỗng nhiên hắn cảm ứng được thứ gì đó.

Khi mở ra hai mắt, một hư ảnh xuất hiện ở bên trong gian phòng của hắn.

- Nếu như ta đoán không sai, ngươi chính là Phủ chủ của Tử Phủ?

Nghe vậy ánh mắt Phủ chủ Tử Phụ lộ ra tia kinh ngạc.

- Sao ngươi đoán được?

- Tử Khí Ba Ngàn Dặm quá mức trân quý đối với các ngươi, ta tin Chính Đức nhất định sẽ liên lạc với Phủ chủ.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Nếu ngươi đã đoán ra được thân phận của ta, vậy ta cũng không cần vò vong với ngươi làm gì.

Phủ chủ Tử Phủ nghiêm mặt nói.

- Diệp Hạo, Tử Phủ cần sự trợ giúp của ngươi.

Dừng một chút Phủ chủ Tử Phủ nói tiếp.

- Ngươi là thiên kiêu đứng đầu của Nhân tộc ta, vô luận tư chất hay tiềm năng, Chính Đức đều không hề bằng ngươi, ngươi cảm thấy ta sẽ huỷ diệt tương lai của Nhân tộc sao?

Con mắt Diệp Hạo loé lên một cái.

- Nhân tộc trong Lục Đạo vực vẫn luôn bị đè ép, trong lòng ta cũng sốt ruột chút, vì vậy ta mới lệnh cho Chính Đức triệu tập những thiên kiên Nhân tộc tên Thiên Bảng tiến về Tử Phủ, Tử Phủ sẽ dốc hết toàn lực để bồi dưỡng bọn họ.

Phủ chủ Tử Phủ nói đến đây, hắn dùng ánh mắt tràn đầy mong đợi mà nhìn Diệp Hạo.

- Diệp công tử có thể đạt đến ba vị trí đầu trong Thiên Bảng, chắc hẳn lý giải về đại đạo sẽ còn trên cả chúng ta, bởi vậy ta muốn mời Diệp công tử đảm nhiệm vai trò lão sư cho những thiên kiêu này.

Thấy Diệp Hạo không nói lời nào, Phủ chủ Tử Phủ nghiêm mặt nói.

- Mong Diệp công tử tin tưởng tấm lòng chân thành này của ta.

Phủ chủ Tử Phủ cũng đã nói đến mức này, Diệp Hạo nếu không đáp ứng cũng thật không nên.

- Cũng được, ta đáp ứng ngươi.

- Tạ Diệp công tử.

Phủ chủ Tử Phủ kích động nói.

Phải biết hiện tại Diệp Hạo đã trở thành một lá cờ của Nhân tộc,

Mà lá cờ này sẽ dẫn dắt Nhân tộc tới cục diện phát triển tốt hơn.

- Nhưng ta phải nói trước, ta không hề ngấp nghé tử phủ Tử Khí Ba Ngàn Dặm của tác ngươi, đây là do Tử Phủ các ngươi cố gắng nhét cho ta.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Ta tin Tử Khí Ba Ngàn Dặm ở trong tay Diệp công tử mới có thể phát huy ra thực lực chân chính của nó.

Phủ chủ Tử Phủ vừa cười vừa nói.

- Đây chính là cho Tử Phủ chúng ta có cơ hội được vang danh.

Sau đó Phủ chủ Tử Phủ trò chuyện với Diệp Hạo một hồi rồi mới rời khỏi căn phòng của Diệp Hạo.

Mà lúc này Diệp Hạo lại rơi vào trầm tư.

Nếu nói Diệp Hạo không hề có một chút suy nghĩ gì với công pháp Tử Phủ chắc chắn là không thể nào.

Bây giờ có cơ hội này, sức chiến đấu của hắn còn có thể tăng lên!

Vừa rạng sáng ngày thứ hai Diệp Hạo lặng yên không một tiếng động rời khỏi tiểu viện, khi đi đến một góc nào đó hắn lại thay đổi tướng mạo.

Tướng mạo này không phải là tướng mạo ban đầu của hắn.

Bởi vì tiếp theo Diệp Hạo vẫn còn muốn tiếp tục mua sắm Nguyên thạch.

Cả một hành trình Diệp Hạo đã hao tốn hơn chục ngàn vạn Hoàng thạch để mua mấy trăm miếng Nguyên thạch rồi hắn mới hài lòng khôi phục lại tướng mạo ban đầu.

Diệp Hạo tin mấy trăm miếng Nguyên thạch này nếu có thể bán ra cũng lời được gấp hai gấp ba.

Bất quá bây giờ hắn lại không định làm như vậy.

Bằng không rất dễ khiến mọi người hoài nghi hắn.

Khi Diệp Hạo khôi phục lại tướng mạo chưa được bao lâu, một thanh âm giễu cợt bỗng vang lên trong tai hắn.

- Đây không phải là Diệp công tử lọt qua Long Môn sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận