Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3345: Chiến Vinh Quang

Sắc mặt Vinh Quang lập tức trầm xuống.

Hôm nay là ngày đại hỉ của hắn, hắn không ngờ có người dám tới quấy rối.

- Các hạ biết mình đang nói gì không?

Vinh Quang nhìn về phía bóng người đang từ xa đi tới.

Thân ảnh này, người mặc bạch y, ngự không mà đến.

Toàn bộ vì sao, toàn bộ đại đạo, đều giẫm ở dưới chân hắn.

Ngay khi Lam Tức nhìn thấy thân ảnh này, trên mặt tràn ngập sợ hãi lẫn vui mừng.

- Diệp Hạo.

Nghe thấy Lam Tức gọi tên Diệp Hạo, Vinh Quang âm trầm nói.

- Ngươi chính là người đã khuấy động phong vân ở hạ vực, Diệp Hạo?

Diệp Hạo nhìn Vinh Quang một cái, ngay sau đó ánh mắt rơi vào thân ảnh đang ẩn ở chín tầng mây nói.

- Tiền bối muốn ta quyết chiến với Đế Cơ, ngươi chỉ cần nói một tiếng là được, cần gì phải thông qua phương thức này?

Nghe đến đây toàn trường đều xôn xao, tất cả mọi người dều trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Diệp Hạo, bọn họ rất muốn biết vì sao Diệp Hạo lại dám nói câu này.

Đế Cơ là ai?

Đệ nhất chí tôn thiên hà Hồn Thiên.

Những năm này đương nhiên có chí tôn khiêu chiến với Đế Cơ, thế nhưng bất kỳ một chít tôn ào cũng bị đánh đến mức răng rơi đầy đất.

Bây giờ Diệp Hạo lại nói Cơ Phượng Hoàng ép hắn khiêu chiến Đế Cơ?

Hắn đang nói đùa sao?

- Diệp Hạo, nếu hôm nay ngươi thắng, ngươi có thể mang Lam Tức đi.

Thanh âm của Cơ Phượng Hoàng vang dội khắp toàn trường.

- Nếu ta thua thì sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Nếu ngươi thau, ngươi sẽ chết.

Lời nói của Cơ Phượng Hoàng khiến con mắt Diệp Hạo co rụt lại.

- Chờ đã.

Lúc này Vinh Quang cao giọng nói.

- Vinh Quang, chuyện này không liên quan gì tới ngươi.

Cơ Phượng Hoàng nhìn Vinh Quang một cái nói.

- Ta muốn biết, quan hệ giữa Diệp Hạo và Lam Tức là gì?

Vinh Quang nắm chặt tay thành nắm đấm hỏi.

- Lam Tức là vị hôn thê của Diệp Hạo.

Vinh Quang ngơ ngác một chút.

Hắn không ngờ rằng mình lại trở thành kẻ thứ ba.

- Lam Tức, ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy ta mới chính là nam nhân thích hợp với ngươi.

Vinh Quang nói xong câu này rồi nhanh chân đi tới chỗ Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, có gan thì chiến với ta một trận.

- Ta không có hứng đấu với ngươi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi không dám sao?

Vinh Quang nói xong liền đánh một quyền về phía Diệp Hạo.

Toàn bộ tu sĩ ở đây khiếp sợ không thôi, cho dù là lão yêu quái Kim Thế cảnh cũng bị một quyền này của Vinh Quang doạ sợ.

- Một quyền này cho dù là Kim Thế cảnh sơ kỳ cũng ngăn không được.

- Đúng vậy, phải biết Vinh Quang là Tương Lai cảnh cao giai.

- Đệ nhị chí tôn, danh bất hư truyền.

Nhưng khiến ai cũng không ngờ rằng Diệp Hạo không hề có hành động gì.

Đợi đến khi một quyền sắp đánh vào người, hắn mới lắc ống tay áo một cái.

Biến mất ngay lập tức.

Trên mặt Vinh Quang tràn ngập thần sắc ngạc nhiên không thể tin được.

- Làm sao có thể?

Giờ khắc này đâu chỉ mỗi một mình Vinh Quang không tưởng tượng nổi, toàn bộ những người ở đây đều có chung cảm nhận này.

Phải biết Vinh Quang là đệ nhị chí tôn.

Diệp Hạo làm sao chỉ dùng đơn giản một quyền như vậy lại chặn được công kích của đối phương chứ?

- Ta không tin.

Vinh Quang gầm thét lên.

Ánh mắt Lam Tức nhìn Diệp Hạo tràn đầy vẻ sùng bái.

Đây chính là nam nhân của nàng.

Kinh diễm hết sức!

- Ta muốn giết ngươi.

Vinh Quang nhìn thấy ánh mắt của Lam tức, hắn giận, hắn ghen ghét.

Hắn hét to môt tiếng rồi vọt tới Diệp Hạo.

Đỉnh đầu hán xuất hiện ba võ hồn, cả ba võ hồn này đều có màu tím nhạt.

Ba võ hồn tản ra lực lượng dồn vào trên người hắn.

- Võ hồn Nửa Bước Chúa Tể.

- Không ngờ Vinh Quang lại có ba võ hồn Nửa Bước Chúa Tể.

- Khó tránh hắn có thể trở thành đệ nhị chí tôn.

- Cũng không biết Diệp Hạo sẽ ứng phó thế nào?

Mọi người ở đây đều dùng ánh mắt tràn ngập để nhìn Diệp Hạo nhưng chỉ thấy hắn đánh ra một quyền về phía Vinh Quang.

Một quyền vô cùng đơn giản.

Nhưng một quyền này lại khiến thiên địa trần luân, khiến nhật nguyệt phải chập chờn, khiến tinh không ảm đạm, khiến trận tự phải sụp đổ.

Vinh Quang chỉ cảm thấy mình phải đối mặt với một cự thú Hồng Hoang.

Hắn liên tục lui lại phía sau một bước, hai bước, ba bước . . . vài chục bức sau mới ngừng lại được.

Sắc mặt hắn tràn ngập khó coi mà nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi . . . Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy?

Diệp Hạo liếc Vinh Quang một cái nói.

- Ngươi cảm thấy ta chỉ mạnh như vậy thôi sao?

Nhục nhã!

Vinh Quang hoàn toàn có thể nhận ra Diệp Hạo đang nhục nhã hắn.

- Vừa rồi nhìn như nhàn nhã, kỳ thực ngươi đã vận dụng lực lượng đỉnh phong đúng không?

Vinh Quang ngưng trọng nhìn Diệp Hạo nói.

- Nước đổ đầu vịt.

Diệp Hạo không thèm để ý đến hắn nữa.

- Đế Cơ, ngươi còn không xuất hiện?

- Diệp Hạo, nếu ngươi chỉ có một chút thực lực vừa rồi, vậy ngươi ngay cả tư cách khiêu chiến với ta cũng không óc.

Một thanh âm trong trẻo lạnh lùng phá vỡ trời cao.

Thanh âm này rất cao ngạo.

Nhưng lại long trời lở đất.

Đế Cơ nói cái gì?

Nàng nói Diệp Hạo nếu chỉ có chút thực lực vừa rồi, ngay cả tư cách khiêu chiến nàng cũng không có?

Đế Cơ thật sự không phải đang nói đùa đấy chứ?

Phải biết một chiêu vừa rồi của Diệp Hạo có thể thoải mái đánh bại đệ nhị chí tôn Vinh Quang đấy.

- Có đúng không?

Diệp Hạo nói đến đây, ánh mắt kim sắc phá mở thiên địa xuyên đến bên trong một mật cảnh là một mỹ nhân tuyệt sắc đang đánh đàn.

Khi nàng nhìn thấy Diệp Hạo tìm được tung tích của mình, lúc này trên mặt nàng không có bất kỳ vẻ ngoài ý muốn gì.

- Diệp Hạo, tìm được thân ảnh ta cũng không có gì tài giỏi cả, ngươi có thể tới đây mới được coi là có bản lĩnh.

Đế Cơ nhìn Diệp Hạo một cái rồi tiếp tục đánh đàn.

Cuồng vọng!

Không sai!

Giờ này khắc này Đế Cơ rất ngông cuồng.

Dưới cái nhìn của nàng, Diệp Hạo nếu không có năng lực đến trước mặt nàng, như vậy không hề có tư cách khiêu chiến nàng.

Diệp Hạo bị chọc giận.

Những năm này, trong đồng giai, Diệp Hạo không sợ bất kỳ ai.

Nhưng bây giờ không ngờ lại có người dám phớt lờ hắn.

Hắn nhanh chân chạy tới chỗ mật cảnh kia, ngay khi đi tới hắn liền cảm nhận được một tầng ngăn cản.

Tầng ngăn cản này rất kiên cố.

Chí ít thần niệm của Diệp Hạo không thể xé rách được nó.

- Tầng ngăn cản này là trận pháp sao?

- Ta không cảm nhận được bất kỳ dấu vết trận pháp nào.

- Tầng ngăn cản này có lẽ là do Đế Cơ làm.

- Ta đã từng nghĩ đệ nhị chí tôn sẽ không quá cách biệt với đệ nhất chí tôn, bây giờ ta mới phát hiện ra mình nghĩ sai rồi, Đế Cơ tuyệt đối có thể dùng từ sâu không lường được để hình dung.

Oanh!

Diệp Hạo xuất thủ.

Đỉnh đầu của hắn xuất hiện mười võ hồn tím nhạt.

Mười võ hồn này gia tăng rất nhiều năng lực cho Diệp Hạo.

Toàn trường thấy một màn này đều bị giật mình.

- Mười võ hồn.

- Toàn bộ đều là võ hồn Nửa Bước Chúa Tể.

- Diệp Hạo muốn nghịch thiên sao?

Vinh Quang ngây ra như phỗng.

Trước đó hắn còn cảm thấy mình có ba võ hồn Nửa Bước Chúa Tể đã có thể đi ngang thiên hạ, đương nhiên hắn không hề tính Đế Cơ ửo trong.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại lấy ra mười võ hồn.

Chuyện này chẳng khác gì đánh thẳng vào mặt hắn.

Nhưng khiến ai cũng không ngờ rằng Diệp Hạo vẫn không thể nào đánh xuyên qua được tầng ngăn cản này.

- Làm . . . Làm sao có thể?

- Lực lượng của mười võ hồn Nửa Bước Chúa Tể, cho dù là Kim Thế cảnh trung kỳ cũng có thể đánh đến nát bét đất.

- Tấm màn chắn này rốt cuộc làm từ cái gì vậy?

Lần này tất cả mọi người không bình tĩnh, thậm chí còn có một vài lão gia hoả cảm thấy tầng ngăn cản này không phải do Đế Cơ làm ra.

- Thì ra đây là cực hạn sức chiến đấu.

Khi mọi người nhìn xem Diệp Hạo sẽ ứng phó thế nào, hắn lại bỗng nhiên nở nụ cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận