Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2680: Ta Là Ai

Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến chuyện nếu Cẩu Tôn không thể tiền vào Cơ giới thế giới, như vậy bản tiến vào Cơ giới thế giới chẳng phải là hành động tự tìm đường chết sao?

- Cấp độ văn minh của Cơ giới thế giới không hề kém hơn Thần vực, nếu như vậy thế giới pháp tắc cũng sẽ cực kỳ hoàn thiện, cường giả cấm kỵ không thể nào tiến vào.

Cẩu Tôn nhìn Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi chắc không phải đang đùa ta đấy chứ?

Diệp Hạo có chút lộn xộn.

Cũng đã chuẩn bị xuất phát, kết quả ngươi nói cho ta biết…ngươi không thể đặt chân vào Cơ giới thế giới?

Không phải cố tình gài bẫy ta đấy chứ?

- Ta không thể đặt chân vào nhưng cũng không có nghĩa là ta không thể tạo ra ảnh hưởng được.

Khiến Diệp Hạo kinh ngạc là Cẩu Tôn lại nói lời như vậy.d

- Thiên Đạo của Cơ giới thế giới đặc biệt nhằm vào cường giả cấm kỵ ngoại lai, đến lúc đó ý niệm của ngươi cũng không có cách nào xâm nhập vào Cơ giới thế giới được.

Phượng Vũ cắn đôi môi đỏ thẫm nói.

Nếu là trước đó Phượng Vũ chắc chắn sẽ không nói điều đó cho Diệp Hạo biết. Nhưng bây giờ hai bên đã tiêu tan hiềm khích trước đó, Phượng Vũ cũng không cần giấu giếm làm gì.

- Nhưng ngươi có biết trên đời này có một loại thần thông gọi là Giấu Giếm không?

Cẩu Tôn nói đến đây trong tay liền xuất hiện bao vây hơi phiếm hoàng sách cổ.

- Giấu Giếm?

Diệp Hạo nói xong liền nhận lấy quyển sách cổ từ trong tay Cẩu Tôn. Thời gian trôi qua, trên mặt Diệp Hạo dần dần lộ ra vẻ kinh hãi tột độ.

Bởi vì nội dung trong bản công pháp này khiến hắn có cảm giác như đang đọc thiên thư.

Đúng vậy.

Thiên thư.

Nói cách khác Diệp Hạo xem không hiểu.

- Xem không hiểu đúng không?

Cẩu Tôn vừa cười vừa nói.

- Xem không hiểu.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Giấu giếm chi thuật là do một cường giả cấm kỵ đi theo chủ nhân tự nghĩ ra.

Cẩu Tôn vừa cười vừa nói.

- Hơn nữa Mạn Thiên Quá Hải chi thuật dính đến Vu tộc, bởi vậy ngươi xem không hiểu cũng là chuyện bình thường.

- Vu tộc?

Sắc mặt Diệp Hạo hết sức ngưng trọng nói.

- Vu tộc ở Thần vực đã biến mất từ lâu.

- Chỉ là đang ẩn núp thôi.

Cẩu Tôn thản nhiên nói.

- Lịch sử của Vu tộc cực kỳ lâu đời, thậm chí có thể nói chính là khởi nguyên của Nhân tộc.

- Vị đi theo Thời Gian chi chủ đến từ Vu tộc sao?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Đúng vậy, Vu tộc.

Cẩu Tôn nói đến đây liền dời chủ đề.

- Trên đường đi ta sẽ dạy ngươi tu hành bản công pháp này.

- Được.

Diệp Hạo vui mừng nói.

Đây chính là một đại đạo hoàn toàn mới. Hơn nữa vừa rồi Cẩu Tôn cũng đã tiết lộ một tin tức vô cùng quan trọng…Vu tộc vẫn còn đang ẩn núp!

Vu tộc đã từng thanh thế đuổi sát Nhân tộc. Dù những năm này nhân khẩu tàn lụi nhưng nội tình vẫn còn. Có thể thấy được một khi Vu tộc xuất thế sẽ tạo ra một trận sóng to gió lớn cỡ nào.

Mà muốn biết về một tộc nào đó có hể thông qua công pháp của bọn họ. Hiện tại Diệp Hạo đúng là đang làm loại chuyện này. Phòng ngừa chu đáo. Hắn không biết tương lai có thể sẽ đối chiến với Vu tộc hay không?

Nhưng sớm hiểm rõ một chút vẫn không tệ.

Cẩu Tôn nhìn thần sắc Diệp Hạo, đáy mắt lộ ra vẻ hài lòng. Dù sao Vu tộc cũng dính đến vị kia, Cẩu Tôn cũng không tiện nói nhiều.

Nếu hiện tại Diệp Hạo đã hiểu, như vậy hắn cũng không cần phải hao tâm tổn trí để chỉ điểm.

- Có thể cho ta xem một chút về Giấu Giếm chi thuật được không?

Phượng Vũ chần chờ một chút vẫn hỏi.

Cẩu Tôn nhìn thoáng qua Phượng Vũ nói.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Phượng Vũ đáng thương nhìn Diệp Hạo.

- Có được không?

- Bản công pháp này không phải của ta.

Diệp Hạo mở ra hai tay bất đắc dĩ nói.

- Vậy ngươi cho ta nhìn công pháp khác.

Phượng Vũ nhìn Diệp Hạo, đôi mắt long lanh. Diệp Hạo cũng vì đó mà rung động.

- Ta truyền cho ngươi mười môn.

Diệp Hạo lập tức truyền thụ cho Phượng Vũ mười môn công pháp.

Phượng Vũ yên lặng nhìn qua một hồi mới nói.

- Đẳng cấp mười môn công pháp ngươi cho ta đều không cao.

- Đại tiểu thư, một môn Thần Hoàng đỉnh phong, ba môn Thần Hoàng cao giai, sáu môn Thần Hoàng trung giai đấy.

Diệp Hạo nói ngược lại với Phượng Vũ.

- Ngươi có biết những môn công pháp này, tùy tiện truyền đi một bộ cũng sẽ tạo ra bao nhiêu gió tanh mưa máu không?

Diệp Hạo cũng không phải bắn tên không đích.

Hoàng cấp công pháp đấy?

Toàn bộ thế gian này có bao nhiêu thế lực Hoàng cấy đây?

- Không có cấm kỵ cấp sao?

Phượng Vũ nghĩ nghĩ lại hỏi.

- Không có.

- Ta không tin.

Phượng Vũ phồng miệng hầm hừ nói.

Diệp Hạo thật sự không thể nói được gì mà chỉ nhìn Phượng Vũ. Lúc này bọn họ mới tiêu tàn hiềm khí trước kia, Phượng Vũ liền bắt đầu doạ dẫm hắn?

Người này, sao lại có tính cách như thế chứ?

- Công pháp đẳng cấp cao nhất chính là Hoàng cấp đỉnh phong.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Ngươi sai.

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng Cẩu Tôn lại nói câu này.

- Chẳng lẽ còn có cấp bậc cao hơn?

Diệp Hạo ngạc nhiên nhìn Cẩu Tôn nói.

- Bình thường mà nói công pháp cường giả cấm kỵ tu hành cũng chỉ là công pháp Hoàng cấp đỉnh phong, thế nhưng ngươi cũng biết trong hàng ngũ cường giả cấm kỵ cũng có mạnh có yếu, nguyên nhân chính tạo ra tình cảnh như vậy là do khác biệt về công pháp.

Cẩu Tôn nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Trong rất nhiều công pháp Hoàng cấp đỉnh phong có ba bộ công pháp được vinh dự đạt đến cấm kỵ cấp.

- Cấm kỵ cấp?

Con mắt Diệp Hạo co rụt lại.

- Ba bộ nào?

Ánh mắt Phượng Vũ phát sáng lên.

- Bộ thứ nhất chính là Luân Hồi quyết.

- Luân Hồi quyết?

Nghe đến đây Diệp Hạo không khỏi giật mình.

- Luân Hồi quyết xuất hiện ở thế gian này cũng không phải là bản trọng vẹn, đến bây giờ Luân Hồi quyết hoàn chỉnh vẫn chưa từng hiện thế.

Nhìn thấy thần sắc Diệp Hạo, Cẩu Tôn làm sao không biết Diệp Hạo đang suy nghĩ gì?

- Nếu vậy Luân Hồi quyết là từ đâu truyền tới đây?

Diệp Hạo trầm giọng hỏi.

- Đương nhiên là trong biển Luân Hồi rồi.

- Biển Luân Hồi?

- Tương truyền sinh linh sau khi ngã xuống đều sẽ đi đến biển Luân Hồi.

- Biển Luân Hồi ở nơi nào?

- Năm đó chủ nhân ta từng xâm nhập sâu bào biển Luân Hồi, nhưng sau khi trở lại chủ nhân ta lại rất kiêng kỵ với nó.

Sau khi nói đến đây giữa hai hàng lông mày Cẩu Tôn tràn đầy ngưng trọng.

- Mà lúc đó chủ nhân ta cũng đã gần như sắp vượt ra.

- Nếu như vậy ngươi có biết biển Luân Hồi ở nơi nào không?

- Biển Luân Hồi thường cách một thời gian sẽ xuất hiện, chỉ là mỗi lần xuất hiện đều sẽ kèm theo xảy ra đại kiếp.

Cẩu Tôn ung dung nói.

- Ta đã từng hỏi chủ nhân ta về vấn đề này, chủ nhân nói luân hồi ở trong hư vô.

- Hư vô?

Diệp Hạo giật mình.

- Đây là nơi nào?

- Ta không biết.

Cẩu Tôn lắc đầu.

- Chủ nhân ta không nói quá nhiều, ta biết chủ nhân sở dĩ không nói cho ta, là sợ ta chọc phải thứ không nên chọc.

- Luân hồi sẽ không phải là luân hồi của toàn bộ thế gian đấy chứ?

- Nếu luân hồi là luân hồi của toàn bộ thế gian, phía sau khẳng định có một bàn tay điều khiển, nó có thể làm ảnh hưởng đến toàn bộ thế giới.

Nghe vậy sắc mặt Phượng Vũ lập tức thay đổi.

Nàng biết thế giới trong miệng Diệp Hạo không chỉ mỗi là Thần Vực, mà là toàn bộ đại thế giới giống Thần Vực, cũng bao gồm cả Cơ giới thế giới.

- Ta đột nhiên nghĩ đến một vấn đề?

Diệp Hạo nhìn Cẩu Tôn nói.

- Vấn đề gì?

- Ta là ai? Đến từ chỗ nào?

Diệp Hạo nói khiến Cẩu Tôn giật mình.

Thật lâu sau Cẩu Tôn mới chậm rãi mở miệng nói.

- Thật ra ta vẫn đang nghĩ chúng ta có phải do thứ gì đó sáng tạo ra?
Bạn cần đăng nhập để bình luận