Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2926: Xoát Điểm Công Đức.

Kim Hạt nhất tộc!

Tộc đàn này bởi vì có nơi tranh chấp với Nhân tộc, bởi vậy những năm này chiến tranh giữa Kim Hạt nhất tộc và Nhân tộc vẫn chưa đi đến hồi kết.

Đây cũng là lý do vì sao cao tầng liên minh cấm Kim Hạt nhất tộc chèn ép Nhân tộc, thế nhưng Kim Hạt nhất tộc vẫn bí mật làm một vài động tác.

- Không ngờ sức chiến đấu của Viêm Hoàng tông lại mạnh như vậy?

Thái tử Kim Hạt nhất tộc lạnh lẽo nói.

- Trừ phi có ưu thế về binh lực gấp ba đến năm lần, bằng không muốn vây chặt Viêm Hoàng tông căn bản là không thể.

Một thanh niên mặc hắc y lãnh đạm nói.

- Ba đến năm lần? Rất khó.

Thái tử Kim Hạt nhất tộc, Kim Dương lắc đầu.

Thứ nhất, Viêm Hoàng tông không thể nào khiến mình lâm vào hiểm cảnh; thứ hai, quân đoàn còn lai cũng sẽ khôgn ngồi nhìn tình huống như vậy xảy ra.

- Thật ra muốn đối phó Viêm Hoàng tông, chưa hẳn phải động vào những tu sĩ kia.

Thanh niên hắc y suy nghĩ một chút nói.

- Là ý gì?

Kim Dương không hiểu hỏi.

- Liên minh không phải muốn mở di tích ra sao? Lúc đó chúng ta bí mật ra tay với Diệp Hạo…hắc hắc.

Thanh niên hắc y nói đến đây liền ngừng lại.

- Chuyện này ta lại quên mất,

Ánh mắt Kim Dương phát sáng lên.

- Sau khi đến di tích, chúng ta có thể bí mật xuống tay với hắn.

Nhìn Kim Dương, đáy mắt thanh niên hắc y lộ ra một tia trào phúng.

Chỉ mỗi ngươi mà muốn đối phó với bản tôn?

...

Tin tức mở di tích cổ nhanh chóng truyền khắp toàn bộ liên minh.

- Chỉ cần có hơn mười ngàn điểm công đức là có tư cách tiền về di tích.

- Mười ngàn điểm công đức cũng không phải dễ dàng mà kiếm được.

- Đúng vậy, chém giết binh lính Địa Phủ thấp hơn một cảnh giớ có thể có một điểm công đức, chém giết binh lính Địa Phủ cùng cấp bậc có được mười điểm công đức, chém giết binh lính Địa Phủ cao hơn một cấp bậc có thể được trăm điểm công đức, chém giết binh lính Địa Phủ cao hơn hai cấp bậc có thể có một ngàn điểm công đức, về phần chém giết binh lính Địa Phủ cao hơn ba cấp bốn cấp gần như không có khả năng.

- Ai nói với ngươi rằng chém giết binh lính Địa Phủ cao hơn ba cấp bốn cấp không có khả năng, hãy chờ xem, trong liên minh người như vậy không có mười cũng sẽ có tám.

- Không thể nào?

- Ngươi không biết không có nghĩa là không có.

- Ta nghe nói tiêu chuẩn thấp nhất để đi lần này là Thần Hoàng cao giai.

- Nghe nói cấp bậc nghịch thiên có thể phách lối toàn bộ Thần Hoàng cảnh?

- Hãy chờ xem, cấp bậc nghịch thiên đó rất nhanh sẽ ra tay.

Tin tức này truyền ra ngoài, toàn bộ liên minh đều chấn động.

Từng cao thủ một đều đi ra chiến trường kiếm điểm công đức.

Chỉ mỗi ngày đầu tiên đã có hơn mười cao thủ có điểm công đức đạt đến một vạn điểm.

- Như vậy cũng quá dũng mãnh rồi.

- Trong liên minh chúng ta không ngờ lại ẩn giấu nhiều cao thủ như vậy?

- Ngươi phải biết có bao nhiêu văn minh đến Yêu Đô.

- Tông chủ Viêm Hoàng tông và Hi Vọng Bổ Thiên giáo vì sao còn chưa xuất thủ?

- Ai biết được?

Khi rất nhiều tu sĩ thảo luận về Diệp Hạo và Hy Vọng, Hi Vọng lại đang đi tới phòng khách của Diệp Hạo.

- Lúc nào chúng ta xuất thủ?

- Nhịn không được nữa sao?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Nói thật lần này ta đến liên minh, phần lớn là vì những di tích này.

- Chẳng lẽ bên trong những di tích này có cơ duyên đặc biệt gì sao?

Ánh mắt Diệp Hạo lập tức phát sáng lên.

- Những di tích này không có một cái nào là đơn giản cả, trong đó có không ít truyền thừa của cường giả Siêu Thoát cấp.

Hi Vọng gật đầu nói.

- Đối với chúng ta mà nói vô luận là Quá Khứ cảnh, hay Tương Lai cảnh, đều là cơ duyên khó có thể có được, không phải sao?

- Điều này cũng đúng.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Nhưng di tích này có phải chia phần không, chúng ta có cần lấy nhiều điểm công đức không?

- Đúng vậy, chúng ta muốn đi vào di tích tốt hơn thì phải lấy được càng nhiều điểm công đức hơn.

Hi Vọng nhìn thẳng vào mắt Diệp Hạo nói.

- Trong liên minh ta có thể tín nhiệm chỉ duy nhất mình ngươi.

- Trên người của ngươi không phải có rất nhiều pháp bảo sao? Chẳng lẽ ngươi còn có thể bỏ mạng được chắc?

Diệp Hạo bật cười lớn nói.

Không nói những ai khác, chỉ nói riêng mình Diệp Hạo.

Pháp bảo trên người hắn là một con số cực kỳ khủng bố.

Chỉ cần Diệp Hạo muốn, dùng pháp bảo mở đường, cũng có thể thoải mái mà lấy được một vạn điểm công đức.

- Không phải thừa còn hơn thiếu sao?

Hi Vọng khẽ mỉm cười nói.

- Nói cũng đúng.

Diệp Hạo không khỏi coi trọng hi vọng một.

Thực lực của Hy Vọng tuyệt đối không kém.

Nhưng dù có như vậy nàng vẫn cực kỳ cẩn thận.

Chuyện này cũng không phải người bình thường có thể làm được.

- Chúng ta bây giờ có nên đi kiếm điểm công đức hay không?

Hi Vọng dùng ánh mắt tràn đầy mong đợi hỏi.

- Được.

Hiện giờ Diệp Hạo cũng không bận chuyện gì, dứt khoát không bằng đi kiếm điểm công đức.

Lúc Diệp Hạo và Hi Vọng xuất hiện ở chiến tuyến thứ ba, lập tức đưa tới rất nhiều sự chú ý của các cao thủ.

- Hai đại thiên kiêu của Nhân tộc xuất hiện.

- Hai vị này muốn kiếm điểm công đức sao?

- Cũng không biết hai vị này cần bao nhiêu thời gian?

- Ta nghĩ cũng không tốn quá nhiều thời gian đâu.

Diệp Hạo và Hi Vọng liếc nhìn nhau một cái rồi đồng loạt vọt tới phía một quân đào cường đại phía xa xa.

Quân đoàn này nhìn thấy hai người Diệp Hạo tuỳ tiện lao đến, nguyên một đám đều tức giận.

Hành động đó rõ ràng không thèm để bọn họ ở trong mắt.

Giết!

Khi hai người Diệp Hạo vọt gần tới, mấy trăng chiếc chiến đấu khí giới đan xen lẫn nhau thành một mạng lưới phòng hộ chằng chịt phong toả bốn phía Diệp Hạo và Hi Vọng.

Hai mắt Diệp Hạo loé lên ánh sáng chói mắt, lập tức khống chế mấy trăng chiếc chiến đấu khí giới kia, tiếp đó hắn hoá thành một tia sáng loé lên liền xuất hiện ở trung tâm quân đoàn của bọn chúng.

Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền!

Theo tiếng hít thở của Diệp Hạo, quyền ý trùng trùng điệp điệp kinh khủng lấy tư thế nghiền ép đánh vỡ toàn bộ những tu sĩ xung quanh.

Cùng lúc đó Diệp Hạo nhìn thấy từ phía chân trời xuất hiện từng khối thiên thạch, nhưng khối thiên thạch này lấy tư thái san bằng thiên hạ mà rơi xuống.

A!

A!

A!

Hàng vạn tu sĩ đều bị đật chết toàn bộ.

- Đây cũng là thần thông của Bổ Thiên giáo các ngươi sao?

Diệp Hạo cười lớn hỏi.

- Không bá đạo bằng quyền thuật của ngươi.

Hi Vọng khẽ mỉm cười nói.

Diệp Hạo lơ đễnh.

Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền lợi hại không?

Trong cấp độ Cấm Kỵ cấp có thể xưng hùng,

Nhưng bàn về uy lực vẫn không bằng thần thông của Hi Vọng.

Nhưng chuyện này quan trọng không?

Đối với Diệp Hạo mà nói thuận tay là đủ rồi.

Giết!

Mỗi một quyền Diệp Hạo đánh ra đều sẽ lấy đi sự sống của ngàn tướng sĩ.

Chỉ tỏng ngắn ngủi vài phúc, quân đoàn mười vạn lính đã bị Diệp Hạo và Hi Vọng đánh cho tan nát, hai người không hề dừng lại nghỉ ngơi mà lập tức nhào tới quân đoàn khác.

Rất nhanh hai người đã thu hút sự chú ý của cao thủ Địa Phủ.

- Cao thủ của liên minh đến chỗ chúng ta để lấy điểm công đức.

- Giết bọn hắn.

- Tướng sĩ Địa Phủ của chúng ta không phải ai cũng có thể tuỳ ý tàn sát.

Bên người Diệp Hạo và Hi Vọng rất nhanh đã xuất hiện vài cao thủ trẻ tuổi tản ra khí tức bàng bạc.

- Hai Thần Hoàng tầng bảy, một Thần Hoàng tầng tám.

Diệp Hạo nhìn ba cao thủ bên người, lãnh đạm nói.

- Các ngươi không phải là đối thủ của ta.

- Cuồng vọng.

- Ngươi nghĩ rằng chúng ta là Thần Hoàng bình thường sao?

- Nói nhảm với hắn làm cái gì? Cắt đầu của hắn.

Ba Thần Hoàng kia nổi giận đồng loạt nhào tới Diệp Hạo.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, trên đỉnh đầu hắn liền xuất hiện muộc chiến đao đen như mực.

Ngay trong nháy mắt hắn nắm lấy chiến đao, sắc mặt ba Thần Hoàng kia cũng thay đổi.

Bọn họ cảm nhận được một trận sát cơ kinh người, trận sát cơ đó khiến toàn thân bọn hắn không ngừng run rẩy.

- Diệt Hồn đao, một đao, diệt hồn.

Âm thanh Diệp Hạo vừa rơi xuống, hắn cũng đồng thời chém tới bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận