Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2965: Bổ Thiên Thạch Dị Biến.

Một lúc sau những ánh sáng nhu hoà kia cũng tiêu tán, cũng đúng lúc này trên đỉnh đầu Tra Hàn Nhi lại xuất hiện thêm một dải áng sáng.

Bảy dải!

Có nghĩa là tư chất của Tra Hàn Nhi tăng lên tới Cấm Kỵ cảnh hậu kỳ!

- Tại sao chỉ tăng lên được một cảnh giới?

Diệp Hạo có chút không hiểu hỏi.

Siêu Thoát cảnh còn có thể tăng lên một cảnh giới, Cấm Kỵ cảnh chí ít cũng phải tăng lên hai ba cảnh giới mới đúng?

- Vô luận là ai, thiên tư cũng chỉ có thể tăng lên một cảnh giới.

Hi Vọng nhẹ nhàng nói.

- Kim Thế cảnh thì sao?

Diệp Hạo thuận miệng hỏi.

- Cái này ta không biết.

Hi Vọng ngơ ngác một chút, lắc đầu.

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng thiên tư của ngươi đạt đến Kim Thế cảnh sao?

Dương Kiến Bạch giễu cợt nói.

Diệp Hạo từ chối cho ý kiến.

- Không dám trả lời?

Dương Kiến Bạch nói xong liền nhấc chân đi về phía Bổ Thiên thạch.

- Hôm nay lão tử sẽ cho ngươi xem chênh lệch giữa chúng ta lớn cỡ nào?

Dương Kiến Bạch rất phách lối.

Nhưng rất nhanh Diệp Hạo đã hiểu vì sao Dương Kiến Bạch lại lớn lối như vậy.

Bởi vì hắn có quyền phách lối.

Ánh sáng trên đỉnh đầu của hắn đạt đến mười lăm dải.

Mười lăm dải.

Cũng tương đương với tư chất của Dương Kiến Bạch là Tương Lai cảnh hậu kỳ.

Giờ khắc này cho dù là Hi Vọng cũng chấn động.

- Thiên tư của ngươi là Tương Lai cảnh hậu kỳ?

Trên mặt Dương Kiến Bạch lộ ra vẻ kiêu ngạo.

- Bây giờ ngươi đã biết vì sao ta không quan tâm Ngự Phong kiếm thần rồi đấy.

- Vậy ngươi biết thiên tư của Ngự Phong kiếm thần có cảnh giới gì không?

Hi Vọng nhìn thấy Dương Kiến Bạch phách lối như vậy nhịn không được hỏi.

- Chẳng lẽ giống như ta?

Trong lòng Dương Kiến Bạch có cảm giác nặng nề.

Nếu thật sự như vậy hắn cũng tự vả vào mặt mình rồi.

- Thật ngại quá, ngươi đoán đúng rồi.

Hi Vọng khẽ mỉm cười nói.

- Ngự Phong kiếm thần cũng giống như ngươi, thiên tư cũng ở Tương Lai cảnh hậu kỳ.

- Ngươi nói là trước khi bổ sung hay sau khi bổ sung thiên tư?

- Nếu sau khi bổ sung, ngươi nghĩ ta sẽ còn nói ra sao?

Sắc mặt Dương Kiến Bạch chợt biến đổi.

- Ngự Phong kiếm thần có thiên tư giống như ta thì đã thê nào? Trong tình huống đồng cấp bậc ta không sợ bất kỳ kẻ nào.

Khi hắn nói câu này cũng nhìn qua Diệp Hạo.

Nhưng khiến hắn khó chịu là Diệp Hạo lại không thèm nhìn hắn lấy một cái.

- Diệp Hạo, bây giờ ngươi còn có gì muốn nói không?

- Ngươi có thể đừng khoe khoang một cách ngu xuẩn như vậy không?

Diệp Hạo nhịn không được nói.

- Ngươi nói cái gì?

Dương Kiến Bạch nổi giận nói.

- Đợi chút nữa, ta sẽ dạy cho ngươi cách làm người.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

- Có gan.

Dương Kiến Bạch nhìn Diệp Hạo nói.

- Đã thật lâu rồi không có người nào dám nói tha như vậy.

Diệp Hạo nhếch miệng.

Dương Kiến Bạch cho rằng hắn là ai?

Vô địch cùng cảnh giới?

Thật ngại quá, ở trước mặt hắn, không có mấy ai dám nói loại lời này?

Lúc này Bổ Thiên thạch rủ xuống đoàn sáng nhu hoà.

Những ánh sáng này tràn vào bên trong cơ thể hắn.

Chỉ sau mấy phút đồng hồ, trên đỉnh đầu Dương Kiến Bạch lại có nhiều hơn một dải ánh sáng.

Cũng đúng lúc này thiên tư của hắn tăng lên tới Tương Lai cảnh đỉnh phong.

Hắn nhanh chân đi tới chỗ Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, bây giờ ngươi còn dám nói câu nói kia nữa không?

Hi Vọng tiến lên ngăn cản hắn.

- Không nên quấy rầy qúa trình Diệp Hạo tăng lên thiên tư.

Dương Kiến Bạch thấy một màn như vậy trong mắt phun ra lửa giận.

- Diệp Hạo, ngươi thật sự muốn đứng ở phía sau lưng nữ nhân sao?

Diệp Hạo đang định xuất thủ, bỗng chưởng giáo Bổ Thiên giáo liền nói.

- Cấm địa khó được mở ra một lần, Diệp Hạo, không bằng trước tiên ngươi cứ tăng thiên tư lên đi.

Chưởng giáo Bổ Thiên giáo cũng đã nói như vậy, Diệp Hạo cũng không thể không nể mặt được.

Hắn nhanh chân đi tới phía dưới Bổ Thiên thạch.

Diệp Hạo cảm thấy một lực lượng thần bí quét qua toàn thân của hắn.

Sau một khắc khối Bổ Thiên thạch kia đột nhiên loé ra ánh sáng chói mắt, chấn động trùng trùng điệp điệp khiến một Quá Khứ cảnh đỉnh phong như Dịch Liên cũng không thể nào dám nhìn thẳng.

Bọn họ không ngừng lui lại, lui lại, lui sau phía sau.

Nhưng dù là như vậy cũng không thể nào ngăn lại được uy áp vừa dày vừa nặng kia.

- Xảy ra chuyện gì?

Hi Vọng hoảng sợ nói.

- Từ trước đến giờ Bổ Thiên thạch chưa từng xuất hiện cảnh tượng này.

Dịch Liên nghiêm túc nói.

Khi Bổ Thiên thạch đang sáng chói cực điểm, một thân ảnh sâu bên trong cấm địa bỗng nhiên mở ra hai mắt.

Khi hai mắt nàng mở ra, lập tức xuyên qua từng tầng không gian rơi vào phía trên Bổ Thiên thạch.

- Tại sao Bổ thiên thạch lại không phục trạng thái đỉnh phong?

Nói xong ánh mắt của nàng liền rơi vào một bóng người phía dưới Bổ Thiên thạch.

- Cái này...thiên tư của tiểu tử này kinh diễm đến mức Bổ Thiên thạch phải ở trạng thái đỉnh phong mới có thể tăng lên được sao?

Nghĩ tới đây, thân ảnh của nàng lập tức xuất hiện ở phía trên Bổ Thiên thạch.

Nàng để ý thấy phía trên đỉnh đầu Diệp Hạo xuất hiện từng dải ánh sáng.

Một dải!

Hai dải!

Ba dải!

...

Mười lăm dải!

Mười sáu dải!

Mười bảy dải!

Khi trên đỉnh đầu Diệp Hạo xuất hiện mười bảy dải ánh sáng, ánh mắt của thân ảnh này lộ ra thần sắc không thể tin được.

Mười bảy dải!

Điều này có ý vị gì?

Nàng làm sao có thể không biết?

Đúng lúc này khối Bổ Thiên thạch kia càng loé lên ánh sáng chói mắt.

Cho dù là thân ảnh này cũng không thể nhìn rõ được thân ảnh của Diệp Hạo.

Mười tám dải!

Mười chín dải!

Hai mươi dải!

Diệp Hạo nhìn hai mươi dải ánh sáng trên đỉnh đầu mình, trên mặt không có chút nào ngạc nhiên.

Hắn đã sớm biết thiên tư của mình đạt đến Kim Thế cảnh đỉnh phong, thậm chí có thể sẽ cao hơn.

- Không biết có thể xuất hiện dải thứ hai mươi môt skhoong?

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Nhưng vào lúc này hai mươi dải ánh sáng lại vỡ nát, tiếp đó khối Bổ Thiên thạch cũng không phục lại trạng thái ban đầu.

- Chuyện gì vậy?

Dịch Hoa nghi ngờ nói.

Không thể nào?

Vì sao Bổ Thiên thạch lại không thể giúp Diệp Hạo tăng thiên tư lên?

Sau khi hơi trầm ngâm, nàng vung tay lên khống chế không gian bốn phía, ngay sau đó nàng xuất hiện ở bên người Diệp Hạo.

- Ngươi là ai?

Diệp Hạo nhìn Dịch Hoa một cái nói.

- Nếu như ta đoán không lầm, ngươi chính là lão tổ của Bổ Thiên giáo?

- Không sai.

- Ngươi hỏi ta xảy ra chuyện gì, ta cũng không biết.

Diệp Hạo dù nói như thế, nhưng trong lòng cũng đã có suy đoán.

Hắn cảm thấy thiên tư của hắn hẳn hơn cả Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Mà đây đã vượt qua cả cực hạn của Bổ Thiên thạch.

Đây cũng là lý do vì sao Bổ Thiên thạch lại khôi phục lại trạng thái lúc đầu.

Về phần giúp Diệp Hạo tăng lên thiên tư?

Nói đùa cái gì?

Dù có sử dụng hết năng lượng của khối Bổ Thiên thạch này cũng không thể làm được.

- Thiên tư của ngươi đạt đến Kim Thế cảnh sơ kỳ?

- Đúng vậy.

- Vì sao ta cảm thấy thiên tư của ngươi lại có thể đạt tới Kim Thế cảnh trung kỳ vậy?

Dịch Hoa nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta?

Dịch Hoa đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.

- Thần vực Diệp Hạo.

Thân phận này không có gì phải giấu diếm.

Trong đầu Dịch Hoa lập tức xuất hiện tư liệu liên quan đến Diệp Hạo, sau một hồi lâu mới hơi xúc động nói.

- Rất nhiều thiên kiêu đều cảm thấy ngươi đã xuống dốc, ai có thể ngờ được ngươi vẫn ở trạng thái đỉnh phong.

Kim Thế cảnh, cảnh giới này quá kinh khủng.

Đây mới thật sự là vô địch.

- Mong tiền bối có thể giúp ta giữ bí mật.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Được, nhưng ngươi phải cưới Hi Vọng.

Dịch Hoa nghĩ một hồi liền cười tủm tỉm nói.

- Hi Vọng dù sao cũng là thánh nữ của Bổ Thiên giáo các ngươi, ngươi định gả Hi Vọng ra ngoài sao?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Nếu là vấn đề này, ta không để tâm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận