Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1574: Vĩnh Thế Trường Tồn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

- Tại sao ta cảm thấy ánh mắt ngươi nhìn ta không đúng?

Diệp Hạo nghi ngờ hỏi.

- Có sao?

Long Quang Diệu vẻ mặt mờ mịt hỏi lại.

- Được rồi, không có thì thôi.

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói.

Hắn nhớ trước đó, Long Quang Diệu không có dáng vẻ như vậy.

Vừa mới qua đi bao nhiêu thời gian đã thành bộ dáng này rồi?

- Đi lấy Ngọc Cấp Chiến Đấu Khí Giới đi.

- Bao nhiêu cũng được hả?

- Đừng nói với ta Ngọc Cấp Chiến Đấu Khí Giới của Trảm Ma Tông các ngươi nhiều hơn bốn mươi vạn nghe?

- Chỉ riêng phủ khố, Ngọc Cấp Chiến Đấu Khí Giới có sáu mươi vạn.

- Tại sao nhiều như vậy?

- Trước đó, chúng ta quét ngang bảy tám thế lực phụ thuộc Lục Ma Tộc.

Sắc mặt Diệp Hạo lập tức tái.

Hắn rốt cuộc biết tại sao Lục Ma Tộc không để ý tới tổn thất mà muốn xóa số Trảm Ma Tông?

Hóa ra người ta vì trả thù.

Nhìn thấy khuôn mặt Long Quang Diệu lộ ra vẻ thẹn thùng, Diệp Hạo bất đắc dĩ phất phất tay nói:

- Ngươi có thể cầm ra bao nhiêu, ta hối đoái bao nhiêu.

Có được Diệp Hạo hứa hẹn, Long Quang Diệu vội vàng rời đi.

Đợi đến hắn đến phủ khố lấy Chiến Đấu Khí Giới trên người tướng sĩ cho Diệp Hạo thì hắn mới phát hiện con số này đạt đến kinh người, bảy mươi vạn.

- Ngươi sẽ không phải vơ vét toàn bộ Chủ Cấp Khí Giới của Trảm Ma Tông các ngươi chuẩn bị chiến đấu đến đây đấy chứ?

Cho dù trong lòng Diệp Hạo sớm làm xong chuẩn bị, nhưng nhìn thấy nhiều như vậy cũng rất bất ngờ.

- Không có —— không có —— vẫn còn một ít.

Long Quang Diệu cái dám thừa nhận.

- Qua mấy ngày nữa ta đưa cho ngươi.

Diệp Hạo lấy hết số này rồi biến mất tại chỗ.

Mặc Nhiên Thành!

Một tòa thành quan trọng của Lục Ma Tộc.

Cũng là thành trì phòng thủ trọng điểm của Lục Ma Tộc.

Ngày này, tướng sĩ Mặc Nhiên Thành thấy số lớn tướng sĩ Lục Ma Tộc đào vong mà đến.

- Nhanh mở cửa thành.

- Ta là đoàn trưởng quân đoàn số bốn Hách Liên Trường Bạch.

- Lại không mở cửa thành, ta sẽ xuất thủ.

Tướng sĩ Mặc Nhiên Thành nhìn thấy vậy, vội vàng đi mời Thành chủ Mặc Nhiên Thành.

Thành chủ Mặc Nhiên Thành biết được chuyện này tiến hành hỏi thăm, lập tức phát động tình báo có được tin tức chuẩn xác.

Lục Ma Tộc đại bại?

Ba tòa thành trì bị công phá?

Hai trăm vạn tướng sĩ viễn chinh Trảm Ma Tông chỉ còn lại không đến ba mươi vạn?

Khi biết được tin, tâm thần của hắn cũng có chút chập chờn.

Đây là thật sao?

Trảm Ma Tông lúc nào có thực lực mạnh như vậy?

Bất quá hắn biết việc mình cần xử lý trước nhất là đối đãi với ba mươi vạn tướng sĩ đào vong mới đến.

Lúc này, một thân ảnh lặng yên không một tiếng động xuất hiện bên cạnh hắn.

Đợi thấy rõ là ai, hắn không khỏi biến sắc hô.

- Tộc trưởng.

Vị này không phải người khác, chính là Tộc trưởng Lục Ma Tộc.

Sắc mặt Tộc trưởng Lục Ma Tộc tái nhợt, loại tái nhợt này giống như bị bệnh trạng bạch.

Lúc trước hắn và Viên Tam đánh lén Long Quang Diệu thì bị Long Quang Diệu trọng điểm chiếu cố.

Điều này khiến hắn cho dù phục dụng nhiều thuốc vẫn chưa khôi phục lại.

- Mở cửa thành.

- An bài bọn hắn như thế nào?

- Để bọn hắn chỉnh quân chuẩn bị chiến đấu, tùy thời chuẩn bị nghênh chiến.

- Trảm Ma Tông giết tới?

- Ngươi cảm thấy Trảm Ma Tông sẽ từ bỏ cơ hội tốt như vậy sao?

Tộc trưởng Lục Ma Tộc nói.

- Ta lập tức gia cố phòng tuyến.

Thành chủ Mặc Nhiên Thành trầm giọng nói.

- Ta đã an bài mười vạn quân trong tộc chuẩn bị chiến đấu.

Tộc trưởng Lục Ma Tộc vừa nói tới đây, cả tòa trong thành vang lên âm thanh cảnh báo chói tai.

- Địch tập.

Sắc mặt Thành chủ Mặc Nhiên Thành hoàn toàn thay đổi.

Tộc trưởng Lục Ma Tộc vung tay lên xé rách Không Gian xuất hiện trên cửa thành, chợt hắn thấy ba mươi Chiến Hạm tràn ngập ba động đáng sợ.

Tôn Cấp Chiến Hạm!

Bất luận một chiếc nào cũng giá trên trời.

Cho dù Trảm Ma Tông thời kỳ Đỉnh Phong cũng không thể có được ba mươi chiếc này.

Ánh mắt ba mươi vạn tướng sĩ Trảm Ma Tông lạnh như băng nhìn Mặc Nhiên Thành, trong mắt Tộc trưởng Lục Ma Tộc hiện ra sát phạt quả đoán.

Long Quang Diệu cả người khoác kim sắc khải giáp, tay cầm một thanh kim sắc chiến kiếm, ánh mắt lẫm liệt nhìn hắn, lạnh giọng quát.

- Lục Ưng, ngươi không ngờ sẽ có kết quả này phải không?

- Trảm Ma Tông các ngươi làm sao có thể có sức chiến đấu mạnh đến như vậy?

Lục Ưng đang định nói gì thì nhìn thấy ba mươi vạn tướng sĩ của đối phương đều là quân tinh nhuệ.

Làm sao có thể?

Nếu thời kỳ Đỉnh Phong, Trảm Ma Tông có thực lực như vậy thì có thể hiểu được, nhưng chiến đấu đến giờ, bọn hắn sao vẫn còn thực lực cỡ này.

Dù sao trước đó, Lục Ma Tộc đều đánh tới cửa sơn môn bọn hắn!

Lục Ưng không hiểu.

Nhưng mà giờ cần xoắn xuýt vấn đề này sao?

- Giết.

Theo Long Quang Diệu vừa dứt lời, ba mươi Chiến Hạm cùng nhau phun ra năng lượng ánh sáng đáng sợ, ba mươi đạo năng lượng đã che kín tướng sĩ Lục Ma Tộc đào vong phía dưới.

A!

A!

A!

Trảm Ma Tông giờ còn Tôn Cấp Chiến Hạm sao?

Có!

Bao nhiêu?

Ba chiếc!

Còn ba mươi chiếc Tôn Cấp Chiến Hạm này thật ra là của Diệp Hạo.

Diệp Hạo chế tạo Tôn Cấp Chiến Hạm đến Tôn Cấp Đỉnh Phong.

Cũng cho dù cường giả Tiên Tôn Mười Chuyển cũng đỡ không nổi một kích của năng lượng quang.

Mà cấp bậc rất thấp à?

Mấy vạn Ma Tộc tướng sĩ trốn tới đây mặc kệ tu vi cao bao nhiêu cũng đêgu hóa thành tro tàn.

Đợi đến bụi bặm tan hết, tướng sĩ dưới cửa thành đã hao tổn hơn hai phần ba .

- Lại đến.

Long Quang Diệu lạnh lùng quát.

Muốn mở ra năng lượng pháo cần tiêu hao Tiên Thạch.

Hắn không thiếu những Tiên Thạch này.

Oanh!

Lại ba mươi đạo năng lượng pháo nữa được bắn ra, Mặc Nhiên Thành hóa thành một vùng phế tích.

Không còn sót lại gì.

- Long Quang Diệu, đủ chưa?

Lục Ma Tộc tộc trưởng đỏ mắt quát.

- Không nhổ tận gốc Lục Ma Tộc các ngươi, ngươi cảm thấy chúng ta sẽ từ bỏ ý đồ?

- Ta thừa nhận các ngươi trang bị tinh lương, ta cũng thừa nhận thực lực của các ngươi cường hoành.

Lục Ma Tộc tộc trưởng nhìn chằm chằm Long Quang Diệu nói:

- Nhưng các ngươi muốn hủy diệt Lục Ma Tộc ta, trừ phi Trảm Ma Tông các ngươi cũng bồi lên.

- Ta không cảm thấy cần Trảm Ma Tông bồi lên.

Theo một giọng nói vang lên vạch phá bầu trời, một chiếc Chiến Hạm như quái vật khổng lồ xuất hiện giữa không trung.

Đen như mực giống như hàn thiết đổ bê tông.

Chiến Hạm màu đen giống như một tôn viễn cổ cự thú ẩn núp giữa thiên địa.

Vương Cấp Chiến Hạm!

Nhìn một thân ảnh trên chiến hạm, ánh mắt Lục Ưng lộ ra hàn ý lạnh thấu xương.

Hệ thống tình báo Lục Ma Tộc cũng không phải ăn cơm khô.

Thông qua ám tuyến bọn hắn biết sở dĩ Lục Ma Tộc đại bại hoàn toàn do Diệp Hạo đứng sau thúc đẩy.

- Ngươi là ai?

- Không tiện nói cho ngươi biết.

- Chuyện này cùng ngươi không có quan hệ.

- Giờ nói chuyện này không có ý nghĩa.

- Chỉ cần ngươi giờ rời khỏi, Lục Ma Tộc ta tất có hậu báo.

- Ngươi cũng phải biết thân gia của ta.

Diệp Hạo thản nhiên nói:

- Ta không cảm thấy ngươi có thể xuất ra cái gì tốt?

- Cái này thì sao?

Trong tay Lục Ưng xuất hiện một quyển sách cổ:

- Vĩnh Thế Trường Tồn.

Diệp Hạo nhìn thấy tên quyển sách cổ trong tay Lục Ưng, trong lòng dâng lên kinh đào hải lãng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận