Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 810.2: Nhân vật trao đổi

.Tiêu Vô Y thoáng chần chờ một lúc, nói: - Là cha ta nói, cha ta bảo ta tạm thời đừng tới ngõ Bắc, cũng bảo ta tạm thời không qua lại với chàng, cho nên ta nghĩ đích thị là trong triều đã xảy ra chuyện.
.Hàn Nghệ gật đầu, nói: - Bệ hạ đã quyết tâm phải lập Võ Chiêu Nghi làm hậu, hơn nữa phải làm rõ với đám người Thái Úy, nhưng phía Thái úy cũng không chịu nhả ra.
.- Vậy chàng ?
.Tiêu Vô Y cũng mặc kệ cái gì Trưởng Tôn Vô Kỵ, cái gì Hoàng đế, nàng để ý chỉ có Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nàng xem ta không phải yên lành ngồi ở chỗ này sao? Chỉ có điều thế cục trước mắt khá phức tạp, tạm thời cũng nói không rõ ràng.
.Lời tuy như thế, nhưng Tiêu Vô Y đã thấy qua vụ án Phòng Di Ái, làm sao có thể không hiểu được sự bất đắc dĩ trong đó, không có người nào là tuyệt đối an toàn, tràn đầy lo lắng nói: - Hàn Nghệ, chàng nhất định không được để có chuyện gì.
.Lời này rất không giống Tiêu nữ vương rồi! Hàn Nghệ cúi xuống nhìn, chỉ thấy trong mắt Tiêu Vô Y ngập nước, không khỏi trong lòng chấn động, gắt gao đem nàng ôm vào trong ngực, nói: - Ta đáp ứng nàng, ta tuyệt đối không có việc gì.
.Thì ra Tiêu Vô Y đã thấy sự đau buồn khi sinh tử ly biệt của Độc Cô Vô Nguyệt, Thôi Hồng Lăng, nàng không khỏi cảm thấy sợ hãi, bởi vì nàng biết Hàn Nghệ hiện tại đang ở trong vòng nước xoáy, một chút không cẩn thận, thì sẽ mất mạng, lúc vừa mới về đến nhà, liền nghe được tin tức này, nàng lúc đó thật sự lo lắng muốn chết, nàng đương nhiên sẽ không nghe theo lời Tiêu Nhuệ, Tiêu Nhuệ vừa mới dặn dò nàng đừng có tới ngõ Bắc, càng đừng có tới tìm Hàn Nghệ, kết quả nàng quay lưng đã tới rồi.
.Hàn Nghệ lại nói: - Vô Y! Đoạn thời gian này, nàng đừng có tới tìm ta, miễn cho cha vợ của ta phải lo lắng.
.Tiêu Vô Y nói: - Nhưng !
.Hàn Nghệ nói: - Hiện giờ ta phải toàn tâm đi ứng phó, hơn nữa cha vợ làm như vậy cũng rất đúng, cơn cuồng phong này không phải là ai cũng chịu được, mà Tiêu gia của nàng cũng đang ở trong cục diện, quan hệ lợi, hại trong đó, nàng hẳn là biết rõ.
.Dù sao Tiêu Vô Y và Tiêu Thục Phi cùng thuộc Lan Lăng Tiêu thị, thân phận của Tiêu Vô Y kỳ thật cũng khá nhạy cảm.
.Kỳ thật Hàn Nghệ cũng bảo Nguyên Mẫu Đơn tạm thời đừng tới tìm mình, hắn không muốn bởi vì mấy việc trong nhà mà phân tâm, hắn nhất định phải toàn lực đánh tốt trận chiến này.
.Tiêu Vô Y gật gật đầu nói: - Ta biết rồi.
.Hàn Nghệ thoáng nhẹ nhàng thở ra, lại nói sang chuyện khác: - Đúng rồi, chuyện Độc Cô công tử và Thôi Hồng Lăng như thế nào rồi ?
.Tiêu Vô Y tự nhiên cười nói, nói: - Bọn họ đã thành hôn ở trên Thái Bạch Sơn rồi, hiện tại đang rất hạnh phúc, đều không muốn xuống núi, còn ám chỉ chúng ta về trước đi, chúng ta chỉ có thể về trước, tuy nhiên việc này cùng coi như đã giải quyết được được khúc mắc trong lòng ta.
.Hàn Nghệ cũng nhẹ nhàng thở ra, nói: - Vậy là tốt rồi!
.Tiêu Vô Y cười nói: - Tuy nhiên cái này còn phải cảm tạ chàng, nếu không phải cái chủ ý này của chàng, tên ngốc Vô Nguyệt kia chắc chắn không thể thông suốt được.
.- Không thưởng gì cho ta sao? Hàn Nghệ đôi mắt sáng lên, hỏi.
.Tiêu Vô Y quyến rũ lườm hắn một cái, chủ động ở trên bờ môi của hắn hôn hít, lập tức nói: - Nhưng cũng đừng được voi đòi tiên đấy.
.Nàng không nói, Hàn Nghệ có lẽ sẽ không, nàng vừa nói như vậy, ngược lại lại nhắc nhở Hàn Nghệ, Hàn Nghệ lập tức hôn lên, nhất định phải được voi đòi tiên, mút bờ môi thơm mềm kia, môi lưỡi giao hòa, hưởng thụ không nói lên lời.
.Trong lúc nhất thời ngươi mê ta say, rất chi khoái lạc,
.Thiên hạ này không có tường nào gió không lọt qua được, chuyện Chử Toại Lương bị bắt giam, rất nhanh liền truyền ra.
.Trong lúc nhất thời lòng người bàng hoàng, đây thực sự không phải là chuyện nhỏ, Chử Toại Lương vừa đổ, người tiếp theo khẳng định chính là Trưởng Tôn Vô Kỵ, nói cách khác Lý Trị đã hoàn toàn cùng Trưởng Tôn Vô Kỵ trở mặt rồi.
.Nhưng ngay khi các đại thần đều mỗi người cảm thấy bất an, Chử Toại Lương lại trở về nhà.
.Mọi người giống như ngắm hoa trong sương, hoàn toàn không hiểu cuối cùng là chuyện gì xảy ra.
.Một hồi bắt, một hồi thả.
.Bởi vì bọn họ chỉ là nghe được một ít phong thanh, nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì cũng không biết.
.Tuy nhiên, đây đối với phía Trưởng Tôn Vô Kỵ, đây đã là điều may lớn trong cơn bất hạnh rồi, ít nhất Chử Toại Lương tạm thời tính mạng không lo.
.Nhất là Trưởng Tôn Vô Kỵ, ông ta biết nguyên nhân bên trong đấy, hành động kia của Lý Trị, cũng đã xác minh lời nói của Hàn Nghệ đều là sự thực, vốn dĩ lúc đầu ông ta tính tự mình ra mặt, bởi vì tình huống biến hóa, vì thế vẫn là để cho Hàn Viện, Lai Tể ra mặt, ông ta trốn phía sau thao túng.
.Nhưng thế cục bây giờ đã trở nên vượt ra khỏi sự khống chế của ông ta, nếu Chử Toại Lương không lỡ lời, như vậy bây giờ vẫn là Lý Trị phải cầu cạnh bọn họ, bọn họ là phòng thủ một phương, binh đến tướng chặn, nước tới đất ngăn, thuận thế mà làm là được rồi, bọn họ chiếm được ưu thế tuyệt đối.
.Nhưng mà, bởi vì sai lầm của Chử Toại Lương, mà dẫn đến bọn họ hiện tại nhất định phải đi cứu Chử Toại Lương, tuy rằng Lý Trị đã thả Chử Toại Lương về nhà, nhưng vẫn là nhốt Chử Toại Lương, hơn nữa tạm thời miễn trừ hết thảy chức vụ của Chử Toại Lương, điều này làm bọn họ không thể tiếp nhận, bởi vậy bọn họ nhất định phải chủ động xuất kích. Lúc trước Lý Trị sau lần đầu tiên thất bại, Hàn Nghệ đề nghị y tiếp tục thảo luận, nếu không như vậy mà nói, có thể sẽ xuất hiện hiện tượng tát nước theo mưa. Cùng với đạo lý đó, nếu phía Trưởng Tôn Vô Kỵ lúc này không xuất thủ, như vậy đại thần trong triều sẽ cho rằng bọn họ đã thua, đây đối với bất kỳ bên nào đều là không thể chấp nhận được.
.Tình huống bây giờ phát sinh một ít nghịch chuyển, Lý Trị ngược lại đã trở thành bên phòng thủ, Trưởng Tôn Vô Kỵ biến thành bên tiến công.
.Như vậy Lý Trị hiện tại giống như thuận thế mà làm, bên phía Trưởng Tôn Vô Kỵ rõ ràng là đang rất bị động.
.Ngay tối hôm đó, Hàn Viện liền dẫn đầu đi vào hoàng cung gặp mặt Lý Trị.
.Rồi là thao thao bất tuyệt, lấy tích xưa nói hiện tại, chủ yếu luận điểm là không thể huỷ bỏ Vương hoàng hậu, theo điểm này lại luận chứng Chử Toại Lương làm như vậy, chính là một mảnh tấm lòng son, vì nước vì dân, cho dù có tội, vì tình cũng có thể lượng thứ, Lý Trị không nên trừng phạt Chử Toại Lương, ngược lại nên tương thưởng cho thần tử như vậy, lại lấy ra Đường Thái Tông và Ngụy Trưng để làm ví dụ.
.Lý Trị căn bản không nghe, đạo lý đều là các ngươi định đoạt, ta cũng không cùng các ngươi tranh luận cái này, để cho họ trở về.
.Hàn Viện không chịu đi, quỳ trên mặt đất, tiếp tục khuyên bảo.
.Lý Trị không muốn nghe, trực tiếp kêu hộ vệ đem Hàn Viện lôi ra ngoài.
.Nhưng kể từ đó, thế cục lập tức trở mê ly rung động.
.Tuy rằng nhìn từ kết quả, giống như Lý Trị vẫn chưa thể thành công, nhưng Chử Toại Lương lại bởi vậy bị giam lỏng, cái này không thể nói Lý Trị thua, kỳ thật dưới cách nhìn của rất nhiều đại thần, phế lập Hoàng hậu, sợ rằng còn không nghiêm trọng bằng việc trừng phạt Chử Toại Lương, dù sao Hoàng hậu cũng chỉ là một lá cờ mà thôi, mà Chử Toại Lương lại là đại thần được tiên hoàng ủy thác, ai nặng ai nhẹ, nhìn là biết ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận