Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 423.2: Hoàng gia đặc phái sứ

.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười ha hả, nói: - Hàn Nghệ à, ngươi đừng có nịnh bợ lão phu nữa, nếu một câu nịnh bợ của ngươi đã có thể chặn được miệng của lão phu, vậy thì mấy chục năm nay coi như lão phu làm tể tướng vô ích rồi.
.Thôi xin, ta cũng không phải là muốn chặn miệng của ông, ta chỉ muốn chặn miệng của Chử Toại Lương bọn họ. Hàn Nghệ nói: - Mỗi câu hạ quan nói đều là từ đáy lòng, tuyệt không hề nịnh bợ, xin thứ cho Hàn Nghệ cả gan nói một câu, nếu là hạng người lười biếng, gian nịnh, thì sao có thể làm tể tướng mấy chục năm, hầu hạ hai đời minh quân, vẫn mong thái úy minh giám.
.Tiểu tử ngươi vẫn còn bám lấy lão phu. Trưởng Tôn Vô Kỵ cười ha hả nói: - Tiểu tử ngươi đúng là rất giảo hoạt. Nếu lão phu còn nói là ngươi đang nịnh bợ nữa, vậy chẳng phải nói lão phu là hạng người lười biếng, gian nịnh sao.
.Đám người Chử Toại Lương đều cười lắc đầu.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ lại nói: - Thôi đi, thôi đi, thực ra lệnh kiểm soát này của ngươi, lão phu cũng tán thành, chỉ là lão phu cũng cảm thấy có chút hơi rườm rà, và còn không hợp lý lắm, lúc trước đã thương nghị, nếu như thành lập Dân An cục, nên giao cho Hình Bộ quản lý, nhưng tại sao lệnh kiểm soát lại phải xin Đại Lý Tự. Căn cứ vào chế độ triều ta, để tránh phát sinh án oan, vì vậy chưa hình pháp quyền làm ba, Đại Lý Tự chưởng quản thẩm lý vụ án từ tội lưu đày trở lên của toàn quốc, còn Hình Bộ thì phụ trách duyệt lại vụ án từ tội lưu đày trở lên do Đại Lý Tự phán, chức quyền phân chia hết sức rõ ràng, Hình Bộ và Đại Lý Tự, Ngự Sử Đài không can dự lẫn nhau. Nếu Dân An cục đã thuộc Hình Bộ quản lý, vậy thì đáng lẽ nên là chức quyền của Hình Bộ, nếu như lệnh kiểm soát phải xin Đại Lý Tự, vậy thì chẳng phải là xếp Hình Bộ bên dưới Đại Lý Tự, hơn nữa cũng tương đối phiền phức, tại sao không trực tiếp đến Hình Bộ xin.
.Hình Bộ và Đại Lý Tự vốn là tương hỗ chế hành, lệnh kiểm soát nếu phải đến Đại Lý Tự xin, vậy thì có thể sẽ phá vỡ thiên bình này.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ làm Tam tỉnh lục bộ chi, đương nhiên ông ta không hy vọng Hình Bộ bị Đại Lý Tự hạn chế.
.Hàn Nghệ đương nhiên hiểu được, cười nói: - Thái úy nói có lý.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ đợi một chút, thấy Hàn Nghệ không mở miệng, vì thế nói: - Vậy là ngươi cho rằng nên xin Hình Bộ?
.- Hạ quan cũng không nói như vậy.
.Hàn Nghệ lắc đầu, lại nói: - Hạ quan nói là thái úy nói có lý, đáp án, thái úy đã nói ra.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ kinh ngạc nói: - Sao lại nói như vậy?
.Hàn Nghệ nói: - Thật ra hạ quan vốn dĩ giao quyền của lệnh kiểm soát cho Tam Tỉnh, nhưng Vương Huyền Đạo nói chính vụ mà Tam Tỉnh phải xử lý mỗi ngày thực sự là đã quá nhiều rồi, nếu còn thêm án hình sự nữa, sợ là lực bất tòng tâm. Sau đó hạ quan lại nghĩ đến Ngự Sử Đài, nhưng Trịnh Thiện Hành lại là quan viên của Ngự Sử Đài, nếu viết như vậy, sẽ bị người khác cho rằng lấy công mưu tư, vì thế hạ quan mới nghĩ đến Đại Lý Tự, nhưng từ đầu đến cuối hạ quan chưa từng nghĩ đến Hình Bộ.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ hỏi: - Vì sao?
.Hàn Nghệ đáp: - Lý do chính là như thái úy vừa mới nói, sở dĩ triều ta chia quyền lực hình pháp thành ba, đơn giản cũng chính là để đạt được mục đích tương hỗ chế hành, lệnh kiểm soát giao cho Đại Lý Tự đồng thời cũng là lý do này. Dân An cục thuộc về Hình Bộ, hai người chẳng khác nào quan hệ cấp trên cấp dưới, mà lệnh kiểm soát đại diện cho pháp lệnh mấu chốt xâm phạm lợi ích người khác một cách hợp lý, đối với cái này nhất định phải thận trọng, nếu như đến Hình Bộ xin, khó tránh được sẽ xuất hiện hiện tượng bao che, dung túng, thậm chí là quan lại bao che cho nhau. Nhưng Đại Lý Tự vốn chính là để chế hành Hình Bộ, Đại Lý Tự chắc sẽ không nể mặt quan viên Hình Bộ, vậy thì bao che, dung túng cũng sẽ không thể xuất hiện.
.Nói tới đây, hắn dừng một chút, tiếp tục nói: - Nhưng nói ngược lại, Hình Bộ cũng là để chế hành Đại Lý Tự, nếu Đại Lý Tự cố ý mượn lệnh kiểm soát để làm khó dễ Dân An cục, vậy thì khi Hình Bộ duyệt lại vụ án, có hiện tượng này, Dân An cục trực tiếp tìm Hình Bộ trình bày chi tiết, vậy thì Hình Bộ nhất định cũng sẽ không bỏ qua, chắc chắn sẽ đi buộc tội Đại Lý Tự, cũng như vậy, nếu như Dân An cục không xin lệnh kiểm soát đã trực tiếp vào nhà chấp pháp, hoặc là Dân An cục bịa đặt chứng cứ, lừa lấy lệnh kiểm soát, vậy thì khi Đại Lý Tự thẩm lý án này, nhất định cũng sẽ không bao che Dân An cục, cũng sẽ đến Hình Bộ gây sự, như vậy, lệnh kiểm soát sẽ trở nên càng có tác dụng bảo hộ hơn, chất lượng cũng có thể nâng cao lên nhiều.
.Đám Vu Chí Ninh, người Chử Toại Lương sau khi nghe xong, đều liếc nhìn Hàn Nghệ với vẻ hơi kinh ngạc.
.Kỳ thật điều Hàn Nghệ nói cũng không khó lý giải, chính là lợi dụng sự chế hành giữa Đại Lý Tự và Hình Bộ để hộ tống lệnh kiểm soát này, bởi vì quyền lực của Đại Lý Tự và Hình Bộ thực sự là quá mật thiết, bất cứ bên nào vượt rào cũng sẽ được coi là đang khiêu chiến với quyền lực của đối phương, vì vậy hai bên đấu tranh lẫn nhau cũng là vô cùng lợi hại, dù sao cũng đều phải giữ gìn quyền lực của mình, một khi vượt rào trở thành thái độ thường xuyên, vậy thì không phải chính là quyền lực của mình đã bị đối phương cướp mất rồi sao.
.Nhưng đây hoàn toàn là phần khó nhất, chắc chắn bất cứ một chính trị gia nào cũng đều suy nghĩ đến vấn đề cân bằng quyền lực trước tiên, nếu như một nhà độc đại, vậy thì không thể chơi rồi, thông thường kiểu tình huống này xuất hiện, thường đều biểu thị phải xáo bài lại lần nữa, người nổi bật thường dễ bị ganh ghét. Cân bằng quyền lực là điều hết sức quan trọng, với quân với thần, đều là như vậy, đây cũng là vấn đề mỗi một chính trị gia đều đang suy nghĩ mỗi ngày, bởi vì thế lực trên triều đình là vô cùng phức tạp, người với người, bộ môn với bộ môn, đều tồn tại những quan hệ này, mỗi ngày đều sẽ có tranh đoạt quyền lực.
.Như vậy tiền đề để Hàn Nghệ nói ra những lời này, là hắn nhất định phải nhìn rõ bản chất trong này, không nắm chắc điểm này là rất khó đề xuất kiến nghị này.
.Nhưng Hàn Nghệ mới chưa qua hai mươi a.
.Đây không khỏi cũng chín hơi sớm một chút rồi chứ.
.Về phần Trưởng Tôn Vô Kỵ có nghĩ đến điểm này hay không thì không ai biết được, có lẽ là không nghĩ đến thật, có lẽ là biết rõ mà giả vờ hồ đồ.
.Cũng như vậy, rốt cuộc Lý Trị có nhìn thấy điểm này hay không, cũng không ai biết được, nhưng chắc chắn y đồng ý giao quyền lực này cho Đại Lý Tự, chứ không phải Hình Bộ, quyền lực càng phân tán, đối với quân chủ mà nói, tất nhiên là càng tốt, nếu như quá tập trung thì có thể sẽ xuất hiện hiện tượng vương quyền trống rỗng, gật gật đầu nói: - Nói rất hay! Trẫm cảm thấy Hàn Nghệ nói hết sức có lý, nghe có vẻ hết sức rườm rà, nhưng thực ra điểm này cũng không rườm rà, hơn nữa cũng vô cùng hợp lý. Nói xong, y quét mắt một lượt, nói: - Không biết chư vị ái khanh nghĩ thế nào?
.Ngươi đã nói như vậy, chúng ta còn gì để nói nữa.
.- Bệ hạ thánh minh.
.Cả đám lão thần tử đồng thanh nói.
.Lý Trị mỉm cười, hơi chút do dự một chút, mới nói với Hàn Nghệ:
.- Hàn Nghệ, nếu Dân An cục này đã sinh ra bởi khanh, vậy liên quan đến kiến thiết Dân An cục, tất nhiên khanh cũng không thể đổ trách nhiệm cho người khác. Bây giờ trẫm phong khanh làm Hoàng gia đặc phái sứ, quan đến lục phẩm, nhất định phải kiến thiết tốt Dân An cục cho trẫm.
.Hoàng gia đặc phái sứ? ĐM! Cái này được a! Nhưng mà lục phẩm không phải là hơi quá nhỏ không? Bỏ đi, mặc kệ, dù sao cũng không chê chức quan nhiều. Hàn Nghệ vội vàng hành đại lễ nói: - Vi thần khấu tạ hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
.- Đợi đã! Chử Toại Lương đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt hơi khó hiểu, nói: - Bệ hạ, triều ta chưa từng có chức quan hoàng gia đặc phái sứ này a.
.Đ! Ngươi là hoàng đế a, vậy mà cũng chơi trò tiền trảm hậu tấu này.
.Hàn Nghệ buồn bực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận