Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1046.2: Làm Tổng cảnh ty được ko?

.Cùng lúc đó, các thương nhân giành được công trình tây bắc cũng đã động thân, bọn họ chỉ cần chuẩn bị tiền, còn lại đều là lấy từ vùng tây bắc, đến nơi là có thể khai công, đi sớm một chút sớm hoàn thành công việc, mang toàn bộ tiền kiếm được về rồi nói sau, kỳ thực bọn họ đã sớm có thể đi rồi, bản thân phú thương chắc là sẽ không đi, đều phái thủ hạ chính là quản gia đi, thực ra quản gia của bọn họ so với bọn họ còn có biết làm ăn hơn một chút.
.Chẳng qua là về mặt triều đình thừa cơ hội sai một ít quan viên đi, Lý Trị đã tự mình an bài quan viên đi trước, trước khi đi, Lý Trị và các đại thần trong triều còn mở vài lần hội nghị, các ngươi nếu có ai làm việc này thất bại, vậy thì các ngươi hoàn toàn kết thúc rồi, việc này đối với triều Đường vô cùng trọng yếu, tương lai triều Đường khuếch trương với bên ngoài, đều là nhờ toàn bộ cơ sở mà các ngươi gây dựng. Tuy nhiên những quan viên này không chịu trách nhiệm trông coi, công trình đều là do Hộ bộ phái tiểu quan đi quản lý, còn có một ít chủ quản của Công bộ phụ trách quy hoạch, bọn họ chỉ phụ trách về phương diện hình pháp, triều đình cho ra lý do, chính là phòng ngừa xung đột giữa thương nhân và dân chúng Đột Quyết, và còn phải bảo đảm hiệp nghị mục trường được thuận lợi chấp hành, dù sao cũng phải tạo ra một cái cơ cấu chủ trì công đạo, kế hoạch của Hàn Nghệ trước là đem pháp chế Đại Đường thi hành rộng rãi, chế độ hành chính có thể từ từ sẽ đến, bởi vì Đại Đô Hộ phủ ở nơi nào, thì nhất định lấy được quyền hành chính, bây giờ là phải cướp đoạt quyền thưởng phạt đối với cư dân của bộ lạc thảo nguyên nữa thôi.
.Ngày hôm đó lúc chạng vạng tối, Hàn Nghệ kéo cái xác mệt mỏi trở lại Tiêu phủ, mấy ngày nay hắn luôn luôn ở tại Hộ bộ bận rộn, trên cơ bản ngay cả nhà cũng không về, bởi vì hắn mới vừa vặn tiếp nhận Hộ bộ, mà ngay sau đó liên tiếp làm nhiều hạng mục lớn như thế, quan viên Hộ bộ loay hoay đến mức đều có ý niệm tự sát trong đầu, làm lâu như vậy, cũng chưa từng bận rộn như vậy, cũng may Hàn Nghệ tương đối mạnh thế, không cho bọn họ đường nào đàm phán, chính là phải chiếu theo quy củ của ta mà xử lý, tuy rằng bận rộn, nhưng cũng chỉ là một trận, ai vượt qua được là vượt qua luôn rồi.
.- Tỷ phu!
.Vừa mới bước vào cửa đã nghe thấy một tiếng gọi thân quen ầm ĩ.
.Hàn Nghệ ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Tiêu Hiểu đứng ở vừa gặm dưa, vừa vui cười hớn hở nhìn hắn nói, hơn nữa Tiêu Vô Y cũng đứng ở một bên. Không khỏi hiếu kỳ nói: - Tiêu Hiểu, tại sao ngươi lại trở về vậy hả?
.Tiêu Hiểu ha hả nói: - Hôm qua ta đã trở về rồi, qua hai ngày nữa sẽ hoàn thành xong cuộc thi rồi, bởi vậy Trưởng Tôn ca cho chúng ta trở về nghỉ ngơi vài ngày, dưỡng tốt tinh thần, toàn lực thi cử.
.- Đúng rồi.
.Hàn Nghệ vỗ trán nói: - Ta gần đây thật sự là bận quá ngay cả việc này cũng quên mất.
.Tiêu Hiểu ha hả nói: - Không sao, không sao, tỷ phu hiện giờ là tể tướng, ta có thể thông cảm, chuyện cuộc thi này ngươi khỏi phải lo lắng, Trưởng Tôn ca bọn họ đã an bài thỏa đáng.
.Tiêu Vô Y trợn mắt nhìn Tiêu Hiểu liếc một cái, trong lòng vừa giận vừa cười, trước đây Tiêu Hiểu nhìn thấy Hàn Nghệ cũng giống như nhìn thấy kẻ thù, mà hiện giờ cứ gọi tỷ phu ngọt sớt, như thế làm cho nàng thở một hơi dài, nói: - Tiểu tử đệ vênh váo đắc ý quá rồi, nếu như thi không qua, thì ta cũng không tha cho đệ.
.Tiêu Hiểu hắt một tiếng, cũng là hướng tới Hàn Nghệ nói: - Tỷ phu ngươi xem, tỷ cũng quá coi thường ta, nếu không phải đợi chuẩn bị kỹ lưỡng, một năm trước ta đã là Cảnh sát Hoàng gia rồi.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Các ngươi hẳn là đã trải qua một kỳ thi thử rồi, ngươi xếp thứ mấy?
.Tiêu Hiểu kiêu ngạo nói: - Thứ tám.
.Tiêu Vô Y hừ nói: - Cũng không phải là thứ nhất, đệ ở đây ra vẻ cái gì.
.Tiêu Hiểu nói: - Tỷ này, thứ tám là đã rất tốt rồi, tỷ cũng đừng xem thường trại huấn luyện của bọn đệ, bên trong là ngọa hổ tàng long, đệ với bọn họ cũng chỉ là chênh lệch một chút, giống như đệ còn có ba người.
.- Thứ tám đã là không tệ! Hàn Nghệ cười gật đầu, lại nói: - Xếp thứ nhất là ai ?
.- Thôi Hữu Du a!
.Tiêu Hiểu vẻ mặt không phục nói.
.Hàn Nghệ gật đầu, đáp án này cũng nằm trong dự liệu, ba người vào tới đại sảnh, vừa tán gẫu được chốc lát, thực ra chuyện cuộc thi lúc trước Hàn Nghệ cùng Trưởng Tôn Diên đã an bài không khác biệt lắm, đối với cái này hắn cũng khá yên tâm, chỉ có điều hơi áy náy, chính mình cũng không ngờ lại quên mất chuyện này, thật là không nên.
.Bởi vì Tiêu Hiểu đã hẹn cùng Nguyễn Văn Quý đến Đệ Nhất lâu ăn cơm, nên tán gẫu không bao lâu liền vội vã đi ra cửa.
.Chỉ còn Hàn Nghệ và Tiêu Vô Y đi đến phòng bên cùng Tiêu Nhuệ ăn cơm chiều.
.Ở Tiêu gia ăn cơm có một điểm tốt, chính là cha và con gái Tiêu gia không hỏi Hàn Nghệ về công vụ, nhiều nhất chỉ là nhắc nhở Hàn Nghệ vài câu, trừ phi bọn Tiêu Cự đến đây, ngược lại cũng không phải là vì Hàn Nghệ không muốn cùng bọn họ nói chuyện, chỉ có điều hắn cho rằng nhà chính là nơi thả lỏng, ở nhà mà cũng nói chuyện công vậy hắn sẽ điên rồi.chỉ có điều Tiêu Nhuệ khá quan tâm cuộc thi của Tiêu Hiểu, ông ta đương nhiên hy vọng Tiêu Hiểu có thể làm Cảnh sát Hoàng gia, dù sao Tiêu Hiểu đi trại huấn luyện có chuyển biến rất nhiều, đồng thời ông ta cũng vô cùng lo lắng, bởi vì Tiêu Hiểu giống như Tiêu Vô Y, quá tự tin, chuẩn bị sắp tới cuộc thi rồi, tên tiểu tử này vẫn còn chạy đi uống rượu.
.Hàn Nghệ an ủi mấy lần mới khiến cho Tiêu Nhuệ có một chút yên tâm.
.Sau khi cơm nước xong, Hàn Nghệ vội vàng đi tắm, dù sao cũng mệt muốn chết rồi, cũng không biết là Tiêu Vô Y đổi tính rồi, hay là thông cảm cho Hàn Nghệ, không ngờ sai hai nha hoàn đi giúp Hàn Nghệ tắm rửa, không còn là đại hán cao to lực lưỡng mặt đầy râu quai nón nữa.
.Hàn Nghệ vui vẻ tiếp nhận, ngâm mình ở trong thùng, cả người thả lỏng, hai nha hoàn ở phía sau đấm bóp, xoa bóp, đây thật sự là quá sung sướng.
.Ngâm mình nửa canh giờ Hàn Nghệ mới từ trong thùng bước ra vẻ mặt luyến tiếc không muốn rời, quay trở lại trong phòng, Tiêu Vô Y sớm đã tắm xong, đang mặc một chiếc váy ngủ màu tím, nằm ngang trên giường, để lộ đường cong gợi cảm kiều mỹ, trong tay cầm một ly bạc vô cùng cao quý.
.- Phu nhân!
.Hàn Nghệ hì hì cười, mạnh mẽ đi lên kéo Tiêu Vô Y ôm vào trong lòng ngực, từ trong tay nàng đoạt lấy chén rượu, uống một ngụm vào trong miệng: - Ôi thật sự là tuyệt vời!
.Tiêu Vô Y lườm hắn một cái quyến rũ, nói: - Sao chàng lại tắm lâu như vậy?
.Hàn Nghệ sửng sốt, hôn một cái trên gương mặt nàng, nói: - Cám ơn phu nhân thông cảm.
.- Chàng biết là tốt rồi !
.Tiêu Vô Y khẽ hừ một tiếng, nói: - Không phải là nhìn thấy chàng quá mệt mỏi, ta cũng sẽ không cho người hầu đi hầu hạ chàng tắm rửa, chàng hiện tại đã rất khoa trương đó.
.Hàn Nghệ rất thật thà chất phác cười, không tiếp những lời này, nói tiếp không phải là Nguyên Mẫu Đơn và Dương Phi Tuyết, dứt khoát là không đáp lời này.
.Tiêu Vô Y lại nói: - Ai ! chàng nói Tiêu Hiểu thật có thể thông qua cuộc thi sao ?
.Hàn Nghệ thấy nàng vẻ mặt đầy lo lắng, thực ra ở lúc ăn cơm, nàng đã muốn hỏi rồi, nói: - Nàng có biết vì sao trại huấn luyện lại tổ chức thi muộn mất một năm không ?
.Tiêu Vô Y nói: - Không phải là bởi vì chàng xuất chinh sao?
.- Nàng quá để mắt đến ta rồi. Hàn Nghệ đảo cặp mắt trắng dã, nói: - Chính là vì để cho bọn họ toàn bộ thông qua cuộc thi tốt nghiệp, vì vậy bọn họ cần nhiều nhất một năm tập sự. Nàng nghĩ một chút xem, triều đình bỏ ra nhiều tiền để nuôi dưỡng bọn họ như vậy, làm sao có thể khiến cho bọn họ không công mà lui.
.Mày ngài của Tiêu Vô Y vừa nhíu, nói: - Một khi đã như vậy, thực ra mà nói trực tiếp cho bọn họ thông qua là được.
.Hàn Nghệ nói:
.- Nếu làm như vậy, thì làm hỏng quy củ rồi, dù sao trại huấn luyện cũng không phải là xử lý cùng lúc, hiện giờ lượt thứ nhất chúng ta vẫn chưa có ấn định quy củ, như vậy sau này Cảnh sát Hoàng gia sẽ tràn ra đấy, ta thà rằng dùng nhiều thời gian hơn một chút, cũng không muốn phá hỏng quy củ này, không thông qua cuộc thi, thì không thể làm Cảnh sát Hoàng gia, cùng lắm chúng ta nếu không nắm chắc sẽ không mở kỳ thi.
.Tiêu Vô Y đôi mắt vừa chuyển nói: - Nói như thế trại huấn luyện vẫn tiếp tục chiêu sinh?
.Hàn Nghệ gật đầu.
.Tiêu Vô Y nói: - Thật ra ta có một đề nghị.
.Hàn Nghệ cẩn thận nói: - Đề nghị cái gì?
.Tiêu Vô Y nháy hai mắt quyến rũ nói: - Kỳ thật có thể huấn luyện một đám nữ Cảnh sát Hoàng gia, để ta làm Tổng cảnh ty có phải rất hay hay không?
.Hàn Nghệ sửng sốt một hồi lâu mới cười nói: - Hay cái đầu của nàng ý, nàng còn muốn làm Tổng cảnh ty, nàng thấy ta quá mệt mỏi rồi nên mới nói chuyện cười khiến ta vui vẻ đúng không.
.Tiêu Vô Y kích động nói: - Chàng có thể đi, vì ta sao lại không được, luận về văn võ, chàng đều không phải là đối thủ của ta, chàng có thể làm Dân An cục Hoàng gia Đặc phái sứ, ta đây khẳng định có thể làm Tổng cảnh ty.
.Đây là quá tự tin a!
.Nhưng Hàn Nghệ cũng không cách nào phản bác, quả thật nói như đúng rồi, lập tức héo rũ, ngượng ngùng nói:
.- Nhưng nàng là nữ nhân a!
.Tiêu Vô Y hừ nói: - Nữ nhân thì làm sao, chàng khinh thường nữ nhân sao, nhớ năm đó bà cố của ta thống lĩnh thiên binh vạn mã, lập nhiều chiến công hiển hách, có thể nói là không hề thua kém đấng mày râu, nếu ta sống ở thời đó không chừng ta cũng có cơ hội đi chinh chiến sa trường, hiện giờ ta chỉ là lui mà tìm đường tiến mà thôi.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Bà cố nàng là ai a? tại sao ta lại không có nghe nói nàng có người bà cố lợi hại như vậy, còn thống soái thiên binh vạn mã.
.Tiêu Vô Y nói: - Bình Dương Công chúa tiếng tăm lừng lẫy, Cao Tổ chi nữ, vợ của Sài Thiệu, không ngờ chàng chưa từng nghe qua? chàng không tin đi hỏi thăm một chút, hơn nữa ta cảm thấy ta so với các chàng đều thích hợp làm Cảnh sát Hoàng gia hơn, ta trước đây thường xuyên hành hiệp trượng nghĩa, thực hiện chức trách Cảnh sát Hoàng gia.
.Nữ nhân nàng thật là thông minh, phụng sự việc công gây chuyện thị phi, thật sự là hay à! Hàn Nghệ cười nói: - Cứ cho là nàng nói có đạo lý đến đâu đi chăng nữa, nhưng nàng nói với ta cũng không có tác dụng, ta không thể nói với bệ hạ, để vợ của ta làm Tổng cảnh ty, như thế thì ta sẽ bị người khác cười chết mất, việc này ta thật sự là lực bất tòng tâm.
.Tiêu Vô Y trầm mặc một hồi, thản nhiên nói: - Đêm nay chàng ngủ một mình đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận