Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 660.1: Bắt đầu đại thanh toán

.Tối nay tuyệt đối đáng để chúc mừng, nhưng chỉ có thể chúc mừng nhỏ, dù sao thì chiến tranh cũng vẫn chưa khai hỏa, mọi người đều hết sức biết khắc chế, cơm canh ăn nhiệt tình, hôm nay Lạp Mỗ Hi Đức hào sảng ném một khoản tiền cho Dương Châu Đệ Nhất Lâu, nhưng nếu là rượu thì ít một chút, không ai muốn không say không về, bởi vì ngày mai còn phải chỉnh đốn một ngày, ngày kia đã chuẩn bị mở hàng lại rồi, còn có rất nhiều việc phải làm.
.Đương nhiên, còn có một nguyên nhân, chính như lời Lạp Mỗ Hi Đức nói, chủ yếu vẫn là bởi vì Hàn Nghệ keo kiệt không chịu bỏ rượu mới ra để chúc mừng.
.Trong bữa tiệc, Lưu Nga cứ cười tít mắt quở trách Hàn Nghệ, cái gì cũng giấu nàng, làm cho nàng mấy ngày nay đều không ngủ ngon.
.Nhưng dù sao cũng phải nói, mỗi một người của Phượng Phi Lâu đều bắt đầu vô cùng vui vẻ.
.Sau khi bữa tiệc tan, những nòng cốt của Phương Phi Lâu như Hàn Nghệ, Lưu Nga, Tang Mộc, Đông Hạo, đến tiền sảnh thương nghị.
.Hàn Nghệ nghiêm chỉnh nói: - Ta biết gần đây mọi người vất vả rồi, nhất là Lưu tỷ, chính bởi vì vậy, chúng ta nhất định phải cho những người đó trả giá, về khẩu hiệu hành động của lần này, sẽ là, chiến đấu vì Lưu tỷ.
.Tang Mộc bọn họ đầu tiên là sửng sốt, lại thấy Hàn Nghệ duy trì vẻ mặt nghiêm túc, đâu còn nhịn được nữa, đều bật cười ha hả.
.Lưu Nga phẫn nộ nói: - Thôi thôi thôi, mấy đại nam nhân các người lấy một phụ nhân ra cười đùa, các người cũng thật thiếu đạo đức.
.- Rồi rồi rồi! Đùa đến đây thôi.
.Hàn Nghệ cười ha hả, nói: - Nhưng bất luận thế nào, lần này ta nhất định phải trả thù những người đó, đặc biệt là những kẻ phản bội chúng ta, ta muốn bọn chúng phải trả giá thảm trọng.
.Tang Mộc nói: - Ân công, ân công sẽ không muốn động thủ nhằm vào Nguyên gia chứ?
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Tại sao lại không chứ?
.Lưu Nga nghe vậy trong lòng cả kinh, nói: - Ngươi... ngươi muốn động thủ với Nguyên gia?
.Hàn Nghệ nhún nhún vai nói: - Nguyên gia đứng đằng sau khơi mào cuộc đấu tranh này, ta không tìm họ tính sổ thì tìm ai?
.Tang Mộc nói: - Nhưng Nguyên gia tài lực hùng hậu, trái cây, rau xanh của bọn họ đều là tốt nhất Trường An, chúng ta căn bản không thể hạ thủ với họ.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Tang Mộc, trên đời này vốn không có gì là không có kẽ hở, Nguyên gia cũng không ngoại lệ. Nhưng không thể phủ nhận là, Nguyên gia chưa từng để người nào có thể hạ thủ, nhưng bây giờ thì khác, bây giờ Nguyên gia đã để lộ nhược điểm của mình ra.
.- Nhược điểm gì?
.Mọi người gần như đồng thanh hỏi.
.- Hai chợ.
.- Hai chợ?
.- Không sai.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, cười gian, nói: - Nếu chúng ta nhằm vào hai chợ, vậy Nguyên gia bọn họ sẽ ứng phó thế nào?
.Lưu Nga mày liễu khẽ nhíu, đột nhiên nói: - Ta hiểu rồi, hai chợ đã đứng về phía Nguyên gia, như vậy thì Nguyên gia nhất định sẽ giúp hai chợ, nếu như Nguyên gia làm như không thấy thì nhất định sẽ bị trọng thương trên danh dự, những quý tộc này lại hết sức quý danh dự của mình.
.Hàn Nghệ cười gật gật đầu, nói: - Đúng là như thế, hai chợ là nơi phức tạp nhất, một mặt là triều đình quản lý, nhưng bên dưới lại là một số cửa hàng tư nhân, chỉ cần kéo Nguyên gia vào vũng bùn này, như vậy thì chúng ta sẽ có thể dạy cho Nguyên gia một bài học, ồ, còn bao gồm cả Giả Tứ Mẫu bọn họ nữa, đây đều là nơi chúng ta có thể công kích. Quan trọng hơn là, trước đây hai chợ phản bội chúng ta, đâm một đao sau lưng chúng ta, món nợ này ta nhất định phải thanh toán với bọn họ.
.Tang Mộc gật đầu nói: - Như vậy thật tốt, không những có thể công kích Nguyên gia, còn có thể tránh giao phong chính diện với Nguyên gia. Vậy không biết ân công định làm như thế nào?
.- Đương nhiên là tiếp tục sách lược lần trước chưa chấp hành xong.
.- Móc người?
.Hàn Nghệ cười gật gật đầu, nói: - Trà Ngũ, ngươi chuẩn bị cho tốt, đợi sau khi Ngõ Bắc chúng ta mở hàng, ngươi hãy lập tức đi liên hệ với những thương nhân của hai chợ từng duy trì trung lập trên hội nghị, biểu thị Ngõ Bắc chúng ta hết sức hy vọng bọn họ có thể đến Ngõ Bắc chúng ta làm ăn, đặc biệt là những thương nhân bán văn phòng tứ bảo và trái cây, ồ, ngươi hãy ám thị với bọn họ, nếu bọn họ đồng ý đến, Phượng Phi Lâu chúng ta đồng ý xây dựng giao lưu kỹ thuật với bọn họ.
.Lưu Nga cau mày nói: - Nhưng không phải chúng ta đã nói với hai chợ, không móc người của bọn họ rồi sao.
.- Đã hủy bỏ rồi.
.Hàn Nghệ cười lạnh một tiếng, nói: - Còn Hành hội, cái thứ rắm chó không kêu.
.Tang Mộc cảm thấy lo lắng, nói: - Ân công, hai chợ là của triều đình, chúng ta làm như vậy, sẽ đắc tội với triều đình.
.- Đắc tội cái gì, là bọn họ vi phạm hiệp ước trước, chúng ta chẳng qua là trả thù hợp tình hợp lý, điều này không cần lo lắng, dồn ta vào chỗ chết, ta không chỉ muốn cướp khách hàng của bọn họ, còn muốn cướp thương nhân của bọn họ, lần này ta nhất định phải chơi chết bọn họ. Hàn Nghệ nói xong lại quay sang Trà Ngũ nói: - Trà Ngũ, rốt cuộc ngươi có đang nghe hay không a?
.- Đang nghe, đang nghe. Trà Ngũ gật đầu lia lịa.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy thì ngươi cho ta một chút phản ứng a, đừng để bọn ta cảm thấy như đang nói chuyện với khúc gỗ.
.Trà Ngũ vội nói: - Vâng vâng vâng.
.Hàn Nghệ lại quay sang Đông Hạo nói: - Đông Hạo, ngày mai ngươi hãy tung tin ra ngoài, ngươi cứ nói Nguyên gia chỉ là một kẻ bán rau quả, không có hàm lượng kỹ thuật, luôn sống bằng tiền dành dụm. Còn nữa, hãy nói Phượng Phi chúng ta Lâu sắp thu mua vườn trái cây của Nguyên gia. Lưu Nga kinh ngạc nói: - Ngươi điên rồi, ta đâu có tiền mua.
.Hàn Nghệ nói: - Ai mua thật a, chẳng qua ta chỉ muốn nói với mọi người, Ngõ Bắc chúng ta mới là chợ hàng đầu, ta muốn làm ra chút khí thế cho chúng ta lần nữa.
.Đông Hạo cười he he nói: - Ân công, ngài đây cũng quá là cay độc rồi.
.- Cay độc sao?
.Hàn Nghệ chớp chớp mắt, nói: - Vậy thì cay độc thêm chút nữa đi, ngươi loan tin ta đang nghiên cứu chế tạo đường mía mới ra ngoài, thuận tiện cứ nói thêm một câu, chúng ta dự tính thu mua toàn diện rừng mía của Nguyên gia. Còn nữa còn nữa, ngươi đi nói với bách tính, gần đây tuyệt đối đừng vội mua rượu, bởi vì không bao lâu nữa, chắc chắn rượu sẽ hạ giá quy mô lớn, chắc chắn Nguyên gia sẽ bán rượu giá thấp, chỗ rượu kém chất lượng đó của bọn họ, nếu còn không bán thì chắc không bán nổi nữa.
.Đông Hạo cười xấu xa gật đầu nói: - Ta biết rồi, ta biết rồi.
.Lưu Nga hơi lo lắng nói: - Chúng ta làm như vậy, có quá đáng hay không.
.Hàn Nghệ nói: - Lẽ nào trước đây chúng ta vẫn chưa đủ tốt với bọn họ sao, nhưng đổi lại được cái gì?
.Lưu Nga ngẫm lại đã nhiều ngày bị ủy khuất, gật đầu nói:
.- Không sai, lần này nhất định phải dạy dỗ bọn họ một chút.
.- Tuyệt đối không chỉ một chút.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói. Hôm sau!
.Hôm nay Ngõ Bắc vẫn chưa mở hàng, mọi người đều đang chuẩn bị, bởi vì ai ai cũng dự tính đến, một khi mở hàng thì chắc chắn sẽ sôi động dị thường.
.Bao gồm bản thân Hàn Nghệ cũng phải chuẩn bị hàng, đặc biệt là về Tiền hào.
.Sáng sớm hôm nay, hắn đã cùng Thẩm Quý, Thẩm Tiếu đến Tiền hào, bên trong cũng đã trang hoàng xong rồi, không kém ngân hàng của hậu thế lắm, chỉ là cũng không đủ lớn, chỉ có năm ô cửa, xếp hàng đoán chừng còn phải ra ngoài xếp.
.- Hàn tiểu ca, tiền... Tiền hào này khả thi không?
.Thẩm Quý là thương nhân cổ hủ, tiếp nhận những sự vật mới này hết sức chậm, trong lòng rất là lo lắng. Thẩm Tiếu nói: - Ta nói lão Thẩm, ta thật không biết ông đang lo lắng cái gì, một đồng tiền, một tờ phiếu mua hàng, một tay tiền, một tay hàng, có thể nào thì chúng ta cũng sẽ không thiệt a!
.Y không có hứng thú với tửu lầu, nhưng đối với Tiền hào này lại hết sức hứng thú. Hàn Nghệ cười nói:
.- Lần này ta đứng bên phía Thẩm Tiếu, bất kể như thế nào cũng sẽ không thâm hụt tiền vốn, nếu kinh doanh tốt, Tiền hào này sẽ trở thành việc làm ăn kiếm được tiền nhất trên đời.
.Thẩm Quý ngẫm lại cũng phải, mặt bằng cũng là của Hàn Nghệ, bọn họ chỉ bỏ tiền trang hoàng ra, không hết bao nhiêu tiền, còn về phát hành phiếu mua hàng, cái đó cũng là người ta đưa tiền thì mới đưa phiếu mua hàng.
.Đúng lúc này, Hùng Đệ đột nhiên đi tới, nói như tên trộm: - Hàn đại ca, đại tỷ tỷ tìm huynh.
.Hàn Nghệ nói: - Nàng ở đâu?
.- Ở Nữ Nhân Phường rồi.
.- Được! Bây giờ ta đến ngay. Hàn Nghệ nói với Thẩm Tiếu bọn họ một tiếng, sau đó đi về hướng Nữ Nhân Phường. Tại sao hắn gấp gáp như vậy, đương nhiên là bởi vì lát nữa Tiêu Vô Y nhất định sẽ nhào vào ôm lấy hắn, dù sao thì hôm qua cho nàng nở mặt nở mặt hết cỡ, thế nào cũng phải tặng cho vài cái hôn chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận