Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 829: Đã được như nguyện

.Trời chỉ mới đến khoảng canh bốn, nhưng hậu cung đã đèn đuốc sáng trưng, chỉ thấy trên trăm danh cung nữ, thái giám đang xuyên qua con đường nhỏ đá cuội trong cung kia đi qua đi lại, trên mặt mỗi người đều mang vẻ căng thẳng vô cùng.
.Bởi vì hôm nay bọn họ sẽ nghênh đón vị chủ nhân mới đến đây.
.Mà lúc này, diễn viên chính của hôm nay, Võ Mị Nương, đang ngồi trước một chiếc gương đồng, tóc dài dày dặn đen nhánh từ lưng ngọc khêu gợi buông xuống giữa bờ mông căng tròn nảy nở, dung nhan kiều diễm, sắc mặt như thu thủy, da trắng nõn nà, ánh mắt quyến rũ, trong khi lưu chuyển, vô hình tản ra vẻ thành thục phong tình vạn chủng của thiếu phụ, áo ngủ bằng lụa trắng như ngọc bao phủ lên cơ thể thon dài mà không phải đẫy đà, một đôi ngọc nhũ đầy đặn cực đại nhô lên, Nhũ phong vươn thẳng, ở giữa áo ngủ rộng thùng thình như ẩn như hiện, mơ hồ có thể thấy được một mảnh tuyết trắng khêu gợi kia, làm cho người ta biết bao cảm nghĩ trong đầu!
.Hai cung nữ đứng ở sau lưng nàng, cẩn thận giúp nàng chải vuốt từng sợi tóc dài.
.Tuy nhiên lúc này ánh mắt của Võ Mị Nương lại có vẻ có chút ý vị sâu xa.
.Khẩn trương, vui sướng, chờ mong, hưng phấn, cứ qua lại chớp động.
.Tuy rằng trong lịch sử Võ Mị Nương cuối cùng đã trở thành thiên cổ đệ nhất nữ hoàng đế, nhưng cũng không phải nói rằng ngay từ đầu nàng đa muôn lam Hoàng đế, liền trước mắt mà nói, Hoàng hậu mới là mục tiêu cuối cùng nhất của nàng, có thể làm Hoàng hậu, nàng cũng đã đủ hài lòng.
.Hôm nay, nàng rốt cục đã được như nguyện rồi.
.Nàng rất khó tiếp tục đè nén hưng phấn trong lòng xuống.
.Nàng đi từng bước từng bước một, một nữ tử đơn độc ở trong thâm cung phấn đấu, ngoại trừ tình cảm gắn bó với Lý Trị, thì không còn cái gì để cam đoan, đừng nói so sánh với Vương hoàng hậu, mà ngay cả thế lực của Tiêu Thục phi cũng còn hơn nàng ngàn vạn lần lần, hết thảy đây đều do chính nàng phấn đấu.
.Nhưng mà, nàng bằng sự phấn đấu không ngừng của mình, đã lấy được vị trí mà chính nàng tha thiết ước mơ, đoạn đường này thật đúng là trăm cay ngàn đắng, cực kỳ nguy hiểm, đây quả thực là nghịch tập của thặng nữ, quá không thể tưởng tượng nổi mà.
.Mặc dù ở trong sử sách đối với việc Võ Mị Nương đoạt hậu vị, cũng có rất nhiều nói ra nói vào, nhưng đây cũng chỉ là đứng nói chuyện không đau thắt lưng.
.Dựa vào cái gì Võ Mị Nương phải ở Cảm Nghiệp tự cả đời, nàng đã làm sai điều gì? Dựa vào cái gì Võ Mị Nương không thể theo đuổi tình yêu của mình, vì sao Võ Mị Nương không thể làm Hoàng hậu, dựa vào cái gì Võ Mị Nương không thể vì tự bảo vệ mình, khởi xướng phản kích.
.Suy bụng ta ra bụng người, đổi lại là bất kỳ ai ở Cảm Nghiệp tự, cũng đều sẽ không cam lòng, không ra được, đó chẳng qua là năng lực không đủ thôi.
.Bởi vậy, Võ Mị Nương tuy rằng chơi hết thủ đoạn, nhưng điều này không có gì đáng trách, bằng không thì nàng sẽ phải chết.
.Hồi tưởng lại hết thảy, Võ Mị Nương lại cảm giác giống như mình đang nằm mơ, ở thời điểm ban đầu, chính nàng cũng không nghĩ tới nàng lại thật sự có thể đi đến một bước hôm nay.
.- Ôi!
.Bỗng nhiên, một tiếng kêu đột ngột vang lên, lại nghe được một tràng thanh âm binh binh pằng pằng, làm rối loạn suy nghĩ của Võ Mị Nương, nàng nhìn lại, chỉ thấy một tiểu cung nữ mười bốn mười lăm tuổi ngã sấp xuống ở cửa, trên mặt đất tràn đầy mảnh sứ vỡ tan, không khỏi nhíu mày.
.Một cung nga phía sau Võ Mị Nương thấy vậy, sợ tới mức mặt mũi đều xanh mét, ngày lành như thế này, ngươi lại thành cái dạng này, ngươi còn muốn sống nữa hay không đây, lúc này quát: - Ngươi tiểu tiện nhân này, sao lại lỗ mãng như vậy, không muốn sống nữa chăng?
.Có thể làm cung nữ chải đầu cho Võ Mị Nương, vậy khẳng định là trưởng quan trong cung nữ.
.Tiểu cung nữ kia thấy thần sắc Võ Mị Nương không hài lòng, sợ tới mức cả người đều run rẩy, quỳ trên mặt đất, dập đầu thật mạnh, khóc lóc kể lể nói: - Hoàng hậu tha mạng, Hoàng hậu tha mạng.
.Trên mặt Võ Mị Nương bất ngờ thay đổi, mày dần dần giãn ra, thay vào đó là mặt mày hớn hở, làm người ta cảm thấy vô cùng ấm áp, khe khẽ cười nói: - Được rồi! Ta lại chưa nói muốn trách phạt ngươi, ngươi đứng lên đi, sau này cẩn thận một chút là được.
.Tiểu kia cung nữ lúc này trở nên si ngốc, có chút không dám tin tưởng, cứ thế là bỏ qua cho ta sao?
.Võ Mị Nương cười nói: - Ngươi còn thất thần làm chi, mau mau dọn dẹp nơi này một chút đi.
.- Tuân mệnh! Đa tạ Hoàng hậu tha mạng, đa tạ Hoàng hậu tha mạng.
.Cung nữ này tuyệt đối không ngờ, một tiếng "Hoàng hậu" này đã cứu nàng nửa cái mạng.
.Mới vừa rồi Võ Mị Nương nhìn thấy mảnh vỡ rơi đầy đất, rất là khó chịu, dù sao cũng là ngày đại hỉ, quá xui xẻo mà, nhưng nàng vừa nghe thấy tiếng gọi "Hoàng hậu", thì cảm thấy sung sướng không nói ra được, còn có kích động cẩn phải thưởng cho tiểu cung nữ này một phen mới được, thật sự là quá biết điều mà.
.Một khúc nhạc đệm nho nhỏ này, ngược lại đã khiến tâm tình của Võ Mị Nương trở nên càng thêm tốt hơn.
.Trang điểm qua đi, vài nữ tỳ cầm triều phục chỉ có Hoàng hậu mới có thể mặc tiến vào.
.Võ Mị Nương nhìn bộ triều phục quý khí hoa lệ này, trong mắt lóe ra nước mắt kích động.
.Giờ lành đã đến, Đại Tư Không Lý Tích phụng hoàng mệnh, đi tới trong hoàng cung, tự mình đem chứng thư Hoàng hậu ban cho Võ Mị Nương.
.Lý Tích là người nào chứ. Lý Trị để cho ông ta đến ban chứng thư, có thể thấy được đối với Võ Mị Nương rất hậu, đây quả thật là hoàng ân mênh mông cuồn cuộn a.
.Mà Lý Tích cũng trở thành đại thần đầu tiên xưng hô Hoàng hậu Võ Mị Nương.
.Võ Mị Nương cũng cảm kích không thôi, càng thi lễ bái tạ lại với Lý Tích, trong nội tâm nàng hiểu được, Lý Tích chính là một tòa núi dựa lớn của nàng, nhất định phải vô cùng tôn kính.
.Trải qua vài năm tranh đấu, phế Vương lập Võ rốt cục được xác định, Võ Mị Nương cũng cuối cùng như nguyện trở thành Hoàng hậu tân nhậm của Đại Đường.
.Ngoài Túc Nghĩa môn, bóng người lay động.
.Chợt nghe một trận xôn xao, chỉ thấy một người đang mặc quan bào màu đỏ đi tới, chính là Lý Nghĩa Phủ.
.Lập tức có không ít đại thần vây tới!
.- Ôi! Lý Thị lang đến rồi, thật sự chúc mừng a!
.- Lưu học sĩ, mừng này của ngươi từ đâu mà đến a?
.- Ai! Lý Thị lang, đã đến lúc này rồi, ngươi còn khiêm tốn cái gì, đợi cho Võ hoàng hậu chính thức đi lên hậu vị, Lý Thị lang phi hoàng đằng đạt, đó là trong tầm tay a!
.- Lưu học sĩ, lời này chớ có nói lung tung, để cho người ta nghe được thì sẽ không tốt.
.- Ha ha !
.Lý Nghĩa Phủ cũng đã như thế, xuất thân tốt hơn như Thôi Nghĩa Huyền và Hứa Kính Tông thì càng không cần phải nói, bọn họ vừa đến hiện trường, thì đơn giản chính là vạn chúng nhìn chăm chú nha, các đồng liêu đều vây đi qua.
.Bọn họ là thủ hạ đắc lực của Lý Trị, đại hồng nhân trong triều, lúc này không nịnh bợ, vậy còn đợi đến khi nào.
.Mấy người đều là đường làm quan rộng mở, bây giờ là thời điểm bọn họ hưởng thụ thành quả thắng lợi.
.Làm tứ đại kim cương dưới trướng Lý Trị, Hàn Nghệ là người đến trễ nhất, đều là tứ đại kim cương, khi Hàn Nghệ tới, lại nhận được sự đối xử tương đối lạnh nhạt, ngay cả cái chào hỏi cũng không có, mọi người nhìn thấy hắn còn đều tránh đi.
.Kỳ thật nếu nói không có người nào muốn nịnh bợ Hàn Nghệ, thì cũng có, Hàn Nghệ cũng là đại hồng nhân nha, nhưng gần đây Hàn Nghệ lại gần như là mờ nhạt dần ở triều chính, lại không có bất kỳ giao tình gì với những đại thần này, hắn cũng chưa bao giờ kinh doanh thế lực của mình, những chuyện lặt vặt này đều là Lý Nghĩa Phủ bọn họ đi làm.
.Thứ hai, Hàn Nghệ xuất thân hèn mọn, hơn nữa lại quá trẻ tuổi, đại thần nơi này mỗi người ít nhất đều là người ba bốn mươi tuổi, nịnh bợ một nhóc con miệng còn hôi sữa, thế này thì thật chẳng ra làm sao.
.Thứ ba, để bọn họ lựa chọn từ mấy người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông, Thôi Nghĩa Huyền, Hàn Nghệ, bọn họ nhất định sẽ lựa chọn ba người đằng trước, theo trạng thái trước mắt mà xem, Hàn Nghệ bị thua toàn diện, hơn nữa trước kia Hàn Nghệ với một vài đại thần trong triều còn có khúc mắc, bởi vậy không ai tiến lên.
.Tuy nhiên, thế này ngược lại Hàn Nghệ càng thích nhìn thấy, mục tiêu của hắn cũng không ở trong này, quan hệ của hắn cùng với đám người Lý Nghĩa Phủ càng đối lập, hắn lại càng có thể đạt được sự ưu ái của tập đoàn Quan Lũng, thế là một mình đứng ở phía sau gật gà gật gù buồn ngủ.
.Ngầm trộm nghe được trong đám người, có người nghị luận nói: - Thật sự là kỳ quái, trước kia sắc lập Hoàng hậu, bình thường đều là ở hậu cung cử hành nghi lễ, chưa bao giờ từng để cho văn võ cả triều tiến đến triều kiến Hoàng hậu.
.- Thế này mà ngươi vẫn không rõ sao? Vị tân hoàng hậu này của chúng ta là một tay bệ hạ đẩy đi lên, đương nhiên phải không giống bình thường một chút chứ.
.Hoá ra những đại thần này tới đây, chính là để triều kiến tân hoàng hậu, việc này trước kia trong lễ chế không có đâu, là Lý Trị tự mình hạ chỉ, để cho đủ loại quan lại tới đây triều kiến. Bởi vì thời điểm trước đó bàn luận về sắc lập Hoàng hậu, thì đủ loại quan lại ký một lá thư, như vậy những đại thần này đương nhiên không có lý do gì không tới tham gia.
.Mục đích Lý Trị làm như vậy cũng rất đơn giản, chính là mượn Võ Mị Nương để biểu lộ hoàng quyền của chính mình, lúc trước trẫm muốn lập vị hoàng hậu này, các ngươi không phải đặc biệt phản đối sao? Trẫm cố tình muốn cho vị hoàng hậu này lại càng nổi tiếng.
.Vì sao sau này Võ Mị Nương cực kỳ được Lý Trị coi trọng, chẳng những để cho nàng thay mặt xử lý triều chính, thậm chí còn ngay cả giang sơn Lý Đường cũng đều bị Võ Mị Nương cướp lấy, quá trình Võ Mị Nương tranh đoạt ngôi vị Hoàng hậu kỳ thật cũng là một nguyên nhân vô cùng trọng yếu, nếu Võ Mị Nương có bất kỳ sơ xuất nào, đều sẽ trực tiếp tổn hại đến hoàng quyền của Lý Trị, phế Vương lập Võ đối với Lý Trị, đối với khắp cả lịch sử đều có ý nghĩa sâu xa.
.Nhưng mà, điều này lại làm cho Hàn Nghệ có chút lo lắng, dù sao tương lai hắn phải trở thành nhân vật đại diện của tập đoàn Quan Lũng, dưới ánh mắt tìm tòi của đám người, phát hiện tập đoàn Quan Lũng lấy Trưởng Tôn Vô Kỵ cầm đầu cũng không tham dự.
.Kỳ thật Hàn Nghệ trong lòng biết, Trưởng Tôn Vô Kỵ định lùi về tuyến hai cũng muốn tới, bởi vì đây là một cơ hội vô cùng tốt để giảng hòa với Lý Trị, nhưng người trong giang hồ, thân bất do kỷ, dù sao Tiêu gia và Vương gia cũng đã bị sung quân đến địa khu Lĩnh Nam, Chử Toại Lương cũng đều bị giáng chức rồi, bọn họ đều là vì Trưởng Tôn Vô Kỵ mà xuất sinh nhập tử, hơn nữa điều này cũng đả kích trầm trọng tập đoàn Quan Lũng, nếu Trưởng Tôn Vô Kỵ tham dự, người bên dưới nhất định sẽ bất mãn, Chử Toại Lương bọn họ cũng đã anh dũng hy sinh, ngươi chẳng những không giúp bọn họ nói chuyện, ngược lại quay đâu lai nịnh bợ Võ Mị Nương, như vậy thì rất làm lòng người lạnh lẽo rồi.
.Trôi qua nửa ngày, nghe thấy trên tường cung vang lên một giọng nói the thé: - Hoàng hậu giá lâm.
.Chỉ thấy Võ Mị Nương đầu đội kim quan, đang mặc triều phục thêu phượng xuất hiện trên tường cung, tóc mây búi cao ngất, tóc mai buông xuống, khuôn mặt giống như mẫu đơn, mắt đẹp đưa chuyển, thắt lưng giống như dương liễu, muôn vạn dáng vẻ, ung dung hoa quý, nhất là bộ triều phục hoa lệ kia, càng thêm quý khí, hơn nữa đội ngũ khổng lồ tiền hô hậu ủng, kim kỳ đón gió phấp phới, trong ánh mắt đầy ngạo nghễ, thật đúng là mẫu nghi thiên hạ, oai nghiêm của Hoàng hậu hiển thị không thể nghi ngờ. Hơn nữa, chỉ có một mình nàng, Lý Trị vẫn chưa xuất hiện, hiển nhiên, Lý Trị không có ý định đến đoạt nổi bật của Võ Mị Nương, bởi vì Võ Mị Nương chỉ đứng ở đây thôi, chính là khẳng định tốt nhất đối với hoàng quyền.
.Quần thần nhất tề thi lễ, cao giọng hướng tới tân nhậm Hoàng hậu này chúc mừng.
.Thanh thế lớn, thậm chí còn vượt qua cả ngày mà Lý Trị đăng cơ, trong lúc nhất thời, Võ Mị Nương thực sự là phong quang vô hạn, nàng hạ mắt nhìn chăm chú vào quần thần phía dưới, trên mặt lộ ra mỉm cười đắc ý. Loại vui sướng này chỉ có người từng phấn đấu mới có thể hiểu được, giống lúc trước khi Vương hoàng hậu đăng cơ, hoàn toàn không có loại vui sướng này, bởi vì theo nàng, kia là chuyện đương nhiên.
.Lại không biết có một đạo ánh mắt tràn đầy lo lắng cũng đang nhìn chăm chú vào nàng, chủ nhân của ánh mắt này đúng là Hàn Nghệ, hắn nghĩ trong lòng, Võ Mị Nương a Võ Mị Nương, làm việc tốt thường gian nan, cầu vồng sau mưa gió cũng có thể sẽ không trọn vẹn, ngươi chơi lớn như vậy, lát nữa ngươi kết thúc như thế nào đây. Ôi ngươi cũng đừng trách ta vô tình vô nghĩa, ta với ngươi giống nhau, cũng phải dựa vào bản thân mình để phấn đấu.
....
Bạn cần đăng nhập để bình luận